Lục Thất về tới phủ nha, mang theo tâm tình có chút mệt mỏi đến hậu trạch dưỡng thần. Lần này đi trấn an Ngư thị, Lục Thất không thể xác định thích khách và Ngư thị có liên quan hay không. Tuy nhiên theo quan hệ bên trong Ngư thị, Lục Thất biết Ngư Hoa Hiên và Hàng Châu Ngư thị rất không thân cận, đôi bên chỉ có quan hệ đường huynh đệ.
Hơn nữa từ trong giọng điệu, hắn nhận ra Ngư Hoa Hải không hề biết xuất thân chân chính của hắn là từ Đường quốc. Nói cách khác, Ngư Hoa Hải không biết Lục Bính chính là Lục Thiên Phong của Đường quốc. Nếu không phải diễn trò, như vậy Ngư Hoa Hiên quả thật đã giữ bí mật tuyệt đối về chuyện của Lục Thất.
Lục Thất vẫn rất tín nhiệm Ngư Hoa Hiên, có điều không thể không có lòng đề phòng, hắn không dám giao cho Ngư Hoa Hiên độc quyền quá nhiều. Tuy nhiên Lục Thất cũng hiểu được, Lục Thiên Phong chính là bí mật của Lục Bính, chỉ cần Ngư Hoa Hải có tâm đi Tô Châu tìm hiểu, liền có thể đoán biết được bí mật.
Chẳng qua Lục Thất lại không biết, bởi vì tình trạng giằng co giữa Ngụy Việt quân và Tô Châu quân, cho nên Tô Châu và Tấn quốc vẫn ở trạng thái hai quốc vực. Chỉ có tướng soái cấp cao mới biết được chân tướng, mà Hàng Châu Ngư thị căn bản không biết Tô Châu là một bộ phận của Tấn quốc, chỉ cho rằng Tô Châu là Trương thị chiếm cứ.
Ngư thị cũng không hay biết Ngư Hoa Hiên trở thành tướng soái Tấn quốc như thế nào, Ngư Hoa Hiên căn bản không hề nói qua với gia tộc. Ngư Hoa Hiên là sau khi chiến bại Võ Thắng quân mới cùng gia tộc liên hệ. Gia chủ Ngư Hoa Hải chỉ biết Ngư Hoa Hiên bị bại trận ở Thường Châu, có thể là đã bị bắt giữ rồi. Cho nên khi Ngư Hoa Hiên đột nhiên từ Mục Châu gửi thư tín liên hệ với gia tộc, Ngư thị vẫn nghĩ là sau khi Ngư Hoa Hiên bại trận, đã đào vong đến Tây bộ.
- Vâng! Đỗ Dũng cung kính đáp lại, sau đó xoay người đối mặt với nhóm tướng soái, lớn tiếng nói: - Sau khi trở về, không được có bất cứ nghị luận về việc của Chủ thượng. Mặt khác, lần diễn võ này là nhằm tổ chức cơ cấu trong Ba Lăng quân, chỉ cần là tướng sĩ có bản lĩnh, đều có thể giành được sự đề bạt quan chức của bổn quân, trở thành ‘võ quan bị thân’. Phân tán!
Nhóm tướng soái chào theo nghi thức quân đội cung kính đáp ứng, rồi đều tản ra trở về điều quân. Đỗ Dũng chờ nhóm tướng soái đi rồi, mới hành quân lễ với Lục Thất, Lục Thất gật đầu, tự mình đi đến trướng soái. Đỗ Dũng ở lại bên ngoài chủ trì an bài diễn võ, lần diễn võ này đối với Đỗ Dũng là khảo nghiệm trọng đại.
Một thời sau, trống trận nổ vang, ba vạn đại quân lấy quân doanh Thống soái làm trung tâm, phụng mệnh tự động xếp thành hàng ngũ. Tất cả các tướng sĩ đều có thể tự mình báo danh diễn võ, Chủ soái các quân tụ lại một chỗ đảm nhiệm vai trò quan chủ khảo. Đỗ Dũng có nói qua, chỉ cần có bản lãnh quân võ thật sự, đều có khả năng lấy được ‘võ quan bị thân’.
‘Võ quan bị thân’ là như thế nào? Đó cũng coi như là võ tán quan giai, được nhận quân hưởng thuộc quan giai, nhưng quân chức hữu hạn. Cho nên dù đạt được quan thân, cũng chưa chắc có được quân chức thực quyền, cố danh là ‘bị thân’.
Lục Thất ủy quyền Đỗ Dũng đề bạt võ quan bị thân, chính là để Đỗ Dũng mau chóng lung lạc quân tâm. Trong quân hàng binh có rất nhiều nhân tài quân võ, chọn lựa ra một số cấp cho quan thân, bọn họ tất sẽ rất trung thành với Đỗ Dũng. Hơn nữa, có sự tồn tại của ‘võ quan bị thân’ trong quân sẽ tạo thành sự giám thị đối với các võ quan đang tại nhiệm, nếu các võ quan tại nhiệm gây rối vi phạm lệnh cấm, liền gặp phải hậu quả bị thay thế.
Võ tán quan Trí Quả Giáo Úy trước kia của Lục Thất tương đương với võ quan bị thân, tuy nhiên tán quan của Đường quốc chỉ là một loại danh nghĩa, không lấy được lương bổng thuộc quan giai và địa vị tương đối. Việc mà hiện nay Lục Thất phải làm, chính là cho tán quan của Tấn quốc có thể nhận được quan hưởng cơ bản, chẳng qua có một điểm khiếm khuyết chính là tài lực chi ra sẽ rất khổng lồ.