Phương Hương hồn nhiên chẳng biết rằng cảnh xuân đang lộ ra, vẫn duy trì tư thế cúi người, ánh mắt chờ mong nhìn mập mạp.
Hạm đội bắt đầu tăng tốc. Viên hằng tinh màu vỏ quýt ngoài cửa sổ mạn
trái chiến hạm đã dần dần bị bỏ lại. Xa xa ở phía sau viên hằng tinh,
một tinh vân đang tán xạ loang lổ sáng tối đã biến thành một điểm đỏ nho nhỏ, lặng lẽ lơ lửng ở trong vũ trụ.
Giống như... Một màn sương mù chiến tranh dày đặc.
*******SPECIAL KIND OF HERO*******
" Hạm đội vận tải Sous..." Carolina bỏ tình báo trong tay xuống, ngẩng
đầu lên nhìn một người đàn ông trung niên tóc hoa râm trên màn hình liên lạc , do dự nói: "Thượng tướng Trương Bằng Trình, đối với phần tình báo này của bộ chỉ huy, ngài thấy thế nào?"
"Tôi cho rằng, có 60% khả năng là Sous thiết lập bẫy rập." Khuôn mặt
vuông với góc cạnh rõ ràng của vị tư lệnh tập đoàn hạm đội số 12
Trenock, thượng tướng cấp 2 Trương Bằng Trình đang nheo vào và trầm
xuống, ánh mắt sắc bén: "Căn cứ theo tình báo, hai tập đoàn hạm đội hỗn
hợp của cánh quân Salerga Sous tổng cộng có sáu hạm đội cấp A và hai hạm đội cấp B, thực lực gấp đôi chúng ta. Nếu như nhiệm vụ vận tải quan
trọng như vậy mà lại không có sự bảo vệ nghiêm ngặt, tựa hồ có chút
không thể tin nổi..."
Thấy Carolina hơi có chút suy tư, Trương Bằng Trình liền nói tiếp: "...
Hiện tại, mấy điểm Bước Nhảy của tuyến đường bay cấp A dẫn tới Mars từ
tuyến đường bay chính đang nằm trong tay hạm đội 1202 và 1203 Trenock
chúng tôi. Chi huy Ulyanov và Gorshkov của Sous đều đã thành danh đã
lâu, không có khả năng không biết được những tình báo này. Sở dĩ vẫn còn ẩn nhẫn chưa ra tay, chính là bởi vì hạm đội 1201 của tôi và hạm đội
b15 Drabia Phỉ Dương của ngài vẫn còn nằm ngoài tầm nhìn của bọn họ.
Trước khi bọn họ nắm được hành tung của chúng ta, bọn họ sẽ không tùy
tiện động thủ đâu. Thế nhưng, bọn họ cũng không muốn cứ kéo dài như vậy
tiếp..."
"Thế nên, sự xuất hiện của cái hạm đội vận tải này, cùng với tình báo mà chúng ta vừa nhận được, tới thật đúng lúc quá..." Carolina ngồi nghiêm
chỉnh, theo thói quen hơi nghếch cằm lên: "Ngài cho rằng, đây là cái bẫy mà bọn hắn bố trí cho hạm đội 1201?"
"Không sai." Trương Bằng Trình gật đầu một cách khẳng định.
" Thế nhưng, theo tôi được biết, ở quãng số 3 của tuyến đường bay chính, tựa hồ vẫn không có hạm đội Sous xuất hiện với quy mô lớn." Carolina
nhẹ nhàng lấy tay gõ gõ mặt bàn, ngưng mày nói: "Chiếc tàu vận tải này
vận chuyển chính là vật tư dành cho ba tháng của tất cả hạm đội cánh
quân Salerga Sous cùng với số lượng trang bị vũ khí lớn. Hiển nhiên là
bọn hắn muốn chuẩn bị cho cuộc chiến tranh đoạt tuyến đường bay sắp tới. Nếu như chúng ta bỏ qua cơ hội này, chờ bọn hắn chuẩn bị đầy đủ xong,
tình cảnh của chúng ta sẽ càng gian nan hơn. Huống hồ..."
Carolina dừng lại một chút, trên mặt hơi mỉm cười: "Hạm đội 1201 của
tướng quân thế nhưng lại là một trong những hạm đội tinh nhuệ nhất của
Trenock. Tôi thực sự không nghĩ ra được quân Sous khi thiết kế cái bẫy
này sẽ cần bao nhiêu chiến hạm mới có thể bảo đảm tiêu diệt được hạm đội 1201. Từ các mặt tình báo mà xem, ở gần quãng số 3 tựa hồ không có lực
lượng có thể tạo ra uy hiếp đối với ngài."
Trương Bằng Trình lập tức im lặng. Ông ta không thể không thừa nhận, sức quan sát của Carolina rất nhạy bén. Trên thực tế, khi ông ta cảm giác
được đây là một cái bẫy của kẻ địch, đồng thời, ông ta cũng nhiều lần lo lắng một khả năng khác -- Nếu như sự xuất hiện của cái hạm đội vận tải
này cũng không phải là cái bẫy gì cả, cứ như vậy mà buông tha, điều đó
không chỉ lãng phí thông tin tình báo mà các nhân viên tình báo đã gian
khổ vào sinh ra tử mới lấy được, mà còn có thể khiến cho chiến cuộc sau
này càng thêm bị động.
Phải biết rằng, Trenock hiện tại đã dốc hết toàn lực để tranh đoạt tinh
hệ Reske với đế quốc Sous, binh lực có thể điều động đến tuyến đường bay chính cực kỳ có hạn. Ba hạm đội mà mình suất lĩnh này đã là lực lượng
cơ động lớn nhất trong khoảng thời gian này của quân bộ Trenock rồi.
Trong một khoảng thời gian rất dài tới sẽ không có khả năng tiếp viện
thêm hạm đội tiến vào tuyến đường bay chính.
Bởi vậy, đối với bên mình vốn đang ở vào thế yếu mà nói, thời gian chính là quan trọng nhất. Chỉ cần có thể uy hiếp đến tuyến đường bay chính,
bất kể là đánh hay không đánh thì đều có một sự kiềm chế đối với Reske ở hướng bắc và thông đạo Leray ở hướng nam. Kiềm chế trong khoảng thời
gian càng dài càng tốt! Đợi đến khi Trenock hoàn thành kế hoạch tăng lần thứ ba hoặc là chiến thắng một tràng chiến dịch lớn ở Reske, như vậy sẽ có viện quân cuồn cuộn không ngừng tiến vào tuyến đường bay chính. Đến
lúc đó, Trenock cùng với cánh quân đông nam Phỉ Minh do Fischella lãnh
đạo sẽ bắc nam hô ứng. Vùng góc Đông Nam sẽ có thể ổn định lại!
Mà muốn đạt được tất cả những thứ này, việc tập kích hạm đội vận tải
Sous này chính là một cơ hội tốt! Vật tư duy trì ba tháng cho toàn quân
cùng với một số lượng lớn vũ khí trang bị gấp gáp chờ bổ sung bị phá
hủy, đối với cánh quân Salerga Sous đang chuẩn bị chiến đấu mà nói,
tuyệt đối chính là một cú đả kích thật lớn.
Carolina bất lộ thanh sắc nhìn vị thượng tướng Trenock đang trầm tư này. Bà ta biết được, phân tích của mình đã đả động ông ta.
Tuy rằng trong nội bộ liên quân Phỉ Minh, hạm đội Trenock này trên thực
tế cũng không thuộc quyền quản lý của cánh quân Mars. Luận quân hàm,
Trương Bằng Trình cũng là thượng tướng. Thế nhưng, dù sao thì quân đội
của các quốc gia Phỉ Minh hiện tại cũng đã hợp thành liên quân Phỉ Minh, thuộc quyền chỉ huy của bộ chỉ huy liên quân. Thế nên, ngoài việc hiểu ở trong lòng ra, cũng cần phải duy trì thể chế ở trên danh nghĩa.
Mà làm tổng chỉ huy cánh quân Mars do bộ chỉ huy liên quân trực tiếp ủy
nhiệm, Carolina không chỉ lãnh đạo một sư đoàn thiết giáp Phỉ Dương cùng với một hạm đội Phỉ Dương cấp B mà còn phụ trách chỉ huy toàn bộ chiến
khu Mars, đối với tập đoàn hạm đội số 12 Trenock do Trương Bằng Trình
lãnh đạo về danh nghĩa là có quyền chỉ đạo.
Khi vừa nhìn thấy tin tình báo do bộ chỉ huy phát tới về cái hạm đội vận tải Sous này, bà ta đã liền tổng hợp luôn tình báo.
Cơ hội luôn luôn ở trong chớp mắt. Bà ta không muốn bỏ qua bất cứ một cơ hội nào. Nhất là cơ hội này lại đến từ chính bộ chỉ huy, đến từ chính
tình báo của hệ thống tình báo Phỉ Dương --- đối với bộ chỉ huy liên
quân do quân nhân Cộng hòa Phỉ Dương đóng vai trò chính, bà ta luôn có
sự tín nhiệm trời sinh.
Kết quả tổng hợp tình báo đã thể hiện ra khả năng có thể tiến hành của kế hoạch tập kích.
Ở quãng số 3, căn bản là không có lực lượng có thể uy hiếp tới hạm đội
1201 Trenock. Nếu như buông bỏ cơ hội này một cách uổng phí, Carolina
hầu như có thể gặp sự bình xét của bộ chỉ huy liên quân về bản thân
mình!
"Do dự thiếu quyết đoán!"
Lời đánh giả như vậy, đối với một người vừa mới đảm đương trách nhiệm
của một bên như bà ta, chính là không thể chịu đựng được, nhất là dưới
tình huống có thể nắm chắc thắng lợi trong tay này.
Thế nên, không thể khiến cho Trương Bằng Trình tiếp tục do dự được nữa rồi.
" Trương tướng quân, tôi biết ngài đang lo lắng về sự thiếu chắc chắn
của tình báo." Carolina cười nói: "Nếu như tàu điều tra của chúng tôi
không thể phát hiện ra sự mai phục của đối phương, mà hạm đội của ngài
lại đang xuất hiện ở đó... Chuyện này hiển nhiên là một hồi tai họa. Có
điều, cơ hội chỉ có trong nháy mắt. Tôi sẽ lấy danh nghĩa của bộ chỉ huy để hạ mệnh lệnh, gánh chịu trách nhiệm. Mà ngài thì có thể tăng số
lượng tàu điều tra, sau khi xác định tình huống không có nguy hiểm thì
mới động thủ. Mặt khác, tôi sẽ lệnh cho hạm đội b15 trực tiếp tiến về
phía khu vực mục tiêu để hiệp đồng bảo vệ."
" Được rồi!" Trương Bằng Trình gật đầu, dưới sự phân tích thấu tình đạt lý, trực giác không đủ để ảnh hưởng đến quyết sách của một vị chỉ huy.
Hơn nữa, là một quân nhân truyền thống, ông ta cũng cảm thấy kính phục
với vị nữ thiếu tướng Phỉ Dương quyết đoán dám dũng cảm gánh chịu trách
nhiệm này, lập tức nói: "Tôi sẽ cẩn thận tiến tới khu vực mục tiêu. Có
điều, tôi hi vọng vị chỉ huy của hạm đội b15 có thể nghe theo sự chỉ huy của tôi. Những chuyện như thế này không thể làm qua loa được."
*******SPECIAL KIND OF HERO*******
Tinh hệ công cộng AR--1871 nằm ở quãng số 3 thuộc tuyến đường bay chính
Đông Nam, là một tinh hệ đôi do hai viên hằng tinh tạo thành.
Trong ánh sáng chói mắt của cặp hằng tinh, sáu chiếc tàu vận tải cỡ lớn
với vẻ ngoài thô kệch màu xám đậm cùng với một chiếc tàu vận tải cỡ cực
lớn, dưới sự hộ vệ của ba mươi chiếc chiến hạm Sous với màu xám đậm y
như vậy đang chậm rãi xuyên qua một khoảng chướng ngại hình tròn do vành đai tiểu hành tinh và bụi thể khí dày đặc tạo thành bao xung quanh cặp
hằng tinh này.
Ở phương diện mỹ quan bề ngoài, người Sous thực sự là rất keo kiệt.
Trong phòng điều khiển cầu hạm của tàu chiến đấu chỉ huy Victoria,
Valerian Boder đang nhìn chằm chằm vào biểu đồ thăm do thám rada cùng
với màn hình ống nhòm quang học ở trên đài điều khiển trung tâm, thỉnh
thoảng lại kiểm tra số liệu và báo cáo do tàu điều tra điện tử mở đường
truyền về. Khuôn mặt vừa gầy vừa dài giống như đang được bao phủ một
tầng sương lạnh, môi nhấp chặt vào với nhau, đôi mắt dài nhỏ dưới lông
mày rậm đang lấp lánh sáng ngời.
Lẳng lặng đứng trước đài điều khiển, nhìn hết nửa giờ, Boder liền đưa
tay nhéo nhéo mi tâm, lại thò tay gõ gõ mấy cái trên bàn phím ảo ở trước mặt một viên tham mưu. Rất nhanh, trên màn hình đã xuất hiện hình ảnh
quan sát của hạm đội Thiên Võng. Thông qua các máy ảnh quang học phân bố xung quanh các chiếc hạm từ các góc độ khác nhau, màn hỉnh đang hiển
thị hình ảnh hạm đội đang tiến về phía trước.
Một chiếc tàu chiến đấu lớp {Typhoon}, sáu chiếc tàu tuần dương lớp {Gầm Thét} và mười hai chiếc tàu khu trục lớp {Duệ Mang} đang tạo thành một
trận hình phòng ngự hình tròn, vây chặt lấy bảy chiếc tàu vận tải khổng
lồ vụng về.
Lúc này, hạm đội dưới sự dẫn đường của hai chiếc tàu trinh sát điện tử
một trái một phải và bốn chiếc tàu bảo vệ ở phía trước đang lần lượt đi
qua khe hở giữa mười mấy tiểu hành tinh có đường kính từ mấy trăm đến
một nghìn mét. Thỉnh thoảng lại có những viên đá vụn nhỏ bé lăn mình va
vào lớp giáp ngoài của chiến hạm, rồi lại vô thanh vô tức văng ra.
Ánh mắt của Boder rơi vào trên người chiếc tàu vận tải khổng lồ hình quả bóng bầu dục còn to lớn hơn cả sáu chiếc tàu vận tải cộng lại kia.
Chiếc tàu Băng Nguyên Chi Hùng này chính là thứ quan trọng nhất cần phải bảo vệ trong nhiệm vụ hộ tống này của hắn.
" Tàu điều tra đã đi đến đâu rồi?" Boder hướng sang sĩ quan liên lạc tình báo ở bên cạnh hỏi.
" Tàu Honeybee ở phía trước nhất đã tiến vào hành lang quá độ, dự tính
một giờ sau sẽ đến được khu vực chướng ngại kế tiếp. Tàu điều tra của
lớp quân thứ hai cũng đã vượt qua được khu vực chướng ngại, hiện tại
đang mở rộng phạm vi giám sát." Sĩ quan tình báo đang vùi đầu vào màn
hình máy tính liền ngẩng đầu nói.
Boder gật đầu, do dự một chút rồi phân phó: "Cho tàu điều tra xốc lại
tinh thần. Tất cả các nơi đã đi qua đều phải tỉm kiếm kỹ lưỡng, cần phải bảo đảm sự an toàn cho cả hạm đội."
"Rõ, thưa tướng quân." Viên sĩ quan tình báo không hề chần chừ liền đáp
lại, khi quay đầu cầm máy liên lạc, trên mặt vậy mà lại không khỏi lộ ra một nét cười khổ. Đây đã là lần thứ mười hai hắn nghe thấy và chấp hành mệnh lệnh này rồi.
Biểu cảm biến hóa của viên sĩ quan liên lạc tình báo tuy rằng rất nhỏ,
thế nhưng không thể tránh được con mắt của Boder. Hắn không nói gì, chỉ
mặt không biểu cảm mà xoay người, đi về phía ghế chỉ huy của mình. Là
thiếu tướng chỉ huy của phân hạm đội d1 thuộc hạm đội hỗn hợp A2 trong
tập đoàn quân số 2 cánh quân Salerga Sous, đây đã không phải lần đầu
tiên chấp hành nhiệm vụ hộ tống tàu vận tải của hắn. Chỉ có điều, lần
này đối với hắn mà nói đặc biệt khác mà thôi.
Cuộc chiến ở tinh hệ Reske giữa Sous và Trenock đã tiến đến hồi gay cấn.
Cho tới lúc này, tổn thất của đế quốc Sous tại Reske đã vượt quá mười
sáu hạm đội hỗn hợp cấp A. Tổn thất của Cộng hòa Trenock đại thể cũng
tương đương. Điểm Bước Nhảy từ Reske thông tới tuyến đường bay chính
hiện tại đã biến thành một quả bóng cao su lăn qua lăn lại giữa hai bên! Ngày hôm nay còn đang ở trong tay Sous, đến ngày mai vượt qua cái điểm
Bước Nhảy này rất có thể lại chính là hạm đội Trenock.
Thế nên, tuyến đường bay chính bây giờ đã không phải là thiên hạ của hạm đội Sous như mấy tháng trước nữa rồi.
Trên tuyến tiếp viện hậu cần từ Sous đến tinh hệ Long Bow Salerga, ngoại trừ hạm đội Sous ra vẫn còn có ba hạm đội của Trenock và một hạm đội
cấp B của Cộng hòa Phỉ Dương. Những hạm đội địch vừa tràn vào tuyến
đường bay chính này chính là quả bom hẹn giờ cho con đường hậu cần của
Sous. Mọi người chỉ có thể nghe thấy tiếng tích tắc của nó, thế nhưng
lại không biết được nó lúc nào sẽ nổ tung.
Ngồi ở trên ghế chỉ huy, xoa xoa huyệt Thái Dương vẫn luôn giần giật không ngừng, Boder đang cảm thấy một hồi uể oải.
Thần kinh của mình đã căng ra rất chặt rồi!
Căn cứ vào tin tình báo, ba hạm đội của Trenock đã tách ra. Hai hạm đội
trong đó đã đến được Cảng Tự Do Mars, đang phong tỏa một đoạn bay cấp A
từ Cảng Tự Do đến tuyến đường bay chính, bày ra thế phòng thủ chắc chắn. Mà một hạm đội khác, thì lại vẫn luôn di động ở trên tuyến đường bay
chính, đến bây giờ vẫn chưa phát hiện ra tung tích của bọn hắn.
Mà ở gần với tuyến đường Mars, quãng số 3 của tuyến đường bay chính không thể nghi ngờ chính là nơi nguy hiểm nhất.
Trong một thế cục như vậy và một địa điểm như vậy, thứ mà hạm đội vận
tải mà mình đang hộ tống này đang vận chuyển lại chính là tiếp tế súng
ống đạn được của toàn bộ tập đoàn quân số 1 và số 2 cánh quân Salerga
Sous!
Ngoại trừ các vũ khí và linh kiện phổ thông ra, trên chiếc tàu vận tải
khổng lồ kia còn có nhóm robot một người lái hình người Cực Quang đời
thứ 10 của đế quốc có thể trang bị cho một sư đoàn thiết giáp, rồi có cả chủ pháo 3200 mm, phó 2200 mm và tháp pháo xoay tròn 1100 mm cải tiến
của tàu chiến đấu lớp {Typhoon}, có hệ thống rada mảng cự ly xa với cấp
cơ mật cực cao, có hệ thống quấy nhiễu điện tử đa cấp, còn có cả hệ
thống điều khiển hỏa lực gắn thiết bị chủ động tìm kiếm địch vừa mới
phát triển ra!
Mấy thứ này đều được đóng nguyên bộ nằm ở trong khoang chứa hàng của tàu vận tải, giá trị tổng cộng gần hai tỉ Phỉ Nguyên, hầu như tương đương
với giá trị chế tạo của một hạm đội cấp B!
Nhìn quanh bốn phía, trước đài giả lập trung tâm của phòng điều khiển,
có năm viên tham mưu đang thảo luận cái gì đó. Ở bên cạnh bọn họ, trên
máy hiển thị mặt phẳng trong suốt dựng đứng chính là bản đồ mặt phẳng vũ trụ với ký hiệu đỏ và đường xanh. Hai viên tham mưu khác cùng với hai
viên hoa tiêu thì lại đang đánh dấu hoặc là ghi lại cái gì đó ở trước
cái bản đồ tinh hệ kiểu trong suốt đặt sát đất này, thỉnh thoảng lại
thấp giọng nói mấy câu với nhau.
Trước đài điều khiển trung tâm, các loại tiếng điện tử phát ra từ hệ
thống quét, liên lạc và rada, tiếng gõ bàn phím của nhân viên điều
khiển, tiếng thì thầm của hoa tiêu và lái chính, tiếng thảo luận của các tham mưu đang hỗn tạp lại cùng một chỗ, khẩn trương mà trật tự.
Tất cả mọi thứ, thoạt nhìn đều không khác gì một nhiệm vụ hộ tống bình thường.
Boder khẽ thở dài. Nếu như đám cấp dưới này biết được nhiệm vụ hộ tống
lần này trên thực tế là để làm mồi dụ địch mà nói, không biết bọn hắn
còn có thể giữ yên được trạng thái bình thường này nữa hay không.
Món mồi ngọt ngào với hai tỉ Phỉ Nguyên, thượng tướng Gorshkov rốt cuộc đã hạ vốn gốc rồi!
"Không cần tiêu diệt địch nhân!"
Thân ảnh thấp bé có chút hói đầu của Gorshkov phảng phất như lại xuất hiện trước mắt Boder.
"Thứ mà chúng ta cần chẳng qua chỉ là một cơ hội tìm được kẻ địch rồi đẩy bọn hắn vào tuyến đường bay xung quanh Mars mà thôi."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT