Phong Thượng nhìn anh, buông điện thoại di động xuống, lắp ba lắp bắp hỏi một câu: ” Đúng, là Tần đội trưởng?”
“Không được.” Phong Dật hai tròng mắt trầm xuống: “Hôm nay có người vào sân so tài gây chuyện, cái này rất không bình thường, tôi đang để cho người đi điều tra.”
Phong Thượng nặng nề “ừ” một tiếng: “Muốn, muốn tra, lấn, khi dễ thần tượng của tôi, nếu để cho tôi biết tên của bọn họ ở trong game là gì, tôi sẽ, ngày, ngày ngày đi ngược, ngược chết bọn họ!”
“Những người này không thấy chơi game.” Phong Dật nhìn em trai tiểu bạch thỏ nhà mình: “Sau này sẽ càng ngày càng nhiều người biết đến và yêu mến các em, một số người yêu mến các em, có lẽ cũng không phải là các em chơi game giỏi bao nhiêu, mà là bởi vì yêu mến mặt các em, thậm chí còn có một số ít chỉ là bởi vì sự tồn tại của các em có thể trở thành đề tài cho bọn hắn tán gẫu với bạn bè, loại sự tình này rất nhiều, thành thói quen.”
Phong Thượng nắm chặt quyền: “Không, không có thói quen.”
Phong Dật cười, giống như hồ ly vậy: “Đúng vậy, các em không cần thói quen, các em chỉ cần chơi trò chơi thật tốt, chuyện còn lại, anh sẽ lo.”
Hắn không xác định được đối phương có mục đích gì.
Chẳng qua là rất hiển nhiên, có một số người bị xúi giục đến ngay cả phải trái đều không phân biệt được.
Hoặc giả như sau khi trải qua chuyện hôm nay, trong lòng bọn họ cũng mơ hồ rõ là chuyện gì xảy ra, nhưng bọn hắn vẫn sẽ lựa chọn tiếp tục bị người lợi dụng, hơn nữa còn cảm thấy tương thích với nhau giữa người với người.
Tổn thương người khác, còn cảm giác mình ủy khuất.
Những người này trên thực tế có rất nhiều.
Bình thường không thay đổi.
Phong Dật cũng sẽ không quản những thứ này, điều hắn muốn là bắt được người đứng sau thao túng mọi chuyện.
Bị hắt Pepsi, chuyện như vậy, ngay cả người đại diện là hắn đều nhìn không được.
Nhưng thiếu niên có thể ở sau trận đấu, một bên đeo khẩu trang, một bên thấp giọng nói: “Chuyện hôm nay đừng nói cho anh Mạc.”
Phong Dật rất rõ, hết thảy những thứ này ẩn nhẫn điều gì.
Là người kia có thể chuyên tâm chữa trị tay bị thương, là Đế Minh thắng lợi, là đồng đội.
Nếu như không phải là có những thứ̀ trọng yếu nhất này.
Phỏng chừng lúc ấy thiếu niên đã sớm làm một loại phương thức xử lý.
Có lúc Phong Dật nhìn thiếu niên, giống như là đang nhìn Tần Mạc.
Người kia, lúc ấy cũng là từng bước một đi tới như vậy.
Nghi ngờ, giễu cợt, xúi giục, công kích, có người tính toán tư lợi.
Cũng là bởi vì trải qua những việc này, mới sinh ra tuyển thủ có giá trị nhất điện cạnh.
Phong Dật nhận một cú điện thoại: ” Đúng, tôi muốn biết người gây chuyện ái mộ kia rốt cuộc là ai đưa vào, phía bên hội trường chắc có ghi chép…”
Những thứ này cũng không dễ tra.
Bởi vì người vào sân quá nhiều.
Cho dù là tra rõ cũng cần rất lớn tinh lực cùng thời gian.
Lúc này những fan của Hắc Đào đoàn kết tiến tới.
Phong Dật quyết định cùng Quy tỷ gặp mặt.
Phong Dật tự nhận mình đẹp trai đến không có bạn bè.
Nhưng khi hắn ngồi xuống đối diện người kia, lại phát hiện cô gái ở trước mặt hắn, hoàn toàn không có một chút cảm giác khí tràng yếu đi xuống.
Hơn nữa gương mặt đó còn rất đẹp…
Phong Dật lần đầu tiên cảm thấy cùng người khác nói chuyện với nhau không cần phải nói rõ ràng như vậy.
Bởi vì hắn mới vừa nói một chút, đối phương đã có thể biết được toàn bộ.
“Phong tổng, anh yên tâm, thiếu niên của chúng tôi, chúng tôi biết dùng phương thức tốt nhất đi bảo vệ, hoàn toàn phối hợp với phía trên.”
Phong Dật nói: “Tôi vốn là chuẩn bị phải trả lời rất nhiều vấn đề.” Hơn nữa chọn phương thức nghiêm khắc như vậy, ắt sẽ dẫn tới việc một số người không thoải mái.
“Thời gian còn lại, nhờ anh chăm sóc kỹ lưỡng Đại Hắc Đào giúp tôi.” Cô gái có mái tóc quăn dài vừa đứng lên, nở nụ cười nhàn nhạt: “Thay chúng tôi nói cho cậu ấy biết, giống như cậu ấy từng nói chính nghĩa có thể tới trễ, nhưng nó sẽ không bao giờ vắng mặt.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT