Thời điểm Phó Cửu tỉnh lại đã là giữa tiết học thứ ba.

Cô cũng không biết bạn học Tưởng Phi Dương suy nghĩ cái gì, thế nhưng lại đi tới bên cạnh, gõ gõ bàn học của cô, thấp giọng hỏi: "Cậu thật sự muốn ngồi ở chỗ này?"

Phó Cửu cảm thấy thú vị nhìn hắn một cái, tay trái lười biếng chống cằm, ánh mắt nóng bỏng như vậy nhanh chóng làm Tưởng Phi Dương tỉnh táo.

Hắn đang làm cái gì vậy?

Muốn khuyên tên tiểu nhược tra này trở về sao?

Mình điên thật rồi!

Nhưng Tưởng công tử vẫn mặt dày nói: "Thật ra cậu cũng không cần như vậy. Cuối tuần này giáo viên sẽ thay đổi chỗ ngồi một lần nữa, để Tiết Dao Dao ngồi chung với nữ sinh sẽ tốt hơn."

"Tôi cảm thấy nơi này không tồi." Phó Cửu cười: "Ít nhất không cần phải lo lắng bị người khác mách lẻo."

Tưởng Phi Dương biết cô đang nói mình, trên mặt hơi trắng, cảm thấy căn bản không thể nói lý với tên tiểu nhược tra này. Hắn luôn cho cậu ta bậc thang, cậu ta lại không biết đường leo xuống.

"Tùy cậu!"

Tưởng Phi Dương bỏ lại những lời này liền trở về chỗ ngồi, trong mắt còn mang theo tức giận, khiến cho các nữ sinh thích hắn đều mờ mịt không rõ hắn bị làm sao.

Tiết Dao Dao cũng ngẩng đầu lên: "Có, có phải tớ gây ảnh hưởng không tốt đối với cậu hay không?"

"Ảnh hưởng?" Phó Cửu lấy sách giáo khoa tiếng Anh đã được cải tạo từ trong ngăn bàn ra, câu môi cười: "Tớ là một tên xếp hạng nhất đếm ngược từ dưới lên trên thì sợ ảnh hưởng gì? Cậu học giỏi hơn tớ, đặc biệt là môn vật lý, nó xác thật là dành cho con người học sao?"

Đây không phải lần đầu tiên Phó Cửu chửi rủa vật lý, có thể thấy được oán niệm của cô đối với môn học này có bao nhiêu sâu.

Tiết Dao Dao liếc mắt nhìn thiếu niên tóc bạc ngồi ở bên cạnh mình. Bởi vì vừa mới tỉnh ngủ nên trên đỉnh đầu của cậu ấy vẫn còn vài cọng tóc dựng đứng, bên trong sự hỗn độn mang theo vài cẩu thả, phảng phất như có thể mọc ra hai cái lỗ tai, làm người ta cảm thấy cậu ấy vừa đẹp trai vừa đáng yêu dễ xấu hổ.

Trước nay đều chưa từng thấy hạnh phúc như bây giờ. Tiết Dao Dao thật sự rất thích Phó Cửu, không phải loại tình cảm giữa nam và nữ. Cô biết với ngoại hình của mình căn bản không có một chút nào xứng với thiếu niên này. Cô chỉ hết lòng muốn báo đáp, nhưng lại sợ cậu ấy không cần, cô cũng muốn để thiếu niên cảm giác được thoải mái.

"Về sau vấn đề nào liên quan tới vật lý mà cậu không hiểu, tớ đều có thể..."

Tiết Dao Dao còn chưa nói xong, điện thoại bên tay Phó Cửu rung lên chứ không phải là tiếng chuông chấn động.

Vốn dĩ nhà trường cấm học sinh mang điện thoại tới lớp, nhưng quy định là quy định, vẫn có vài người  đem theo.

Phó Cửu làm động tác ý bảo chờ một tí, sau đó mở màn hình lên, là tin nhắn WeChat Tần Mạc gửi, tiếng nói lạnh nhạt, vừa nghe đã biết chính là loại tổng giám đốc cấm dục: "Giữa trưa tôi đợi ở gần trường học, khi nào xong tôi đưa cậu đi ăn cơm."

"Xã giao? Tôi sẽ không đi, tí nữa lên trò chơi dạo một vòng. Vả lại anh Mạc... Tôi thật sự vẫn là một học sinh nha." Phó Cửu cảm thấy ở trong mắt Tần đại thần, việc học giống như không phải rất quan trọng. Loại người còn chưa tốt nghiệp đã được cử đi làm học bá đại diện cho đại học này làm sao có thể hiểu rõ nỗi đau của học tra các cô chứ!

(Học bá là một từ trên mạng, dùng để chỉ người vừa thông minh, vừa chăm chỉ và có thành tích học tập vô cùng xuất sắc. Học tra: Từ này có nghĩa tương phản với “Học Bá”, “Học Tra” chỉ những người không thích học, thành tích học tập kém cỏi. Nguồn: kienthuctiengtrung)

Tần Mạc ở bên kia dừng một chút, lại dùng ngữ điệu cao lãnh của một người anh trai dặn dò thêm lần nữa: "Đi học cho tốt."

Phó Cửu nghe vậy liền cười, nghiêng đầu ghi âm giọng nói gửi qua: "Yên tâm, trong tình huống bình thường tôi sẽ thật ngoan ngoãn, bạn cùng bàn mới đang định về sau giúp tôi học bù. Anh đi làm việc đi, sau khi tan học rồi gặp."

Vốn tưởng rằng chuyện này đến đây đã kết thúc rồi, dù sao bên kia cũng im lặng vài phút chưa trả lời lại.

Lúc Phó Cửu đang định suy nghĩ nên dùng cách nào để khai quật thành viên cho chiến đội, di động lại rung lên một lần nữa: "Hóa ra thành tích của cậu đã kém đến mức phải yêu cầu học bù để đạt được tiêu chuẩn."

Phó Cửu: "..."

Đại thần, không biết là vì cái gì, anh có thể không cần phải trả lời độc miệng như vậy không? Trách không được anh tìm không thấy bạn gái!

--- -----

Tâm sự của editor:

Lời nói 1: Cửu tỷ cứ luôn miệng trù ẻo đại thần không tìm được bạn gái, sợ có tiểu tam à? =.w.=

Lời nói 2: Từ "tiểu nhược tra" ta đã giải thích qua rồi, giờ để nguyên văn cho khỏi bị lặp.

Lời nói 3: Thời gian đăng càng ngày càng khuya.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play