Mịch La buông tay ra, trong mắt Phượng hiện lên mấy phần giảo hoạt “Quy định của minh ước, nếu tiên phái nào đầu nhập vào chiến trận, sẽ bị tiên tông khác chinh phạt. Ta bất quá chỉ làm việc theo quy định, ai có thể bắt lỗi?”
Có người giúp nàng xuất thủ chinh phạt Tẩy Kiếm Các, nàng tự nhiên cầu còn không được, nhưng là “Ngươi có điều kiện gì?”
Mịch La cười đến vô cùng rực rỡ “Ủng hộ vô điều kiện”
Nàng hồ nghi nói “Ngươi nói là, bản thân mình nguyện ý xuất lực, chịu rủi ro bị chỉ trích đứng bên Ẩn Lưu, nhưng hoàn toàn không muốn gì?”
“Đúng vậy”
Khoé miệng nàng nhếch lên “Có chuyện tốt bực này sao, ta làm sao để tin đây?”
Hắn nhìn nàng thật sâu, ôn nhu có tới mức có thể nhấn chìm bất cứ cô nương nào “Coi như ta bồi thường lại cho nàng, không được sao?”
Lúc này nàng mới phát hiện hắn cách nàng quá gần, cơ hồ cúi đầu một cái có thể chạm đến tóc nàng, vội vàng lui một bước “Được. Nhưng sau này nếu ngươi có yêu cầu khác, ta nửa phần cũng sẽ không cho. Nếu yêu binh của ngươi chết, cũng như vậy, nửa tiền tử tuất cũng không có”
“Đó là tất nhiên” hắn cười tới sảng khoái, sau đóđưa tay tới trước mặt nàng “Vỗ tay kết minh?”
Nàng bĩu môi, đánh một cát vào lòng bàn tay thon dài của hắn.
Mịch La cười khẽ, cúi đầu nói bên tai nàng “Như vậy, Hám Thiên Thần Quân cũng phải mấy tháng sau mới có thể trở về đúng không?”
#####
Nửa canh giờ sau, Ẩn vệ chạy tới Dung Lâm. Yêu quái cầm đầu sau khi hoá thành hình người mang làn da trắng, vóc người cao đẹp, lại còn là người quen cũ của nàng – đối thủ khi khảo nghiệm vào tông, lang yêu.
Sau yến tiệc thịnh soạn buổi trưa, Hoàng Phủ Minh rất sảng khoái tiễn nàngđi.
“Tỷ tỷ, hôm nay từ biệt, ta có chuyện quan trọng cần đi làm, chưa chắc kịp đám cưới mùa thu này của tỷ, nhưng ta sẽ sai người mang lễ vật tới” Hoàng Phủ Minh cởi ngọc bội Song Ngư bên người xuống “Kính Hải Vương phủ sẽ vẫn cung cấp hải vận cho Ẩn Lưu, đây là tín vật. Nếu có chuyện quan trọng cần tìm ta, có thể liên lạc với Nhuận Thất, hắn sẽ ở tại thành Trì Minh”. Hắn chỉ tay, Nhuận Thất liền đứng ra.
Hắn nói tiếp “Ngọc bội này có thể giúp tỷ giải nguyền ba lần, tỷ tỷ nhớ mang theo bên người, biết đâu có thể có lúc cần sử dụng”. Thấy Ninh Tiểu Nhàn há mồm muốn nói, hắn giành trước cười nói “Ta biết ngọc bội một tháng trước ta đưa tới Ẩn Lưu, nhất định không có giao vào trong tay tỷ. Cho nên ngọc bội này mong tỷ nhận lấy hộ thân. Tỷ cũng biết, vô luận có ngọc bội hay không, ta vẫn có thể tìm được tỷ”
Nàng cau mày nói “Vậy ngươi còn sai người mang ngọc bội kia tới cho ra …” Thì ra, HoàngPhủ Minh đã sớm nghĩ tới, ngọc bội nhất định sẽ bị Trường Thiên lấy đi, như vậy làm sao lại vẫn muốn đưa tới?
Ánh mắt hắn sáng quắc ngó chừng nàng, Ninh Tiểu Nhàn chỉ làm như không thấy, tạ ơn ý tốt của hắn liền mang theo ẩn vệđi ra ngoài. Sau khi Mịch La cùng nàng hạ ước định, cũng muốn trở về điều động nhân mã, sau khi xuất phủ liền cáo từ.
Đứng bên bờ sông ngoại ô thành, nàng hít sâu một hơi không khí lạnh như băng, chỉ cảm thấy trong thời gian ngắn ngủi mấy ngày ở biệt trang Dung Lâm, cơ hồ mỗi ngày thần kinh đều căng thẳng, mạo hiểm còn hơn khi ở trong địa cung, càng không nói tới cảm giác biệt khuất khi an nguy tính mạng toàn bộ giao trong tay người khác.
Biệt khuất như vậy nàng quyết không muốn nếm trải thêm lần nữa.
Nàng xoay người chỉ hai gã ẩn vệ có thiên phú phục kích “Hai ngươi lưu lại, giám thị hướng đi của chủ nhân biệt trang Dung Lâm, mỗi ngày hướng ta truyền tin một lần”. Đáng tiếc yêu quái kim khí Vô Diện bị phái đi chiến tuyến khác, nếu không hắn mới là lựa chọn tốt nhất.
Hắc lang xuất ra thuyền ngọc, đoàn người lần lượt bước lên, Ninh Tiểu Nhàn nhận được tin tức địa âm đồng tử từ Thành Tùng Giang, khoản giao dịch cùng Thiên Xu đã thuận lợi hoàn thành, nhưng nửa canh giờ sau, Phù trưởng lão của Thiên Xu bị nhân sĩ không rõ hành tung bắt đi. Ẩn vệ thường trú tại Tùng Giang thành của Ẩn Lưu điều tra mấy lần vẫn không tra ra dấu vết.
Nhận được tin tức này, nội tâm nàng trầm xuống. Việc giao dịch này của Ẩn Lưu rất ít người biết, bên ngoài cũng chỉ có Thiên Thượng Cư biết, nội bộ Ẩn Lưu khó có khả năng xảy ra vấn về, vì vậy tiết lộ tin tức chỉ có thể là Thiên Thượng Cư hoặc Thiên Xu. Trưởng lão này cũng không phải bị giết hại mà là bị bắt đi, hành động này khiến cho người ta phải suy nghĩ. Nếu hắn là một đao bị giết còn đỡ, đáng tiếc đối phương hiển nhiên muốn bắt người làm quân cờ giao dịch.
Nhưng đối phương hiển nhiên sớm có chuẩn bị, hiện trường bắt cóc xử lý rất sạch sẽ, cho dù nàng tự mình tới cũng không nhất định có thể tìm được đầu mối gì hữu dụng. Nàng suy nghĩ một chút, trước mắt sợ rằng trở về nơi trú đóng của đại quân Ẩn Lưu tương đối quan trọng hơn, vì vậy chỉ để người mang tin tức trở lại, yêu cầu phái người tinh tế thăm dò lần nữa.
Kế tiếp, mọi người theo hướng bắc mà đi, trước tới nơi trú đóng của đại quân Ẩn Lưu.
Ba năm trước, Trường Thiên từ kinh trở về rừng rậm Ba Xà, bắt tay vào chỉnh biên, đem chế độ quân đoàn trở lại với Ẩn Lưu. Cho nên binh lực Ẩn Lưu chia ra làm bảy quân, trong mỗi quân có phân đoàn, hạt lữ, tiểu đội, đơn vị quân nhỏ nhất là hoả, mỗi đội có ngũ hoả, mỗi hoả có mười người.
Năm trước cùng Tẩy Kiếm Các ác chiến chính là Hắc Phong quân. Trước mặt đại quân này đang trú đóng phía đông bắc Thái Vu trang, cách ngoài chín trăm dặm.
Trên đườngđi ngồi thuyền ngọc, nàng từ hắc lang biết được không ít tin tức, giờ mới hiểu vì sao cuộc chiến giữa các tiên tông mấy năm qua lại không khác cuộc chiến với người phàm, đều muốn công thành chiếm đất mà không phải như nàng suy nghĩ ngự kiếm cưỡi rồng.
Phát minh mới của giới luyện khí – Tử mẫu kính nhanh chóng phổ biến. Rất nhiều tông phái cỡ trung và cỡ đại tại quốc gia lãnh thổ và thành trì phụ cận biên giới thiết lập loại pháp khí này, tất nhiên dùng để cảnh giới an toàn cho lãnh thổ, nếu có quy mô lớn người tu tiên tiến vào, sẽ bị tử kính giám sát, qua đó truyền thông tin về mẫu kính ở tông phái, trợ giúp cho việc quan sát tình hình địch nhân. Dưới tình huống bình thường, giống như Tẩy Kiếm Các cũng sẽ hình thành lực lượng giám sát này, tránh cho người xâm nhập tạo phiền toái.
Dưới tình huống đó, muốn trộm tập kích là chuyện rất khó khăn, đột kích, tấn công thần tốc là lựa chọn tốt nhất. Lúc trước ở kinh đô Trường Thiên dám ba hoa huyết tẩy Thiên Thượng Cư, cũng vì nó ở Đông Hải, trên đảo cô lập, ít giao thiệp với bên ngoài, hơn nữa cũng không có pháp khí như tử mẫu kính. Hơn nữa bản thân Trường Thiên mang theo rất ít yêu chúng Ẩn Lưu, chủ yếu là lực lượng của yêu tông bản địa, lúc đó mới một kích đánh lén thành công.
Tử mẫu kính thực ra đã được phát minh ra từ sớm, chỉ là hai năm trở lại đây mới bắt đầu thông dụng. Cũng có thể nói, sau khi Ẩn Lưu nhanh chóng tập kích Thiên Thượng Cư, đông đảo tiên phái trên Nam Chiêm bộ châu mới chính thức ý thức được tầm quan trọng của tử mẫu kính.
Một ngày một đêm sau, thuyền ngọc mới bay qua Thái Vu Trang. Ninh Tiểu Nhàn đột nhiên nói “Đi xuống xem một chút”
Hắc lang do dự nói “Ninh đại nhân …”
“Đi xuống” lời nàng nói không thể tranh cãi, thuyền ngọc được điều khiển từng chút một đáp xuống ngoài thành Thái Vu Trang.
Hôm nay Thái Vu Trang đã thành tử thành rồi.
Thuyền ngọc đáp xuống một đường phố rộng rãi nhất trên đường phố. Vốn là đường phố bằng phẳng, giờ lại xuất hiện bốn năm rãnh to sâu mấy thước, hình dạng hố dài giống như bị tia phóng xạ quét qua, vừa nhìn là biết bị vật cứng rắng tạo nên, cũng không biết song phương đánh nhau dùng vận dụng khí giới thần thông đáng sợ gì tạo nên.
Nàng đứng trên đường dõi mắt nhìn, cảnh vật khắp nơi hoang tàn, một mảnh đổ nát. Dù cho có là nhà to lớn đẹp đẽ thì nay bất quá cũng chỉ là một đống hoang tàn đổ nát. Đa số phòng ốc đều bị phá huỷ bởi chiến hoả, trên mặt đất đầy mảnh vụn gạch ngói, phía đông có một toà nhà hình tháp cao sừng sững, phía dưới lại bị chặt đứt một nửa.
Cho dù là ai tới đây, đều chỉ nhìn thấy nhện giăng khắp ngõ phố, còn đâu cảnh vật phồn hoa khi xưa.
Lúc Thái Vu Trang náo nhiệt nhất, nhân khẩu thường vượt quá bốn mươi vạn người, bên cạnh mỏ linh thạch lớn, trải qua hơn mười năm phát triển, nó đã có hương liệu, hoàng mễ, đảng sâm, là một thành thị hết sức thịnh vượng, hàng năm đều dâng lên lượng lớn tiên ngân cho Tẩy Kiếm Các.
Đáng tiếc, trải qua cuộc chiến giữa Ẩn Lưu cùng Tẩy Kiếm Các, sau chiến thắng, Ẩn Lưu đã huyết tẩy thành trì này, đem sinh linh nơi này toàn bộ giết sạch. Hôm nay trong thành trừ chó hoang và quạ, không còn sinh vật sống nào khác.
Khi Ẩn Lưu tàn sát hàng loạt dân trong thành, có hơn ba mươi lăm vạn là người phàm. Ninh Tiểu Nhàn cất bước dọc theo đường cái, khắp nơi đều lộ ra thi cốt của người chết như nơi hoang dã. Hôm nay thời tiết vẫn băng hàn, bên ngoài nhiệt độ dưới mười độ, tử thi còn chưa hoàn toàn hủ bại, trong không khí vẫn còn nồng đậm mùi hôi. Khứu giác yêu quái vô cùng tốt, bao gồm cả hắc Lang cũng nhăn mặt cùng đám ẩn vệ, chỉ có Ninh Tiểu Nhàn mặt mày không động, tựa hồ như không ngửi thấy mùi vị gì.
Nàng đi qua một cửa hàng, mặt tiền cửa hiệu sụp xuống một nửa, bảng hiệu bằng gỗ cũng rơi xuống đất, những chữ còn miễn cưỡng nhận ra “Dụ Hưng Lương Phố”. Bên trong truyền ra âm thanh, nàng chuyển mắt nhìn lại, trên mặt đất có mấy thi thể, ngực và bụng đang bị cào rách, vài con chó hoang đang tranh đoạt nhau những mảng ruột lớn. Trời đang lạnh, trong thành thi thể vô số, những thứ súc sinh này đã bắt đầu kén chọn. So với thịt người thì hiển nhiên nội tạng mỹ vị hơn nhiều, cũng nhiều dinh dưỡng hơn.
Nhìn thấy người sống, đám chó hoang nhảy lên chạy ra ngoài nhe răng trợn mắt, Hắc lang trừng mắt nhìn, những kẻ chuyên bắt nạt kẻ yếu này tựa hồ như bị doạ sợ, kêu một tiếng kẹp đuôi đào tẩu, trước khi chạy đi còn không quên tha theo nửa cái đùi người trong miệng.
Sau khi Ẩn Lưu tàn sát hàng loạt dân chúng trong thành, đa số thi thể bị đem đi đốt trụi, nhưng nơi này thi thể vẫn còn quá nhiều, những thi thể này phân huỷ đích thực thành thiên đường của động vật.
Nàng đi tới trước một đống tuyết liền dừng lại, ngồi chồm hổm xuống, đưa tay đem tuyết đọng gạt ra, lộ ra phía dưới là một nữ hài tầm bảy tám tuổi, trong ngực ôm một đứa trẻ không tới nửa tuổi. Hai đứa bé đã sớm bịđông lạnh rồi, trên vẻ mặt nữ hãi tử vẫn duy trì vẻ kinh ngạc, ngực và bụng lại bị một thanh trường thương xuyên qua. Mũi thương sau khi xuyên qua thân thể nàng liền đâm xuyên qua trái tim đứa bé, có thể thấy được, bọn họ là trong nháy mắt bị mất mạng.
Nàng lặng yên ngưng mắt nhìn hai thi thể, thật lâu cũng chưa đứng lên, con mèo da hổ bên cạnh nàng lo lắng chà chà bắp chân nàng.
Hắc Lang tiến lên một bước thấp giọng nói “Ninh đại nhân, trước khi trời tối chúng ta cần tới nơi đóng quân”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT