Rống…!

Lý Lân còn chưa kịp hoàn hồn từ trong sự khiếp sợ thì một tiếng thú hống đã phá vỡ sự trầm tư của hắn. Trong cái hố to đối diện có một cái kén bạch sắc hơn 20 thước đang đứng đó, vốn nó cũng dị thường bắt mắt, nhưng chẳng qua Lý Lân vẫn luôn để tâm tới Cốt Ma Quỷ Chu cho nên vô ý thức bỏ qua sự có mặt của cái kén to màu trắng này.

Cự kén không ngừng rung rung, bên trong vang lên âm thanh thét gào phẫn nộ tới cực điểm.

- Đại Địa Bạo Long!

Thân thể Lý Lân trong nháy mắt cứng lại, hắn cũng đã hiểu Đại Địa Bạo Long đi nơi nào, hóa ra nó bị Cốt Ma Quỷ Chu phun tơ nhện thành một cái kén thực lớn. Lý Lân nhìn kỹ mới phát hiện được có một sợi tơ vẫn còn dính ở phần đuôi của con nhện đã không còn chút sinh cơ này nữa rồi, chỉ khi nào Cốt Ma Quỷ Chu tử vong thì tơ nhện mới tự đứt.

- Hảo gia hỏa! Khó trách Cốt Ma Quỷ Chu không có tấn công mình! Hóa ra nó vẫn đang liều mạng quấn lấy Đại Địa Bạo Long.

Lý Lân cảm thấy vô cùng may mắn. Nếu như không phải Cốt Ma Quỷ Chu không có dừng lại việc nhả tơ thì sợ rằng Lý Lân khó có thể tiếp cận được nó.

- Grao…! Ngươi là tên nhân loại tiểu tử kia, thứ trong tay ngươi sao lại là ma khí?

Thanh âm nặng nề của Đại Địa Bạo Long từ bên trong cái kén truyền ra.

Lý Lân moi móc từ trong người con nhện đó ra một viên nội đan màu da. Sau đó thu cả bộ thi thể của nó vào bên trong không gian giới chỉ. Thứ có thể bức cho ngũ giai đỉnh phong linh thú tới mức này thì cho dù là tài liệu gì trên người nó cũng sẽ vô cùng trân quý.

Hắn vốn muốn bỏ chạy, nhưng tiếng gầm gào của Đại Địa Bạo Long khiến cho hắn dừng lại.

- Ngươi còn chưa có chết sao?

Lý Lân cất tiếng nói, đối với con Đại Địa Bạo Long khủng bố này thì nói hắn không sợ chính là giả.

Cự kén rung động ầm ầm, rồi lại ngã cái uỳnh xuống nền đất. Thế nhưng chuyện mà Lý Lân lo lắng cũng không hề xảy ra, cự kén vẫn hoàn hảo như cũ, thoạt nhìn thì vẫn kiên cố vô cùng.

- Bản tọa chính là Vương thú đỉnh phong, làm sao có thể chết dưới tay một con Cốt Ma Quỷ Chu được. Tiểu tử, chúng ta làm một cái giao dịch đi. Ngươi thả ta ra ngoài, ta để ngươi ra khỏi phiến tùng lâm này.

Thanh âm ồm ồm vang lên.

- Ngươi không nói đùa chứ! Ngươi là đỉnh giai Vương thú còn không phá nổi cái kén bằng tơ nhện này, ta chỉ là một tiểu tu sĩ làm sao có khả năng đây? Ngươi hay là cứ bình tâm mà chờ đợi đi!

Lý Lân mỉm cười nói.

- Không…! Ma khí trong tay ngươi có thể làm được, chỉ cần ngươi thả bản tọa ra, ta đảm bảo hộ tống các ngươi ra khỏi Hắc Thủy tùng lâm, còn có thể cho các ngươi một chút đồ tốt.

Thanh âm trầm thấp của Đại Địa Bạo Long lại vang lên.

- Chỗ tốt? Ta sợ mình không có phúc đó đâu.

Lý Lân cũng không có động tâm, thực lực song phương cách biệt quá lớn, căn bản không có khả năng giao dịch gì hết.

- Hỗn đản, ngươi nghĩ là linh thú chúng ta sẽ đê tiện giống như nhân loại các ngươi sao, bản tọa có thể phát thệ.

Đại Địa Bạo Long nóng giận nói.

- Xin lỗi, không có hứng thú!

Lý Lân thản nhiên trả lời, mặc cho Đại Địa Bạo Long có hoa ngôn xảo ngữ tới đâu thì hắn cũng không có quan tâm. Cũng không quan trọng vấn đề Đại Địa Bạo Long có tuân thủ lời hứa hay không, biến số quá lớn, mà Lý Lân cũng không phải kẻ lòng tham không đáy. So với việc có tài phú thì rời khỏi Hắc Thủy tùng lâm an toàn mới phù hợp với cách nghĩ của hắn. Hiện tại nội đan của Cốt Ma Quỷ Chu cũng đã tới tay, hỏa độc của bạch y nữ tử đã có thể tiêu trừ, đi theo nàng ta so với việc đánh bạc với đầu Bạo Long này thì tốt hơn nhiều.

Lý Lân thu dọn tất tần tật chân gãy xung quanh của Cốt Ma Quỷ Chu vào bên trong không gian giới chỉ. Tuy hắn cũng không rõ vì sao con nhện cái này không phải là màu đen, nhưng bạch sắc Cốt Ma Quỷ Chu thì hắn càng nguyện ý lấy. Thậm chí Lý Lân còn chuẩn bị lúc về hỏi bạch y nữ tử xem có thể dùng thịt của Cốt Ma Quỷ Chu hay không. Nhị giai linh thú cũng đủ chống đỡ cho hắn tu luyện bình thường rồi, mà con Cốt Ma Quỷ Chu nay rõ ràng đã vượt xa tam giai, thịt của nó không phải là siêu cấp thuốc bổ sao.

Nghe tiếng bước chân rời đi của Lý Lân, Đại Địa Bạo Long càng giãy giụa kịch liệt hơn, hơn nữa cũng không ngừng gào hống.

- Tiểu tử, quay lại, quay lại đây!

Phía sau bạch cốt sơn, Lý Lân tìm thấy một tòa nhà đá cự đại. Theo phong cách kiến trúc nơi đây thì hẳn là nơi ở của cự nhân tế tự vạn năm trước. Tuy rằng vẫn theo phương thức đơn giản của cự nhân tộc, nhưng kiến trúc nơi này so với những nơi khác thì tinh xảo hơn nhiều, sự ăn mòn của năm tháng cũng nhẹ hơn.

Lý Lân cố sức đẩy tảng đá lớn che cửa đi, sau đó cấp tốc lắc mình tiến vào. Ở nơi góc phòng, bạch y nữ tử đang lẳng lặng ngồi khoanh chân ở đấy, đứng ở xa mà còn cảm thấy một cỗ sóng nhiệt nhào tới.

- Ngươi làm sao thế?

Lý Lân hơi khẩn trương hỏi.

Bạch y nữ tử không chút phản ứng nào hết, cả người nóng như đang ngồi trong hỏa lò. Lý Lân tới gần mới phát hiện ra nàng ta đã bị thiêu tới mức hôn mê rồi.

- Ngươi nhịn thêm chút nữa, nội đan của Cốt Ma Quỷ Chu ta mang tới rồi đây!

Lý Lân vội vàng lấy viên nội đan màu da từ bên trong không gian giới chỉ ra. Sau đó lấy dao găm nhẹ nhàng cắt lên một điểm nhỏ, một cỗ tiên hồng sắc gần như máu chảy ra, Lý Lân nâng cằm bạch y nữ tử lên, nhỏ đan dịch vào miệng nàng.

Ừng ực…

Bạch y nữ tử vô ý thức nuốt xuống.

Lý Lân khẽ thả lỏng, chỉ mong là nàng ta không có nhớ nhầm, thì nàng ta sẽ được cứu. Sợ một ngụm đan dịch không đủ công hiệu, Lý Lân lại rót thêm cho nàng một ngụm nữa. Khỏa nội đan trong nháy mắt giảm đi một phần ba.

Vẻ thống khổ trên mặt bạch y nữ tử biến mất. Lý Lân đem chỗ nội đan còn thừa thu lại, cả người ngã ngồi qua một bên…

Không nghĩ tới hai đại cự thú giao chiến kết quả lại là một bị chết một bị khốn. Điều này khiến cho hắn không khỏi cảm thán vận may của bạch y nữ tử. Nếu như không phải Cốt Ma Quỷ Chu bị thương nặng gần chết thì hắn cũng không thể lấy được nội đan của nó để cứu nàng.

- Không biết tơ nhện của Cốt Ma Quỷ Chu có thể vây khốn Đại Địa Bạo Long trong thời gian bao lâu đây. Nếu như không thể kiên trì lâu được, vậy thì ở trong này cũng không an toàn.

Lý Lân rất bất đắc dĩ, lấy thực lực của hắn thì trừ ở mảnh vực này khó có thể tìm được nơi nào an toàn hơn.

Hỏa độc trên người bạch y nữ tử dần bị tiêu trừ, từ trong miệng nàng phát ra một tiếng rên rỉ thoải mái, chậm rãi khôi phục ý thức.

- Ta còn chưa có chết sao?

Bạch y nữ tử thấy Lý Lân ngồi một bên mang vẻ mặt quan tâm, nàng cảm thấy khó tin mà nói.

- Đương nhiên, vận khí của ngươi khá tốt. Đại Địa Bạo Long với Cốt Ma Quỷ Chu lưỡng bại câu thương, ta cũng chỉ là may mắn mới lấy được nội đan của Cốt Ma Quỷ Chu đó.

Lý Lân cười cười, có vị đại cao thủ như bạch y nữ tử bên người thì hắn an tâm hơn rồi.

- Lưỡng bại câu thương? Con Đại Địa Bạo Long kia cũng chết rồi?

Bạch y nữ tử kinh ngạc hỏi.

- Chưa chết, nhưng đã bị tơ nhện quấn thành một cái kén lớn. Ta hiện đang lo lắng nó có thể phá hủy cái kén trắng đó để ra ngoài hay không. Chúng ta dừng lại ở đây có thể sẽ có nguy hiểm.

Lý Lân lo lắng nói.

- Không thể nào, tơ nhện của Cốt Ma Quỷ Chu nổi danh là cứng cỏi, là tài liệu luyện khí hiếm có, nếu như Đại Địa Bạo Long kia có muốn thoát thì không thể trong thời gian ngắn mà thoát ra được.

Bạch y nữ tử nói tới đây, chợt biến sắc hỏi:

- Chờ chút, ngươi nói tơ nhện của Cốt Ma Quỷ Chu là màu trắng sao?

- Đúng thế. Màu nhũ bạch, có chút trong suốt nữa.

Lý Lân gật đầu, không biết vì sao bạch y nữ tử lại kinh ngạc như thế.

- Con Cốt Ma Quỷ Chu kia trông thế nào?

Sắc mặt nàng ta dần ngưng trọng.

Lý Lân vung tay lên, đem con Cốt Ma Quỷ Chu đã nát bét ra.

- Bạch ngọc sắc!

Bạch y nữ tử thất thanh hét lên.

- Làm sao thế? Chả lẽ Cốt Ma Quỷ Chu không phải dạng này sao?

Lý Lân hiếu kỳ hỏi.

Bạch y nữ tử yếu ớt lườm hắn một cái nói:

- Tất nhiên là nó, bình thường Cốt Ma Quỷ Chu là hắc sắc, con cái thành niên cũng có thể so với tứ giai linh thú đỉnh cao. Chỉ có cái loại huyết mạch đặc dị như này mới có thể thông qua lột da không ngừng mà tiến hóa, căn cứ theo ghi chép, Cốt Ma Quỷ Chu một trăm năm lột xác một lần cho nên màu sắc trên thân cũng sẽ biến hóa. Mà bạch ngọc sắc thì chứng tỏ nó đã lột xác ít nhất là tám lần. Trời ạ, chúng ta lại có thể tao ngộ cái loại khủng bố này sao.

Bạch y nữ tử giọng sợ hãi nói.

- Dựa theo như ngươi nói, thì con Cốt Ma Quỷ Chu này rất lợi hại đúng không, vì sao khi chiến đấu với Đại Địa Bạo Long lại có thể bị đánh thê thảm như vậy?

Lý Lân không lý giải nổi, có thể khiến cho bạch y nữ tử thay đổi sắc mặt thì nó chính là thứ vô cùng khủng bố. Nhưng cái thứ khủng bố này đối đầu với Đại Địa Bạo Long lại bị hành hạ tới chết. Điều này khiến hắn không thể nào hiểu nổi. Dù sao lúc trước bạch y nữ tử tuy cũng phải trốn Đại Địa Bạo Long suốt nhưng chưa bao giờ lộ ra sự kiêng kỵ tới như vậy

- Màu sắc của nó cũng chỉ là đại biểu tiềm lực chứ không phải là thực lực. Bạch ngọc sắc Cốt Ma Quỷ Chu càng phát triển về sau thì thực lực kém nhất cũng có thể đạt tới linh thú đỉnh phong.

- Vậy chẳng phải nói nó là vật đại bổ sao?

Trong mắt Lý Lân hiện lên tinh quang, Cốt Ma Quỷ Chu có cái tiềm lực khỉ gì hắn không quan tâm. Hắn chỉ quan tâm xem cái con nhện này có thể đem làm thức ăn được không mà thôi.

- Bổ, tất nhiên là đại bổ. Nhưng chẳng qua thứ này không thể ăn trực tiếp được, mà cần phải có nhiều cao giai đan dược phối hợp. Ngươi cứ thu lại đi, có thể ngày sau sẽ có chỗ dùng.

Bạch y nữ tử thần sắc nghiêm túc nói.

- Vẫn không thể ăn!

Lý Lân có chút tiếc nuối, rồi phất tay thu Cốt Ma Quỷ Chu lại.

Nét đỏ trên mặt bạch y nữ tử đã biến mất, ánh mắt nàng nhìn Lý Lân cũng ôn nhu rất nhiều. Dù sao trong thời khắc mấu chốt đó Lý Lân vẫn coi nàng là đồng bạn dù cho có nguy hiểm tới đâu.

- Cảm ơn ngươi đã cứu ta. Ta không sao rồi, Quỷ Diện chu quả cũng đã tới tay, chúng ta cũng nên rời khỏi nơi này sớm thôi!

Lý Lân gật đầu, nơi này hắn cũng không muốn ở lại quá lâu. Bạch y nữ tử vừa mới đứng dậy đi hai bước, thân thể liền mềm nhũn, may mà Lý Lân phản ứng nhanh đỡ kịp, bằng không thì nàng ta đã ngã xuống rồi.

- Sao thế? Hỏa độc không phải đã tiêu trừ hết rồi sao?

Lý Lân không thể hiểu nổi, lúc trước nàng ta còn bình thường giờ thì khuôn mặt lại bắt đầu đỏ trở lại.

- Hỗn…đản, ngươi…ngươi rốt cuộc………cho ta ăn cái gì?

Trên mặt bạch y nữ tử hiện lên thần sắc bi phẫn.

- Cái đậu, cái gì mà ta cho ngươi ăn cái gì! Không phải là ngươi nói nội đan của Cốt Ma Quỷ Chu có thể tiêu hỏa độc à. Là ta sợ ngươi không giải được hết độc nên cố ý cho ngươi dùng một phần ba viên nội đan đó, nếu mà còn chưa đủ thì có thể thêm mà.

Lý Lân rất là vô tội trả lời.

- Một phần ba? Ngươi cho ta dùng một phần ba, ngươi là heo à?

Bạch y nữ tử khóc không ra nước mắt.

- Đệt, rốt cuộc ngươi làm sao, nói rõ ra đi.

Lông mày hắn nhăn lại.

- Lần này bị ngươi hại chết rồi. Tốt quá hóa hỏng mà, cái đó ngươi phải hiểu chứ! Hơn nữa…hơn nữa…ta cũng đột nhiên phát hiện…!

Khuôn mặt nàng ta càng hồng hơn, còn thở dốc không ngừng, nhưng quỷ dị ở chỗ nhiệt độ cơ thể cũng không tăng lên bao nhiêu.

- Ưm…!

Bạch y nữ tử không khống chế được mà rên rỉ một tiếng, khiến nàng ta vừa xấu hổ vừa tức giận muốn chết.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play