Ngãi Giai Giai từ giữa trưa đợi cho đến buổi chiều, lại từ buổi chiều đợi cho đến tối, đợi đến khi mọi người ở Tề thị tan tầm, mà vẫn không gặp được Tề Hiên.

Bởi vì không gặp được Tề Hiên, trong lòng cô vừa vui vẻ vừa khổ sở.

Bởi vì không có gặp được Tề Hiên mà khổ sở, nhưng mà cũng bởi vì không có gặp Tề Hiên mà vui vẻ, cũng là bởi vì không có nhìn thấy anh, cho nên mới có thể tuyệt đối không phải khẳng định, thiếu chủ có cần cô hay không. Chính là cái đáp án này, chống đỡ đến bây giờ.

"Thiếu chủ nhất định sẽ không có không quan tâm mình, nhất định ." Ngãi Giai Giai thấp giọng nói.

Thiếu chủ nói qua, nhất định sẽ trở về gặp cô, mặc kệ bao lâu, cô nhất định đợi.

Ngãi Giai Giai chờ đợi, chờ đến nửa đêm, vẫn là không đợi được, kết quả ngồi ở trước cửa lớn của Tề thị, ngủ thiếp đi.

Nửa đêm gió lạnh, thổi lướt qua thân thể gầy nhỏ của cô, gió lạnh làm cô run rẩy.

Thân thể rất lạnh, nhưng mà lòng của cô không có lạnh, lòng của cô còn có hi vọng, cho nên sẽ không lạnh.

Bà Lâm và ông Lâm ở trong nhà sốt ruột chờ Ngãi Giai Giai, gọi điện thoại di động cho cô rất nhiều lần đều không có người nhận, cũng không thấy cô trở về, lo muốn chết. Tìm đến nơi gần trường học, cũng không có tìm thấy cô. Cuối cùng hỏi Trần Tiểu Ngoạn mới biết được, Ngãi Giai Giai chạy đi tìm Tề Hiên .

Bởi vì Trần Tiểu Ngoạn căn bản không thấy được địa chỉ trên danh thiếp, cô cũng không biết Ngãi Giai Giai đi nơi nào, chỉ biết là cô ấy đi tìm một người tên là Tề Hiên, cho nên ra về thì tự mình về nhà trước.

Tề Hiên một mình ở Tề thị làm việc đến nửa đêm, cơm tối cũng chưa ăn, vẫn làm việc.

Nếu như không phải cha anh không muốn buông tay, bảo anh chuẩn bị sẵn sàng nghênh đón quản lý Tề thị, Tề thị cũng sẽ không rơi xuống tình trạng phải phá sản, hơn nữa còn sử dụng hôn nhân của anh để duy trì tánh mạng của Tề thị, làm cho nó tiếp tục phát triển thêm.

Tề Hiên vừa xử lý công việc, vừa nghĩ cha mình bảo thủ, rất là tức giận.

Nếu như không phải bởi vì Tề thị là tâm huyết của mẹ anh, anh mới sẽ không liều mạng như thế mà muốn cứu sống Tề thị ? Tề thị sắp phá sản, nên Tề Hùng mới đem tất cả quyền lợi của tập đoàn Tề thị giao cho anh, làm cho anh đi sửa chữa cái cục diện rối rắm này, cứ như vậy cha làm cho anh cảm thấy tức giận.

"Một chuyện khác, nếu như cái kế hoạch này thành công, như vậy dù cho không cần Diệp Thị hỗ trợ, Tề thị cũng có thể tiếp tục trữ hàng thêm, thậm chí sẽ tốt hơn." Tề Hiên nhìn bản kế hoạch trong tài liệu, tính toán cần phải hết sức cẩn thận, nên làm như thế nào mới được.

Nếu như cái kế hoạch này thành công, như vậy anh cũng không cần cùng Diệp Tầm Phương đính hôn, càng không cần lấy cô gái đáng ghét kia.

Tề Hiên vì bản kế hoạch, bận đến nửa đêm, vươn lưng mỏi để ình chậm rãi thong thả một chút, sau đó lại tiếp tục. Làm như vậy tuy vất vả một chút, nhưng mà anh tuyệt không hối hận, hơn nữa vô cùng cam tâm tình nguyện khổ cực như vậy.

Nếu như cái kế hoạch này thành công, như vậy thì Tề thị được cứu, anh sẽ không cần phải lấy Diệp Tầm Phương kia, nghĩ đến kết quả này, anh liền cực kỳ có động lực.

Lúc này, điện thoại trên bàn vang lên, là ông Lâm gọi tới.

Tề Hiên nhìn nhìn số điện thoại, thấy là ông Lâm, vì vậy lập tức tiếp nhận nghe, bởi vì anh biết rõ, phàm là ông Lâm gọi điện thoại tới, đều có liên quan với Giai Giai, phàm là chuyện liên quan đến Ngãi Giai Giai, anh đều để ở trong lòng.

Tề Hiên vừa tiếp điện thoại, liền nhận được tin tức Ngãi Giai Giai đến Tề thị tìm anh, anh chấn động rồi lập tức cúp điện thoại, chạy ra cửa chính đi tìm người.

Ai nói cho Ngãi Giai Giai biết anh đã trở về nước, là ai nói cho cô biết, anh ở tại Tề thị .

Tề Hiên rất là phẫn nộ, anh tuyệt đối sẽ không buông tha người nào đã nói cho Ngãi Giai Giai biết tin tức này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play