Lục Thất mỉm cười lắc đầu, nói: - Coi như là ta lo lắng thái quá, thế nhưng ta quả thật không nên chiếm Hàng Châu trước, chỉ cần có thể chiếm cứ được bốn châu ở Tây bộ kia, vậy thì tiến tới Hàng Châu cũng không khó rồi.
Tống Lão Thanh gật đầu, suy nghĩ một chút, nói: - Nếu đệ muốn tiến công chiếm lấy Mân quốc, vậy thì chiến thuật cần phải thay đổi một chút. Trước khi Hưng Hóa quân đột kích Cù Châu, nên làm cho Trấn Tây quân phát hiện ra, để cho Trấn Tây quân có thể chi viện Võ Thắng quân.
Lục Thất gật đầu, nói: - Chỉ làm cho Trấn Tây quân biết được hành động tiến công của Hưng Hóa Hưng còn chưa đủ, cần phải khiến cho Trấn Tây quân biết Hưng Hóa quân và Chiêu Võ quân đều nhận được mật chỉ của Đường Hoàng, đồng loạt đột kích Cù Châu, tiếp đó thẳng tiến Hàng Châu tiêu diệt Việt quốc.
Lục Thất gật đầu, nói: - Nếu như có thể lợi dụng Thanh Nguyên quân truyền tin, thì có thể khiến cho Trấn Tây quân dời về phía đông trợ giúp Võ Thắng quân, thậm chí Mân quốc cũng sẽ xuất quân viện trợ Việt quốc. Còn ta sẽ theo đường biển vận chuyển ba vạn binh đi trước công chiếm đảo Lưu Cầu làm đồn trú, khi Hưng Hóa quân phát động đột kích Cù Châu dẫn dắt Trấn Tây quân rời xa khỏi Mân quốc, quân trú đóng trên đảo Lưu Cầu có thể đổ bộ tiến chiếm Mân quốc.
- Ba vạn quân từ đảo Lưu Cầu vượt biển đột kích Mân quốc coi như là một chiêu xuất kỳ bất ý. Nhưng Mân quốc có ba vạn quân, Thanh Nguyên quân có lẽ cũng sẽ không ngồi nhìn Mân quốc bị diệt, ngược lại sẽ dẫn tới hậu quả quân lực của chúng ta rơi vào vòng vây nguy hiểm đấy. Tống Lão Thanh lập tức chỉ ra điểm không ổn.
Lục Thất gật đầu, suy nghĩ một chút nói: - Nếu ta lại xuất ba vạn quân tiến công theo đường bộ, có khả năng sẽ bị vây công không?
- Đệ muốn từ Tô Châu xuất ra sáu vạn đại quân sao? Tống Lão Thanh kinh ngạc nói.
Lục Thất gật đầu, nói: - Hiện giờ Chu quốc còn chưa tập kết đại quân, mà lực chú ý của Đường quốc đều tập trung vào ứng đối với Chu quốc, trong vòng hai tháng không có khả năng tịch thu tiếp quản ruộng đất Thường Châu. Nói cách khác, trong vòng hai tháng, có thể lợi dụng không thành kế cho Tô Châu quân xuất chinh tới phía tây đánh Mân quốc.
Tống Lão Thanh gật đầu, hỏi: - Ba vạn đại quân đường bộ, đệ có thể đưa sang đây sao?
- Hẳn là được, có thể mượn cớ vận chuyển lương thực che đậy, chia quân đến Tây bộ. Ninh Quốc quân sẽ không can thiệp, nhưng ba vạn đại quân đến Tây bộ cũng không gạt được thế lực quan lại ở Tây bộ, cho nên phải tìm một nơi hẻo lánh để đóng quân. Lục Thất đáp lại.
- Ba vạn quân khẳng định là không qua được mắt của Đường quốc rồi, bởi vì có nhiều tướng sĩ trong Hưng Hóa quân có quan hệ với Vinh thị và Vũ Văn thị. Nếu như đệ muốn dùng đại quân chiếm đoạt Mân quốc, tốt nhất là tiến công bằng đường biển, đường bộ chỉ có thể dùng một vạn quân đánh nghi binh dẫn dụ quân lực Mân quốc nghênh địch mà thôi. Tống Lão Thanh bác bỏ.
Lục Thất gật đầu, nói: - Vấn đề là chuyên chở bằng đường biển nhiều nguy hiểm, tới đảo Lưu Cầu cũng ẩn ngầm tai họa là khí hậu không thuận, việc này ta cũng cần trưng cầu ý kiến của Trương Hồng Ba về độ an toàn của vận chuyển theo đường biển. Nếu nguy cơ lớn, ba vạn quân ta cũng sẽ không chuyển tới, Tô Châu quân chịu không nổi tổn thất lớn.
Tống Lão Thanh gật đầu, nói: - Nếu có thể chuyên chở đại quân theo đường biển, ta đề nghị sau khi đệ diệt xong Mân quốc rồi, lại lặng lẽ diệt Thanh Nguyên quân. Sở dĩ Thanh Nguyên quân có thể cát cứ, nguyên nhân là bởi Mân Nam là nơi khuất nẻo, Đường quốc tuy nói là không có năng lực tiến quân, nhưng trên thực tế là không nguyện hao phí thực lực quốc gia đi buộc Tuyền Châu và Chương Châu quy về quốc trị. Nếu như diệt được Thanh Nguyên quân, vậy thì đệ có thể giả mạo Thanh Nguyên quân dâng thư với Đường quốc, kế nhiệm cát cứ.
Lục Thất ngẩn ra, tiếp đó hiểu ra gật đầu, ý của Tống Lão Thanh là đề nghị hắn ngầm cai trị giống như Tô Châu. Nếu Tô Châu quân diệt Mân quốc và Thanh Nguyên quân, vậy thì có thể giả mạo là nội bộ Thanh Nguyên quân xảy ra binh biến đổi chủ. Hắn có thể khiến cho một quan tướng dâng thư với Đường quốc thỉnh cầu phong tước kế nhiệm.
Đường quốc bây giờ dưới tình hình loạn trong giặc ngoài, tám phần sẽ phê chuẩn lời thỉnh cầu. Một khi nhận được thánh chỉ phong tước kế nhiệm của Đường Hoàng, sẽ miễn được nguy cơ Đường quân thảo phạt, tiếp đó triển khai thi hành chính sách an định nhằm quy phục địa phương chiếm cứ. Tranh đấu giành thiên hạ khó, muốn người địa phương quy thuận càng khó.
Lục Thất thật sự động tâm rồi, nếu như chiếm cứ được mấy châu ở Tây Nam làm căn cơ, chẳng những có thể cùng Tô Châu đông tây hô ứng giáp công Việt quốc, còn có thể tiến quân vào Tín Châu, Cát Châu và Phủ Châu thiết lập nền móng, Nhiêu Châu và Hồng Châu ở xa hơn cũng có thể ở trong tầm mắt.
- Tốt, quyết định như vậy đi, ta sẽ gửi thư cấp báo đi Tô Châu hỏi ý kiến. Lục Thất mỉm cười nói.