Edit: Leticia
Beta: Tiểu Tuyền

“Một tỷ tỷ tu sĩ khác?” Nàng nghe vậy thất kinh! Trong nhóm người Quyền Thập Phương chỉ có một nữ tử.

Thạch Quý San! Nàng ta còn chưa rời khỏi huyện Tứ Bình, hơn nữa đánh nhau cùng Qua Thẩu, đây là chuyện gì xảy ra? !

“Hôm qua, chúng ta đang ở ngoài Hoàng phủ đột nhiên thấy tu sĩ tỷ tỷ này lái phi kiếm bay đi, phương hướng cũng là hướng Nam của huyện. Đại khái ở phía nam gặp được Qua Thẩu, sau đó đã đánh nhau.” Bạch Cảnh đoán nói, “Chúng ta nhìn thần sắc Qua Thẩu, thật giống như hận nàng tận xương đấy.”

Dĩ nhiên hận nàng tận xương rồi, cánh tay của Qua Thẩu chính là bị nàng dùng pháp khí cắt đứt . Hiện tại hai kẻ mạnh đánh nhau tất có một đả thương, nàng có nên đi nhìn một chút xem có lợi để chiếm hay không đây?

Tuy biết thời gian cấp bách, nhưng trước hết phải ứng phó với hai tiểu yêu quái trước mặt này đã.

“Tại sao ta phải giúp các ngươi?” Ninh Tiểu Nhàn suy nghĩ một chút mới mở miệng hỏi, nàng đoạt lời trước khi Bạch Cảnh Bạch Hồng kịp mở miệng, “Đừng nói cái gì mà vì dân trừ hại, khuếch trương chính nghĩa, cũng đừng nói nếu như ta không giúp các ngươi sẽ giết mọi người ở Hoàng phủ. Ta không để mình bị xoay vòng vòng đâu.”

Bạch Cảnh không hiểu liếc nàng một cái: “Chính nghĩa? Đây là cái gì? Chúng ta sẽ không dùng người Hoàng phủ đến uy hiếp ngươi. Ngươi cùng bọn họ cũng không phải là quan hệ thân thiết gì.” Hai người bọn họ suy bụng ta ra bụng người, cũng không nghĩ rằng dùng tính mạng của mọi người ở Hoàng phủ để uy hiếp Ninh Tiểu Nhàn thì có thể thành công, giống như a Phúc vì cứu chính mình một mạng mà có thể bán đứng cả bức yêu tộc.

Bạch Hồng chân thành nói: “Chúng ta tới lập khế ước, làm giao dịch!” Nó nói ra hai chữ “Làm ăn” này, kết hợp với vẻ mặt mười phần ngây thơ của nó, khiến nàng cảm giác không khỏe rất rõ ràng.

Thú vị, hai tiểu tử này muốn nói chuyện mua bán với nàng. Nhưng phàm là nói về giá cả, nàng rất ít thất bại.”Giao dịch gì, nói nghe một chút?”

“Ngươi giúp chúng ta giết Qua Thẩu, báo thù cho mẫu thân. Chúng ta sẽ đưa ngươi một món đồ đặc biệt tốt!”

Thứ tốt? Lòng hiếu kỳ của nàng thoáng cái bị gợi lên.”Kiểm hàng trước, rồi lại nói chuyện làm ăn.” Nàng thấy hai con Tiểu Yêu lộ vẻ do dự, vội vàng nói, “Đây là trình tự buôn bán bình thường. Nếu không ta làm sao biết có đáng giá hay không?”

May là mặc dù hai Tiểu Yêu này thông minh, nhưng ít kiến thức, hai bọn chúng nghe xong đều cảm thấy có đạo lý. Bạch Cảnh từ trong lòng ngực lấy ra một cái túi nhỏ, Bạch Hồng lấy một thứ từ túi ra, hóa ra là một cái cái hộp nho nhỏ.

Bạch Cảnh dốc ngược cái túi, rung lên trên bàn, một viên dược hoàn lớn bằng ngón cái rớt xuống trên mặt bàn, quay tròn lăn hai ba vòng. So với Ích thể đan mà Mai chưởng môn Xích Tiêu phái ban cho Ninh Tiểu Nhàn, bề ngoài viên dược hoàn này rõ ràng tốt hơn nhiều, hiện ra màu tím rất quý khí, cho dù ở bên trong phòng mờ mờ như vậy, ba người vẫn có thể tinh tường thấy trên bề mặt viên dược hoàn thỉnh thoảng hiện lên một tầng kim quang nhàn nhạt.

“Kết Kim Đan.” Không đợi nàng xem xét cẩn thận, Trường Thiên đã mở miệng, trong tiếng nói hàm chứa vẻ ngạc nhiên nhàn nhạt, “Đối với ngươi thì đích xác là thứ tốt. Vô luận như thế nào, cũng phải thu nó vào tay!”

Trong tay hai tên Tiểu Yêu này thật là có bảo bối khó lường nha? Nàng dùng danh tiếng kiểm hàng để cầm Kết Kim Đan trên bàn lên tinh tế đánh giá, kì thực là đang nghe Trường Thiên giải thích lai lịch của viên thuốc này.

Trường Thiên cũng biết thời gian quý giá, nên nói cực nhanh: “Kết Kim Đan là dược vật phụ trợ tu sĩ loài người từ Trúc Cơ kỳ tấn chức Kim Đan kỳ. Tu vi loài người tựa như nước chứa ở trong thùng nước, nước đầy, thì phải đổi lại vật chứa khác lớn hơn. Tu sĩ tu luyện Trúc Cơ kỳ tới trạng thái viên mãn, nếu muốn phát triển nữa thì tất phải đánh vỡ ngăn cách, tiến vào giai đoạn kế tiếp, tức Kim Đan kỳ. Có kết Kim Đan trong tay, tỷ lệ tấn chức Kim Đan kỳ thành công ít nhất đề cao ba thành!”

Nghe như kiểu rất trâu bò! Nhưng nàng không phải là tu sĩ, viên dược hoàn này có thể có tác dụng với nàng sao? Dường như hắn biết suy nghĩ trong lòng nàng, nói tiếp: “Đừng lo lắng, ta tự có biện pháp khiến nó có tác dụng với ngươi. Ngươi nhất định phải thu nó vào trong tay.”

Trong lòng nàng mừng rỡ. Nếu Trường Thiên nói là có biện pháp, vậy hắn sẽ nhất định có biện pháp. Nhưng chuyện cò kè mặc cả thế này, buồn vui là không thể hiện ra trên mặt . Nàng giả bộ như khó xử nói: “Đây là cái gì? Đối với ta có tác dụng gì?”

Bạch Cảnh nói: “Mẫu thân nói, đây là Kết Kim Đan, sau khi loài người ăn xong có thể từ Trúc Cơ kỳ lên cấp đến Kim Đan kỳ.”

Ninh Tiểu Nhàn cười lạnh trong lòng. Trường Thiên rõ ràng nói, viên dược hoàn này chẳng qua chỉ tăng cơ hội thành công lên cấp mà thôi, cũng không biết là bức yêu mái hay là hai con Tiểu Yêu này tự mình cố ý khuyếch đại tác dụng của Kết Kim Đan.

Nhưng trên mặt nàng vẫn hiện ra vẻ khó xử: “Ta chỉ là một người phàm, thuốc này có ích lợi gì đối với ta?”

Bạch Hồng nói: “Đối với ngươi vô dụng, nhưng đối với những tu sĩ khác thì hữu dụng. Ngươi có thể cầm nó đi đổi chút ít đồ tốt khác. Tỷ tỷ thông minh như vậy, khẳng định biết điểm này.” Tiểu tử này cũng không phải là một chiếc đèn đã cạn dầu, Ninh Tiểu Nhàn vừa lộ ra ý tứ giá, hắn theo bản năng đã nghĩ phản bác lại.

Nàng thở dài một hơi, ra vẻ thiếu hăng hái, đưa tay chỉ sang cái hộp trên bàn nói: “Trước bỏ qua cái này không nói, trong này là cái gì vậy?” Kích thước cái hộp này không lớn bằng bàn tay, kim quang lòe lòe , vừa nhìn cũng biết bên trong chính là mặt hàng cao đẳng có giá trị cao. Tuy cái hộp chỉ làm từ gỗ không phải vàng không phải ngọc, phía trên điêu khắc một bụi cây nhỏ, cành lá không nhiều, thoạt nhìn dinh dưỡng không đầy đủ. Nhưng kỹ thuật điêu khắc hết sức cao minh, ngay cả hình dáng lá trên cây cũng có thể thấy được rõ ràng.

Bạch Cảnh trân trọng mở nắp hộp ra, nàng duỗi dài cổ đi xem, kết quả bên trong có một thứ gì đó được bọc bằng mảnh vải nhỏ màu vàng. Hắn lại mở bọc đó tiếp, bên trong là một hộp bằng bạc nhỏ.

May là tiểu bằng hữu Bạch Cảnh là một con Tiểu bức yêu thuần khiết. Sau khi mở hộp bạc này ra, rốt cục bên trong có đồ đấy.

Nàng nhìn nhìn, lại dụi dụi mắt, để ngừa mình không phải là hoa mắt nhìn lầm rồi.

Trong hộp lẳng lặng yên nằm một vật thể hình dáng hạt, không to hơn đầu ngón tay út của nàng, bụng phình mà đầu nhỏ, ở giữa thì ố vàng, bên cạnh biến thành màu đen. Đây giống như là một loại hạt giống thực vật.

Cụ thể hơn một chút thì cái này giống như là ở Trung Quốc vào mỗi dịp trước tết âm lịch, các siêu thị đều điên cuồng tích cực đưa hàng lên kệ, để ngừa các ông lão bà lão điên cuồng tranh cướp đồ ăn vặt.

Hạt dưa!

“Này. . . . . . Đây là cái gì?” Nàng cơ hồ nhếch Lan Hoa Chỉ lên chỉ vào vật này, run giọng hỏi. Không phải là bị hù, mà là bị làm cho tức đến cười đấy. Nếu hai tên tiểu tử dám trả lời đây là một loại hạt giống thực vật thần kỳ, nàng sẽ đem vật này nhét vào trong miệng bọn họ, để cho bọn họ nếm thử đây là mùi ngũ vị hương hay là mùi bơ đấy! Nhìn mặt ngoài hạt dưa phát sáng ra một tầng bóng loáng, tám phần là mùi ngũ vị hương đấy .

Kết quả hai con Tiểu bức yêu nhất tề lắc đầu nói: “Chúng ta cũng không biết!”

Mặt của nàng lập tức đen lại.”Thành ý chưa đủ, giao dịch nàykhông có cách nào làm!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play