Loại tính toán cường độ cao này, dò xét toàn bộ phương vị đoán chừng cả Vân Hoang đại lục trừ Ý Thiên ra cũng không tìm ra người nào khác làm được điểm này..
Sóng ý niệm của Ý Thiên số lượng nhiều tới mấy trăm triệu, thậm chí mấy tỷ, mấy chục tỷ...
Đây là con số đếm sơ lược, còn con số thật khó mà tính ra.
Giờ này khắc này hào quang hội tụ quanh người Ý Thiên, hào quang lưu chuyển lập lòe, chúng nhanh chóng khuếch tán ra ngoài, kể rõ Ý Thiên đang tại toàn lực làm.
Rất nhanh cả tòa thành cổ này được hào quang bao phủ, cũng nhanh chóng lan tràn ra các nơi, khiến cho đám người Nam Cung Uyển Nghi, Lý Nhược Nhiên chú ý.
- Đây là Xích Âm Tử Dương Quyết?
Nam Cung Uyển Nghi nghe Trần Ngọc Lan cùng Mộc Thanh Thư đề cập qua, nhưng đây là lần đầu tiên thấy nên rất hiếu kỳ.
Lan Hinh nói:
- Vâng, đây là Âm Dương Hòa Hợp Tông Xích Âm Tử Dương Quyết, chỉ có mình thiếu gia biết, xem ra rất lợi hại.
Lý Nhược Nhiên cảm nhận được khí tức ở gần đó, kinh nghi nói:
- Kỳ thật Xích Âm Tử Dương Quyết có thể dẫn động Âm Dương chi khí trong vạn vật, do đó hiểu rõ tất cả sinh linh.
Từ Nhược Hoa nói:
- Hào quang tím đỏ này giống như tim đập, ẩn chứa sinh cơ vô cùng và thai nghén thần lực, không bàn mà hợp ý Thiên Đạo.
Ánh mắt Ngọc Linh Lung phức tạp, buồn bả nói:
- Tu vị cua Nam Cung Phi Vũ không phải người bình thường có thể phán đoán, Cửu Đầu Linh Xà nói cho ta biết, trên người Nam Cung Phi Vũ có khí tức không thuộc về thế giới này.
Lời này khiến mọi người khiếp sợ, Chư Cát Đằng Huy vẻ mặt ngạc nhiên, nghi vấn nói:
- Khí tức không thuộc về thế giới này là ý gì?
Ngọc Linh Lung lắc đầu không nói, biểu lộ kỳ dị. Mọi người thấy thế cũng không tiện hỏi nhiều, nhưng lại hoặc nhiều hoặc ít sẽ suy tư vấn đề này trong lòng.
Rất nhanh hào quang tím đỏ lan ra khắp tòa thành, khiến cho vô số cao thủ chú ý.
Hào quang này không ngừng sáng lên, giống như đang tỏa ra thứ gì đó rất đặc thù.
Thời điểm này Ý Thiên đã thăm dò ra không ít tin tức, trừ Thiên Hoang Thánh thành vẫn không thể xâm nhập như trước ra, hơn tám mươi vạn tòa cổ thành còn lại có một phần mười thành cổ bị Ý Thiên nắm giữ tình huống.
Ở trong đó có hai phần ba Truyền Tống Trận trong thành cổ tổn hại nghiêm trọng, hành tung của Công Tôn Duy Ngã cùng Tả Thiên Huệ cũng nằm trong tay của Ý Thiên.
Nhưng mà vào thời khắc này một đạo ý niệm công kích phá không lao tới, bao phủ trên không thành cổ của đám người Ý Thiên ở lại, nhằm vào tất cả mọi người và triển khai công kích điên cuồng.
Thân thể Nam Cung Uyển Nghi chấn động, nhắc nhở:
- Mọi người cẩn thận ý niệm công kích nà, nó tuyệt đối không phải người bình thường gây nên.
Từ Nhược Hoa suy đoán nói:
- Ta đoán chừng là Tàn Thức U Hồn Tông Vệ Thiên Minh gây nên, cổ chuỗi qua não trên cổ hắn đang đeo do một trăm lẻ tám đầu lâu tạo thành nên uy lực không gì sánh kịp.
Lý Nhược Nhiên trầm giọng nói:
- Loại ý niệm công kích này vô khổng bất nhập (không nơi nào không vào được), không cách nào trốn tránh, mọi người nên toàn lực phòng ngự.
Lời nói vẫn còn bên tai, Đoan Mộc Thanh Vân liền kêu thảm một tiếng, bị ý niệm khủng bố này làm bị thương, kinh mạch toàn thân đại loạn, nguyên lực chạy khắp bốn phía, nàng như sắp nổ tung.
Mộ Dung Tiểu Dạ khẽ quát một tiếng, tế ra tiên khí Xuân Thu Bút, ghi một chữ 'ngự' trên không trung, lập tức chống lại ý niệm công kích đáng sợ này.
Nhưng mà chữ 'ngự' này chỉ duy trì một lát, đã bị phá tan thành từng mảnh, làm cho Mộ Dung Tiểu Dạ không thể không tiếp tục thúc dục tiên khí, cũng kéo Đoan Mộc Thanh Vân tới bên cạnh cùng phòng ngự.
Từ Nhược Hoa tu luyện Bất Động Thiện Công cùng Bất Diệt Thiện Công, đối với loại ý niệm công kích này có năng lực phòn ngự rất mạnh, thân thể tiến vào trạng thài kỳ diệu, không bị ngoại vật xâm nhập.
Lý Nhược Nhiên không chút do dự, tế ra cửu cấp tiên khí Thanh Vân Cầm, thân thể lăng không ngồi xếp bằng, đánh đàn giống như tiên tử.
Tiếng đàn vô hình, âm luật chấn động cùng ý niệm chấn động có chút giống nhau, hữu hiệu chống lại ý niệm công kích khủng bố này, tạm thời hóa giải nguy cơ của mọi người.
Tình huống như vậy tiếp tục một lát, ý niệm công kích đột nhiên biến mất, có mấy khí thế cường đại tập trung vào thành cổ, đang nhanh chóng tới gần.
Lý Nhược Nhiên thu hồi tiên cầm, cùng Nam Cung Uyển Nghi trao đổi ánh mắt, nhanh chóng triệu tập mọi người tới bên cạnh, cùng đợi người tới gần.
Một lát sau một đạo thân ảnh từ xa đến gần, chính là Nam Cung Lục Vân.
Trong nháy mắt một phương khác có thân ảnh bay tới, chính là Câu Hồn Ma Địch.
Sau đó ở phương hướng khác nhau có ba thân ảnh lao tới, mọi người toàn bộ đều biết, chính là chưởng kiếm song tuyệt Mã Hồng Ba, Âm Ma tông thiếu chủ Tả Tuấn Hi, cùng với Kỳ Lân động phủ Đông Phương Tiếu.
Năm đại cao thủ trước sau đuổi tới, trừ Tả Tuấn Hi ra, tất cả đều là Vũ Đế, trong đó Câu Hồn Ma Địch thực lực mạnh nhất.
Mà Tả Tuấn Hi xưa đâu bằng nay, trên người ý thức phân thân của Âm Phong lão ma, đồng đẳng có được thực lực Vũ Đế.
Kể từ đó năm đại Vũ Đế đồng thời quang lâm, lúc này khiến cho Nam Cung Uyển Nghi, Lý Nhược Nhiên áp lực lớn lao.
Nam Cung Lục Vân đi tới đầu tiên, sau khi nhìn thấy Nam Cung Uyển Nghi thì vô cùng kinh ngạc, nhưng sau đó lại biến thành vui vẻ.
- Uyển Nghi, sao ngươi tới đây chứ. Đây không phải vùng đất lành, ngươi đi theo ta cho an toàn.
Nam Cung Uyển Nghi lạnh nhạt nói:
- Hảo ý tâm lĩnh, ta đã dám tới thì phải có thực lực bảo vệ mình.
Nam Cung Lục Vân nhìn qua Lý Nhược Nhiên, khinh miệt nói:
- Chỉ dựa vào tiểu nha đầu vừa tấn chức Vũ Đế, nàng chỉ sợ bảo hộ không được ngươi.
Lý Nhược Nhiên sắc mặt phát lạnh, phản bác nói:
- Nam Cung Lục Vân, đây cũng không phải là Hỏa Linh Thành, ngươi cũng chỉ là Huyền Đế mà thôi, có cái gì không dậy nổi.
Nam Cung Lục Vân cười to nói:
- Lão phu mặc dù là Huyền Đế, nhưng cũng không phải một tiểu nha đầu vừa tấn chức Vũ Đế có thể so sánh.
Lý Nhược Nhiên khẽ nói:
- Vậy sao? Câu Hồn Ma Địch người ta còn không lên tiếng, ngươi nói có quá sớm không?
Cười hắc hắc, ánh mắt Câu Hồn Ma Địch lạnh như băng, quét mắt nhìn qua đại điện cổ, lạnh lùng nói:
- Nam Cung Phi Vũ phía dưới phát hiện bí mật gì?
Đông Phương Tiếu lãnh khốc nói:
- Không phải oan gia không tụ đầu, lúc này ta sẽ giết Nam Cung Phi Vũ.
Tả Tuấn Hi châm ngòi nói:
- Chỉ sợ có người không đồng ý.
Đông Phương Tiếu nhìn qua Lý Nhược Nhiên, hừ nhẹ nói:
- Chỉ bằng nàng, căn bản là không thể bảo vệ Nam Cung Phi Vũ.
Lan Hinh cùng Mộ Dung Tiểu Dạ vẻ mặt cảnh giác, lúc này có tới năm Vũ Đế, đó cũng không phải là trò đùa.
Từ Nhược Hoa biểu lộ nghiêm khắc, tuy tu vị của nàng bất phàm, nhưng dù sao cũng là Thánh Hoàng, còn không cách nào chống lại Vũ Đế, nhiều nhất chỉ kéo dài một lát chứ không thể thủ thắng.
-- Phi Vũ tại nghiên cứu Truyền Tống Trận, đoán chừng sau khi mở ra có thể đi tới thành cổ khác.
Nam Cung Uyển Nghi cũng không tận lực giấu diếm, bởi vì đó chẳng phải bí mật gì.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT