Cho đến khi Ninh Tiểu Nhàn dùng sức đẩy hắn, lúc này mới nhún vai: “Được rồi.
Lồng ngực nàng được giải thoát, hắn thực sự dời sức nặng toàn thân đi lật sang một bên rồi, Ninh Tiểu Nhàn không khỏi ngây người.
Từ khi nào người này biết nghe lời thế?
“Thế mau ngủ đi.” Sau đó hắn từ phía sau lưng ôm lấy nàng, vây quanh nàng trong vòng tay, thần niệm vẫn trông thấy cái miệng nhỏ của nàng khẽ nhếch, vẻ mặt không dám tin , trong lòng không khỏi buồn cười, “ Nếu như nàng không ngủ, chúng ta làm việc khác nhé.”
Hắn nói chuyện thì hơi thở nóng ấm phun bên tai nàng, khiến nàng tê dại lại ngứa ngáy. Ninh Tiểu Nhàn vội vàng khép miệng nhắm mắt, một chữ cũng không dám nói ra.
Nhưng sao đáy lòng có một ít mất mác. Khụ, chỉ một chút xíu mà thôi.
Hô hấp của nam tử phía sau đã đều đặn, mặc dù lồng ngực rộng rãi cứng rắn dường như không có phập phồng.
Đây mới thực sự là Trường Thiên. Nhớ tới tiếng tim đập ấm áp và quy luật của hắn ở Vân Mộng Trạch, nàng liền không nhịn được hận đến mức nghiến răng.
Trong lòng Ninh Tiểu Nhàn vừa chua vừa ngọt lại cay cay, giống như ăn quả hồng bì tháng sau. Có điều nàng cũng thật mệt mỏi, suy nghĩ lung tung không được bao lâu, liền hưởng ứng Chu công gọi về, rất nhanh chìm vào mộng đẹp.
Trường Thiên cảm thụ tiếng hít thở rất nhỏ của nàng, biết nàng đã ngủ, không khỏi cười khổ.
Đối với nàng, hắn không hề muốn làm chánh nhân quân tử gì đó, mấy ngày qua đã ôm quen thân thể mềm mại, trong lòng sớm có khát vọng. Mặc dù kinh mạch thân thể nàng đã khỏi hẳn nhưng thần hồn cũng cực độ mỏi mệt, nhanh chóng ngủ bồi bổ. Dưới tình huống này, làm sao hắn nhẫn tâm cầu hoan?
Dù sao vẫn còn nhiều thời gian.
#####
Lúc Ninh Tiểu Nhàn mở mắt lần nữa thì thấy đèn thủy tinh treo ở trên cao.
Chẳng biết lúc nào, nàng lại nhớ tới bên trong xe, hơn nữa lần này làm bạn nàng đã không phải là Thanh Loan mà là thiếp thân thị nữ Nhược Bình ở trong rừng rậm Ba Xà. Có điều lên tiếng đầu tiên không là nàng, mà là Cùng Kỳ lò luyện đan trong Thần Ma ngục:
“Chúc mừng nữ chủ nhân, chúc mừng nữ chủ nhân, đại công cáo thành, Độ Kiếp đáng đợi!” Tiếng nói của nó tràn đầy mừng như điên, không chỉ là vì nàng cũng vì mình. Lúc trước bởi vì nàng muốn toàn tâm thao túng Ất Mộc lực, Trường Thiên sợ mồm miệng của nó khiến cho nàng phân thần, cho nên xuống hàn lệnh. Cùng Kỳ rất u oán, bởi vì Thần Quân đại nhân nói, cho đến trướckhi nữ chủ nhân hoàn toàn khang phục, chỉ cần nó thốt ra một tiếng thì sẽ đúc lại nó.
Nó nhịn a nhẫn a, nín nghẹn tới lúc nàng khống chế được Ất Mộc lực, đang định khen tặng nữ chủ nhân mấy câu, nào biết Thần Quân đại nhân trước một bước đã ở bên cạnh rồi, làm gì có phần nó chen miệng? Đợi cho nữ chủ nhân tỉnh ngủ thì rút cục nó mới được thoải mái nói chuyện.
Cmn, nhịn chết nó! Lần này sướng khoái, khiến nó thật muốn ngửa đầu ngao ô mấy tiếng thật dài!
Nàng từ trong mơ hồ bừng tỉnh, hừ một tiếng nói: “Sao ngươi không tiếp chúc ta Tiên định vĩnh hưởng, thọ cùng trời đất?”
Cùng Kỳ lấy làm kỳ nói: “Nữ chủ nhân có biết đọc nhân tâm à, sao biết ta đang muốn nói như vậy!”
Nàng cười mắng: “Cấm miệng mấy ngày, công lực nịnh nọt tiến bộ nhanh.”
Cùng Kỳ dương dương đắc ý nói: “Đó là tự nhiên, mấy ngày qua mặc dù ta không thể lên tiếng, nhưng mỗi ngày suy nghĩ......”
Hàng này om sòm đã chết. Nàng thở dài, Hà Hoa yêu mẫm cảm thấy, quay đầu vui vẻ nói: “Ninh đại nhân, ngài tỉnh rồi!”
Nàng khẽ ừ. Nhận thức thần lực ở toàn thân vận hành, chỉ cảm thấy hòa hợp mênh mông, tựa hồ toàn thân đều thừa thải sức lực.
Một lần nữa nắm giữ lực lượng, thật tốt. Nàng than dài một hơi: “Ta ngủ bao lâu?”
“Ba ngày.”
Nàng lấy làm kinh hãi: “Cái này đã qua ba ngày?” Nàng lại ngủ mê man như chết, đối với Độ Kiếp tiền kỳ người tu tiên mà nói, quả thực mất mặt. Thật ra nàng cũng là người có chức vụ, ba ngày nay không lộ diện, không biết những người khác phỏng đoán như thế nào.
Song lúc trước nàng bị Ất Mộc lực hành hạ hơn bảy ngày, vô luận thân thể hay thần hồn cũng đã mỏi mệt tới cực điểm, tất nhiên cần thủ đoạn nguyên thủy nhất, bản chất nhất tới khôi phục, đây chính là ngủ say. Đừng nói là nàng, kể cả Ba Xà thần thú ở gặp phải tình cảnh như thế, lựa chọn tốt nhất cũng là ngủ say.
Vấn đề là, người khác không biết.
Nhược Bình làm như nhìn ra suy nghĩ trong lòng nàng, cười nói: “Phu nhân chớ lo, Thần Quân đại nhân đã nói, ngài tu tập một môn Tân thần thông cần bế quan, cũng phân phó người bên cạnh không được đến đây quấy rầy ngài.”
Mấy ngày trước trong trướng của Trường Thiên bắn ra ánh sáng xanh, hắn thả ra lý do như thế, nên cũng không có người nghi ngờ. Vốn người tu tiên lục lọi đại đạo, bế quan mấy năm, mười mấy năm cũng là bình thường chuyện, ở nơi này trong quân nếu có điều được, rồi sau đó bế quan tìm hiểu cũng không ở số ít, hành động này thật là tình có thể hiểu.
Nam nhân này rất hiểu nàng. Ninh Tiểu Nhàn thanh tĩnh lại, cũng không khỏi được âm thầm cảm khái. Trường Thiên nhìn như mạn bất kinh tâm, nhưng mọi chuyện thay nàng suy nghĩ chu toàn, nếu thật nói có sai sót, cũng chính là vụ giấu diếm ở trong Vân Mộng Trạch .
Hắn là Đại yêu sống không biết bao nhiêu năm , sớm thành thói quen dấu tâm sự trong lòng, không cùng người khác chia sẻ. Chỉ có nàng không học được vẻ thâm trầm
Nhưng nàng cũng không muốn học.
Ninh Tiểu Nhàn lắc đầu, vứt mấy tâm tình này qua một bên đi: “Mấy ngày qua, có thể có cái gì dị thường?”
“Trong quân gió êm sóng lặng.” Nhược Bình trả lời giống như trong dự đoán của nàng, dù sao số lượng đại quân Ẩn Lưu đã tiếp cận bốn mươi vạn, nếu không khó mà rung chuyển được. Đây là quá trình lượng biến đến biến chất, “Hồng Chuẩn môn của Hạt bỉ tất tộc cũng cứu trở lại. Thất tiên sinh đuổi đến vừa đúng lúc, cùng với Hồng Chuẩn môn trong ngoài giáp công, đánh lùi địch nhân.”
Nàng khẽ ừ, mở ra cửa sổ trên xe nhìn ra ngoài.
Bên ngoài sắc trời xanh nhạt, ánh nắng tươi sáng, thật sự là khí trời đi chơi đạp thanh. Nhưng nàng chỉ nhìn tới cương giáp nước lũ.
Trước mắt đại quân hình như đi tới giữa sơn cốc, vì vậy bên ngoài đầy khắp núi đồi đều là yêu binh trầm mặc đi vội, võ khải đen nhánh dử tợn bao phủ toàn bộ màu sắc ở sơn cốc, xen kẽ khe hở thỉnh thoảng trông thấy mấy bụi cỏ xanh đậm trên mặt đất. Do Đội ngũ Phụ Dong tộc cùng với quân đội bạn mặc quần áo màu sắc khác nhau nên liếc một cái nhìn ra ngay.
Kiểu dáng võ khải của yêu binh Ẩn Lưu là do nàng tự mình chọn lựa, chính nàng cũng đã mặc thử, từ một đại cô nương xinh đẹp trong nháy mắt tựu biến thành yêu binh dử tợn kinh khủng . Nàng biết, ở trên chiến trường có đôi khi chỉ cần một chút xíu ám chỉ trong lòng là có thể thay đổi kết quả cuộc chiến.
Xe ngựa của nàng đi ở vị trí trung gian, cùng với đông đảo tướng soái. Từ cửa sổ nàng nhìn ra vừa vặn có thể trông thấy hơn mười trượng bên ngoài, Trường Thiên đang chắp tay đứng ở đầu Voi ma mút khổng lồ, đang nói chuyện với Trì Hành là người nàng chiêu an từ chiến dịch Quỷ Khấp Thạch Lâm, bên cạnh còn có rất nhiều gương mặt quen.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT