Bởi vì rất nhiều thời điểm, cô an vị ở trong chơi “Trời tối thanh nhắm mắt” người sói sát trò chơi, sau đó nhìn những cái đó muốn bám lấy cô, từ trước mắt cô vội vã chạy tới.

Cảm giác như vậy, rất có ý tứ.

Muốn ngụy trang hoàn mỹ nhất, liền phải hoàn toàn dung nhập sinh hoạt, đây là điều mà cô luôn lấy làm tôn chỉ của một hacker.

Cho nên nói, một đời này của Phó Cửu cùng chính mình thật ra có một chút rất giống.

Chính là thích đi quán ăn đêm.

Bất quá Cửu gia chúng ta cũng không nghĩ tới rằng, trước kia Phó Cửu đi quán ăn đêm là đi xem soái ca.

Phải nói, người bình thường thường đi quán ăn đêm, không phải xem soái ca thì cũng là xem những cô em xinh đẹp, cũng giống nhau cả thôi.

Vì chơi giết người trên diện rộng này nên mới phải đi quán ăn đêm, chỉ có cô……

Bất quá này đó cũng không gây trở ngại, Phó Cửu lại lần nữa đi vào quán ăn đêm vui sướng.

So với cùng ở với đại thần trong phòng, sẽ bị phát hiện bí mật thì ở ngoài còn hơn.

Ở chỗ này chơi trò giết người trên diện rộng cũng là rất có ý tứ.

Phải nói là Phó Cửu người này bản thân liền thuộc về bóng tối.

Vừa đến nơi này cặp mắt cô liền phá lệ xinh đẹp, thời điểm cười nhạt, phảng phất như là mọi ánh đèn đều chạy đến đôi mắt cô.

Khuyên tai màu đen cùng màu sắc của áo khoác da, ăn mặc như vậy, bản thân liền trở nên quá phận.

Lại phối hợp với khuôn mặt kia của Phó Cửu, có thể thấy được sẽ khốc tới trình độ nào.

Tần mạc cũng nhận thấy được thiếu niên vui sướng, càng là như vậy, con ngươi hắn hàn ý liền càng nhiều.

Thuộc về người trong bóng tối, một khi tới trong hắc ám rồi, tuyệt đối sẽ không bị hắc ám sở cắn nuốt, mà là khống chế hắc ám, giống như là năng lượng ánh sáng của nơi đó.

Phó Cửu chính là tồn tại như vậy, cô nghiêng đầu, khóe miệng gợi lên, càng sâu.

Giống như hoa mạn đà tuấn mỹ ác ma, chỉ là cô không có áo bành tô cùng bao tay màu đen, bất quá cũng không ảnh hưởng khí chất của cô.

Với tính cách của Tần mạc đương nhiên sẽ ngồi lẫn lộn mà Phó Cửu cũng giống như vậy.

Ghế dài nơi này đều có sô pha mềm mại, toàn bộ đều trang hoàng là sắc điệu mờ ám, nhưng là mặt trên lại được khảm rất nhiều thủy tinh, thời điểm ánh sáng chiếu vào, liền sẽ có vẻ vô cùng xa hoa, đường đi hai bên phô chấm đất thảm, gỗ trên mặt bàn bày màu đen si chung.

Hai mỹ nữ ngồi xuống, liền có một tá bia còn có rượu Cocktail xinh đẹp.

Đều nói uống xong rượu mới có thể nổi hứng.

Nữ nhân ngồi bên cạnh Tần mạc, nghiêng đầu hạ tóc dài của chính mình, liền muốn cách nam nhân càng gần một chút.

“Vừa rồi anh còn không có trả lời tôi đâu, các anh rốt cuộc người là nơi nào, làm cái gì? Như thế nào có thể lớn lên đẹp như vậy? Nên không phải là còn chưa có xuất đạo trong nam đoàn đi?”

Trong ánh đèn lẫn lộn không chiếu đến địa phương, Tần mạc nhẹ nhàng xoay chén rượu trong tay, ngón tay thon dài mang theo một cổ hương bạc hà thuần khiết, sương khói bốc lên gian chỉ có thể nhìn đến hắn nửa người trên ăn mặc áo sơmi thuần trắng, gợi cảm mà trí mạng.

Hắn cũng không có mở miệng.

Chỉ là cặp mắt lạnh băng kia nhìn thiếu niên tóc bạc cách đó không xa đang nghiêng nghiêng thân thể cùng nhóm người đẹp nói chuyện phiếm, tay trái hơi hơi dừng lại một chút.

Trên thực tế phó Cửu cũng không có làm chuyện xấu gì.

Cô là muốn tìm người lại đây chơi “Trời tối thỉnh nhắm mắt người sói sát.”

Tìm nhiều người, mới có thể hợp lại.

Giống nhau đều là mỗi tổ chín người, còn muốn tìm một cái thẩm phán.

Đó chính là mười người, cho nên cô cũng không phải ở xung quanh các em gái.

Mỹ nữ thấy Tần mạc vẫn luôn không để ý tới chính mình, đôi mắt mị một chút, thanh âm càng mềm mại: “Tôi biết còn không có xuất đạo trong nam đoàn đều không có tiện bại lộ thân phận chính mình, như vậy thế nào, anh nói cho tôi anh ở nam đoàn nào, tôi cho anh chú tư, chỉ cần anh hôm nay có thể bồi tôi ……”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play