Quay trở lại lúc sáu người Dương An vừa mới bước chân tới cửa Bắc Bạch Vân thành.
Đám người Dương An không biết, trừ đứa bé NPC do Vũ Nguyệt phái tới, còn có một nhóm người khác cũng đang nhìn chằm chằm họ.
- Lão đại, mục tiêu quả nhiên giống hàng ngày, rời Bạch Vân thành đi chiến trường Chính Tà, nhưng mà tên cung tiễn thủ kia dường như có chuyện gì đó đã rời khỏi năm người kia.
Một góc chỗ cửa Bắc Bạch Vân thành, một đạo tặc cấp 5x lén lút nhìn đám người Ám Luân.
- Làm tốt lắm, chú mày cẩn thận, tránh xa chúng một chút, đừng để bọn nó phát hiện ra điều gì.
Bên kia truyền lại giọng nói âm trầm, mà chủ nhân của nó chính là minh chủ Hắc Ám Thị Huyết chiến minh - Thị Huyết Chiến Lang.
- Lão đại yên tâm đi, em đã phái người rắc bột truy tung lên người bọn nó rồi. Trong vòng một ngàn mét, em có thể tìm ra vị trí của chúng.
Đạo tặc trả lời.
- Tốt, tùy thời báo cáo tình huống.
Thị Huyết Chiến Lang phân phó.
- Chiến Lang, có phải đã xác định mục tiêu rồi hay không?
Người nói chuyện rõ ràng là Phá Thiên Kinh.
Kỳ thật hai đại chiến minh đã nhìn chằm chằm bọn Dương An mấy ngày rồi. Mục đích của họ là xử lý toàn bộ sáu người này, rửa sạch sỉ nhục lúc trước.
- Tai mắt của tôi ở cửa Bắc đã phát hiện được mục tiêu nhưng tên Ngả Gia kia lại đột nhiên rời đi. Có điều, tôi tin bọn họ rất nhanh sẽ tụ họp lại thội.
Thị Huyết Chiến Lang nói:
- Sáu người bọn chúng lại có thể khuất nhục cao thủ hai đại chiến minh chúng ta, nhất định trên người chúng có nhiều trang bị tốt, xử lý xong nói không chừng có thể tuôn ra ba bốn kiện sử thi ấy chứ. Bạn đang xem truyện được sao chép tại:
TruyenFull.vn chấm c.o.m
- Tên Ngả Gia kia là lợi hại nhất, đi vắng thì vừa hay, chúng ta trước hết xử lý năm tên kia, đợi đến lúc hắn quay ra cứu viện thì dễ đối phó hơn nhiều.
Phá Thiên Kinh Cười u ám nói:
- Lần này cường giả hai đại chiến minh chúng ta liên thủ, tỉ mỉ chuẩn bị gần một tuần, nhất định có thể vây giết bọn chúng.
- Mấy ngày này chúng ta đã thu thập và chế tạo trang bị cùng kỹ năng nhìn ban đêm, còn có một vài quyển trục đặc thù. Lần này thì bọn chúng có mà chạy đằng trời.
Thị Huyết Ma Long từng thua trong tay Dương An âm hiểm nói.
- Lần này chúng ta xuất động hơn một ngàn cao thủ tinh anh, nhất định có thể xử lý chúng. Nếu không phải băn khăn động thủ ban ngày sẽ khiến Kiếm Vũ Phong Vân chú ý mà làm trở ngại kế hoạch của chúng ta thì cũng không cần phiền toái như vậy.
Phá Thiên Kinh nói.
Bởi vì trang bị và dược tề nhìn ban đêm rất khan hiếm, hai đại chiến minh chỉ có thể phái ra hơn một ngàn cao thủ tinh anh, hơn nữa đại bộ phận đều không có vật phẩm nhìn đêm, chỉ có thể nhờ những đồng bạn có vật phẩm nhìn đêm dẫn dắt.
- Thời gian không sai biệt lắm! Phá Thiên Kinh minh chủ, chuẩn bị triệu tập thủ hạ, từng nhóm rời Bạch Vân thành, sau đó tập kết ngoài thành.
Thị Huyết Chiến Lang hạ lệnh chuẩn bị hành động.
Từ đó, hơn một ngàn cường giả tinh anh Hắc Ám Thị Huyết và Kinh Lôi chiến minh tách ra thành từng đội nhỏ, lặng lẽ rời Bạch Vân thành, tiến vào chiến trường Chính Tà.
Ban đêm ở dã ngoại vô cùng nguy hiểm, không có Dương An dẫn đội, tiểu đội Tử Thần cũng bằng vào mặt nạ kèm theo kỹ năng nhìn ban đêm cấp cao, cùng với kinh nghiệm săn quái quá khứ thong thả mò mẫm. Hiện tại là Ám Luân dẫn đội, không có một Nguyệt Ảnh xạ thủ bảo vệ, họ không dám xâm nhập quá sâu, chỉ kiếm "mồi" cách Bạch Vân thành một giờ đi đường.
Sau khi tìm được một con boss 6x, năm người liền bắt đầu bố trí chỗ công kích. Dương An đi vắng, cả bọn cũng không dám tìm quái quá mạnh.
Năm người phân công rõ ràng, khống chế, kiềm chế, công kích, ngăn cản...v.v... Họ phối hợp rất ăn ý, thong thả rút mòn HP của boss, chiến đấu tiến hành vô cùng thuận lợi.
Nhưng bọn họ không hề biết, hai đại chiến minh đã coi bọn thành một con boss hình người để thiết kế tiêu diệt.
Tiến độ của hai đại chiến minh rất chậm. Bọn họ không có kinh nghiệm hành quân ban đêm, toàn bộ đều nhờ đạo tắc đi trước dò đường cung cấp lộ tuyến. Trải qua một đường nguy hiểm, quân đoàn tinh anh rốt cục cũng tụ họp được với mấy đạo tặc có nhiệm vụ theo dõi.
- Ác Côn, mục tiêu ở chỗ nào?
Thị Huyết Ma Long hỏi gã đạo tặc cầm đầu. Hành động lần này, Thị Huyết Chiến Lang và Phá Thiên Kinh cũng không tham dự. Mục đích của bọn hắn khi không tham gia là để lấy cớ, nếu chuyện có lộ ra ngoài thì bọn họ sẽ nói thủ hạ tự tiện hành động, không liên quan tới chiến minh.
- Bọn chúng ở phía trước khoảng năm trăm mét. Em sợ bị phát hiện cho nên không dám tới quá gần. Anh xem, nơi đó thỉnh thoảng tuôn ra ánh lửa và tiếng quái vật rống.
Đạo tặc tên Ác Côn đáp lời.
Mọi người nhìn về phía hắn chỉ, quả nhiên thấy phía xa thỉnh thoảng có ánh sáng của kỹ năng, còn có tiếng gầm gừ giận dữ của boss. Nhưng mà cũng chỉ có thế thôi, đa số bọn họ cho dù có kỹ năng nhìn ban đêm nhưng cấp lại không cao, tối đa chỉ ba mươi tới năm mươi mét, vì thế nhìn không thấy bóng dáng mục tiêu.
- Tốt, Lôi Vân huynh, anh dẫn người chặn ở đây, tôi mang quân sang bên kia bọc đánh, tất cả đều theo kế hoạch.
Thị Huyết Ma Long nói. Chỉ huy của Kinh Lôi chiến minh trong lần hành động này là Lôi Vân Phong Bạo.
- Được, chúng ta giữ liên lạc!
Lôi Vân Phong Bạo nói.
- Lão Dươgn làm gì mà lâu vậy nhỉ? Không có cậu ta, giết Boss chẳng còn thoải mái nữa.
Pháp Lỗ Địch vừa khống chế công kích vừa lải nhải.
- Chắc là có việc gì rồi, chúng ta dùng thêm chút sức đi. Boss dư không tới 40% HP nữa.
Ám Luân thản nhiên nói, phất tay làm đầy cột HP của Quang Phong và Phá Nha.
- Cũng phải, dốc thêm chút sức đi nếu không sẽ bị lão Dương kia cười chết. Chúng ta ngay cả đám đến một con Boss 6x cũng địch không lại.
Pháp Lỗ Địch nói.
- Ừm, mọi người chú ý. phía Nam có một lượng lớn người đang tiếp cận chúng ta. Phỏng chừng có năm trăm người.
Phá Nha đột nhiên báo động. Dương An đi vắng, thiếu Lý Nhĩ Tư chi nhãn đề phòng, hắn liền phái ra U Linh Ma Long tiềm phục ở ngoài ba trăm mét phụ trách canh gác. Vừa rồi, hắn thông qua thị giác cộng hưởng phát hiện ra điều bất thường.
- Không phải là hướng về phía chúng ta chứ?
Pháp Lỗ Địch hỏi.
- Biết là ai không?
Ám Luân hỏi đúng trọng điểm. Thời gian về đêm, một số lượng người lớn như vậy đi về phía bọn họ, mục tiêu đã quá rõ ràng.
- Là người của Kinh Lôi chiến minh. Trước ngực họ đều có huy chương của Kinh Lôi chiến minh.
Phá Nha nói. U Linh Ma Long thuộc loại sinh mệnh Tử Linh, trời sinh có kỹ năng nhìn ban đêm, bởi vậy có thể thấy rõ ràng.
- Bọn chúng không phải tới để báo thù đấy chứ? Nhưng mà sao chúng lại biết vị trí của chúng ta?
Quang Phong nói.
Phá Nha nhíu mày.
- Tôi biết một loại bột có tên là Truy Tung Phấn, có thể lặng lẽ dính vào người người khác, rồi nhờ nó để truy tung vị trí mục tiêu.
- A, tôi nhớ ra rồi. Lúc nãy tôi vào dược điếm mua thuốc bị một người chơi uống rượu say đụng phải, có thể là lúc đó...
Pháp Lỗ Địch cả kinh nói.
- Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ? Trong khoảng thời gian ngắn không có khả năng xử lý Boss.
Mạnh Tử Lăng rốt cục hỏi.
Quả thật, hiện tại thời gian ép sát, HP của Boss còn những 40% mà địch nhân thì cách không đến hai trăm mét.
- Lui lại!
Ám Luân quyết định dứt khoát.
- Lấy an toàn làm đầu, mượn đêm tối che giấu tung tích, sau đó nghĩ biện pháp giải trừ bột phấn truy tung trên người.
Phá Nha gật đầu, nói:
- Tôi đồng ý quyết định của Ám Luân. Kinh Lôi chiến minh lần này xuất động toàn tinh anh, hơn nữa đối phương khẳng định có chuẩn bị cẩn thận. Nói không chừng, họ còn có thủ đoạn đặc thù nào đó khắc chế năng lực của chúng ta, chúng ta cứ tránh mũi nhọn trước.
Những người khác cũng dồn dập đồng ý. Phá Nha lập tức né đến sau lưng Boss, chủy thủ liên tục đập vào gáy nó, đưa Boss vào trạng thái choáng váng. Sau đó, mọi người bỏ mặc Boss, rút lui theo hướng Bắc.
Nhưng mà bọn họ còn chưa rời khỏi ba mươi năm mét thì đã nghe thấy phía trước có rất nhiều tiếng động biểu thị có người tiếp cận.
- Không tốt, chúng ta bị vây!
- Đừng hoảng hốt, chúng ta lùi sang hướng khác.
Phá Nha nói, sau đó lập tức chuyển hướng.
"Oành ~ oành ~ oành ~... "
Bỗng nhiên, từng mũi Chiếu Minh Tiễn của tiễn hòa cùng Chiếu Minh Đạn của pháp hệ được bắn lên trời., nổ bung chiếu sáng, nhất thời trong phạm vi trăm mét sáng trưng như ban ngày. Thân ảnh năm người lập tức bại lộ trước mặt địch nhân.
- Không tốt, mọi người chuẩn bị chiến đấu phá vây, chú ý che giấu tung tích.
Ám Luân nhắm thời cơ tốt nhất, truyền đạt mệnh lệnh.