- A đù! Lão già ngươi không chịu ngừng phải không?! Ta cảnh cáo ngươi, tiểu gia hỏa kia chính là hạt giống do lão phu lựa chọn, trước khi thi đấu nội viện mà ngươi dám động thủ thì lão phu không khách khí đâu!

Gia Cát Thừa Phong tức giận quát.

- Cái gì!? Ngươi chọn tiểu tử kia làm tuyển thủ hạt giống của ngoại viện? Viện trưởng ngươi già nên hồ đồ rồi sao! Hắn chỉ là một tên đệ tử mới nhập học, dù đạt được khôi thủ nhập viện thì sao chứ! Đệ tử xuất sắc nhất lần này sẽ vào nội viện, lão phu nghe nói, cái tên thối tha, khi vào nội viện liền tự xưng là Tiên Hoàng cũng không đạt được tư cách dự thi, huống chi là một tên thất bại như Lý Lân!

Trầm lão lắc đầu, rất là bất mãn đối với quyết định của Gia Cát Thừa Phong. Quả thực quá bừa bãi, lần này bỏ qua kẻ đệ nhất nội viện, lại cố tình coi một tên tiểu tử ngoại viện làm bảo bối.

- Hừ! Không gia nhập nội viện thì nhất định không đủ thực lực sao? Nha đầu Văn Thiến đã truyền lời cho lão phu rồi, tiểu tử Lý Lân kia vẫn chưa dốc hết sức khi ở tiên đảo. Nhưng hắn lại không tiếp nhận tư cách tiến vào nội viện từ tay Văn Thiến. Tiểu tử như vậy đáng giá để lão phu đầu tư!

Gia Cát lão đầu híp mắt nói.

- Lão phu không đồng ý, dùng người mới quá nguy hiểm, chúng không thể để nội viện nhìn chuyện cười!

Trầm lão lắc đầu, không chút để ý tới sắc mặt khó coi của Gia Cát Thừa Phong.

- Không được? Sao lại không được, hắn không được thì ai được? Không phải đệ tử của ngươi rất bựa, lại không phải bị Lý Lân đùng hai đấm ba đá đã trấn áp rồi! Được rồi, lão già ngươi đừng dây dưa với lão phu, không phải là nửa năm sao! Coi như là ma luyện đối với tiểu tử đó! Cũng bớt đi phiền toái sau này.

Gia Cát Thừa Phong phất tay, tỏ ý không muốn dây dưa chuyện này. Võ đạo ngoại viện vốn tự do, hơn nữa, nhân số đệ tử rất đông, lại là thiên tài nhiều nơi tập trung tới, tất nhiên sẽ không tránh khỏi tranh đấu. Đối với loại tranh đấu này, lão sư cùng trưởng lão ngoại viện đều rất duy trì. Dù sao, có cạnh tranh mới có tiến bộ, nhưng trong tình hình chung phải nghiêm cẩn cấm lão sư nhúng tay, dù sao, tranh đấu cũng là một loại lịch lãm. Đương nhiên là không cho phép gây chết người, lão già rãnh rỗi nhức cả dái này cũng sẽ không làm ra chuyện để thiên tài ngã xuống phát sinh trong học viện. Cho nên, nhìn thì giống như không có người để ý, nhưng thực tế lúc tranh đấu thì có không biết bao nhiêu lão quái vật âm thầm bình phẩm từ đầu đến chân.

Lần này Lý Lân trấn áp Phong tử Cốc Sơn, Gia Cát Thừa Phong trước tiên gọi lão sư của Cốc Sơn là Trầm trưởng lão lên gõ một lần. Dù sao lão gia hỏa này có bản tính bao che cho con, cả ngoại viện đều biết. Gia Cát Thừa Phong đã hạ cả hết vốn gốc lên người Lý Lân, tự nhiên không thể để tính tình khó chịu của lão già này làm cho mất trắng.

Trầm lão đầu bực mình tới mức dựng râu trừng mắt, nhưng thấy sắc mặt Gia Cát Thừa Phong liền biết lần này không thể tùy hứng, trong lòng có chút khó chịu, cũng sinh ra hứng thú với Lý Lân. Một đệ tử mới nhập viện, dù đạt được khôi thủ thì trong mắt đám già như lão cũng không đáng xem là chuyện gì lớn lao. Nói thế nào thì thiên tài còn trẻ đạt tới Võ Hoàng lục phẩm có vô số, nhưng có thể đột phát tới Võ Hoàng hậu kỳ thật sự không nhiều lắm. Rất nhiều người dùng cả đời đều phải dừng bước ở Võ Hoàng lục phẩm đỉnh phong. Học viện Thần Ma là trại tập trung thiên tài đúng là không giả, nhưng chính vì thấy được thiên tài hậu kỳ xuống dốc nên cao tầng học viện có thái độ bất đồng về thiên tài so với người bên ngoài. Nhìn từ cảnh ngoại viện có thể đối kháng với nội viện cũng có thể thấy được, thiên phú chỉ là một phương diện để cao thủ trưởng thành, cảm ngộ nhân sinh về sau này mới là điểm trọng yếu quyết định tới thành tựu, nếu tất cả đều chỉ nhờ vào thiên phú mà nói, nội viện tập trung toàn thiên tài tuyệt thế chẳng phải đã sớm vô địch thiên hạ rồi sao.

Tại lúc này Lý Lân đang còn bế quan, hắn không biết Gia Cát Thừa Phong giúp hắn bỏ đi một cái đại phiền toái, về phần Phong tử bị trấn áp, Lý Lân chưa từng quá để ý, chỉ tùy tiện thiết lập một cái cấm chế trong sân viện. Đến khi nào gã có thể phá vỡ phong ấn mà ra thì Lý Lân cũng không quá quan tâm.

Lý Lân bế quan nhưng uy danh của hắn vì một trận chiến với Cốc Sơn mà được truyền ra, đồng thời vì chuyện này mà tạo ra một trận tranh cãi, tạo nên vô số phiền toái sau này cho Lý Lân.

Tại ngoại viện, ngoài bảng tinh anh thì còn có môt bảng được gọi là Thiên bảng, sau khi Lý Lân đánh bại Phong tử không lâu, Thiên bảng có một chùm kim quang bao trùm, nguyên bản đứng cách xa ngoài trăm dặm cũng có thể thấy rõ nội dung trên Thiên bảng đã biến thành một mảnh hỗn độn. Ngay cả lão nhân trong học viện Thần Ma cũng biết, Thiên bảng dị biến là vì tên người trên Thiên bảng đã bị thay đổi, hơn nữa còn là thay đổi danh sách đứng trước mười.

Dưới ánh mắt mong chờ của mọi người, Thiên bảng trải qua ba ngày chuẩn bị, rốt cục lộ ra nội dung.

- Mau nhìn, bài danh thứ bảy trên Thiên bảng là Lý Lân mới nhập viện, khôi thủ nhập viện lần này quả nhiên lợi hại, vừa nhập viện liền vọt lên đứng thứ bảy ngoại viện. Đợi qua một thời gian,người này tuyệt đối có tiềm lực đánh sâu vào trước ba trên Thiên bảng.

Có người nhịn không được mà kinh hô, Thiên bảng không phải tùy thời có thể thay đổi, muốn lên Thiên bảng thì trước tiên phải đánh bại người trên Thiên bảng, sau đó được Thiên bảng khảo sát,nếu có thực lực đánh sâu vào trong, Thiên bảng sẽ xuất hiện báo trước, cũng là lúc kim quang cuộn trào lúc trước. Còn nếu như có thực lực đánh sâu vào vị trí trước mười, tức thì được Thiên bảng thu vào, thay thể vào vị trí người bị đánh bại. Về sau, nếu muốn đạt được vị trí càng cao thì chỉ có thể khiêu chiến từng bước một mà leo lên.

Học viện Thần Ma rất coi trọng đối với bảng này, rất nhiều tài nguyên đều phân phối trên đỉnh của bảng. Muốn vào Thiên bảng cực kỳ khó khăn, có thể đánh bại người trên Thiên bảng thì phần đông đều là cao thủ thiên tài, tiến vào trước mười cực kỳ khó khăn. Huống chi thiên tài biểu hiện yêu nghiệt đã bị nội viện cướp đoạt hết rồi, cao thủ lưu lại ngoại viện tự nhiên không nhiều bằng. Bởi vậy vô số năm qua, số lần Thiên bảng thay đổi có thể đếm được trên đầu ngón tay, ngay cả Thần nữ xưng bá Thiên bảng mười năm, lúc vào thiên bảng cũng không có động tĩnh lớn như vậy.

Không nghĩ tới Lý Lân xuất hiện là tạo nên động tĩnh lớn như thế, mấy lão già kia liền không thể ngồi yên. Trưởng lão ngoại viện cũng đã tìm Gia Cát Thừa Phong, bắt đầu chú ý tới tài tuấn đạt thứ nhất trong lần nhập viện này, thậm chí Thần nữ tự dùng thực lực đánh vào nội viện cũng bị mấy lão già này tới dò hỏi.

Phân tranh giữa nội viện và ngoại viện càng thể hiện từ tranh đấu ở cao tầng, đối với học viện cũng là kỷ luật truyền thống. Nếu đệ tử ngoại viện có thực lực xuất chúng tự nhiên có tư cách đánh vào nội viện, loại đánh vào này không phải là gia nhập nội viện, mà là đạt được đãi ngộ như đệ tử nội viện, tham gia lịch lãm của nội viện. Gia Cát Thừa Phong có thể để Thần nữ tham gia khảo thí ngoại viện, nguyên nhân chủ yếu là vì bốn người này đều xuất thân từ ngoại viện, bản chất đúng là thuộc ngoại viện. Tam đại công tử như Chiến công tử đều xuất thân từ nội viện, bởi vì có quan hệ với Thần nữ nên tiến đến hỗ trợ. Hơn nữa nội viện cũng sợ Gia Cát Thừa Phong chơi gian lận khi khảo thí mở viện, nếu không, với tính cách kiêu ngạo của tam đại công tử thì chắc sẽ không làm chuyện xuất đầu lộ diện này.

Nội viện hành động cũng không chậm, Thần nữ bị gọi ra ngoại viện, ba đại công tử Tiên Công tử cũng bị kêu lên nội viện, bị một đám lão giả hỏi lui hỏi tới.

Phòng viện trưởng ngoại viện.

Một đám trưởng lão đầu bạc tạo thành một vòng, không hề để ý tới bộ dáng thịt đau của Gia Cát Thừa Phong, uống hết từng ly từng ly trà ngon tuyệt hảo của Gia Cát Thừa Phong. Phía đối diện một đám lão già, Thần nữ ngồi lẳng lặng không nói, dù không nói gì, không làm gì, nhưng với một thân khí chất như tiên cũng đủ làm người ta coi trọng.

- Trúc nha đầu, lão phu nghe nói Lý Lân tiến vào cửa cuối cùng, hơn nữa cũng vượt qua cửa chữ Thiên do ngươi nắm giữ, đối với khôi thủ nhập viện này, ngươi thấy thế nào?

Một lão giả trước tiên mở miệng nói. Ngươi này có thân phận cổ lão, nhìn bộ dáng không chút kiêng nể nào trước mặt Gia Cát Thừa Phong đủ nói rõ tất cả.

- Đúng vậy, lúc ấy Lý Lân theo một trong chín đại cao thủ Tu La sấm quan. Tên Tu La kia không phải là nhân loại mà là cao thủ Huyết Hải Tu La tộc đoạt xác mà tới. Lúc đó Lý Lân cùng ta kề vai chiến đấu mới có thể tiêu diệt Tu La!

Thần nữ bình thản nói, không chút ý tứ dấu diếm, cũng không khoa trương, nói vô cùng đơn giản như thế. Điều này làm cho đám già xung quanh đều nhăn mặt cau mày.

- Huyết Hải Tu La tộc? Yên lặng mấy chục năm, cuối cùng cũng muốn thừa dịp đại thời đại mà xuất thế sao?

- Hiện tại xem ra nhiều đại tộc đã cảm nhận được gì rồi, đều đã lộ ra tung tích, chỉ là không biết là trong đám học viên năm nay có bao nhiêu thám tử của vạn tộc thượng cổ.

Mấy tên lão già đều giống nhau, vì cái tên Huyết Hải Tu La này mà gợi nhớ ký ức, không để ý gì mà thảo luận.

- Ngừng ngừng…. Văn Thiến, ngươi nói ngươi cùng Lý Lân liên thủ đối phó Tu La? Vậy thực lực tên Tu La kia mạnh cỡ nào?

Gia Cát Thừa Phong không nói liếc nhìn đám già này một cái, quay đầu hỏi Trúc Văn Thiến.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play