Hàn Thông mang theo quân sứ vội vàng chạy vào hoàng cung, trên đường đi sai sử cận vệ đi thông tri cho tướng sĩ các nơi ở Khai Phong Phủ, báo cho biết Ngu Vương Lục Thiên Phong đã diệt Yến quốc. Chờ đám cận vệ đi báo tin thì đã chậm, không ngờ tin tức phương Bắc đại thắng đã lan truyền như bay, rất nhiều quý tộc và trọng thần đều được cơ sở ngầm nhanh chóng bẩm báo.
Khai Phong Phủ trở nên huyên náo, phần lớn huân quý và trọng thần nghe xong tin báo của người đưa tin đều tin tưởng. Lục Thiên Phong đã đúc thành một thần thoại bất bại trong lòng người, hơn nữa chiến lược thực thi xác thực rất hợp lý. Phụ tử Định quốc công thiện chiến là điều mọi người đều biết, vì thế đều sôi nổi xuất môn đi gặp Hoàng đế.
Phủ Vệ quốc công. Một quan tướng ầm ầm gõ cửa, cửa vừa mở ra liền vọt vào, gia đinh mở cửa cung kính đứng sang bên hành lễ, ngẩng đầu thì thấy người đã vội chạy tới tiền sảnh rồi. Quan tướng vọt vào trong sảnh liền thấy Vệ quốc công Thạch Thủ Tín và phu nhân đều có mặt, ngoài ra còn có bảy võ tướng mặc tướng giáp.
- Quốc công gia, có tin tức lớn, Lục Thiên Phong ở phương Bắc đại thắng rồi.
Quan tướng thở hổn hển nói.
Thạch Thủ Tín chợt đứng dậy, giơ tay cầm chén trà đi lên đưa cho quan tướng. Quan tướng tiếp nhận chén trà ừng ực ừng ực uống vào, sau đó hít một hơi lớn, nói:
- Đại nhân, Lục Thiên Phong phái quân sứ từ phương Bắc đến báo tin thắng trận, nói Yến quốc đã bị diệt rồi.
- Trước mắt cần xem tình hình thế nào đã, cho nên mới ẩn nấp không ra mặt. Bây giờ không thể không nghiêng về Lục Thiên Phong, Lục Thiên Phong mang về hai mươi vạn quân lực từ Yến quốc, như vậy có thể cùng Quan Lũng Thái Nguyên phối hợp hô ứng, hơn nữa uy vọng cũng sẽ tăng vọt.
- Trước đó vài ngày ông có nói, Bệ hạ có tâm giao giang sơn Đại Chu cho Lục Thiên Phong. Hiện giờ xem ra, không cho cũng không được rồi.
Phu nhân Vệ quốc công cảm khái nói.
- Giang sơn này đã sớm không trụ được rồi, hai đứa con trai trưởng thành của Bệ hạ quá mức vô năng. Nếu đổi lại là ta lựa chọn, là muốn quyền vị hay muốn đứa con, Bệ hạ hẳn là không muốn tuyệt hậu.
Thạch Thủ Tín nói.
Phu nhân Vệ quốc công gật đầu, nói:
- Chuyện của Vĩnh Đức quận vương, về sau ông có thể trợ giúp giải nguy không?
- Bây giờ lo cho chính bản thân ta cũng đã cố hết sức rồi, con rể là con trai của Trưởng công chúa, ta có thể ra mặt nói giúp bảo vệ tính mạng con rể. Nhưng còn Vĩnh Đức quận vương là phúc hay họa, ta chỉ có thể bàng quan. Ai biểu hắn đầu óc mê muội, đã nghe lệnh ngăn chặn Triệu Khuông Nghĩa, vậy hà cớ lại bứt ra.
Thạch Thủ Tín nói.
- Không phải ông đã nói là vì Lục Thiên Phong chiếm quân lực của Phó Tiềm hay sao?
Phu nhân Vệ quốc công nói.
Thạch Thủ Tín lắc đầu, nói:
- Cho nên mới nói hắn váng đầu, quân lực đã bị Lục Thiên Phong cướp đi, căn bản không đoạt trở về được, vậy mà vẫn ngây thơ muốn cướp về. Bây giờ hắn chỉ có ba mươi vạn quân lực, quân lực thân cận ở Quan Nội và nơi khác cũng biết không trở lại được, hắn là tiến thoái lưỡng nan rồi.
Thạch Thủ Tín nói xong vội vàng rời khỏi phủ trạch, tiến đến hoàng cung tham gia náo nhiệt. Hiện tại đi gặp Hoàng đế là một loại thái độ, ông ta phỏng chừng rất nhiều đại thần huân quý đều đã lắc lư đi đến hoàng cung rồi.
Quả nhiên, chờ khi Thạch Thủ Tín đến, số người đến hoàng cung đã vượt hơn hai trăm. Vừa thấy Thạch Thủ Tín đến, rất nhiều đại thần huân quý hoặc nhiều hoặc ít mang vẻ mặt khác thường, nguyên nhân là vì từ khi huynh đệ Triệu thị bị tuyên cáo là phản nghịch, Thạch Thủ Tín liền mướn cớ ốm bệnh ở lì trong phủ không ra. Không ngờ bây giờ phương Bắc đại thắng thì lại xuất phủ, cử chỉ này có ý vị chong chóng đo chiều gió.
Chu hoàng đế vốn đang ở hậu cung dưỡng thần, bị Hàn Thông nóng nảy rống xin cầu kiến, vội mời đến tiền điện. Nghe Hàn Thông bẩm báo xong, ánh mắt Chu hoàng đế sáng ngời. Vương Kế Ân đi qua tiếp nhận vật quân sứ dâng lên, sau khi mở ra cẩn thận kiểm tra, mới bê lên trình cho Chu hoàng đế.