Chúng quan binh đã vọt đến bên mạn trái của chiến hạm, nhón chân nghển
cổ, vừa ngạc nhiên vừa hoang mang mà nhìn vào chiếc tàu điều tra nhìn có vẻ rất bỉ ổi vừa xuất hiện ở ngoài cửa sổ kia.
Hai hàng đèn tín hiệu trên đỉnh tàu chiến đấu cũng không ngừng thay nhau nhấp nháy, dùng tín hiệu đèn để dò hỏi thân phận của đối phương.
Thế nhưng chiếc tàu điều tra rách nát kia dường như lại không hề nhìn
thấy, vẫn cứ lóe lên ánh đèn tín hiệu “Ta có rất nhiều năng lượng!” rồi
bay qua bay lại lượn lờ xung quanh tàu chiến đấu không ngừng như ruồi
nhặng!
Chúng quan binh trong tàu chiến đấu càng nhìn lại càng nóng máu!
Đây rõ ràng là đùa giỡn!
Nếu không phải đã hết năng lượng, đám người bọn hắn dám thề rằng nhất
định sẽ cho cái tên đang ưỡn ngực ngẩng đầu lượn qua lượn lại trước mắt
này đẹp mặt!
Nàng vừa nhìn qua đã biết, chiếc tàu điều tra này chắc chắn là một thành viên của cái hạm đội rách nát kia. Mặc dù không phải là tàu chiến đấu,
thế nhưng cái lớp thiết giáp rách nát loang lổ rỉ sét trên thân chúng
gần như chẳng khác nhau chút nào! Cái cảm giác giảo hoạt bỉ ổi này cũng
giống nhau y như đúc!
Mình làm sao mà bị phát hiện vậy? Thân phận thực sự của đối phương là gì?
Bọn họ phát ra đèn tín hiệu như vậy với ý đồ gì? Tại sao họ lại có pháo
năng lượng và lồng năng lượng bảo vệ quân dụng? Những tàu chiến kỳ quái
của họ được chế tạo ở đâu?
Đủ mối nghi ngờ và cảm giác nguy cơ như bị đối thủ nắm trong tay thoáng chốc khiến cho tâm tư Phương Hương rối như tơ vò.
Cho tới nay, Phương Hương luôn dùng trí tuệ hơn người của mình để nắm
giữ cuộc sống của bản thân trong tay. Nàng không tin vào vận mệnh mà chỉ tin tưởng vào thiên phú và sự cố gắng của chính mình!
Nàng là học viên xuất xắc nhất từ trước đến nay của Học viện Hải quân
Salerga, cũng là tướng lĩnh trẻ tuổi ưu tú nhất của Hải quân Salerga.
Thiên sinh lệ chất, tính tình dịu dàng, đọc qua là nhớ, trí tuệ siêu
quần... Dù cho ở nơi nào, nàng cũng đều là tiêu điểm của những ánh mắt
sùng bái, đố kỵ, ái mộ và thậm chí là cả si mê.
Thế nhưng hiện tại, lòng tự tin kiêu hãnh tích lũy được trong suốt hai
mươi chín năm cuộc đời của nàng gần như trong chớp mắt đã biến mất sạch
sẽ. Thay vào đó là cảm giác vô lực mặc cho số phận đang đè nặng trong
lòng, khiến cho nàng không thở nổi!
Tín hiệu phát ra không được đáp lại. Phương Hương tin chắc rằng đang có
một nhân vật thần bí ẩn nấp trong cái hạm đội rách nát kia và đang đánh
cùng một ván cờ với mình. Hiện tại cũng chưa phải là lúc hắn muốn tiếp
xúc với mình. Hắn đang chờ đợi, chờ cho chiến cục đi đến hồi kết.
Mà phái ra tàu điều tra để liên lạc với bên mình, rõ ràng cho thấy là
hắn đã nắm được hết thảy trong tay. Kiêu ngạo, nhưng không có ác ý.
Phương Hương trầm tư một lúc lâu, rốt cục cắn răng, quay đầu không thèm
nhìn chiếc tàu điều tra kia nữa mà lại dời ánh mắt lên màn hình ảo.
Với tình cảnh trước mắt của hạm đội Long Bow, trên tay Phương Hương đã
không còn dư lại quân cờ nào nữa rồi. Nàng chỉ có thể trông chờ vào tàu
{Anh Dũng} có thể nắm lấy cơ hội mà chiếm được căn cứ hải tặc trước! Chỉ cần được bổ sung năng lượng đầy đủ, hạm đội Long Bow có thể đoạt lại
quyền khống chế vận mệnh vào tay mình.
Trên màn hình ảo, chiến đấu vẫn đang tiếp tục giữa những tia sáng chiếu rọi khắp tinh không phát từ các vụ nổ.
Sau khi trả giá bằng mười mấy chiếc chiến hạm bao gồm cả một chiếc tàu
khu trục, hạm đội hải tặc đã đánh đổi lại được thời gian và không gian.
Khi hạm đội rách nát vẫn còn chưa xuyên được ra khỏi trung lộ, bảy chiếc chiến hạm cuối cùng của bọn hắn đã chiếm được vị trí có lợi bên cánh
trái của hạm đội rách nát.
Một chiếc tàu tuần dương, một chiếc tàu khu trục với tổn hại không đáng
kể, hai chiếc tàu buôn vũ trang, hai chiếc tàu bảo vệ và một chiếc tàu
ngư lôi. Đây chính là lực lượng còn sót lại của hạm đội hải tặc trên màn hình. Hiện tại, những chiến hạm này đều đã nhắm thẳng họng chủ pháo của bọn hắn vào chiếc tàu tuần dương của hạm đội rách nát.
Chiến thuật của hải tặc đơn giản mà thực dụng. Chỉ cần phá hủy được
chiếc tàu tuần dương của đối phương, vậy thì sức chiến đấu của cái hạm
đội rách nát này sẽ trực tiếp giảm một nửa! Mà tàu tuần dương {Bắc Cực
Tinh} và một chiếc tàu khu trục để cho đi đối phó với hai chiếc tàu buôn vũ trang và bốn chiếc tàu bảo vệ còn lại thì dư sức!
Trong lòng Phương Hương hơi mâu thuẫn. Là chỉ huy của hạm đội, nàng hy
vọng hai hạm đội kia sẽ lưỡng bại câu thương với nhau, thế nhưng cá nhân nàng lại không đành lòng nhìn thấy những người đã giúp đỡ mình bị
thương tổn.
Nàng không biết cái hạm đội rách nát kia rốt cuộc là một hạm đội kiểu
gì. Từ lúc xuất hiện, bọn họ liên tục phạm phải đủ loại sai lầm. Nếu như nói sai lầm lúc trước là cố ý, vậy thì sai lầm xuất hiện ngay lúc này
chính là trí mạng!
Bọn họ quá tham lam rồi.
Sau khi xông vào được trong trận địa địch, bọn họ liền giống như những
tên thổ phỉ vừa thấy được vàng bạc châu báu, bị cái lợi trước mắt làm
cho mê muội. Tất cả các chiến hạm chỉ lo liều mạng nã pháo, lại không bỏ chút thời gian hay bỏ qua một cơ hội nào để đổi lấy một vị trí có lợi
hơn cho việc bảo vệ bản thân.
Mặc dù nhờ vậy mà họ phá hủy được thêm vài chiếc chiến hạm hải tặc, thế
nhưng, hành động thả cho đội ngũ phía trước của hải tặc có thể quay lại, giờ phút này đã khiến cho chiếc tàu tuần dương của bọn họ phải đối mặt
với tình thế nguy hiểm.
Tính toán tốc độ và vị trí của hai bên, Phương Hương hoàn toàn không
nghĩ ra được còn có biện pháp nào có thể khiến cho chiếc tàu Tuần dương
rách nát chạy thoát được dưới tình huống đã bị hạm đội hải tặc khóa chặt như vậy.
Phương Hương không cho rằng đây là chiến thuật mà hạm đội rách nát một
lần nữa cố ý sử dụng, tình huống thực tế cũng đã chứng minh cho phán
đoán của nàng - đến khi tất cả các chiến hạm của hạm đội hải tặc đều đã
nhắm chuẩn và sẵn sàng nổ súng, cái hạm đội lơ ngơ như vừa mới ngủ dậy
này mới hoảng hồn.
Hai chiếc tàu buôn vũ trang rách nát và bốn chiếc tàu bảo vệ tương đối
linh hoạt một bên liều mạng đổi hướng, một bên nã pháo về phía chiếc
tàu buôn vũ trang và tàu bảo vệ ở phía ngoài của hạm đội hải tặc, cố
gắng vây Ngụy cứu Triệu!
Thế nhưng cố gắng của bọn họ hiển nhiên là phí công, ngay khi bọn họ vừa đổi hướng xong, chủ pháo phó pháo của tất cả các chiến hạm trong hạm
đội hải tặc đã đồng loạt nổ súng.
Ánh pháo lóe lên! Họng chủ pháo của tàu tuần dương {Bắc Cực Tinh} đã bắn ra ba chùm sáng màu trắng ngà hình thoi, hai nhỏ một lớn, xen lẫn với
mười mấy tia sáng màu hồng do pháo hỗn hợp bắn ra, xẹt qua bầu trời đêm, chính xác trúng vào mạn phải của chiếc tàu tuần dương rách nát kia.
Cả thân mình của chiếc tàu tuần dương đang hoảng hốt chuyển hướng đều bị ánh sáng do các vụ nổ bao phủ.
Sau phút tĩnh lặng ngắn ngủi, giữa vũ trụ đen kịt bỗng bùng lên một vầng sáng chói mắt.... Phương Hương nhắm hai mắt lại, không đành lòng nhìn
tiếp.
Nàng biết, chiếc chiến hạm rách nát kia đã xong đời rồi. Sức mạnh hỏa
lực chính là thứ mà tàu tuần dương {Bắc Cực Tinh} tự hào nhất. Trong số
các loại tàu tuần dương kiểu cũ, không có mấy loại có thể ngăn cản được một phát bắn hết sức của {Bắc Cực Tinh}.
Thân tàu của chiếc chiến hạm rách nát với một cái sừng đâm kỳ lạ mặc dù
rõ ràng đã được cải tạo gia cố, thế nhưng, kết cấu chắc chắn cũng không
có nghĩa là vỏ giáp của nó có thể chống chịu được pháo năng lượng. Cũng
giống như một con trâu trọi có thể húc chết một đấu sĩ bò tót, thế nhưng không có nghĩa là da thịt của nó có thể ngăn cản được một thanh kiếm
sắc bén!
Có lẽ là pháo năng lượng đã bắt mồi cho những vụ nổ bên trong tàu, tiếp
nối quầng sáng đầu tiên là những tiếng nổ kịch liệt không ngừng.
Chiếc tàu tuần dương rách nát đang tan rã giữa những vụ nổ.
Tay chân đứt gãy của cơ thể người, họng pháo méo mó, đủ các loại đồ đạc
trang bị bên trong khoang thuyền và mảnh vỡ của lớp thiết giáp bên ngoài bị sóng xung kích bắn văng ra xa. Cả chiến hạm trong nháy mắt vỡ thành
từng khối, những mảnh vỡ bay lộn xộn im lìm trôi dạt về bốn phương tám
hướng.
Nhìn lại giữa tinh không, vốn là chiếc chiến hạm đồ sộ thì giờ đã chia
năm xẻ bảy biến thành đống xác tàn tĩnh lặng, các sĩ quan trong phòng
điều khiển đều có chút buồn bã.
Bọn họ rất có hảo cảm với cái hạm đội rách nát trước mặt này.
Mặc kệ cái hạm đội này rốt cuộc có mục đích gì, bọn họ đều đã trợ giúp
cho tàu {Anh Dũng} trong thời khắc khó khăn nhất! Kẻ thù của kẻ thù
chính là bạn, mà hiện tại mọi người chính là đang cùng chung kẻ thù.
Mặt khác, các sĩ quan cũng rất sùng bái loại chiến thuật khác người mà
hạm đội này sử dụng. Bề ngoài rách nát, chiến thuật lao đến va chạm hung hãn, hết thảy đều là mới lạ và sáng tạo đến cỡ nào! Mọi người rất muốn
được gặp người đã phát minh ra loại chiến thuật điên cuồng này một lần,
xem thử xem kẻ này rốt cuộc là một thiên tài hay một tên điên.
Ai mà ngờ tới được, mắt thấy thắng lợi đã tới tay, thế nhưng lại bởi vì
kinh nghiệm của gã chỉ huy cái hạm đội rách nát này không đủ cùng với sự tham lam trong lúc nhất thời mà bị đánh mất. Nếu như lúc ấy bọn họ chịu buông bỏ chút lợi ích trong tay, không nóng lòng muốn một lần diệt sạch tất cả kẻ địch, vậy thì bọn họ hoàn toàn có thể thắng được trận đánh
này, có thể đánh tan được đối thủ mà không bị tổn thất gì. Hạm đội hải
tặc cuối cùng nếu chạy được, thì cũng chỉ là chiếc tàu tuần dương kia
hoặc thêm một hai chiếc tàu khu trục hay tàu buôn vũ trang nữa mà thôi.
Với tương quan lực lượng là một đối bốn, chiến thắng như vậy, ngoài hai
chữ ‘huy hoàng’ ra thì mọi người cũng không nghĩ ra được từ nào khác để
hình dung.
Sau khi mất đi chiếc tàu tuần dương chủ lực, cái hạm đội này cũng chỉ có thể gặp phải một thất bại đau đớn. Hạm đội hải tặc lúc này vẫn còn một
chiếc tàu tuần dương nguyên vẹn và một chiếc tàu khu trục, việc đánh bại mấy chiếc tàu buôn vũ trang và tàu bảo vệ còn lại của cái hạm đội rách
nát này cũng chỉ còn là vấn đề thời gian.
Trong tàu chiến đấu, tâm trạng của mọi người đều hết sức nặng nề, bầu không khí trầm trọng khiến cho người ta không thở nổi.
Trên màn hình, những chiến hạm còn lại của hạm đội rách nát rốt cuộc đã
chuyển hướng xong, đang liều mạng nổ súng như điên. Lửa đạn mãnh liệt
không ngừng cuốn đến cánh trái của hạm đội hải tặc. Hai chiếc tàu buôn
vũ trang và một chiếc tàu bảo vệ nằm sát rìa ngoài nhất đã bị sự tấn
công điên cuồng toàn lực của họ đánh cho thành trăm ngàn lỗ hổng, tan
nát tán loạn.
Giữa lửa đạn hung tàn, ánh sáng của màn hình ảo đã trở nên sáng rực như
tuyết. Chiếu vào trong con ngươi của mỗi người, lập lòe chớp tắt.
Không ai có biện pháp. Tại đây, bọn họ chỉ có thể trơ mà mắt nhìn.
Tình hình tiếp tục nghiêng dần về phía bất lợi cho hạm đội rách nát. Tàu tuần dương và tàu khu trục của hạm đội hải tặc lại chia ra vòng ngược
về hai cánh. Bọn hắn một bên dùng hỏa lực của tháp pháo xoay tròn và phó pháo ở mạn sườn để áp chế hạm đội rách nát, một bên lại phân ra vòng
ngược về hai bên trái phải.
Vòng ngược hai cánh, chính là một phương pháp mà hạm đội bị tấn công thường dùng khi chiến đấu trong vũ trụ.
Khi hạm đội bị chiến hạm của địch uy hiếp từ bên cánh hoặc phía sau, nếu vẫn giữ nguyên một đội ngũ duy nhất mà hành động, sẽ gặp phải cục diện
bị kẻ địch cắn chặt đuôi không nhả. Thế nhưng nếu chia hai cánh vòng
ngược lại như hình sừng cừu, vậy thì có thể thông qua sự phối hợp của
hai nhánh hạm đội mà thoát khỏi tình thế bị động chịu đòn.
Hạm đội chia làm hai phần, một nhánh qua phải và một nhánh qua trái.
Đến khi kẻ địch cũng chia ra hai phần để đuổi đánh, chỉ cần hạm đội bên
phải quay ngược trở lại là có thể cắn chặt được phần đuôi của hạm đội
địch đuổi theo nhánh hạm đội bên trái. Đến lúc này, nhánh trái lại quay
lại là có thể cắn chặt được hạm đội địch đuổi theo nhánh hạm đội bên
phải, biến cục diện trận chiến trở thành một vòng tuần hoàn với bốn đoạn đầu đuôi tiếp giáp nhau.
Đương nhiên, đây chỉ là chiến thuật cơ bản và đơn giản nhất trong các
loại chiến thuật thông thường. Trong hư không có thể di chuyển tự do,
còn có vòng ngược ba đường, vòng ngược nhiều đường, cùng với các loại
chiến thuật tránh né được biến hóa ra từ đó như vòng ngược bất đối xứng, phân chia tấn công quay vòng. Chia ra càng nhiều đường thì yêu cầu đối
với sự phối hợp của hạm đội lại càng cao.
Đến khi động tác vòng ngược hai cánh của tàu tuần dương và tàu khu trục
bên hạm đội hải tặc đã xuất hiện rõ ràng trước mặt mọi người, trên tàu
chiến đấu đã có rất nhiều sĩ quan không nhịn được mà rống lên.
“Xoay ngược chiều kim đồng hồ ngay! Ngu ngốc!”
“Bên trái, bên trái.... Đừng đánh nữa!! Điên rồi!”
Tiếng rống giận rất nhanh liền im bặt.
Trên thực tế mọi người đều biết, đừng nói là cái hạm đội rách nát kia
không nghe được, cho dù có thể nghe thấy, thì cái đám người điên đã đánh đến đỏ cả mắt này cũng sẽ chẳng quan tâm. Bọn họ căn bản là không thèm
để ý đến sự an toàn của bản thân, chỉ một lòng liều mạnh phát động tấn
công vào những chiếc tàu buôn vũ trang và tàu bảo vệ ở trước mắt.
Chiếc tàu tuần dương {Bắc Cực Tinh} đang trượt đi như trên mặt băng liền bất chợt dừng lại.
Tấm thân sắt thép lạnh lẽo của nó, vừa vẽ lên một nửa vòng tròn 180 độ giữa không trung.
Mặc dù kỹ thuật điều khiển như vậy, trong con mắt xoi mói bắt bẻ của đám quan binh hạm đội Long Bow Salerga vẫn còn chút dây dưa dư thừa, đuôi
tàu vẫn còn không khống chế được mà lắc lư một chút, góc độ quay cũng
chưa chuẩn... thế nhưng, {Bắc Cực Tinh}vẫn dễ dàng đưa góc trước cánh
trái của hạm đội rách nát vào trong phạm vi tấn công ba mươi độ của chủ
pháo trên đầu tàu.
Cùng lúc đó, tàu khu trục {Phoenix} của hải tặc quay vòng theo hướng ngược lại cũng đã hoàn thành cùng động tác.
Hai chiến hạm một trái một phải, giống như một cái kìm kẹp chặt lấy Hạm đội rách nát.
Hạm đội rách nát hoàn toàn không để ý đến hạm đội hải tặc vừa vòng hai
cánh về. Cho đến khi lửa đạn đầy ngoan cố và điên cuồng của bọn họ đã
hoàn toàn xé tan hai chiếc tàu buôn vũ trang và một chiếc tàu bảo vệ còn lại của hạm đội hải tặc, bọn họ mới bắt đầu ung dung chuyển hướng.
Mọi người lẳng lặng mà nhìn bọn họ quay đầu nhắm thẳng vào chiếc tàu
tuần dương {Bắc Cực Tinh}. Đối đầu trực diện không hề yếu thế một chút
nào!
Tất cả mọi người đều thở dài ra một hơi. Những chiếc chiến hạm rách nát
này dường như không hiểu được sự chênh lệch giữa bọn họ và một chiếc tàu tuần dương được trang bị quân sự đầy đủ! Bọn họ cố chấp và kiên cường
như thế, bọn họ vậy mà lại có thể cố gắng đối mặt chính diện với {Bắc
Cực Tinh}trong thời khắc cuối cùng!
Nhìn vào sáu chiếc chiến hạm rách nát vẫn ngang nhiên quay đầu trong
tinh không sáng rực bởi những vụ nổ không ngừng nghỉ của chiến hạm hải
tặc, trong tàu chiến đấu hoàn toàn yên tĩnh. Âm thanh của hệ thống duy
trì sự sống vang lên nhè nhẹ, như vọng xa tận chân trời.
Sau phút thất thần ngắn ngủi, tất cả các quan binh, kể cả Phương Hương,
đều không hẹn mà cùng hóp bụng ưỡn ngực, nghiêm trang đứng nghiêm.
Hạm đội rách nát trước mắt này đã chiếm được sự tôn kính của mỗi người ở đây!
Bọn họ đã đánh tan được số lượng chiến hạm địch gấp bốn lần mình. Bọn họ dù biết rõ thất bại thế nhưng vẫn tử chiến không lùi. Bọn họ mang trong mình hết thảy những phẩm chất của một chiến sĩ kiên cường nhiệt huyết!
Xương cốt bọn họ cứng rắn như sắt đá, dù cho bại vẫn vinh quang! ( vừa
suy nghĩ nó ngu xong mà, ngu thì biết gì đâu mà kiên với chẳng cường,
vinh với chẳng quang, chém quá - bt)
Quan trọng hơn chính là, hạm đội này xuất hiện là để giải cứu cho tàu
{Anh Dũng}! Khi mà tàu {Anh Dũng} đã rời vòng chiến, tiến vào tuyến
đường bay bên ngoài căn cứ hải tặc, cái hm đội rách nát này vẫn đang
tung hoành ngang dọc không gì cản nổi giữa đàn chiến hạm hải tặc!
Mặc kệ bọn họ là ai. Mặc kệ mục đích của bọn họ là gì, đây đều là ân tình!
Trong tàu chiến đấu, chúng quan binh đứng nghiêm trong im lặng. Ánh mắt
họ lấp lánh nhìn vào màn hình ảo. Đây là anh hùng thấu hiểu anh hùng, là chiến sĩ cáo biệt chiến sĩ.
Đột nhiên, màn hình ảo chợt sáng ngời. Đám sĩ quan đang chăm chú theo
dõi không hẹn mà cùng há to miệng. Bọn họ vuốt vuốt hai mắt của mình,
vẻ mặt trong nháy mắt liền trở nên cực kỳ quái dị.
Đang đứng nghiêm ở trên đài chỉ huy, Phương Hương cũng vì đột nhiên
khiếp sợ mà nảy hẳn người lên trước. Hai tay nàng nắm chặt vào tay vịn
trên đài chỉ huy, bộ ngực* mềm mại dưới lớp áo quân phục nhấp nhô kịch
kiệt theo từng nhịp hô hấp dồn dập. (*vãi cả ông dịch chỗ này lại dịch
thành “cặp bưởi”, thô quá, thế nhưng ta thích
Môi hồng mím chặt, má phấn ửng đỏ. Phương Hương giống như vừa bị gõ một cú vào đầu, đầu óc choáng váng.
“Lại bị lừa rồi!”
Chỉ thấy phía sau tàu tuần dương {Bắc Cực Tinh}, vài khối mảnh vỡ của
chiếc tàu tuần dương nãy giờ vẫn trôi dạt lượn lờ đột nhiên lại cùng lúc sáng lên những dải ánh sáng màu lam đặc trưng của thiết bị đẩy ion, chỉ trong trong nháy mắt đã tụ lại với nhau tạo thành trận hình tấn công
tam giác chỉnh tề.
... Bốn, năm, sáu, bảy! Bảy khối mảnh vỡ lớn nhỏ không đồng đều đã biến
thành bảy chiếc chiến hạm riêng biệt! Mặc dù mặt ngoài nhìn vẫn vô cùng
thê thảm như trước, thế nhưng khi chúng chuyển động thì còn đâu cái vẻ
nửa sống nửa chết khi nãy nữa, quả thực là linh hoạt như bảy con chuột
nhắt vừa mới giả chết xong lại bật dựng lên mà chui trái nhảy phải.
Kéo ống kính lại gần hơn, ngọn lửa bốc lên từ những thân tàu tàn tạ đều
đã tắt rụi, lớp thiết giáp méo mó và vỏ giáp bị xé toạc đều đã bị tách
bỏ. Sau khi rũ bỏ một thân toàn rác rưởi, bảy chiếc chiến hạm lớn nhỏ
bất đồng này đang nở nụ cười lộ ra hàm răng nanh, cắn thẳng vào phần
đuôi không hề được phòng bị của {Bắc Cực Tinh}!
Chiếc tàu tuần dương vừa phát hiện ra không bình thường, nhanh chóng làm động tác vẫy đuôi, toàn bộ thiết bị đẩy đều mở ra hòng cố gắng tăng tốc thoát khỏi.
Đáng tiếc, nó đã rơi vào một cạm bẫy đã được bày ra vô cùng tỉ mỉ!
Mặt trước là hai chiếc tàu buôn vũ trang và bốn chiếc tàu bảo vệ, mặt sau lại là bảy chiếc chiến hạm!
Vô thanh vô tức, tàu tuần dương {Bắc Cực Tinh} đã bị khóa chặt cả hai mặt!
Hạm đội rách nát không cho {Bắc Cực Tinh}bất cứ cơ hội nào. Những khẩu
pháo năng lượng sớm đã bổ sung năng lượng xong đã đồng loạt nổ súng, một chùm sáng ngưng tụ bao lấy nòng pháo, sau khi hơi ngừng liền lập tức
bắn ra như chớp.
Bảy phát pháo năng lượng hợp lại thành một dải sáng màu trắng vừa to vừa thẳng xẹt qua vũ trụ đen nhánh, xộc thẳng vào phần đuôi của tàu tuần
dương { Bắc Cực Tinh}!
Vụ nổ kịch liệt bùng lên liền cuốn lấy toàn bộ cả nửa đoạn sau của tàu
tuần dương {Bắc Cực Tinh}. Thiết bị đẩy trong nháy mắt đã tan tành thành từng mảnh.
Đến khi nhìn thấy robot vũ trụ được phóng ra từ một chiếc chiến hạm rách nát, tất cả mọi người trong tàu chiến đấu đều đã hiểu ra, đám người này là muốn bắt tù binh {Bắc Cực Tinh}. Các sĩ quan che mặt, vô cùng đau
đớn mà tru lên từng tiếng.
“Quá hèn hạ rồi!”
“Vô sỉ!”
“Cái đám khốn kiếp trời tru đất diệt này!”
Phương Hương ngơ ngác quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ mạn trái tàu....
Chiếc tàu điều tra kia vẫn đang lóe lên ánh đèn tín hiệu như trước, bay tới bay lui không mệt mỏi.
“Ta có thật nhiều thật nhiều năng lượng nha!” Cảm giác vô cùng liền mạch lưu loát.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT