"Vu oan?" Tần Mạc nhướng mày nhìn thiếu niên trước mắt, khuôn mặt kia rõ ràng chọc người thích, chỉ là quá giảo hoạt, ngón tay gõ gõ trên tay phải của cô: "Móng vuốt này của cậu vừa rồi mới vuốt tóc người ta?"
Phó Cửu còn đang cười, giọt mưa nhỏ giọt từ tóc bạc dừng lại trên mặt: "Kia không tính là đùa giỡn người."
Sau khi Tần Mạc nhìn thẳng vào hai mắt cô, cầm lấy chiếc ô màu đen do tài xế đem lại đây, trực tiếp chống lên trên đầu thiếu niên, làm lơ tiếng thét chói tai nồng đậm nhiệt liệt ở bốn phía, giọng điệu thản nhiên nói: "Lên xe trước."
Phó Cửu biết anh đã hết giận, nghiêng mắt liếc nhìn Tiết Dao Dao một cái, mở cửa xe đằng sau ra, ý bảo cô ngồi vào.
Tần Mạc đứng bên cạnh nhíu chặt mày rậm: "Đây là người cậu nói muốn đưa theo tới sân bóng qua WeChat?"
"Đúng vậy." Phó Cửu đẩy đẩy sau lưng Tiết Dao Dao.
Tiết Dao Dao lại cảm giác được áp lực xưa nay chưa từng có.
Cửu điện hạ chưa từng nói qua, người mà cậu ấy muốn cùng nhau đánh tennis là Tần Thần!
Hơn nữa ánh mắt của Tần Thần nhìn cô tuy rằng không có nơi nào không lễ phép, nhưng mà cổ mưa đá lạnh lẽo kia thật sự rất dễ dàng khiến toàn thân người ta phát lạnh.
"Sao lại không đi vào?" Phó Cửu nhẹ nhàng cười một chút: "Vào đi thôi, tớ đã nói với anh Mạc rồi, được dẫn người theo."
Tiết Dao Dao gian nan nuốt nước miếng, cô thậm chí còn không dám tưởng tượng ánh mắt của mọi người xung quanh nhìn lúc cô tiếp cận chiếc xe này ra sao.
Nói thật thì bọn học sinh đứng gần đó đều đã khiếp sợ nói không nên lời.
Trước không nói tới việc Tần Thần bỗng nhiên xuất hiện, thế nhưng nữ sinh mập mạp kia cũng có thể đứng gần anh như vậy, còn có khả năng rất lớn sẽ được lên xe của Tần thần, các cô liền cảm thấy một trận hâm mộ lẫn ghen tị.
Nữ sinh kia rốt cuộc đã tích lũy phúc khí mấy đời rồi?!
Da đầu Tiết Dao Dao có chút tê dại, do dự thật lâu vẫn không di chuyển cái chân kia được.
Mắt thấy Phó Cửu định đẩy mạnh người ta, cổ áo sau lại bị Tần Mạc túm chặt. Một tay anh bung dù, trên bàn tay bung dù kia còn mang theo bao tay màu đen, nhìn có chút giống như ác ma thời cổ đại, một bàn tay khác bắt lấy Phó Cửu, gương mặt tuấn mỹ tự phụ: "Có hiểu quy củ hay không? Để con gái ngồi ở phía trước, hai người đàn ông chúng ta ngồi ghế sau."
Phó Cửu nghĩ thầm, tôi cũng là nữ.
Nhưng mà cũng sẽ không nói như vậy được.
Khóe miệng nhếch lên cao, rất có tư thế của một quý ông, nghiêng người mở cửa xe trước ra.
Lúc này Tiết Dao Dao mới có dũng khí bước đi, chủ yếu là cảm thấy ánh mắt của Tần Thần không lạnh như vừa rồi một cách kỳ diệu.
Sau khi ba người lên xe mới ngăn cách được oanh động bên ngoài.
Với thời tiết như vậy, trong xe đều sẽ để sẵn khăn lông.
Tần Mạc không chút để ý giật một cái, tùy tay ném tới trên đầu thiếu niên, vươn ra một bàn tay cầm khăn lông xoa đầu giúp cô.
Tiết Dao Dao nhìn thấy một màn như vậy qua kính sau xe liền kinh sợ, cô không biết nên phản ứng thế nào, chỉ có thể cứng ngắc ngồi ở đó.
Thực tế thì tâm tình của tài xế rất phức tạp, dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn thấy thiếu gia xuống xe vào ngày mưa.
Không chỉ riêng việc xuống xe, sau khi lên xe lại không lau tay mình trước mà là đầu của người khác.
Này... Quá không phù hợp với tác phong yêu sạch sẽ ngày thường của thiếu gia.
Không, không đúng.
Tại sao thiếu gia lại cho phép một mỹ thiếu niên toàn thân ướt nhẹp ngồi bên người cậu ấy? Không phải nếu giống như vậy đều sẽ bị cậu ấy đá xuống xe sao?
Ngược lại Phó Cửu cảm thấy không có gì, vì để Tần Mạc dễ dàng lau đầu cho mình còn nhích qua bên này một chút, trên khóe miệng vẫn luôn mang theo ý cười, dựa gần vào người Tần Mạc: "Anh Mạc, chờ tôi rất lâu sao?"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT