Tả Thiên Huệ đứng bên cạnh Nghiêm Tu Vũ, quanh người có hào quang kỳ dị lóe lên, thời khắc phát sinh biến hóa, vẫn bị chú ý.
Người bốn phía đều lưu ý tới Tả Thiên Huệ, chỉ vì Vi Tinh Nghi nằm trong tay của nàng là mấu chốt rời khỏi Tử Vong Chi Thành.
Ý Thiên nghiêng mắt nhìn qua Hoa Vô Khuyết, cười lạnh nói:
- Nghe nói Hắc Vân Sát Thần Nghiêm Tu Vũ chính là Hỏa Linh Thành Hỏa Thần Điện ở bên trong, cùng ngươi Vô Khuyết công tử quan hệ rất tốt ah.
Ánh mắt Hoa Vô Khuyết khẽ biến, nói:
- Đều nói Nam Cung Phi Vũ là từ nông thôn tới, quả nhiên kiến thức không rộng, chỉ nói hươu nói vượn mà thôi.
Ý Thiên cười nói:
- So với Vô Khuyết công tử của ngươi, chuyên tìm phụ nữ có phu quân, Nam Cung Phi Vũ còn kém xa mà.
Hoa Vô Khuyết nghe vậy giận dữ, lạnh lùng nói:
- Câm miệng đừng vội ngậm máu phun người.
Ý Thiên hỏi ngược lại:
- Ta ngậm máu phun người? Ngươi dám thề với trời, ngươi chưa làm qua chuyện hãm hiếp phụ nữ có phu quân không?
Hoa Vô Khuyết giận dữ hét:
- Bên cạnh ngươi nữ nhân thành đàn, có tư cách gì chất vấn lão tử?
Ý Thiên cười lạnh nói:
- Ngươi nói như vậy, tỏ vẻ thừa nhận rồi?
Hoa Cửu Công trừng mắt Ý Thiên, lãnh khốc nói:
- Đủ rồi, không nên bàn luận chuyện phong hoa tuyết nguyệt ở đây. Tìm không thấy đường ra, ai cũng đừng mong rời khỏi Tử Vong Chi Thành này.
Đối mặt khí thế Vũ Đế của Hoa Cửu Công tỏa ra, Ý Thiên không sợ hãi, ngược lại Lý Nhược Nhiên phát ra khí thế cường đại xua tán sát khí của Hoa Cửu Công, không cho phép bất cứ kẻ nào làm tổn thương sư đệ của mình.
- Không vội, Tử Vong thành chủ còn không hiện thân, giờ phút này cũng nê công bố trò hay. Minh Nguyệt a di nên tiễn một người lên đường thôi.
Nhìn qua bốn phía, ánh mắt Ý Thiên nhìn lên người Trương Thắng, đây chính là cao thủ Huyền Hoàng, trợ giúp Tiêu Minh Nguyệt tăng tu vị lên có giúp ích rất lớn.
Thấy ánh mắt Ý Thiên tập trung chính mình, Trương Thắng đã biết rõ tình huống không đúng, hắn dùng tốc độ nhanh nhất thoát ra khỏi nơi này.
Nhưng mà Tiêu Minh Nguyệt sớm có phòng bị nên ngăn cản Trương Thắng, cũng nhanh chóng triển khai công kích.
Tiêu Minh Nguyệt trên người mang tiên khí Mê Huyễn Thiên Nguyên Xích, nhưng còn chưa hoàn toàn dung hợp tiên khí này, cho nên vẫn không có tấn chức.
Trương Thắng cũng là cao thủ Huyền Hoàng nhưng đã có tổn thương trên người, gặp gỡ Huyền Hoàng đỉnh phong cảnh giới Tiêu Minh Nguyệt, tự nhiên là không đối kháng chính diện, chạy trốn bốn phía.
Tiêu Minh Nguyệt lăng không xếp bằng đánh đàn công kích, phối hợp Huyễn Ảnh Thần Châm và Vũ Động Càn Khôn tập trung thân thể Trương Thắng.
Huyễn Ảnh Thần Châm vô cùng ảo diệu, dùng tiếng đàn hóa thành thần châm, có thể nói vô khổng bất nhập, không cách nào phòng ngự.
Trương Thắng toàn lực căng kết giới, ma khí quanh người lóe sáng, thi triển ra ma công của Thiên Ma Giáo, cực lực chống lại xâm lấn.
Tiêu Minh Nguyệt công kích một sáng một tối, song trọng giáp công.
Ngoài sáng là Huyễn Ảnh Thần Châm, trong tối là Vũ Động Càn Khôn.
Trương Thắng toàn lực chống cự Huyễn Ảnh Thần Châm, lại không tránh khỏi Vũ Động Càn Khôn, bị khí lưu xoay tròn trói chặt, bay vào trong tay của Tiêu Minh Nguyệt.
Đến lúc đó Tiêu Minh Nguyệt thi triển ra Hấp Tinh Hóa Hồn Đại Pháp, bắt đầu thôn phệ nguyên lực của Trương Thắng, chuyện này khiến hắn vừa sợ vừa giận, hắn hét to lên và thi triển Thiên Ma Giải Thể danh chấn thiên hạ.
Một khắc này thân hình Trương Thắng bành trướng nhanh chóng và khiến Tiêu Minh Nguyệt cảnh giác.
Nàng tế tiên khí Mê Huyễn Thiên Nguyên Xích ra, ý đồ áp chế Thiên Ma Giải Thể của Trương Thắng.
Đã bị tiên khí áp chế, thân hình Trương Thắng bành trướng với tốc độ chậm lại, nhưng vẫn không ngừng biến hóa, làm cho Tiêu Minh Nguyệt toàn lực ứng phó, điều động tất cả nguyên lực trong người, tiến hành so đấu với Trương Thắng.
Nguyên lực không ngừng tiến vào trong Mê Huyễn Thiên Nguyên Xích, thất cấp tiên khí tỏa ra hào quang chói mắt, Tiêu Minh Nguyệt hấp thu nguyên ụực ước chừng tám tầng thì đột nhiên hào quang bộc phát mãnh liệt, làm cho tất cả mọi người nhắm mắt lại.
Đến lúc đó tiên linh chi khí từ Mê Huyễn Thiên Nguyên Xích phun ra ngoài, bao phủ thân thể Tiêu Minh Nguyệt và thoải mái cơ thể của nàng.
Vào thời khắc này Thiên Ma Giải Thể của Trương Thắng hoàn thành bị áp chế, thân hình lập tức bộc phát, hóa thành hào quang hắc sắc bao phủ lấy Mê Huyễn Thiên Nguyên Xích.
Nguyên lực chấn động tần suất cao, xúc tiến quá trình dung hợp giữa Tiêu Minh Nguyệt cùng Mê Huyễn Thiên Nguyên Xích, khiến cho Tiêu Minh Nguyệt một lần hành đột đột phá, dẫn phát Thánh Hoàng thiên kiếp.
Đến lúc đó Mê Huyễn Thiên Nguyên Xích biến ảo lưu quang, quay chung quanh người của Tiêu Minh Nguyệt, vì chống cự thiên kiếp, thu nạp thiên địa nguyên khí giúp nàng thuận lợi tấn chức.
Mê Huyễn Thiên Nguyên Xích có được năng lực đặc thù, có thể thu nạp thiên địa nguyên khí, đối với người tu chân mà nói có thể nói là vô cùng trân quý.
Nhưng mà hôm nay nguyên xích có danh xưng mê huyễn, cho thấy nó biến hóa thất thường, đồng thời muốn đi theo hướng hư thật khó lường, mới có thể thông qua Thiên Nguyên xích thu nạp thiên địa linh khí, do đó đề cao thực lực.
Trương Thắng trước khi chết thi triển Thiên Ma Giải Thể có uy lực tuyệt luân, trong lúc nổ tung ẩn chứa nhiều năng lực, nguyên khí biến dị trải qua Mê Huyễn Thiên Nguyên Xích loại bỏ hấp thu, chuyển hóa thành nguyên lực tinh thuần dung nhập vào người Tiêu Minh Nguyệt, tu vị của nàng tăng lên rất nhanh.
Tiêu Minh Nguyệt tấn chức Thánh Hoàng, tình huống này khác biệt lớn với Mộ Dung Tiểu Dạ.
Mộ Dung Tiểu Dạ là bằng vào thực lực bản thân toàn lực chống lại thiên kiếp, trong quá trình tấn chức tiêu hao nhiều nguyên lực..
Tiêu Minh Nguyệt bởi vì Mê Huyễn Thiên Nguyên Xích cho nên không có tiêu hao nguyên lực, còn thừa cơ hấp thu nhiều nguyên khí thiên địa, khiến cho nàng tấn chức thập phần thuận lợi.
Sau khi tấn chức, tu vị cũng tạm thời vượt qua Mộ Dung Tiểu Dạ.
Nhìn chăm chú vào Tiêu Minh Nguyệt, Vương Phi Dật bên cạnh Ứng Thải Liên trầm giọng nói:
- Đây là Thiên Nguyên xích, tại sao nằm trong tay của nàng?
Thiên Nguyên xích cũng là một kiện dị bảo, không phải tiên khí bình thường có thể so sánh, không chút kém cỏi Xuân Thu Bút trong tay Mộ Dung Tiểu Dạ, cũng có thể tự động tấn chức.
Dương Viêm khẽ nói:
- Nữ nhân bên người Nam Cung Phi Vũ có nhiều kỳ ngộ, hắn đúng là giẫm cứt chó mà.
Ứng Thải Liên ánh mắt kỳ dị, ánh mắt kỳ dị, nhưng lại không che dấu hàn ý trong mắt của nàng.
Đối với Ý Thiên, Ứng Thải Liên có tâm lý phức tạp, không nói rõ ràng.
Bốn phía không ít người sinh lòng đố kỵ, nhưng mà không biểu hiện ra ngoài mà thôi.
Rất nhanh thiên kiếp đi qua, quanh người Tiêu Minh Nguyệt có vạn đạo hào quang, tản mát nét xinh đẹp kinh người.
Tiêu Minh Nguyệt có được thể chất tam âm huyền mạch, khi tu vị không ngừng tăng lên, khí chất cùng mỹ mạo biến hóa cực lớn, đưa thân vào hàng ngũ mỹ nhân tuyệt sắc.
Nhìn qua Ý Thiên, Tiêu Minh Nguyệt lúc này đầy vui vẻ, bởi vì quan hệ với nhau nên nàng nhìn qua Ý Thiên gật gật đầu, lập tức đi tới bên cạnh Từ Nhược Hoa, Lan Hinh, Mộ Dung Tiểu Dạ và tiếp nhận mọi người chúc mừng.
Đến tận đây năm nữ bên người Ý Thiên đều tấn chức thành Thánh Hoàng, thực lực chỉnh thể tăng lên rất lớn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT