Mọi khi vào lúc này, Phó Cửu còn chưa tan học. Hôm nay bởi vì nộp bài thi đầu tiên, nên gọi điện thoại gọi Phong bảo bảo tới.

Lần này, bọn họ không đi quán Internet.

Mà là đến thẳng Hạ thị. Chính là công ty của Hạ Hồng Hoa, mẹ Cửu gia.

Kì thi hằng tháng kết thúc, cách cuộc thi game chỉ còn ba ngày. Trong ba ngày này, sẽ quyết định số người tham gia cuộc thi.

Cửu gia đây là muốn mang theo thành viên của đội trực tiếp đến công ty.

Hạ Hồng Hoa không ở công ty. Nàng đi khắp nơi để tìm người chơi có thể đại diện cho công ty của bọn họ.

Không nghĩ tới, Phó Cửu đã giúp nàng tìm được rồi, hơn nữa còn trực tiếp tập hợp thành một đội.

Khi Phó Cửu đi vào Hạ thị, trợ lý nghe điện thoại giật mình, lập tức đứng dậy, sắc mặt trở nên không tốt lắm.

Có thể tốt được sao?

Mỗi một lần tên nhà giàu mới nổi này tới, không phải đập vỡ đồ vật, thì chính là cãi nhau om sòm với Hạ tổng.

Nếu cô có một đứa con như vậy, bóp chết nó còn hơn đau tim.

Nhưng trợ lý không nghĩ tới chính là thiếu niên thế nhưng cười với cô, đôi mắt sáng như sao, hơi thở toát lên mùi thơm của kẹo: “Tôi dẫn một số người đến đây đăng kí, phiền Lý tỷ đưa đơn đăng kí cho họ. “

Khi Cửu gia nói những lời này cũng không có dừng lại. Mà là một tay đút túi quần, chân dài tùy ý đi tới phía trước, duỗi tay đẩy cửa văn phòng ra.

Như thể… Như thể hắn chính là ông chủ của công ty này!

Phó Cửu đi tới của, cho rằng trợ lý không có nghe được mình nói, nghiêng người đi tới, khuôn mặt tuấn mĩ, lông mày hạ thấp, giọng nói mang ý cười, gợi cảm: “Lý tỷ?”

Trợ lý dừng lại, nhìn lại lần nữa về phía thiếu niên tóc bạc, sau khi nhìn kĩ, thực sự không tự chủ được gật đầu…… Nàng nhất định là mê muội rồi!

Phong Thượng ở bên cạnh nhìn, thầm nghĩ lại một người bị thần tượng phóng điện …

Phó Cửu không biết gì về hành vi của mình có cái gì không ổn, ngồi xuống ghế chủ tịch, hai chân vắt chéo lên nhau. Cô lấy kế hoạch trên bàn làm việc của Hạ Hồng Hoa, toàn bộ đều là có liên quan đến đội viên dự thi.

Khi nhìn thấy kế hoạch đó, Phó Cửu đều có thể tưởng tượng ra, vì cuộc thi này, Hạ Hồng Hoa đã mất bao tâm huyết.

Hạ Hồng Hoa từ nông thôn tới, điều này ai đều biết.

Người khác không biết chính là, Hạ Hồng Hoa học không nhiều, được như hiện tại chính là nhờ tự học.

Bảng biểu trên bàn thậm chí có một chút ấu trĩ.

Phó Cửu đem kia bảng biểu kia đặt xuống bàn, lấy tờ đăng kí từ trợ lí, tay viết bốn cái tên.

“Thế nào? “Viết xong một lúc, cô nghiêng đầu hỏi Phong Thượng.

Phong bảo bảo đôi mắt sáng lên: “Tốt! “

Thi đấu xếp hạng, bốn PK bốn, quy tắc chính thức.

, các chữ cái được vẫn cảm thấy cô thực sự đã trở thành một thành viên trong nhóm chuyên nghiệp

Cho đến xem mẫu đăng ký chính thức này, Phong Thượng mới cảm thấy mình là một thành viên trong đội.

“Thần tượng, chọn, chọn cho đội chúng ta một cái tên đi! “

Phó Cửu nhướng mày: “Chọn tên? Ta chọn?”

“Ân!” Phong Thượng suy nghĩ một lúc, thâm trầm nói: “Nếu thần tượng không nghĩ ra được, ta, ta cũng có thể lấy. Ví dụ như chúng ta có thể kêu tiêu, tiêu tiêu nhạc quân đoàn!”

Phó Cửu:…Thật đặc biệt…

“Vẫn là ta lấy đi, nếu bọn họ khinh thường Hạ gia, khinh thường mẹ ta, chúng ta liền lấy tên đơn giản một chút.” Phó Cửu đứng lên, đi đến trước cửa sổ văn phòng, đáy mắt phản chiếu cảnh đêm thanh phố, chớp mắt một cái liền hiện lên ánh đèn: “Hạ gia quân. Từ hôm nay trở đi, chúng ta gọi Hạ gia quân.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play