Sau khi tắm xong tôi căn dặn tất cả mọi người đi nghỉ ngơi còn một mình tôi đi dạo trong hoa viên. Lúc này đã vào đông nên có vài bông tuyết rơi nhìn thật đẹp mắt, tôi bất giác nghĩ tới những ngày đông cô đơn, một mình ở thế giới kia. Trước đây cũng có người từng hứa là sẽ không để tôi cô đơn một mình nữa nhưng người ấy cũng bỏ tôi mà đi. Khi tới đây tôi mới cảm nhận được tình thương ấm áp của cha mẹ, anh em, mọi người đều tốt với tôi chính vì vậy tôi mong rằng dù đó là mơ tôi cũng không muốn tỉnh dậy. ''Yêu ta có được không?

Hãy bỏ đi tấm thân kiêu ngạo

Không thể che dấu sự cô đơn, không đợi được nơi nào nương tựa

Giang hồ sóng xối xả, mưa gió chẳng bình yên

Mãi ngắm nụ cười của người, quên đi hương vị của nỗi đau

Như một ngọn lửa cháy rực

Làm sao có thể quên được đây?

Phiền não bất tận, tìm quên lãng trong vòng tay của người

Mười ngón tay đau thương đan chặt vào nhau

Cùng chạy dưới ánh trắng

Chẳng cần bất cứ điều gì

Chỉ cần người yêu ta vậy thôi''

(YÊU TA - BỒ ĐỀ)

Bất chợt tôi hát một bài hát tôi yêu thích từ lâu, những ngọn gió lạnh cứ thế mà lướt qua mặt tôi. Lại một đêm dài lạnh lẽo!!!

''Hoàng thượng, có cần nô tài''

''Không cần đâu, bãi giá Trữ Tú cung'' Hắn nhếch mép cười rồi quay lưng bỏ đi. Tôi không biết rằng chính nhờ bài hát đó mà tôi trở thành một sủng phi và cũng là lúc mọi chuyện không ai ngờ tới bắt đầu.

Sáng hôm sau

''Linh nhi tỷ nói muội biết bao nhiêu lần rồi sao muội lại không chịu sửa cái tính ham ngủ đó của muội vậy?''

Lúc này đây đầu tôi rối nùi như ổ quạ đang ngồi trước gương lắng nghe tỷ tỷ đáng quý cằn nhằn'' Rồi rồi muội sẽ sửa mà''

Chuẩn bị cả buồi sáng để đi bái kiến Hoàng Hậu. Những y phục được cắt may theo chức vị và số đó của mỗi người. Và cũng theo chức vị mà có người được ngồi kiệu có người thì không. Đến giờ mọi người đều tập trung tại Phượng Hi cung. Hoàng Hậu lúc này ngồi uy nghiêm trên ngai vàng chạm hình phượng.

''Hôm nay các muội thật đến sớm. Đáng tiếc Đức phi(Nhược Bảo Lâm) và Khinh Tiệp dư(Khinh Mạn) đang mang thai không tới được nên các muội không được diện kiến.Đúng rồi Dung phi và Hiền phi sao vẫn chưa đến?''

Lương công công quay người sang bẩm báo'' Bẩm Hoàng Hậu nương nương Hiền phi nó mình không được khoẻ nên không tới hôm nay được.''

Bất ngờ từ ngoài điện có tiếng thông báo vào

'' Dung phi nương nương đến, Lệ quý tần(Lệ Lý Tư),Nhàn tần(Cảnh Diệp) đến''

Đồng loạt các vị tú nữ quỳ xuống thỉnh an '' Tần thiếp tham kiến Dung phi nương nương, Lệ quý tần chủ tử. Nhàn tần chủ tử''

''Đứng dậy đi!'' Giọng điệu uy nghi pha thêm một chút yểu điệu của Dung phi(Lạc Cầm Tú)

''Thần thiếp xin thỉnh an Hoàng Hậu'' Dung phi cùng các phi tần đến trễ nhún người hành lễ với Hoàng Hậu.

Chà, làm Hoàng Hậu cũng chả sung sướng gì, mỗi ngày phải nghe mấy bà này thỉnh tới thỉnh lui là thấy mệt haizzz.

''Các vị muội muội đứng dậy đi'' Giọng Hoàng Hậu ôn nhu điềm đạm ( Tiêu Thu Nhã)

Tôi cúi mặt xuống đất nên không thể nhìn rõ dung nhan của Dung phi chỉ nhìn thấy tà áo của nàng và đôi hài. Dung phi đúng là rất được sủng ái đôi hài được nạm vòng ngọc phỉ thuý xung quanh, tà áo thì đính những kim sa. Nàng ta vừa ngồi xuống là có người đến kiếm chuyện...Trời ạ

''Muội muội không khoẻ hay sao??Sao hôm nay lại đến muộn vậy?''- Người này hình như là Tĩnh tiệp dư

Dung phi tủm tỉm cười nói

''Hôm qua Hoàng thượng xem tấu chương muộn nên muội cũng thức với Hoàng thượng. Người bảo muội ngủ thêm chút nữa rồi hẵng đến''...Vậy cũng khoe(chỉ là tôi nghĩ thầm trong lòng thôi)

Một lúc sau không ai nói thêm gì nữa, Lương công công nhận được lệnh tiến lên nói

'' Các vị tiểu chủ tham kiến Hoàng Hậu nương nương''

8 vị phi tần mới hành đại lễ với Hoàng hậu, 3 quỳ chín lạy

''Được rồi các muội mau đứng dậy''

''Tạ ơn nương nương''

Vì trong số tú nữ tôi và Lan tỷ có phẩm cấp cao nhất nên tôi và Lan tỷ đứng đầu phía sau Mã thường tại( Mã Tề Ngôn), An thường tại(An Ngọc Đình) cùng Dương tuyển thị(Dương Bích Thi), Hạ tuyển thị( Hạ Yến Yến), Vinh đáp ứng(Vinh Thư Thư), Diễm đáp ứng (Diễm Ánh). Đối diện tôi là mẫu nghi thiên hạ Hoàng Hậu nương nương, bên phái Hoàng Hậu là Dung phi tiếp là Thuần phi(Phương Nhã Như) vì do Thuần phi có phong hào nên tự nhiên là đứng đầu phi vị, tiếp là Bội phi(Bội Liên), Tĩnh tiệp dư(Tĩnh Hạnh), Lệ quý tần,Nhàn tần, Nhân tu nghi(Triệu Tâm), Tuệ phương hoa(Giang Ninh),Lan dung hoa( Diệp Ngọc Lan) còn nhiều phi tần khác nữa ( sau này mới xuất hiện)

Lại cái tiếng eo éo của Lương công công

''Các vị chủ tử, tiểu chủ nghe lời răn dạy của Hoàng hậu''

Hoàng hậu cất giọng nhẹ nhàg nói

''Ta cũng không có điều gì để dạy các muội. Các muội đều là những người thông minh, lanh lợi, từ nay về sau cùng ở trong cung nên nhớ phải hết lòng hết sức hầu hạ Hoàng thượng cho tốt, sinh con đẻ cái cho Hoàng gia. Các muội cũng phải đồng tâm, cư xử hoà thuận với nhau''

Mọi người đều vâng dạ đều đều, vì lý do Thái hậu đang tịnh dưỡng trên núi Vân Hành nên chúng tôi không cần phải đi thỉnh an( khoẻ reeeeeeeee). Mà nói chứ cũng ngộ hậu cung của Hoàng thượng ngoại trừ các vị từ nhị phẩm trở lên còn lại đều là những người có phẩm cấp thấp, mỗi phân vị cũng chỉ có ba hoặc bốn người cao nhất cũng chỉ có năm người. Ngay cả con cái cũng vậy ba hoàng tử, bốn công chúa nghe nói Hoàng thượng không vừa ý vị hoàng tử nào nên tới giờ cũng chưa lập Thái tử. Tuy là sau này không biết là có hay không nhưng tôi chắc rằng tôi sẽ thắng trong hậu cung này.

SẮP CÓ CHUYỆN LỚN!!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play