*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Beta: Sửu nhi
😘
😘
Nhưng có một chút rất là kì quái.
Cửu điện hạ như là đối với loại ngụy trang này thực sự rất am hiểu.
Liền một ít người đoán được đều nghĩ như vậy….
Này cũng quá thông minh rồi.
Mặc dù là hacker có thể thông minh đến mức này sao?
Phó Cửu biết Tiết Dao Dao có nghi hoặc, bất quá cô cũng không tính nói thêm cái gì.
Tính thời gian trận thi đấu cả nước trở lại, đến lúc đó Phó gia sẽ lại một lần nữa tiến hành phân chia quyền hành của cổ đông đại biến, đến lúc đó coi làm tốt sự tình bên này rồi tất cả mọi thứ sẽ trở lại ban đầu.
Cô của trước kia thực sự không thích hợp cho bất cứ kẻ nào biết….
Cũng không rõ ràng lắm, có phải hay không vì hôm nay nhìn thấy bóng dáng kia, Phó Cửu suy nghĩ quá nhiều đến mối quan hệ trước kia, cô cùng tất cả mọi người trong chiến đội đế minh đều không giống nhau, cô không thể dựa vào trò chơi để chính minh đi lên, cô có tín ngưỡng của cô.
Phân lượng tín ngưỡng kia là vì cô là hacker mới có thể tiếp túc.
Cho nên, sớm muộn gì cũng có ngày cô cũng rời khỏi nơi này. Dù cho sẽ không tha, cũng phải từ bỏ để làm chuyện của mình.
Phó Cửu lại hướng tới Tiết Dao Dao bên nhìn thoáng qua, vươn tay tới,mỉm cười xoa đầu cô:” Không cần lo lắng, bất quá chỉ là mặc nữ trang, không phải chưa từng mặc.”
“ Vậy Tần thần bên kia phải làm sao?” Tiết Dao Dao thấp giọng nói:” Em thấy sức quan sát của Tần thần rất mạnh.”
Phó Cửu thầm nghĩ há không mạnh,quả thực là không phải mạnh bình thường.
“ Ngày mai tôi sẽ lấy cớ đi trước, chỉ cần đến lúc đó em giúp tôi bám trụ thời gian bên này, tôi sẽ phát mấy hình ảnh trong diễn đàn của chiến đội, không phải mặt đối mặt, hẳn là giảm bớt được nguy hiểm.”
Phó Cửu phân tích không sai.
Lúc này toàn bộ chiến đội đều đang nghĩ ngày mai làm sao bắt được cô.
Lấy Lâm Phong đi đầu:” Loại sự tình này tôi có kinh nghiệm, các người lúc đó cứ nhìn chằm chằm vào Dao Dao sư muội. Hai người kia quan hệ tốt, chắc chắn sẽ đến cùng nhau, hiểu chưa?”
“Hiểu.” Các đội viên chiến đội đều hứng thú bừng bừng.
Phải biết rằng mỗi một năm đều có một lần vũ hội, bọn họ chờ mong nhất là vụ này!!!
Vân Hổ không nói gì thêm, trong lòng lại thấy kì quái, như thế nào nhiều giấy rút thăm như vậy, Tiểu Hắc đạo lại bốc trúng mặc nữ trang?
Hắn duỗi tay đem ống trúc trên bàn Lâm Phong cầm lại, tùy tiện bốc một cái. Mở ra là hai chữ…………..nữ trang,
Thêm một cái, vẫn là nữ trang.
Tiếp tục cũng như vậy. Vân hổ không có bốc tiếp, mà nhìn qua phía Lâm Phong:” Ống trúc là ai đưa cho cậu?”
Không phải hắn nghi ngờ Lâm Phong mà cảm thấy với IQ của tên này, làm không ra loại sự tình này đâu.
Qủa nhiên, tên Lâm Phong kia còn cười:” Như thế nào? À, ống trúc à, là đội trưởng đưa cho tôi.”
Vân Hồ tức khắc hiểu, …trách không được….
Nâng mắt lên, hướng tới người nam nhân còn đang hút thuốc kia nhìn qua.
Chỉ thấy vẻ mặt phong thanh vân đạm của đội trưởng, tựa hồ một chút cũng không thèm để ý đến ống trúc bị người khác biết bị hắn động tay động chân. Không thể không nói, công lực vô sỉ của đội trưởng, thật là càng ngày càng mạnh.
Tiếp theo. Tần Mạc hướng bên này đi tới, ném cho Vân hồ một điếu thuốc.Tần Mạc thực đạm nói:” Chuyện ống trúc, chính cậu biết là tốt.”
Vân Hổ từ trước đến nay không có nhiều lời, nhưng giờ này cũng nhịn không được, mở miệng hỏi:” Đội trưởng là muốn nhìn Hắc Đạo mặc nữ trang sao?”
Nếu là như vậy, Hắc đào theo đuổi người trong lòng cũng không phải không thể.
“Không có.” Tần Mạc búng búng đầu mẩu thuốc lá, thong thả ung dung:” Chỉ là muốn tên kia đến cầu xin tôi một chút.”
Vân Hổ: …. Là hắn suy nghĩ quá nhiều rồi