Trong lòng nàng giống như là có mèo con đang cào, ngồi không yên nữa, tùy tiện tìm một cái cớ, men theo mùi thơm một đường đuổi tới.

Trong lời nói của Trường Thiên không hiển lộ ra một chút kính trọng nào, Khỉ La phu nhân cũng không phải để ý, chỉ cười duyên một tiếng: “Nhà của Tất Phương có hai đào nô chạy mất, ta thấy hắn bận rộn, giúp hắn đi bắt về.” Vừa rồi khi Hắc Yểm bút linh lên tiếng thì đều hiện lên trong đầu hai người, Trường Thiên đôi khi có lên tiếng nói chuyện thì cũng sử dụng ngôn ngữ nhân loại của Nam Chiêm Bộ Châu, Khỉ La phu nhân dĩ nhiên nghe không hiểu, nếu không sẽ phải cân nhắc một chút. Nhưng là bây giờ nàng ta chỉ lo nhìn chằm chằm trước mắt lang quân này, chỉ cảm thấy thật sự là ở dưới đèn cũng dễ nhìn, ban đêm nhìn cũng không giảm đi sự tao nhã. Đoán chừng là chạy vội một đường với tiểu cô nương bên cạnh nên ngực hắn còn hơi phập phồng chưa ổn định, vạt áo hơi mở lộ ra da thịt căng đầy, bọc một tầng mồ hôi mỏng, lại càng nổi bật lên màu da giống như màu răng của hắn, dụ người chỉ muốn đi lên cắn một ngụm.

Trên đời lại có nam nhân như vậy, khiến cho nữ tử cảm thấy ngay cả mồ hôi của hắn cũng đã rất sạch sẽ. Khỉ La phu nhân có yêu lực trong người, thần niệm mở rộng ra, cảm giác được nhiệt độ cơ thể của hắn tăng cao. Nghĩ đến nếu lúc rời giường được hưởng thụ sự hầu hạ uyển chuyển của hắn thì cũng rất phong cảnh, trong lòng nhịn không được âm thầm thân ngâm một tiếng.

Sắc trời tối mờ,ánh trăng tự từ mọc lên ở phương đông, ánh sáng nhàn nhạt chiếu sáng trên người nàng ta, càng lộ ra vẻ một bộ xuân sam khinh bạc, nàng ta đạp bước đi về trước hai bước, Ninh Tiểu Nhàn cũng có thể thấy được nhũ thịt trước ngực nàng ta run rẩy, vô cùng dụ người. Thời này chiếc yếm còn chưa được phát minh ra, y sa trên người  Khỉ La phu nhân chỉ có thể miễn cưỡng che được bốn phần, sáu phần còn lại thì chọc người khinh cuồng.

Cho dù là biết Trường Thiên sẽ không để kiểu mặt hàng này vào trong mắt nhưng Ninh Tiểu Nhàn thấy mị ý hừng hực trong mắt nữ tử này như muốn nhỏ thành giọt, cũng biết nàng ta lại đang suy nghĩ lung tung về Trường Thiên, trong lòng thật rất biệt khuất. Tính tình của yêu quái hào phóng hơn xa con người, huống chi đây là vài vạn năm trước, con người thậm chí còn chưa thoát khỏi thời đại mông muội?

Khỉ La phu nhân chuyển động bước chân, ánh mắt của lang quân đối diện quả nhiên quét đến. Từ trước đến nay nàng ta đều rất tự phụ đối với nhan sắc của mình, thấy thế thì đôi môi đỏ mọng liền cong lên, lộ ra một nụ cười quyến rũ tiêu hồn thực cốt, đáng tiếc trong mắt Trường Thiên đừng nói đến mê say, ngay cả một chút thưởng thức ũng không có, giành trước khi nàng ta mở miệng thì đã nói: “Khỉ La phu nhân không chê mình quản chuyện quá rộng hay sao?”

Sắc mặt hắn không chút thay đổi, Khỉ La phu nhân nhìn xem cũng thấy vui vẻ: “Tiện tay mà thôi, ta cho là nếu bắt ngươi trở về, Tất Phương và Huyền Vũ sẽ phải cảm ơn ta mới đúng.”

Ninh Tiểu Nhàn bĩu môi, âm thầm cười lạnh, đang muốn lên tiếng đâm nàng ta một câu thì Trường Thiên giống như đã lường trước được sự việc, đưa tay nhẹ nhàng nhấn một cái trên vai nàng. Lời mà nàng muốn nói ra, nhất thời đã lùi về trong miệng, sau đó lại nghe thấy hắn thong thả nói: “Khỉ La phu nhân, phải biết là bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sẵn.”

Câu này thành ngữ chỉ xuất hiệnở đời sau, Khỉ La phu nhân hơi ngẩn ra, nhưng cũng có thể nghe hiểu, nụ cười hơi thu liễm nói: “Có ý gì?”

“Lúc Khỉ La phu nhân ở trong bữa tiệc, không nghe được tình báo mà người phàm đưa đến sao?” Trường Thiên thản nhiên nói, “Phía tây trang viên có quái vật không rõ lui tới, đặc biệt đến bắt giết yêu quái.”

Nàng nhất thời nhớ đến lúc ở trong bữa tiệc đã nhìn thấy mấy hộ vệ vội vã chạy đến. Nhưng mà tuy đôi nam nử trước mắt mặc dù hiếm có, nhưng cũng chỉ là phàm nhân, có thể đã biết nội tình gì rồi, lập tức cắn đôi môi đỏ mọng, nói với Trường Thiên: “Cũng thật là cơ trí, chẳng qua nếu muốn nhờ vào lời nói dối không căn cứ này để dọa ta thì công lực còn kém chút ít.” Đầu hơi hơi lắc qua, hai thị nữ phía sau đã tiến lên, chuẩn bị bắt giữhai người.

“Nếu như thế, sao không quay đầu xem một chút?” Trường Thiên đứng yên bất động, ngay cả kính xưng phu nhân cũng lười dùng đến, “Thứ kia đã giết bảy, tám đầu yêu quái ở nơi này, hi vọng nó có thể thương hương tiếc ngọc phu nhân.”

Khỉ La cười đến run rẩy cả người: “Tiểu nô như ngươi lại còn biết dùng chút thủ đoạn a, đáng tiếc......” Đáng tiếc hắn lại không biết, yêu quái đã tu luyện thành công thì có thể phát ra thần niệm, có thể giám thị được động tĩnh trong phạm vi mấy trượng, cần gì phải quay đầu lại?

Ánh mắt của nàng ta vừa vặn quét qua Ninh Tiểu Nhàn, lại đượctiểu cô nương vẫn luôn nghiêm mặt này, bây giờ trên khóe miệng treo một tia cười không có ý tốt. Nàng ta lại giật mình, ở bên góc nghiêng đột nhiên có một bóng dáng màu đỏ như máu bắn lên, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai nhào đến một người thị nữ!

Thị nữ kia cũng có tu vi trong người, nhưng móng vuốt sắc nhọn của quái vật kia khẽ bóp phá vỡ làn da của nàng ta, nàng ta hét lên một tiếng, giống như phải chịu thiên đại khổ sở, cả người đều co rút lại. Quái vật cũng không để cho nàng ta cơ hội phản kháng, miệng to như chậu máu đã há ra dùng sức cắn lên chiếc cổ non mịn của nàng!

Chỉ nghe một tiếng rắc, thị nữ này ngay cả một tiếng kêu thảm cũng không  kịp phát ra thì đầu đã bị sống sờ sờ cắn đứt. Đạo hạnh của nàng ta không cao, chân thân cũng không phải là chủng tộc có sinh mệnh lực ngoan cường gì, lúc này đã bỏ mình.

Lúc này mọi người mới thấy rõ, quái vật kia lại là một đầu mãnh thú có dáng ngoài giống như con hổ, trên lưng có một đôi cánh, bộ lông nhọn như con nhím, hai mắt vào ban đêm đã tỏa ra ánh sáng màu đỏ tươi, chẳng qua là hình thể này ít nhất cũng lớn hơn con hổ bình thường ba, bốn lần.

Nó một chiêu đắc thủ nhưng cũng không dừng lại, tiếp tục đánh tới một thị nữ khác. Nàng ta khẽ đảo cổ tay, cầm ra một đôi pháp khí giống như là nga mi thứ đâm về phía quái vật, không ngờ lại là một thể tu.

“Cùng Kỳ?” Nhìn thấy quái vật kia, con ngươi của Khỉ La phu nhân chợt co rụt lại, lẩm bẩm nói, “Không đúng, là thuật pháp của Man Nhân!” Nhãn lực của nàng ta không tệ, liếc qua là nhận ra đầu Cự Hổ này mặc dù có ngoại hình của Cùng Kỳ, nhưng cả người lại cuồn cuộn sát khí, chính là quái vật mà Man tộc hoá sinh ra. Nhưng thứ này lại hoàn toàn khác với những vật do Man nhân dùng thần thông triệu hóa ra mà nàng từng thấy, nàng thế nhưng có thể từ trên người quái vật này, cảm nhận được sinh mệnh lực bộc phát!

Nàng ta có địa bàn của mình, cũng không ít lần giao tế với Man nhân, nhưng đây là lần đầu nhìn thấy quái vật bị sát khí cùng man thuật chế tạo ra, lại có thể là vật còn sống! Trong nháy mắt này, trái tim của nàng đã đập thình thịch, đột nhiên hét to nói: “Vị đại năng nào của Man tộc ở chỗ này?”Một đạo bạch quang trong tay đánh ra, hóa thành một tấm lưới lớn ở giữa không trung, chụp xuống đầu Xích Hổ.

Chân thân của nàng ta là nhện yêu, đây chính là pháp khí Thiên La Chu Võng do nàng tế luyện, cường độ hơn xa Thiên Tàm Ti, ngoại trừ đặc tính thủy hỏa bất xâm, đao kiếm khó làm thương tổn, thì khi một tầng một tầng tơ nhện bao lấy con mồi, sinh vật ở trong càng giãy dụa, thì sẽ bị quấn càng chặt, hơn nữa bên trên tơ nhện còn có những gai ngược rất nhỏ, có thể rót nọc độc vào trong thân thể con mồi, khiến nó nhanh chóng bị tê dại.

Đừng thấy mạng nhện mảnh mai đến mức gió thổi qua cũng có thể bay lên, thứ đồ chơi này chính là có thể trói được một đầu Hoang Nguyên Cổ Tượng (voi cổ của Hoang Nguyên).

Cùng Kỳ đúng là bị tơ nhện quấn chặt, nhưng cũng không chờ Khỉ La phu nhân thả lỏng thì quanh thân nó đột nhiên nổi lên khói đen nồng đậm, như có thực chất, ngay cả Ninh Tiểu Nhàn ở cách đó không xa cũng có thể nhìn thấy bằng mắt thường.Đám sương mù này cũng rất cổ quái, khiến cho người ta có một loại cảm giác đặc dính gấp bội, không giống như sương khói, ngược lại có chút giống như nhựa đường hoặc là dầu mỏ. Trường Thiên thấy nàng nhìn không chớp mắt, kề sát ở bên tai nàng nhẹ giọng nói: “Đây là sát khí cơ đã hoá lỏng, từ trình độ này mà xem, người xuất thủ có cảnh giới cực cao!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play