Editor: Linh

Beta: Đậu Đậu

Triệu Ba Béo mặc kệ người khác, gửi lên một nét mặt nghiêm túc: “Không nghĩ tới tôi đã nổi danh như vậy! Tiểu Hắc Đào là trước khi vào group đã nghe nói qua tên tôi rồi đúng không? Có phải nhìn thấy tôi, liền coi tôi là thành đối thủ lớn nhất?”

Tần Mạc một tay nắm hờ, tay còn lại đỡ máy tính, vừa định gõ chữ.

Chỉ thấy trên màn ảnh xuất hiện một lời nói.

Hắc Đào Z: “Đối thủ lớn nhất đời tôi là đội trưởng của tôi.”

Triệu Tam mập: “Chúng ta cùng mục tiêu rồi!”

Hắc Đào Z: “…”

Tương Nam chiến đội: “Đi luyện tập.”

Bị chính lão đại nhà mình bắt, Triệu Ba Béo lập tức giả bộ logout.

Trong group không còn dấu vết, vẫn còn đang trò chuyện riêng cùng Bạc Cửu: “Tần Mạc nhà Tiểu Hắc Đào gặp lại sau. Sau này chúng ta sẽ bàn một chút, làm thế nào đánh bại tên kia.”

Bạc Cửu không có trả lời hắn, mà là trực tiếp cắt đứt ý đồ, gửi cho Tần Mạc: “Cái này không giống với tưởng tượng của em về Tương Nam.”

Tần Mạc liếc mắt nhìn hình ảnh kia, giọng nói nhàn nhạt: “Tương Nam phần lớn là người bình thường, nhưng vẫn còn ngoại lệ.”

Nói cách khác là Triệu Ba Béo không bình thường. Lời nói của đại thần ác độc quả nhiên mười năm như một.

Bạc Cửu đem mở giao diện Wechat ra, nghe thấy giọng người đàn ông trầm. Suy nghĩ một chút, trực tiếp gọi một video nói chuyện phiếm.

Tần Mạc mặc đồng phục bệnh nhân nhấn đồng ý, trên màn hình lại xuất hiện một con mèo chơi cùng cuộn len chính là Phì Miêu (Mèo béo)

Tiếp theo mới là mặt thiếu niên đẹp trai: “Công chúa dường như đối với loại đồ vật sợi cuộn tròn cảm thấy rất hứng thú, quả nhiên là thiên tính của mèo.”

Mèo trắng tròn vo hình như nghe được có người đang gọi mình, thoáng cái nhảy qua. Liền thấy thiếu niên cầm điện thoại di động, trong màn hình xuất hiện chủ nhân của nó.

Lập tức đưa cổ kêu, chủ nhân, chính là người này, mỗi ngày coi ta bảo vật dùng làm ấm áp tay. Nhưng mà người yên tâm, tạm thời người này vẫn không thể làm gì ta, càng không thể cạo lông ta, ta vẫn là thiên hạ đệ nhất soái mèo! Meo meo!!

Bạc Cửu trực tiếp đè móng mèo xuống, khiến nó không chạm được điện thoại di động.

Mà bên đầu kia video Tần Mạc chính là nhìn một người một mèo kia, ung dung thong thả mở miệng: “Xem ra sống chung không tệ.”

Bạc Cửu cùng công chúa đồng thời nghiêng đầu, cái này gọi là không tệ?

Nếu như một ngày một trận đánh nhỏ, ba ngày một trận đánh lớn, kiểu sống chung này coi là không tệ.

Vậy bọn họ quả thật có thể coi là không tệ.

Đại thần chắc chắn không phải đang nói dối lòng chứ?

Bạc Cửu nhìn trên màn hình cho dù là mặc đồng phục bệnh nhân, khuôn mặt đẹp trai vẫn khiến người ta mặt đỏ tim đạp như cũ.

Thật giống như đại thần như vậy, càng muốn để người ta ôm về nhà nuôi.

Tìm một chỗ đem điện thoại di động chống lên trên, nhìn như vậy rõ ràng hơn.

Lại không biết ở thời điểm đó, ống kính điện thoại di động hạ xuống, vừa vặn quay vào bắp chân trên lộ ra một nửa kia.

Tần Mạc ngón tay ngừng lại, cặp mắt thâm thúy kia, nhìn xuống phía dưới trầm mặc.

Anh cũng không có nhắc nhở cô để cô nâng ống kính lên cao. Ngược lại cứ nhìn như vậy, ánh mặt không nghiêng đi chút nào.

Bởi vì cho dù là nhắm mắt lại, vẫn còn lưu lại hình ảnh như vậy.

Trắng nõn, bóng loáng, sạch sẽ, tựa như chỉ còn lại lông tơ.

Rất ít đàn ông có bộ dạng này.

Nhưng cũng không phải là không có.

Hơn nữa tên kia vốn là dậy thì muộn.

Cái đầu cũng không cao lắm.

Phỏng chừng ngay cả chỗ đó cũng rất sạch sẽ.

Còn muốn cùng mình so lớn nhỏ.

Tần Mạc cắn môi dưới, anh sẽ cho thiếu niên cơ hội kia. Để cho người đó cùng mình so một lần thật tốt.

Nhưng mà, ngày hôm đó, nhất định sẽ là ở trên giường.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play