- Tu luyện tới cảnh giới như bọn họ, nếu không có thâm thù đại hận, bình thường sẽ không quá nghiêm túc đâu, có thể nhìn thấy bọn họ đánh mấy chiêu đã là vận khí tốt rồi.
Kiếm Vô Địch nói:
- Ngươi phân tích rất có đạo lý, xem ra ngươi rất hiểu tâm lý của những cao thủ này.
Giữa không trung, Cao Dương trừng Yến Phi Hoa, mỉa mai nói:
- Nhìn không ra ngươi còn có phần gan dạ đấy, chỉ tiếc làm mướn không công mà thôi. Ngươi nhìn qua U Mộng Điệp xem, ngươi xuất đầu vì nàng, nàng lại không quan tâm hỏi tới cái gì, cũng không có một lời khuyên bảo, người sống tới bây giờ, chẳng qua chỉ là sống trên thân chó mà thôi.
Yến Phi Hoa phản bác:
- Ngươi hơn gì ta sao? Ngươi một lòng muốn đánh bại Tử Hoa thánh nữ, ba năm qua mất ăn mất ngủ, còn có được ma binh Nghịch Lân, nhưng kết quả vẫn bị nàng khắc chế, ngươi đời này vĩnh viễn không có hy vọng, ta thật cảm thấy bi ai cho ngươi.
Sắc mặt Cao Dương lạnh lẽo, khẽ nói:
- Chê cười, ta không đánh lại nàng, ngươi đúng là quá coi thường ta rồi.
Yến Phi Hoa cười lạnh nói:
- Ngươi trừ họ Cao ra, toàn thân ta không nhìn ra ngươi có điểm nào cao minh cả!
Cao Dương thầm giận, cười to nói:
- Vậy sao? Ta sẽ cho ngươi nhìn rõ ràng.
Cánh tay phải vung lên, ma binh hiện hình, Nghịch Lân sáng lóng lánh, tản mát ma khí kinh thiên.
Không có tiến công, Cao Dương chỉ lộ ma binh Nghịch Lân đã có khí thế chấn nhiếp nhân tâm rồi.
Yến Phi Hoa khinh thường nói:
- Ngươi cho rằng ngươi có ma binh nơi tay, ta sẽ sợ ngươi?
Yến Phi Hoa tay phải giơ lên cao, lòng bàn tay vầng sáng hội tụ, một thanh tiên kiếm từ trong lòng bàn tay của hắn bay ra, tiên linh chi khí đậm đặc chống lại ma khí kinh thiên của ma binh Nghịch Lân, hình thành cách cục giằng co.
Tiên kiếm trong tay của Yến Phi Hoa vô cùng kinh người, bộc phát sát khí cùng mũi nhọn lợi hại, thân kiếm có màu xanh đậm, có hoa vân tinh mỹ, là một trận pháp.
U Mộng Điệp nhìn qua kiếm trong tay Yến Phi Hoa, nói:
- Đại hải chi tâm, cửu cấp tiên khí của Cổ Kiếm Tông, không ngờ bây giờ truyền lại cho hắn.
Cổ Kiếm Tông có thể đứng hàng một trong ba đại kiếm phái của U Châu, thanh cửu cấp tiên khí đại hãi chi tâm này có công lao to lớn.
Yến Phi Hoa đạt được thanh đại hải chi tâm, tương đương với kế thừa chức chưởng môn Cổ Kiếm Tông, trở thành kế nhiệm chưởng môn.
Đây là quy định bất thành văn của Cổ Kiếm Tông, người tu kiếm ở U Châu ai cũng đều biết, Cao Dương là thiếu chủ Thiên Ma giáo cho nên cũng hiểu điểm này.
- Ta nói ngươi sao tự tin như thế, thì ra đã kế thừa đại hải chi tâm, thật sự là chúc mừng ngươi ah.
Yến Phi Hoa lạnh lùng nói:
- Không cần phải khách khí, ngày nào đó ngươi leo lên vị trí giáo chủ Thiên Ma Giáo, ta sẽ chúc mừng ngươi.
Cao Dương cười hắc hắc nói:
- Nếu như đạt tới trình độ đó, hôm nay ta tạm tha cho ngươi. Nghe nói lúc này các ngươi tiến tới Thiên Dương Phong là vì tranh giành Thần Hồn Ngưng Hình Châu, việc này đã truyền khắp thiên hạ, ta khuyên ngươi nên quay về đi, miễn cho chết ở chỗ này.
Yến Phi Hoa khẽ nói:
- Việc này không cần ngươi quan tâm tới, ta cho dù không đoạt được Thần Hồn Ngưng Hình Châu, tự bảo vệ mình còn không thành vấn đề. Ngược lại là ngươi, tiếng xấu rõ ràng, coi chừng người tu đạo của Đạo Châu liên thủ diệt ngươi.
Cao Dương khiêu khích nói:
- Nếu không chúng ta đánh cuộc, xem ai là người đầu tiên có được Thần Hồn Ngưng Hình Châu trong tay.
Yến Phi Hoa ngạo nghễ nói:
- Đánh cuộc thì đánh bạc, bổn công tử tuyệt đối không bại trong tay của ngươi đâu.
Cao Dương cười hắc hắc nói:
- Một lời đã định, ở Thiên Dương Phong chúng ta lại tụ họp. U Mộng Điệp, hảo hảo bảo trụ nguyên âm của ngươi đi, bổn thiếu gia sẽ nhớ thương ngươi, ha ha ha...
Trong tiếng cười điên dại, Cao Dương lóe lên rồi biến mất, khiến Yến Phi Hoa tức giận gào thét không thôi.
U Mộng Điệp ánh mắt âm lãnh, nhưng vãn thúc dục phi thuyền bay tiếp.
Ý Thiên thất vọng, tuy biết rõ Cao Dương sẽ không thật đánh nhau với Yến Phi Hoa, nhưng ít ra trong giao phong ngắn ngủi cũng có thể giúp Ý Thiên hiểu được tu vị của hai bên.
Thời điểm này Mộc Thanh Y từ buồng nhỏ đi ra ngoài, hấp dẫn Kiếm Vô Địch chú ý.
Yến Phi Hoa trở lại phi thuyền, nhìn U Mộng Điệp nói:
- Cao Dương nói Ngưng Hồn Châu đã truyền khắp thiên hạ, nếu thật sự là như thế, chúng ta bây giờ tiến tới Thiên Dương Phong, có lẽ còn quá sớm một ít.
U Mộng Điệp chính là một trong Vân Hoang thập đại mỹ nữ, dễ dàng trêu hoa ghẹo nguyệt.
Đêm mai mới là đêm trăng tròn, hôm nay đi tới Thiên Dương Phong, tất nhiên trở thành tiêu điểm người ta chú ý, khó tránh khỏi sẽ có phiền toái quấn thân.
- Ngươi không cần cân nhắc những chuyện này, chúng ta trước đi tới gần Thiên Dương Phong, sau đó đổi loại phương thức tiến lên, có lẽ sẽ giảm được nhiều phiền nhiễu.
Ưu nhã quay người, U Mộng Điệp từ đầu thuyền đi tới bên cạnh Mộc Thanh Y, bảo trì khoảng cách nhất định với Yến Phi Hoa.
Ý Thiên thăm dò mặt đất, nhìn cảnh sắc bên dưới và có một cảm giác kỳ diệu hiện ra trong đáy lòng.
Buông lỏng tâm tư, dung nạp thiên địa. Ý Thiên trong lúc vô hình chạm vào lĩnh vực mới đang từ từ nhận thức ra cảm giác này.
Kiếm Vô Địch si ngốc địa nhìn qua Mộc Thanh Y, hắn hiện tại đã không có hứng thú với U Mộng Điệp, Mộc Thanh Y đã trở thành tiên tử trong suy nghĩ của hắn.
Phi thuyền vững vàng tiến lên, giữa trưa thì đi tới Thiên Nhất sơn mạch, khiến cho Tử phủ chú ý.
Rất nhanh tin tức U Mộng Điệp tiến vào Đạo Châu từ trong miệng cao thủ Tử phủ truyền đi, khiến cho các lộ cao thủ chú ý.
Thiên Thủy Thần Kiếm U Mộng Điệp, đây chính là U Châu đệ nhất mỹ nữ, tự nhiên hấp dẫn người.
Buổi trưa phi thuyền đi tới Đồng Tâm Hồ, tao ngộ vòng xoáy vô hình, khiến phi thuyền xuất hiện xóc nảy kịch liệt.
- Sư tỷ, xảy ra chuyện gì?
Mộc Thanh Y nhìn qua bốn phía, cũng không có phát hiện địch nhân gì, trong nội tâm có chút nghi hoặc.
U Mộng Điệp nói:
- Đây là khí lưu quấy nhiễu, là tới từ dưới Đồng Tâm Hồ, có người đang thi pháp tiến công.
Yến Phi Hoa nói:
- Ta đi nhìn một cái là kẻ nào to gan gây phiền toái.
U Mộng Điệp gật đầu, không có nhiều lời.
Ý Thiên chờ Yến Phi Hoa đi rồi, nhắc nhở:
- Phía dưới là Đồng Tâm Hồ, thuộc về Đồng Tâm Đạo Tông.
Mộc Thanh Y nhìn qua Ý Thiên, hỏi:
- Ngươi hiểu Đồng Tâm Đạo Tông bao nhiêu?
Ý Thiên lắc đầu nói:
- Ta biết chỉ có bao nhiêu đó, trước kia theo tiểu thư đi qua nơi này cũng tao ngộ Đồng Tâm Đạo Tông chặn đường, nhưng không có động thủ.
Vừa mới dứt lời, phi thuyền đột nhiên xóc nảy. Trong Đồng Tâm Hồ có một tiếng vang thật lớn truyền ra, nước hồ hình thành cột nước bắn thẳng đến giữa không trung.
Yến Phi Hoa lơ lửng trên mặt nước, hai tay giơ lên, hào quang hội tụ quanh người, quang mang màu lam bao phủ cả hồ, khiến cho nước hồ có xu thế bay lên.
Lúc đó một đạo thân ảnh bay ra, rống to:
- Người nào, dám công kích Đồng Tâm Đạo Tông, còn không mau mau thu tay lại.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT