Dọc đường phóng lên đỉnh núi, Dương An phát hiện đỉnh Nguyệt Nha lĩnh cực kì bằng phẳng, giống như người ta dùng đao kiếm gọt ra hoàn hảo thành một hình trăng lưỡi liềm, trên đỉnh nũi cũng chẳng có vật gì đáng chú ý.

Chung quanh Nguyệt Nha lĩnh tương đối trống trải, đây đó lẻ loi vài cây cổ thụ thưa thớt tựa như những vì sao vây quanh mặt trăng.

Trong bóng đêm, Dương An ngẩng đầu nhìn trời, cảm giác tựa như đưa tay hái được trăng sao.

Hắn một bên chạy tới trung ương Nguyệt Nha lĩnh một bên ngẩng đầu nhìn ngắm trời đêm, chỉ một chút xuất thần như thế liền có chuyện xảy ra…

(DG: vênh mặt lao nhanh ắt xảy ra chuyện không may, anh em nhớ kĩ …)

Lúc Dương An sắp tới trung ương Nguyệt Nha lĩnh bỗng nhiên một tiếng nổ oanh vang truyền đến, cả ngọn núi cũng chấn động kịch liệt.

- Cái quái gì thế?

Dương An cả kinh, lúc tỉnh táo lại thì mới phát hiện mình bị đánh lén, tình huống vạn phần nguy hiểm.

"Oành ~ oành ~ oành ~... "

Trong tích tắc, từng đạo Địa Thứ như thuấn di phá đất mà chui ra, hơn mười cây xếp thành một đường (giống skill đâm đít của bọ hung trong warcfart quá đi đó mà), khí thế như bài sơn đảo hải, tộc độ cực nhanh không thể tránh né, giây lát Địa Thứ đã muốn đâm trúng người Dương An.

- Đây là kỹ năng gì? Chẳng lẽ có người chơi bên liên minh Hắc Ám quanh đây?

Lòng mang nghi vấn nhưng bây giờ không phải lúc, bị gai này đâm trúng, dù không chết cũng mất một lớp da, bảo mệnh quan trọng hơn.

Nguyệt Ảnh Chi Vũ!

Ngàn cân treo sợi tóc, Dương An vội An thi triển Nguyệt Ảnh Chi Vũ, mang bằng vào hai giây vô địch tránh khỏi công kích sau đó thi triển Tiềm Ảnh ẩn thân chạy qua. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Ở chiến trường Chính Tà quả nhiên không thể chủ quan thả lỏng.

Dương An thầm mắng một câu, lúc này đã lui ra gần trăm mét, liền thả Lý Nhĩ Tư chi nhãn, tìm xem ai đánh lén mình.

Nhưng mà, theo hình ảnh Lý Nhĩ Tư chi nhãn truyền về, Dương An lại bị bất ngờ.

Hóa ra không phải người chơi phe Liên Minh Hăc Ám mà kẻ đánh lén không ngờ là một con quái cao không đến một mét, mình đầy lông lá màu vàng nhạt trông y như con gấu bông, phần ngực và bụng hiện ra một cái vòng tròn màu xanh nhạt, đặc biệt trên trán có một đồ án trăng lưỡi liềm màu bạc, tựa hồ đang tán phát ra năng lượng không biết tên nào đó.

- Cuối cùng thì đây là con gì vậy?

Con quái này xem thế nào cũng giống một con gấu bông dễ thương, có điều Dương An cũng không cho là như vậy, có thể thuấn phát (bỏ qua thời gian delay) ma pháp cường đại như thế, con quái này tuyệt đối không đơn giản.

- Nguyệt Độc!

Dương An thông qua Lý Nhĩ Tư chi nhãn thi triển Nguyệt Độc. "Mắt nhỏ" lập tức biến thành màu xanh nhạt...

Nguyệt Quang Hùng: boss đặc thù cấp 53, thuộc tính thổ, am hiểu toàn bộ kĩ năng thổ hệ dưới 5x. Nguyệt Quang Hùng đang trưởng thành mỗi buổi tối có trăng đều xuất hiện trên Nguyệt Nha lĩnh hấp thu nguyệt lực để tiến hóa.

(Như pokemon ấy nhỉ)

- Nguyệt Quang Hùng! Boss 5x đặc thù, sao đêm nay xui xẻo vậy nhỉ, vốn tưởng tìm được cách đối phó Ám Linh Đại Tế Tự, nửa đường lại xuất hiên một con boss 5x.

Dương An lắc đầu cười khổ.

Người chơi hay quái vật đều giống nhau, 3x lên 4x là một ngưỡng cửa, 4x lên 5x lại là một ngưỡng cửa, mỗi một ngưỡng cửa chênh lệch rất lớn, thực lực cách biệt cực xa. Đồng dạng, boss 50 so với 49 không chỉ đơn thuần chênh lệch một cấp mà là một loại tăng vọt về chất, thực lực chênh lệch khó có thể hình dung.

Có lẽ có tổ đội có thể dễ dàng ăn gọn một boss cấp 49 nhưng cũng dễ dàng đoàn điệt khi đối mặt boss cấp 50.

- Làm sao bây giờ

Dương An cảm thấy bó tay

Lui xuống thì không chơi nổi 4 thằng to con kia, ở lại thì cũng bị con boss 5x này làm thịt, có lẽ trời sáng con boss 5x này Nguyệt Quang Hùng cũng bỏ đi nhưng cũng là hết thời gian làm nhiệm vụ, thật sự là vô kế khả thi.

Rất nhiểu ý niệm hiện ra trong đầu Dương An, tuy rằng đang lâm vào hoàn cảnh thúc thủ vô sách nhưng hắn cũng không muốn bỏ qua.

Ngay lúc Dương An đang suy nghĩ, nguy hiểm lại đến.

Một cỗ dao động kịch liệt hướng Dương An đánh tới, tốc độ cực nhanh, Dương An căn bản không kip phản ứng, thân thể bị đánh bật lên.

Ầm một tiếng, Dương An bị đánh bay bốn năm mét, hơn trăm điểm sát thương bay lên

- Bị phát hiện rồi!

Dương An thầm kêu không ổn, Nguyệt Quang Hùng đã xuất hiện trong vòng bốn mươi mét, vừa rồi chính là ma pháp thổ hệ Trọng Lực Chi Hoàn của nó.

Hắn không nghĩ tới cảm ứng của Nguyệt Quang Hùng lại kinh khủng như vậy, mình đã thi triển Tiềm Ảnh cấp 7 lùi lại hơn trăm mét mà còn bị phát hiện.

Đã bị công kích, thân ảnh Dương An cũng dần hiện ra, ánh mắt Nguyệt Quang Hùng lập tức tập trung vào hắn.

Dương An vừa đứng đậy, Nguyệt Quang Hùng đã hướng hai tay gấu lên trời vỗ mạnh xuống đất, mặt đất lại kịch liệt chấn động, một đạo kẽ nứt xuất hiện, một con Thổ Long phá kẽ nứt chui ra, kinh khủng hướng Dương An rít gào lao tới.

Đơn thể ma pháp 5x hệ thổ, Đại Địa Tiềm Long, lấy tình trạng của Dương An, dù chỉ hơi chạm phải cũng đủ chết.

Tuy nhiên, bị đánh lén 2 lần, Dương An không còn sơ ý nữa

Tật Phong Gia Tốc!

Nháy mắt Dương An mở kĩ năng Tật Phong Gia Tốc! Dù không có hiệu quả vô địch nhưng hai kĩ năng gia tốc chông lên nhau khiến tốc độ hắn tăng lên cực hạn, thân ảnh lóe lên, hiểm hiểm tránh được Đại Địa Tiềm Long đánh tới.

- Con bà nó, boss 5x thì sao chứ, dù chết ta cũng muốn lột một lớp da của ngươi!

Dương An tính tình luôn ôn hòa nhưng không có nghĩa hắn là loại mặc người chém giết, bị Nguyệt Quang Hùng đánh lén vài lần đã gợi dậy chiến ý của hắn.

Đương nhiên Dương An càng không phải loại ngu ngốc nóng đầu, bỗng dưng thò mặt ra chịu chết. Quyết định phản kích, hắn tự nhiên cũng có chỗ tự tin.

- Ám Nguyệt Phá!

Dương An kích hoạt kỹ năng kèm theo Vũ Nguyệt linh hồn phong ấn chi giới, đi vào trạng thái cực mạnh, chính thức bắt đầu phản kích.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play