Hội đấu giá chưa bắt đầu, ghế lô trong nhà gỗ đã chật kín. Trong lúc chờ hội đấu giá, phần lớn chủ đề mọi người đàm luận chỉ có một, đó chính là đầu của đệ tử Thương Vân giá một vạn Linh thạch.
Bạch Dịch dám dừng lại ở thị trấn nhỏ là vì hắn có thể xác định, không có bất kỳ cường giả Kim Đan nào bị thu hút bởi phần thưởng khôi hài kia.
Thứ nhất là một vạn Linh thạch không đáng để tu sĩ Kim Đan ra tay, cái khác là, là trong trấn nhỏ này hội tụ toàn bộ thế lực khắp nơi của Tu Chân giới Thanh Châu. Một khi có cường giả Kim Đan ra tay, hậu quả có thể dẫn tới một trận hỗn chiến.
Cuộc chiến giành Linh mạch sắp tới, không có bất kỳ Chưởng Khống Giả của thế lực tu chân nào dám có hành động hỗn loạn, đây cũng là chỗ khiến Bạch Dịch không sợ hãi. Về phần tu sĩ Trúc Cơ hoặc Luyện Khí kỳ có bị mê hoặc bởi một vạn Linh thạch kia không thì Bạch Dịch không quan tâm. Trừ khi tụ tập lượng lớn tu sĩ đồng cấp, nếu không chẳng có bao nhiêu tu sĩ Trúc Cơ sống được trong Phong Lôi kiếm trận.
Khinh thường thực lực cùng cấp là vách chắn hiện giờ của Bạch Dịch. Dưới Kim Đan, Bạch Dịch gần như không có bất kỳ đối thủ nào.
Trong bao sương, một đám đệ tử Thương Vân bắt đầu hết lo lắng mà thảo luận ít chuyện viển vông, phần lớn nói về cuộc chiến giành Linh mạch.
Vương Hạ uống Linh tửu, nói: "Chắc Bạch sư đệ lần đầu tham dự cuộc chiến giành Linh mạch nhỉ. Cuộc chiến giành Linh mạch lần này tông môn bỏ vốn lớn đấy, khỏi cần phải nói, mỗi người một ngàn Linh thạch khen thưởng, gấp ba trước kia."
Đệ tử trẻ tuổi uống hơi say lúc trước hỏi: "Vương sư huynh, chẳng lẽ cuộc chiến giành Linh mạch trước đó chỉ cho mấy trăm Linh thạch?"
Vương Hạ duỗi ra ba ngón tay, nói: "Ba trăm linh thạch là ban thưởng của tông môn cho cuộc chiến giành Linh mạch trước đó. Hơn nữa trừ việc tìm được một khối Nham Tủy Tinh thì được thêm trăm linh thạch thì không có phần thưởng nào khác. Còn lần này, chỉ cần giết một tên đệ tử Thất Sát môn đã được một ngàn linh thạch. Lần này nếu giết nhiều người Thất Sát môn, chúng ta có thể kiếm được số lớn!"
So về tuổi, Vương Hạ là đệ tử Thương Vân duy nhất không phải lần đầu tham dự cuộc chiến giành Linh mạch. Ngay cả Nghê Thu Vũ mười năm trước cũng vì mới đột phá Trúc Cơ mà không tham gia. Giờ tất nhiên Vương Hạ sẽ giảng giải kinh nghiệm liên quan đến cuộc chiến giành Linh mạch cho các đồng môn.
"Hóa cảnh dưới Đề Huyết Nhai chia làm ba tầng, phân biệt là Sa, Vũ, Dăng, Sa Vũ Dăng này là chỉ địa hình ba tầng của hóa cảnh."
Vẻ mặt Vương Hạ nghiêm túc hơn, sau đó giải thích: "Tầng đầu của hóa cảnh là thế giới sa mạc, có khí huyết sát nhưng không nặng lắm. Trong thế giới sa mạc không có bất kỳ linh thảo nào, chỉ có một loại Yêu thú cấp 2 tên Sa Nham Thú, hơn nữa số lượng Nham Tủy Tinh cực hiếm."
"Tầng thứ hai là khu vực rừng rậm trải đầy mưa máy, có núi đá cũng có đầm lầy. Mưa máu trong rừng không chỉ mang đến nguy cơ lớn mà nó cũng giúp các loại linh thảo sinh trưởng, thường xuyên có thể phát hiện Nham Tủy Tinh, cũng có thể thấy không ít Yêu thú cấp 3. Nhưng nguy hiểm nhất là mưa huyết sát rơi không ngớt, một khi áo tơi Thanh Trúc vỡ nát thì phải nhanh chóng trở về tầng thứ nhất, nếu không chẳng bao lâu sẽ bị mưa máu ăn mòn tâm thần, trở thành cái xác không hồn."
"Tuy hai tầng trước nguy hiểm nhưng với tu sĩ Trúc Cơ trung hậu kỳ mà nói, cẩn thận một chút là không sao. Tầng thứ ba mới là tuyệt địa thật sự, cuộc chiến giành Linh mạch trước đó tranh đoạt và chém giết đều diễn ra ở hai tầng trước, không ai dám tiến vào tầng thứ ba."
Lời Vương Hạ nói khiến vài đệ tử Thương Vân thấy lạ không thôi, có người tò mò hỏi: "Sa, Vũ, Dăng, Vương sư huynh, tuy tầng thứ ba nguy hiểm, nhưng sao lại có tên là "Dăng"?"
"Sa mạc, mưa máu, Lam Thủy Dăng..."
Cái chén trên tay Vương Hạ run lên. Y bình ổn tâm thần, chậm rãi nói: "Nghe nói số lượng Nham Tủy Tinh ở tầng thứ ba hóa cảnh rất nhiều nhưng không ai dám đi, về phần Lam Thủy Dăng, đó là một Yêu thú màu thủy lam to cỡ nắm tay, thường đi thành đàn. Những nơi chúng đi qua xương trắng như núi, dù Yêu thú cấp 4 nghe tiếng cũng phải chạy."
Lam Thủy Dăng là một yêu thú họ ruồi hiếm thấy, nhưng phàm là Yêu thú họ ruồi thì đều có đặc tính chung, chúng khá giống loài ruồi trong nhân gian, thích quần cư, hơn nữa đi thành đàn.
Đạt tới Yêu thú cấp ba lại xuất hiện theo đàn, dù tu sĩ Kim Đan cũng phải mất mạng. Đây cũng là lý do vì sao không ai tới tầng ba hóa cảnh, vì có mạng đi cũng không có mạng về.
Vương Hạ giải thích khiến một đám đệ tử Thương Vân da đầu run lên. Họ không ngờ cuộc chiến giành Linh mạch chẳng những phải tranh đoạt Nham Tủy Tinh với các thế lực tu chân khác mà còn phải đề phòng hiểm địa và Yêu thú trong hóa cảnh. Đệ tử Thương Vân đang ngồi đây đều nhất loạt quyết chí, nói gì cũng không tới tầng ba hóa cảnh.
Trước đó Nghê Thu Vũ đã nghe Văn trưởng lão nói đại khái tình hình hóa cảnh, giờ nghe Vương Hạ nói xong, sắc mặt nàng càng ngưng trọng thêm.
"Sư tôn từng nói, hóa cảnh Đề Huyết Nhai không phải đất lành, các vị nhất định phải chú ý cẩn thận, tốt nhất kết bạn mà đi." Nghê Thu Vũ trầm giọng nói.
"Sư tỷ nói đúng, chúng ta tiến vào hóa cảnh thì tìm kiếm từ tầng một luôn, dù ít Nham Tủy Tinh nhưng khá an toàn. Đợi tập hợp nhiều đồng môn rồi thì tiến vào tầng hai hóa cảnh, về phần tầng thứ ba chúng ta nhất định không vào." Đệ tử trẻ tuổi hơi say đáp, men say sớm bị mồ hôi lạnh thay thế.
Sau khi nghe đại khái tình hình hóa cảnh, chân mày Bạch Dịch cau lại, im lặng hiếm thấy.
Hắn không lo lắng nguy hiểm trong hóa cảnh, mà là đang nghi ngờ nguồn gốc hóa cảnh này.
Hóa cảnh ba tầng!
Khi Bạch Dịch nghe rõ hóa cảnh có ba tầng đã kinh ngạc không thôi.
Không gian hóa cảnh có ba tầng được gọi là hóa cảnh ba tầng, để luyện hóa hóa cảnh ba tầng ít nhất phải là Nguyên Anh đại thành, hơn nữa là tu sĩ tinh thông hóa cảnh chi đạo mới bố trí được. Tu sĩ Nguyên Anh bình thường, có thể miễn cưỡng bày được hóa cảnh một tầng, nhưng không thể sờ được da lông của hóa cảnh ba tầng.
Hóa cảnh ba tầng Đề Huyết Nhai rất có khả năng xuất phát từ tay cường giả Hóa Thần.
Suy đoán trong lòng Bạch Dịch, những người khác không biết, nhưng hắn đã dần u ám. Trước đó hắn từng có hai suy đoán với hóa cảnh dưới Đề Huyết Nhai, một là linh khí trong bảo tàng liên tục súc tích ra Nham Tủy Tinh, thứ hai là Nham Tủy Tinh trong bảo tàng được người ta tăng thêm trong mấy năm nay.
Khi biết tin hóa cảnh ba tầng, Bạch Dịch đã có thể xác định đại khái. Nham Tủy Tinh trong hóa cảnh liên tục được người ta thêm vào, vì hóa cảnh ba tầng này, vốn không phải bảo tàng quốc chủ Ô Chuy quốc!
Vạn năm trước quốc chủ Ô Chuy quốc chỉ là tu vi Nguyên Anh sơ kỳ, khi Bạch Dịch nhớ tới tên dã nhân quốc chủ Ô Chuy quốc, hắn tinh chắc đối phương không bày được hóa cảnh ba tầng.
Kiến tạo hóa cảnh Đề Huyết Nhai là một người khác hoàn toàn, mà người tạo ra hóa cảnh với mục đích là gì?
Vì sao phải cho thêm Nham Tủy Tinh?
Bấy giờ, trong mắt Bạch Dịch hiện lên một tầng mây đen, một suy đoán khiến người ta sởn gai óc xuất hiện trong đầu hắn.
Mưu đồ một châu!
Nếu Bạch Dịch đoán đúng, vậy người cố ý bài bố hóa cảnh Đề Huyết Nhai từ mấy trăm năm trước, mục đích chỉ có thể là dùng cuộc chiến giành Linh mạch Thanh Châu để loại trừ lượng lớn tu sĩ trên Trúc Cơ ở Thanh Châu. Chỉ Nham Tủy Tinh không dứt, Linh mạch cấp cao sắp vỡ tan ở Thanh Châu kia có thể kéo dài hơi tàn, chỉ cần Linh mạch cấp cao không hỏng, cuộc chiến giành Linh mạch sẽ kéo dài mãi.
Hậu quả cuộc chiến giành Linh mạch liên tục kéo dài là cách mười năm, Tu Chân giới Thanh châu đều có hàng nghìn tu sĩ Trúc Cơ táng thân trong hóa cảnh!
Khi Bạch Dịch đang chìm trong suy đoán đẫm máu này thì ghế lô tường phía bắc như bị hòa tan, bắt đầu hơi cong méo, trong lúc đó, một con thỏ cực lớn thò ra thám thính từ trong tường.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT