Hạng Đạc còn không biết mình trong lúc vô tình đã vì Bá Vương môn
tạo rất nhiều địch nhân, bây giờ còn làm bộ thân thiện mang theo Lý Lân
lên lầu.
Phong cách tầng sau so với tầng trước càng tinh xảo
hơn, đẳng cấp hơn, các loại linh vật tản ra ánh sáng nhè nhẹ, làm cho
người như tắm gió xuân, tự nhiên thanh tĩnh lại. Lúc này trong gian
phòng bày bốn bàn yến tiệc, chủ nhân ngồi một cái, trên ba cái bàn khác
đều là người trẻ tuổi ngồi. Nhìn từ bên ngoài, ba người đều là thanh
niên oai hùng bất phàm.
Lý Lân nhíu mày, chỉ có bốn bàn,
chứng tỏ ở lầu hai Hạng Đạc chỉ mở tiệc chiêu đãi công tử của tam đại
thế lực mà thôi. Nếu không phải bản thân để lộ Bá Vương môn, Hạng Đạc
cũng không thể phá lệ để cho mình đi lên. Ở sau từng cái bàn đều có hai
gã người hầu đi theo, từ trên hơi thở thì đều là cao thủ Tiên Thiên bảo
hộ. Dù sao ai cũng không rõ ràng thực hư của Bá Vương môn, trừ bỏ thám
thính tin tức còn nhất định phải cam đoan người tham dự an toàn.
- Hạng huynh, người này là ai?
Ngồi bàn trên cùng bên tay trái, thanh niên công tử mở miệng hỏi. Nhìn
ra được trong ba người này, thân phận của hắn là tôn quý nhất.
- Dư huynh, vị này chính là Tam hoàng tử Đại Đường, Lý Lân, bản công tử cùng vị này nhất kiến như cố, cố ý mời lên đây.
Hạng Đạc cười cười nói.
- Lý Lân, không ngờ lại là ngươi! Ngươi giết tam đệ của bản công tử!
Hôm nay bản công tử sẽ vì tam đệ báo thù, đem ngươi bầm thây vạn đoạn!
Người này là Đại công tử Thần Lang giáo, Dư Nhân Hào, tam đệ trong
miệng hắn đúng là bị Lý Lân thời điểm lần đầu tiên tới Hắc Thủy vương
thành hành hạ đến chết, Tam công tử Thần Lang giáo, Dư Xạ. Lúc ấy vì
chuyện của Dư Xạ, Lý Lân còn bị cao thủ Thần Lang giáo đuổi giết, phải
gọi là cửu tử nhất sinh.
- Hừ! Không biết tự lượng sức mình.
Hai người đi theo Dư Nhân Hào đều là Tiên Thiên Tam phẩm Vương tọa.
Thời điểm Lý Lân là Tiên Thiên nhất phẩm Vương tọa lực chiến đã không
thua Tiên Thiên tam phẩm, hiện tại, cảnh giới bản thân hắn đã đột phá
Tiên Thiên tam phẩm, đối phó với hai người đồng cấp không hề có áp lực.
- Ngươi.....
Dư Nhân Hào vè mặt giận dữ, đứng dậy muốn bảo hai gã người hầu phía sau ra tay.
- Dư huynh, chậm đã, mọi người có việc gì thì hảo hảo thương lượng.
Hạng Đạc vội vàng hòa giải, đây là yến hội của hắn, nếu Lý Lân cùng Dư
Nhân Hào đánh nhau chí chóe, mặc kệ kết quả như thế nào, những cố gắng
lúc trước của hắn đều uổng phí.
- Bản công tử nể mặt Hạng huynh, hôm nay tạm thời tha cho ngươi một mạng. Sau này sẽ lấy mạng chó của ngươi!
Dư Nhân Hào vẻ mặt hơi khó coi, ngồi xuống.
- Hạng huynh có phải nên thỉnh Lý Lân dời bước, bản công tử nghĩ trong này vốn không thích hợp với hắn.
Đại công tử Phượng Hoàng cốc nói. Người này vóc người trung bình, ngũ
quan coi như tinh xảo, chỉ là cái mũi ưng đã phá hủy hình tượng tổng
thể, làm cho người ta cảm giác có vẻ âm trầm.
- Không sai! Chỉ là Đại Đường làm sao có thể đủ tư cách sóng vai ngồi cùng chúng ta.
Ngồi trên chỗ cuối cùng, Đại sư huynh Đại Diễn Tông ngạo khí mười phần nói.
- Dừng...! Ngươi cho là bản vương hiếm lạ muốn lên sao, còn không phải
Hạng huynh lôi kéo bản vương. Bất quá hôm nay cũng coi như không uổng
công, thấy được phong thái các công tử của tam đại thế lực. Đáng tiếc a! Trước mắt cũng chỉ còn lại tam đại công tử.
Lý Lân lắc đầu, vẻ mặt như đi thăm quan động vật quý hiếm cần được bảo vệ.
- Làm càn!
- Lớn mật!
- Muốn chết!
Ba người đồng thời hô lên, trên người cũng xuất hiện sát khí. Biểu tình của Lý Lân không hề có biến hóa gì, nhưng Hạng Đạc thì lại bị sợ hết
hồn. Hắn lại không ngờ rằng Lý Lân vừa mới đi lên đã bị tam đại thế lực
liên hợp bài xích, quan trọng hơn là Lý Lân đối mặt với công tử tam đại
thế lực, khí thế lại mạnh mẽ như vậy, một chút mặt mũi cũng không cho,
thậm chí còn có bộ dạng, một lời không hợp rút đao đánh chết.
- Các vị bớt giận, các vị bớt giận. Kính xin cho Hạng Đạc một cái mặt mũi. Tam hoàng tử, người xem tình huống này?
Hạng Đạc vẻ mặt khó xử nói. Hắn cũng không tình nguyện để cho Lý Lân đi lên, làm sao cũng không ngờ tới, Lý Lân đi lên sẽ là loại tình huống
này. Hiện tại hắn đâm lao thì phải theo lao, chỉ có thể đem loại ánh mắt xin giúp đỡ nhìn Lý Lân.
- Nếu Hạng công tử trong này không tiện, bản vương rời đi là được.
Lý Lân cũng dứt khoát, không có mặt dày lưu lại. Lúc này lại khác biệt
so với lần đầu tiên Lý Lân tới Hắc Thủy vương thành, không chút khách
khí hạ sát thủ đối với đám người Dư Xạ, nhưng bây giờ không thích hợp
xuống tay với Dư Nhân Hạo. Không phải là Lý Lân không có dũng khí, chẳng qua là tình huống trước mắt cần Lý Lân ẩn nhẫn nhiều hơn.
- Đa tạ Tam hoàng tử thông cảm, sau này Hạng Đạc về môn nhất định nói lời cảm tạ!
Nhìn thấy Lý Lân nhượng bộ, trong lòng Hạng Đạc thoáng thở nhẹ ra, giọng nói lúc này cũng nhiều hơn một phần cảm kích.
Cuối cùng nhìn ba cái mặt hiện lên vẻ đắc ý của công tử tam đại thế
lực, trong mắt Lý Lân không khỏi hiện lên một chút vẻ khinh thường. Nếu
người thừa kế tam đại thế lực đều là loại mặt hàng này, như vậy sự xuống dốc của bọn họ đã trở thành kết cục định trước.
Đi xuống
lầu, coi thường ánh mắt trào phúng hài hước của các công tử khác, Lý Lân mang theo Mạc Phi Linh cùng Ny Ny cô nương vẻ mặt bình tĩnh rời đi.
Ở ngoài Lăng Tiêu Lâu, Ny Ny cô nương đột nhiên dừng bước, có chút do dự nói:
- Điện hạ, có cần Ny Ny trở về thám thính tin tức cho người hay không?
Hạng Đạc này cùng công tử tam đại thế lực, đơn độc thỉnh yến, chỉ sợ là
âm thầm tính kế gì đó.
- Bản vương đương nhiên biết yến hội
lần này không có đơn giản như vậy. Nếu bản vương đoán không lầm, ý tứ
của Hạng Đạc nhất định là lung lạc công tử của tam đại thế lực, sau đó
công khai chiếm lấy chỗ ở của Kim Mã Đường. Không nên xem thường nơi đó, nơi đó là bảo địa phong thủy, lại là linh mạch tự nhiên, thiên địa
nguyên khí so với địa phương khác nồng đậm hơn rất nhiều.
Lý Lân nghĩ nói.
- Không sai. Vùng sơn môn Kim Mã Đường kinh doanh mấy trăm năm, tuy
rằng Kim Mã Đường bị hủy diệt, nhưng La Tư hoàng triều phía sau bọn hắn
cũng không trơ mắt nhìn người đoạt đi đâu. Mà nhìn thái độ hôm nay, thế
lực của Bá Vương môn này tuy rằng bất phàm, nhưng còn chưa đạt tới trình độ không sợ La Tư hoàng triều.
Mạc Phi Linh tỉnh táo nói.
- Bản vương đã biết thân phận Hạng Đạc này, nơi này không phải chỗ nói chuyện, chúng ta đi thôi!
Lý Lân nhìn bốn phía, vẻ mặt thoáng nghiêm trọng, không chút do dự mang hai nàng đi đến Hán Vương phủ.
Cùng lúc đó, lão giả đón khách chợp mắt một bên trước cửa Lăng Tiêu
Lâu, đột nhiên mở to mắt, trong mặt hiện lên một chút ý tìm kiếm.
Tam đại thế lực đồng thời tuyên bố thừa nhận vùng Kim Mã Đường trở
thành sơn môn của Bá Vương môn, đồng thời tiếp nhận Bá Vương môn làm một trong tứ đại thế lực. Nhưng đây cũng chỉ là danh hào, lợi ích vốn thuộc về Kim Mã Đường, tam đại thế lực tuyệt đối không có khả năng nhổ ra.
Đối với thái độ kết quan hệ của tam đại thế lực, các thế lực khác hoàn
toàn trầm mặc, chỉ có một ít tiểu gia tộc quy phục tam đại thế lực biểu
thị tán thành vị trí của Bá Vương môn trong tứ đại thế lực.
Khu quần cư của tán tu ở Hắc Thủy vương thanh là một cái quán rượu nhỏ
cũ nát, một thanh niên mặc áo bào võ sư nghe được tin tức này, trên mặt
hiện lên vẻ bi phẫn khó hiểu.
- Thật tốt cho cái tam đại thế
lực, thế nhưng lại bỏ đá xuống giếng như vậy, đợi cho cao thủ hoàng
triều ta tới đây, thế nào cũng phải tìm các ngươi lần lượt tính sổ. Cái
Bá Vương môn chó má, sớm muộn gì cũng trở thành tế phẩm của Kim Mã Đường ta.
Thanh niên thấp giọng nói, thời điểm phát hiện mình bị người khác chú ý, lập tức tính tiền rời đi, cũng nhanh chóng biến mất ở trong đám người.
Trong Hán Vương phủ, Lý Lân đối với tin tức này
hoàn toàn chẳng thèm ngó tới. Thoạt nhìn hứa hẹn của tam đại thế lực
hiệu quả không tồi, nhưng trên thực tế chẳng qua là cái thùng rỗng. Nếu
Bá Vương môn không có thực lực như vậy, cho dù tam đại thế lực đều tỏ vẻ chấp nhận thì cũng khó mà làm cho toàn bộ thế lực chấp nhận địa vị Bá
Vương môn. Huống chi sơn môn của Kim Mã Đường dễ dàng bị thâu tóm như
vậy sao? Lý Lân tin tưởng, đợi thời điểm cao thủ La Tư hoàng triều tới
thì là thời điểm Hắc Thủy vương thành long trời lở đất. Cho dù là tam
đại thế lực, đối với tính sổ của La Tư hoàng triều cũng muốn suy nghĩ
thật kỹ. Dù sao tam đại thế lực chỉ là thế lực phụ thuộc do cao cấp
hoàng triều hoặc tông phái nhị lưu thành lập, không thể nào là đối thủ
của La Tư hoàng triều.
Mạc Phi Linh đã ngừng tham gia huấn
luyện nữ binh. Dù sao nàng cũng là cao thủ Tiên Thiên, thể chất so với
người bình thường hung hãn hơn, lại theo những nữ binh kia huấn luyện
không có bất kỳ ý nghĩa gì. Nhưng Ny Ny cô nương lại lựa chọn tiếp tục
hoàn thành huấn luyện. Loại tính cách bất khuất này ngược lại khiến Lý
Lân có chút thưởng thức.
- Điện hạ, bước tiếp theo chúng ta nên làm cái gì bây giờ?
Mạc Phi Linh trầm giọng nói.
- Ngươi cùng Ngụy Duyên mang theo hoàng thúc cùng tu luyện. Hiện tại
chỉ là sự yên bình trước cơn bão táp, nâng cao một phần thực lực cũng là nhiều thêm một phần tự bảo vệ mình.
Lý Lân nghĩ nói.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT