Nàng nói rồi, sau khi Quyên Nương bị nàng làm xấu hổ, quay người đi quá thống khoái thật không phù hợp bản tính của nàng ta thì ra sáng sớm đã an bài trò vặt ở chỗ này, ý định cho nàng bất tri bất giác mạnh mẽ đi giày cũ. Tầm quan trọng của thông tin trong hội đấu giá đối với người mua không cần hoài nghi, chiêu này của Quyên Nương không biết đã khiến Ninh Tiểu Nhàn bỏ qua bao nhiêu bảo vật rồi.

May mắn là nàng phát giác cũng không quá muộn.

Gã sai vặt cúi đầu, thấp giọng nói: “Là chúng ta sơ sót.”

“Đi tìm Ngô quản sự đến, lại đem sách đồ về vật đấu giá mới nhất đưa cho ta.” Ninh Tiểu Nhàn tất nhiên sẽ không cùng một cái gã sai vặt so đo, “Đem thị nữ này lưu lại, ta muốn Thiên Thượng Cư cho ta một câu trả lời.”

Một phút đồng hồ sau.

Ngô quản sự quả nhiên vội vàng mà đến, vào cửa vừa muốn nói chuyện, nhìn thấy tên thị nữ kia đứng tại trong ghế vip không dám lên tiếng, vì vậy chỉ chỉ nàng cùng gã sai vặt nói: “Ngươi đi ra ngoài trước.”

Kêu bọn chúng đi ra ngoài rồi, Ngô quản sự mới thấp giọng nói: “Chuyện ngươi tát thị nữ, Quyên Nương đã biết rồi.”

Ninh Tiểu Nhàn nghiền ngẫm nói: “Chính là muốn cho nàng biết rõ. Như thế, nàng định đối phó ta như thế nào?” Chẳng qua là một thị nữ nho nhỏ, Cưu Ma tát nàng ta cũng đã hạ thấp đi giá trị của chính mình. Cái mà Ninh Tiểu Nhàn muốn nàng đánh thật ra là mặt mũi Quyên Nương mà thôi.

Ngô quản sự im lặng cười cười nói: “Nàng ở chỗ ngươi chiếm không được tốt, tất nhiên muốn thỉnh vị sau lưng kia ra mặt rồi. Hôm nay hội đấu giá đã tiến hành đến ngày thứ ba, nếu như ta không có đoán sai, cũng nên có người đến chất vấn chuyện này rồi.”

Thiên Thượng Cư là một cơ cấu rất khổng lồ. Loại quái vật khổng lồ này có một đặc điểm chính là một khi gặp gỡ sự cố ngoài ý muốn, bởi vì bản thân cơ chế xơ cứng, cho nên muốn làm ra phản ứng đối với ngoại giới cần tốn hao thời gian rất lâu.

Trong lúc nàng kiên nhẫn chờ đợi, hai khắc sau mới có một gã trung niên nam tử khác gõ cửa đi đến tự giới thiệu là họ Cố, đảm nhiệm chức “tư khố” trong Thiên Thượng Cư, phụ trách hàng loạt hàng hóa chọn mua cùng lưu bán trong Kinh Đô Địa Khu.

“Cố tư khố đến đây có gì chỉ giáo?” Nàng mặt mỉm cười, trong nội tâm lại thầm nghĩ, quả nhiên đến rồi.

Cố tư khố chỉ hướng nàng nhẹ gật đầu xem như là lễ gặp mặt. Sau đó là cau mày nói: “Ninh trưởng lão, ba ngày trước Ninh Viễn Đường nhập kho một vạn cân linh trà kia đã tiêu hao hết tất cả. Linh trà tồn kho của Thiên Thượng Cư cũng đã khô kiệt, ta hỏi qua Dương chưởng quỹ của Ninh Viễn Đường rồi, hắn nói việc này là ngài toàn quyền phụ trách. Lần này ta tới, chính là xin ngài dựa theo hiệp nghị, đem chín vạn cân linh trà còn lại giao cho Thiên Thượng Cư.”

Thần sắc trên mặt Ninh Tiểu Nhàn cả kinh, bật thốt lên nói: “Cái gì chín vạn cân linh trà? Ta như thế nào không biết?”

Cố tư khố xụ mặt xuống nói: “Ninh trưởng lão, không nên lấy Thiên Thượng Cư ra nói giỡn, đã có không ít khách quý phàn nàn linh trà trong ghế vip cung cấp không đủ rồi.”

Ninh Tiểu Nhàn ngạc nhiên nói: “Cái gì một vạn cân linh trà, chín vạn cân linh trà? Cố tư khố, ba ngày trước, Ninh Viễn Đường đã theo như hiệp nghị đem tất cả linh trà đều đã đưa đến kho hàng Thiên Thượng Cư rồi. Nếu như hiện tại có người phàn nàn nước trà không đủ uống, đại khái là Thiên Thượng Cư mua ít quá thôi, cái này liên quan gì đến ta?”

Cố tư khố ngẩn ngơ nói: “Cái gì, ba ngày trước cũng đã toàn bộ đưa đến? Nhưng mà ba ngày trước, rõ ràng chỉ có một vạn cân nhập kho thôi mà.”

Ninh Tiểu Nhàn cũng kéo mặt xuống: “Cố tư khố! Nói chuyện vẫn nên cẩn thận một chút, mười vạn cân linh trà của ta rõ ràng đã giao vào khố phòng của Thiên Thượng Cư. Cái kia gọi là hàng đến bạc chưa thanh ( hàng đã làm hết rồi mà chưa nhận được tiền), ta còn chưa tìm ngươi đòi tiền, ngươi ngược lại không biết xấu hổ nói hàng của ta không đủ? Cho dù Thiên Thượng Cư mua bán làm lớn như vậy cũng không thể ỷ thế hiếp người thế!”

Dứt lời. Trong tay nàng lộ ra ngay một tờ biên lai.

Người ở đây thị lực đều tốt, lập tức liền nhìn ra đây là một biên lai vật liệu nhập kho, trên đó quả nhiên rành mạch mà viết: “Ninh Viễn Đường mười vạn cân linh trà nhập kho đã thu xong”. Hơn nữa phía dưới còn có hai con dấu đỏ rực, một cái thuộc về người thủ kho, trên con dấu đỏ tươi khác có lạc khoản rõ ràng là “Hạ Tử Quyên”, thời gian quả nhiên chính là ba ngày trước!

Hạ Tử Quyên là tên thật của Quyên Nương.

Cố tư khố vốn là bị người ta nhắc nhở mà đến, hướng Ninh Tiểu Nhàn làm khó dễ đấy, hắn đoán chắc nàng nhất định cầm không ra chín vạn cân lá trà này, vốn nghĩ đến bức nàng viết tạm hóa đơn sổ nợ hẳn là chuyện dễ dàng. Nào biết hiện tại kịch tính kỳ phong nổi lên, nhất thời không lên tiếng được.

Đã qua thật lâu, hắn mới nói: “Ta muốn đem cái biên lai này mang về nghiệm chứng.”

“Nghiệm chứng?” Ninh Tiểu Nhàn chỉ chỉ thị nữ đi theo phía sau hắn.”Có vết xe đổ này, ta hiện tại rất lo lắng chứng cứ chính xác trong tay ta giao đi sẽ bị vô thanh vô tức mà tiêu hủy á.”

Cố tư khố nhịn cơn giận nói: “Nhưng biên lai này còn cần nghiệm qua mới biết thiệt giả…”

Nàng lập tức lên tiếng ngắt lời nói: “Biên lai vật liệu này từ trước đến nay đều là hai phần, mua bán song phương mỗi người lấy một phần. Thiên Thượng Cư phải cũng có lưu trữ, đi tra liền biết. Cố tư khố sao không đi xem rõ ràng rồi hãy đến đối chiếu chứ?”

Trải qua lời nói vừa rồi của nàng, Cố tư khố cũng chỉ nói: “Ta liền đi tra, xin Ninh trưởng lão chờ một chút.” Liền quay người rời khỏi.

Hắn mới đi hai bước, âm thanh Ninh Tiểu Nhàn từ phía sau lưng truyền đến nói: “Quyên Nương sai sử thị nữ lãnh đạm khách quý, việc này còn muốn xin Cố tư khố cùng báo lên trên, để cho ta một câu trả lời.” Bước chân hắn dừng lại, tranh thủ thời gian đã đi ra ghế vip này.

Hắn vội vàng chạy về nhà kho trọng địa trong Trích Tinh Lâu, tại đây chia làm 3 khu vực nhà kho công văn, hồ sơ, vật liệu. Trong đó lớn nhất là nhà kho vật liệu, nhà kho công văn nhỏ nhất. Đương nhiên, lớn nhỏ đều là tương đối mà nói thôi, tư liệu công văn cùng hồ sơ trong kho hàng phiền phức bề bộn, chỉ có người trí nhớ thật tốt, mới có thể ở chỗ này công tác.

Cố tư khố đi đến một gian gửi công văn trong kho hàng, đối với người đang trực nói: “Đem đơn vật liệu ba ngày trước Ninh Viễn Đường vận hàng nhập kho tìm ra cho ta xem một chút!”

Người ngẩng đầu trả lời “Vâng”, quả nhiên đến gần khay chứa đồ tìm, ước chừng hơn mười hơi thở sau liền cầm một quyển trục niêm phong được cất vào kho đi trở về. Nhưng phàm là hóa đơn vận chuyển hoàn tất, đều niêm phong cất vào kho như vậy.

Cố tư khố trừng mắt quyển trục này, trong nội tâm có dự cảm không tốt. Quả nhiên hắn mở ra xem xét, con mắt cũng nhịn không được co rút lại, bởi vì cái văn tự cùng con dấu phía trên, giống như đúc với cái trong tay Ninh Tiểu Nhàn!

Ngón tay hắn nắm chặt quyển trục đều hiện xanh, sau nửa ngày mới hỏi nói: “Nội dung trên quyển trục này, từ ngày nhập kho liền là như thế này rồi hả?”

“Vâng!” Trước mặt hắn, người này không chút do dự nói, “Mỗi một công văn nhập kho ta đều sẽ đích thân xem, kiểm tra qua. Một phần biên lai này từ ba ngày trước đưa tới liền là nội dung như thế này.  Con dấu phía trên, ta cũng đã kiểm tra rồi, vô luận là người bảo hộ của Ám Thương hay là của Quyên Nương, đều là dùng sáp màu đỏ vàng của Thiên Thượng Cư chúng ta. Con dấu thượng cấp của Quyên Nương cũng không phải giả mạo.”

Quản sự cùng nhóm chấp sự Thiên Thượng Cư bảo lưu dấu gốc của ấn triện trải qua bí pháp xử lý, lại được xưng là “Đoạn Ngôn Ấn”, nó được xuất hiện nhằm mục đích phòng ngừa các loại công văn sau khi che ấn lại bị con người xoá và sửa. Đắp lên” Đoạn Ngôn Ấn ” rồi, công văn được bí pháp gia trì, văn tự bên trên đều không có thể sửa đổi, cho nên Cố tư khố căn bản không cho rằng, có nội tặc trộm đi công văn sau đó ở phía trên động tay chân.

Hắn là người đã lặn lội nhiều năm trên con đường làm ăn, biết rõ trong phần biên lai này có kỳ quặc, thế nhưng liên quan gì đến hắn chứ? Hắn âm thầm tức giận, nhịn không được trên bàn trùng trùng điệp điệp nện một phát, thầm nghĩ: “Nếu không phải Thích trưởng lão ra mặt đến cầu, lại nói chuyện này đã nắm chắc, không nửa điểm sai sót, ta cần gì phải giẫm vũng nước đục này? Hiện tại ngược lại tốt rồi, không duyên cớ đắc tội khách nhân Ẩn Lưu!” Thích trưởng lão là trưởng lão trong ghế nghị sĩ của Đại trưởng lão Thiên Thượng Cư, cũng là lực lượng chống lưng của Quyên Nương. Về phần Cố tư khố vì chuyện này thu chỗ tốt gì, lúc này chính hắn lại quên ở sau ót rồi.

Có điều chín vạn cân linh trà dù sao đã làm lớn chuyện rồi, nếu là bình thường ngược lại không khó để nghĩ ra biện pháp, nhưng bây giờ trong Bạch Ngọc Kinh khách quý tụ tập, Thiên Thượng Cư lại khoe khoang khoác lác nói vô hạn cung ứng, hiện tại tất cả mọi người chờ Thiên Thượng Cư mang linh trà sang hiếu kính chính mình đây này. Hắn thân là tư khố, đúng lúc này đi đâu lấy ra chín vạn cân linh trà? Nếu không nghĩ cách giải quyết, ván này Thiên Thượng Cư sẽ phải đánh tới trên người hắn rồi.

Hắn do dự thật lâu giữa việc báo cáo với trưởng lão ghế nghị sĩ và hướng Thích trưởng lão hỏi trách, cuối cùng dù sao cũng là cầm lấy thủ đoạn của người ta, vẫn phải thở dài một tiếng, trước tiên tìm Thích trưởng lão thôi.

*************

Lúc Quyên Nương bị gọi lên gặp Thích trưởng lão, trong nội tâm còn có chút kích động. Cố tư khố có lẽ đã tìm tới ninh Tiểu Nhàn a? Việc mua bán của Thiên Thượng Cư, nàng ta có thể lề mề được hay sao? Giờ phút này thực muốn nhìn một chút sắc mặt nữ nhân kia a!

Vừa rồi tỳ nữa dưới tay nàng bị đánh mặt, nàng cũng biết đối phương chỉ là giết gà dọa khỉ, hết lần này tới lần khác không tiếp lấy mảnh vụn này, chỉ là trực tiếp tìm tới Thích trưởng lão. Linh trà đặt trong Ám Thương của nàng cũng tiêu hao hầu như không còn, vừa vặn mượn việc này làm khó dễ tiểu tiện nhân kia.

Không biết nàng ta phải  ứng đối như thế nào đây? Nghĩ tới đây, trong nội tâm Quyên Nương đã cảm thấy hả giận.

Nào biết nàng thấy được sắc mặt Thích trưởng lão rất tái mét, Quyên Nương có thói quen quan sát nét mặt, trong nội tâm lập tức vang lên một âm thanh răng rắc.

Quả nhiên Thích trưởng lão đem một biên lai ném ra, cơ hồ là tại trên mặt nàng, rít gào nói: “Phần biên lai này chuyện gì xảy ra, con dấu này lại là chuyện gì xảy ra?!”

Đây là?

Quyên Nương nhận lấy ngưng thần nhìn kỹ, toàn thân huyết dịch đều cơ hồ cứng lại. Ngón tay dài của nàng phát run, cơ hồ cầm không được tờ giấy lụa mỏng này.

Trong đầu nàng chỉ quanh quẩn ba chữ: “Không có khả năng!” Cái biên lai ở đâu ra, con dấu làm như thế nào đắp lên?

Nàng tâm loạn như ma nỗ lực ngẩng đầu, vừa hay nhìn thấy ảnh mắt xuyên phổi của Thích trưởng lão, lập tức rùng mình, thần trí đột nhiên tỉnh táo lại: “Trưởng lão, việc này không liên quan đến ta! Cái này chắc chắn là tiểu tiện nhân họ Ninh kia giở trò quỷ!”

“Ngươi nói là họ Ninh kia giở trò?” lồng ngực Thích trưởng lão có chút phập phồng, hiển nhiên trong lòng đầy phẫn nộ, “Hai cái con dấu trên giấy này đều đã kiểm tra rồi, nhất là con dấu ngươi, càng là chắc chắn 100%! Ngươi nói, nàng giở trò như thế nào?”

Quyên Nương phút này đầu óc xoay chuyển so bất luận cái gì đều phải nhanh. Nàng vừa mới suy nghĩ, lập tức thất thanh nói: “Ngô quản sự cùng Biện trưởng lão! Nhất định là bọn hắn đang âm thầm động tay chân. Ngô quản sự mấy ngày nay một mực ở trong ghế vip hầu hạ họ Ninh kia đấy. Nếu biết rõ Ám Thương trong tay hắn là bị ta thiêu hủy, nói không chừng bọn hắn sẽ mưu đồ bí mật đối phó chúng ta! Ngô quản sự dù sao cũng phạm vào sai lầm lớn phải chịu phạt, nếu không kéo ta xuống nước, làm sao hắn có thể cam tâm!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play