Edit: Leticia
Beta: Tiểu Tuyền

Đến lúc này, nàng còn có cái gì để hoài nghi? Hai vị trước mắt này, chính là nhân vật chính gây ra hai vụ án mạng ở phía Đông và phía Nam huyện Tứ Bình—— hai con tiểu bức yêu. Có thể do hiện tại hai bọn chúng còn quá nhỏ, không phóng thích yêu khí quanh thân ra chút nào, tựa như hài tử bình thường. Mạnh như Trường Thiên, trước đó cũng không phát hiện dị thường của hai bọn hắn.

Móng tay của tiểu bức yêu nắm cổ tay của nàng, trong miệng cũng lớn tiếng khẩn cầu: “Tỷ tỷ khẳng định không muốn để những người khác tới đây quấy rầy có đúng hay không? Theo chúng ta cùng nhau chơi đùa đi, hai ngày này chúng ta rất nhớ tỷ tỷ.” Lời này hiển nhiên là nói cho hai người gác cổng cách đó mấy trượng nghe, hai người kia chỉ nhìn lướt qua rồi không chú ý tình huống ở đây nữa.

Còn nhỏ tuổi, mà nội tâm lại nhiều quỷ kế như vậy! Tuổi của A Phúc còn nhiều hơn tuổi của hai hài tử này cộng lại, nếu có thể vượt qua một nửa thông minh của hai hài tử này, nàng cũng đừng mong moi ra hắn.

Lại nói nàng cũng thật là xui xẻo, đều sắp rời khỏi huyện Tứ Bình rồi, hai tiểu sát tinh này còn có thể tìm tới nàng.

Ninh Tiểu Nhàn đè nén kinh hoàng trong lòng, nhỏ giọng nói: “Các ngươi muốn như thế nào?” Nếu hai tiểu quỷ này muốn giết nàng, lấy thân thủ linh hoạt của bọn họ, lúc thời điểm gặp mặt có thể động thủ, chứ không cần chờ tới bây giờ.

Tiểu bức yêu bên phải chu mỏ nói: “Tỷ tỷ thật vô tình, nếu không phải ta dẫn Quyền chân nhân vào hẻm nhỏ, ngươi đã sớm bị a Phúc giết chết.”

Nàng nghe vậy ngẩn ra. Quyền Thập Phương cái gì cũng tốt, nhưng hắn có một khuyết điểm chính là lộ si(mù đường). Thời điểm nhờ cậy đồng tử này đi tìm Quyền Thập Phương, trong nội tâm nàng đã từng nghĩ tới, vạn nhất Quyền Đại chân nhân lạc đường ở trong hẻm nhỏ thì làm sao bây giờ, nhưng tình thế lúc đó khẩn cấp, nàng không suy nghĩ xa hơn được, chỉ đoán Quyền Thập Phương nhất định có chút thủ đoạn thần thông, tỷ như thả ra con hạc giấy truyền âm để tìm đường.

Không nghĩ tới là do Tiểu bức yêu trước mắt này dẫn đường. Tuy tuổi nó còn nhỏ, nhưng thân có bản năng kiện toàn của một bức yêu, thính lực, khứu giác đều là thượng giai, có lòng theo dõi nàng và a Phúc cũng không phải là việc khó. Nói như thế nó quả nhiên có thể coi như đã cứu nàng một mạng.

Nghĩ thông suốt điểm này, trong lòng nàng càng thêm chắc chắc hai con tiểu yêu này không phải là tới tìm nàng để gây chuyện.

Tiểu bức yêu bên phải lại nói: “Xem ra tỷ tỷ đã suy nghĩ cẩn thận rồi, tim đập bình phục rất nhiều. Nếu như vậy, xin tỷ tỷ đến trong nhà của chúng ta làm khách nhé.”

Đến trong sào huyệt yêu quái làm khách? Nghĩ như thế nào cũng làm người ta sởn cả da gà, mặc dù hai con yêu quái trước mặt này còn nhỏ. Nhưng nàng có thể nói không đi sao?

Chỉ nghe Trường Thiên ở bên tai nàng thấp giọng nói: “Chớ sợ, đi theo là được. Xem ra bọn họ muốn cầu cạnh ngươi, sẽ không dễ dàng hạ thủ với ngươi.”

Nàng cực kỳ bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là quay về phía hai người gác cửa ngoài Hoàng phủ cười cười với họ, rồi xoay người đi theo tiểu bức yêu. Cổ tay của nàng bị tiểu Yêu khống chế, mới vừa rồi lại thấy qua Tiểu bức yêu tay chân linh hoạt, giờ phút này ngay cả Trường Thiên cũng không có biện pháp tốt nào.

Đây là tiết tấu muốn vào đầm rồng hang hổ a. Haizz, nếu nàng có một phần mười bản lãnh của Quyền Thập Phương, hai con tiểu yêu quái này đừng nói uy hiếp nàng, chỉ sợ trốn nàng còn không kịp. Quả nhiên người thành thật dễ bị chịu thiệt, khi nào nàng mới có thể mở ra đại môn đi tu luyện thần thông đây?

Cổ quái chính là hai Tiểu Yêu này cũng không có dẫn nàng đến hoang giao dã ngoại, ngược lại dọc theo đường đi nhìn thấy cư dân càng ngày càng nhiều.

“Đây là đi về hướng đông của huyện?” Nàng không nhịn được hỏi.

“Đúng vậy, chúng ta và mẫu thân vốn ngụ ở huyện Đông nha.” Tiểu bức yêu bên trái hồi đáp. Hai yêu một người đã đi tới nơi, hắn đẩy cửa của một gian nhà trệt đi vào.

Gian phòng kia không lớn, ngay cả cửa sổ cũng rất nhỏ, nếu muốn nhìn rõ tám phần bên trong phòng, ban ngày cũng phải đốt đèn mới được. Trong phòng có một giường ngủ, một cái bàn, trừ hai thứ đó ra, không có các vật khác.

“Đây là chỗ các ngươi và mẫu thân ở?” Không có nhà bếp, không có các thứ bình bình lọ lọ, thậm chí không có quần áo chắp vá. Chỗ này một chút cũng không thấy có dấu vết của phái nữ, thấy thế nào cũng không giống chỗ ở của một nữ nhân, không, nữ yêu có thể mang theo hài tử.

Kết quả Tiểu bức yêu bên trái cho nàng một vẻ mặt “Ngươi thật ngu xuẩn”: “Dĩ nhiên không phải rồi! Đây là nhà của một tú tài. Chỗ ở của chúng ta và mẫu thân đã sớm bại lộ, không thể ở nữa.”

Tiểu bức yêu bên trái nói: “Ta tên là Bạch Cảnh.”

Tiểu bức yêu bên phải nói: “Ta tên là Bạch Hồng.”

Hai người cùng nhau nói: “Chúng ta năm nay mười một tuổi, Ninh tỷ tỷ đừng nhầm lẫn giữa hai chúng ta.” Ở trong bức yêu tộc, Tiểu Yêu mười một tuổi tương đương với đứa bé năm sáu tuổi của loài người.

Không nhận sai mới là lạ! Nàng liếc mắt hướng lên trời, hai tên tiểu tử này thật là trời sanh có khiếu diễn kịch!

“Chờ một chút. Ngươi nói nơi này là nhà của tú tài? Chẳng lẻ chính là tên tú tài bị ngộ hại ở huyện Đông kia?” Hai con Tiểu Yêu gật đầu.

Trời ạ, bọn họ không chỉ giết người, còn chiếm cả nhà người ta! To gan lớn mật ghê. Nhưng nàng tinh tế suy nghĩ, người tú tài cô đơn, sau khi đã chết phòng ốc tạm thời không có ai ở, hai người bọn họ chỉ cần lúc ra vào cẩn thận một chút, thì sẽ không có người đến xem xét, đúng là một chỗ ẩn thân thật tốt.

Khó trách nhóm bức yêu trú đóng ở huyện Tứ Bình tìm khắp nơi cũng không tìm ra bọn họ, thì ra là bọn họ núp ở trong nhà người bị hại! Thậtlà hai tiểu yêu thông minh!

Nhưng không đúng nha, Ninh Tiểu Nhàn nhíu nhíu mày, rất nhanh lại phát hiện nghi điểm.”Nếu hai ngươi thật sự thông minh như vậy, tại sao phải hút khô máu hai người kia, gây ra phong ba lớn thế?”

Bạch Cảnh và Bạch Hồng liếc nhau một cái. Bạch Cảnh mở miệng nói: “Ninh tỷ tỷ, a Phúc không nói tất cả tình hình thực tế cho tỷ đúng hay không?”

Tình hình thực tế? Lại có bát quái gì có thể nghe? Nàng thích nhất nghe Bát Quái rồi, chẳng qua nàng không hy vọng là dưới tình huống không có chút sức phản kháng nào nghe yêu quái nói Bát Quái thôi!

Bạch Hồng nói: “Chúng ta từ thành Minh Tiêu một đường đi về phía đông, đi thật lâu thật lâu mới đến huyện Tứ Bình này. Tộc trưởng nói muốn ở chỗ này lâu, mẫu thân tìm được việc giặt quần áo ở Lý gia huyện Đông. Tiểu công tử Lý gia năm nay mười sáu tuổi rồi, rất nhanh sẽ là huyết ngưu của chúng ta. Máu của hắn, rất ngọt rất ngọt. Đáng tiếc hiện tại không được uống nữa rồi.” Vừa nói vừa liếm liếm môi, tựa hồ đang nhớ lại mùi vị của máu tươi kia.

Bạch Cảnh trừng mắt liếc hắn một cái: “Ngươi chỉ có biết ăn thôi! Ninh tỷ tỷ, Lý gia mời Tây Tịch* cho Tiểu công tử, chính là chủ nhân của cái nhà hiện tại chúng ta đang ở, Trương tú tài.”

Tây Tịch *: tức giáo viên dạy học, thời xưa nhà giàu có hay mời lão sư tư thục

Nghe thì tưởng chuyện đơn giản, nhưng trong đó quả nhiên đều có nội tình.

Hai con Tiểu Yêu ngươi một lời ta một câu giải thích nên nàng đã đại khái chắp ghép thành một câu chuyện nguyên vẹn.

Mẹ ruột của bọn hắn ở trong bức yêu tộc là đại mỹ nhân nổi tiếng xa gần—— Ninh Tiểu Nhàn lén tỏ vẻ, đối với thẩm mỹ quan của chủng tộc này mình không dám gật bừa. Nhìn bộ dáng của hai con Tiểu Yêu, mẹ của bọn hắn có thể xinh đẹp ở chỗ nào a? —— sau khi hóa thành hình người cũng rất xinh đẹp. Nàng nhiều lần ra vào Lý gia, không biết làm sao lại cùng Tây Tịch Trương tú tài của Lý gia gặp mặt.

Mấy năm trước thê tử của Trương tú tài đã qua đời. Sau khi không ai ước thúc, hắn rất nhanh nghiện cờ bạc thành tính, ngay cả tòa nhà cũng bị thua sạch, không thể làm gì khác hơn là phải đến ở nhà trệt này. Từ đó hắn không tái giá nữa, năm nay ba mươi tuổi, chính là thời điểm tinh lực tràn đầy nhất của nam nhân. Bức yêu cái hóa hình biến thành một thiếu phụ, thân thể thướt tha, mặt mày thanh tú, tự có một vẻ thùy mị trên người. Trương tú tài này tình cờ thấy nàng, không khỏi tim đập thình thịch, triển khai theo đuổi nàng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play