Dịch: Lạc Đinh Đang

Kỳ thật Bạch Dịch không nói sai, trên vạn năm tuế nguyệt, quả thật hắn có thể làm tổ tông của Tào Cửu Tiền rồi. Đường đường là chủ nhân Thanh Không, đích thực có tư cách làm tổ tông này.

Trong nháy mắt nói ra một câu này, Đảo Thiên Công đã được vận chuyển toàn lực. Lập tức mượn nhờ luồng sức lực này, Bạch Dịch thoát khỏi linh lực trói buộc của Tào Cửu Tiền.

Vừa mới thoát khốn, ba mươi sáu thanh Tử Đằng Kiếm đều xuất hiện, kiếm quyết được Bạch Dịch lật tay thành tàn ảnh bay ra, sau một khắc, kiếm trận đại thành.

"Phong Lôi đến, kiếm trận khởi!"

Theo một tiếng hét to của Bạch Dịch, ba mươi sáu thanh Tử Đằng Kiếm đều trấn một phương, xoay chuyển cấp tốc, trong khoảnh khắc Phong Lôi kiếm trận phát huy ra toàn bộ uy lực.

Vòi rồngkèm theo sấm sét, kiếm khí tạo thành phù vân trải rộng cả gian nhà nhỏ, gạch ngói trên vách tường lập tức đứt gãy tầng tầng, không chờ xà nhà rơi xuống đất đã bị kiếm trận cắn nát thành bột mịn.

Tào Cửu Tiền giống như không bất ngờ với việc Bạch Dịch thoát khỏi linh lực giam cầm, khi kiếm trận nổi lên, hắn chỉ tế ra một quái đỉnh màu đồng đỏ phòng ngự trước người, sau đó bắt đầu bấm niệm đạo quyết phức tạp, cũng không phải chiêu gì gì, mà là một loại pháp thuật giam cầm cường lực.

Cùng lúc khi kiếm trận bộc phát tuyệt sát, bên ngoài tòa viện bình thường trong hẻm Bố Y này dâng lên một tầng màn sáng người phàm không thấy được, giống như một cái tô lớn úp ngược, vây tất cả cảnh tượng trong tòa viện cùng âm thanh kiếm khí tràn ra phòng ngoài.

Mục đích Tào Cửu Tiền giam cầm cả tòa tiểu viện không phải vì bảo vệ phàm nhân khác, hắn chỉ không muốn đánh nhau ở đây bị bất kỳ kẻ nào phát hiện mà thôi.

Trấn Vĩnh Đông cách Thương Vân Tông không xa, nếu là bị môn nhân Thương Vân phát giác, Tào Cửu Tiền sẽ gặp phiền toái. Chuyện đoạt xá đệ tử của mình này, một khi bị Tông chủ biết, tất sẽ cho rằng hắn phản nghịch, toàn lực tru sát.

Tông môn coi trọng nhất là truyền thừa, loại chuyện sư đoạt thân đồ này, bất kỳ tông môn nào cũng không dễ tha thứ. Có lẽ Tào Cửu Tiền đoạt xá người môn phái khác thì không sao, nhưng đoạt xá đệ tử của mình, tức là tử tội.

Toàn bộ uy lực của Phong Lôi kiếm trận bị quái đỉnh màu đồng đỏ ngăn cản, Tào Cửu Tiền cười lạnh nói: "Ba mươi sáu thanh phi kiếm cực phẩm, thật sự là bạo tay cực lớn. Bạch Dịch, ta ngày càng hiếu kỳ thêm với ngươi rồi. Yên tâm, đợi khi lão phu đoạt đủ các loại linh căn Ngũ Hành, tất sẽ chiêu đãi ngươi thật tốt. Không ép ra toàn bộ bí ẩn trên người ngươi, ngươi nhất định không chết được!"

Nói là không chết, nhưng ai cũng biết, chỉ cần Bạch Dịch rơi vào trong tay Tào Cửu Tiền, nhất định sẽ sống không bằng chết, ngay cả muốn chết cũng không thể.

Pháp bảo cấp trung...

Lúc này Bạch Dịch đã xác định phẩm giai quái đỉnh màu đồng đỏ kia của Tào Cửu Tiền. Rất ít tu sĩ Kim Đan có thể luyện chế ra Pháp bảo cấp cao, Pháp bảo cấp trung đã là cực hạn. Đừng thấy là Pháp bảo cấp trung, dùng nó ngăn lại uy lực của Phong Lôi kiếm trận cũng dễ dàng.

Đặc biệt thứ khiến Bạch Dịch cảm thấy bất an, là cảnh giới Tào Cửu Tiền bây giờ. Sau khi hắn đoạt xá Dương Nhất Phàm, rõ ràng cảnh giới không hề hạ xuống, vẫn ở Kim Đan hậu kỳ như cũ!

Chênh lệch trọn vẹn một đại cảnh giới với đối phương, có thể nói Bạch Dịch thua không thể nghi ngờ. Dù Pháp khí cấp cao hơn nữa cũng không cách nào đột phá phòng ngự của Pháp bảo cấp trung, không thể đột phá Pháp bảo cấp trung sẽ không khiến Tào Cửu Tiền tổn thương chút nào.

Thấy sắc mặt âm lãnh của Bạch Dịch, Tào Cửu Tiền cười quái dị nói: "Sao, có phải tò mò vì sao cảnh giới của lão phu không hạ xuống? Lão phu đảm nhiệm chức Trưởng lão Đan Các nhiều năm, luyện chế chút ít linh đan tạm thời ổn định cảnh giới cũng không khó lắm."

Tào Cửu Tiền nói không sai, Tu Chân Giới đích thực tồn tại linh đan có thể tạm thời ổn định cảnh giới, thậm chí có chút linh đan có thể nâng cao cảnh giới tu sĩ lên một cấp trong thời gian ngắn. Lấy thân phận Trưởng lão Đan Các của Tào Cửu Tiền, luyện chế ra một ít đan dược ổn định cảnh giới không khó, chỉ cần có thể củng cố một khoảng thời gian, đợi sau khi dọn sạch những đối thủ khác, dù cảnh giới rơi xuống cũng không quan trọng, cùng lắm thì tốn chút thời gian tu luyện là được. Đến lúc đó thành tựu thân thể có linh căn Ngũ Hành, tốc độ tiến cấp của Tào Cửu Tiền sẽ trở nên nhanh hơn.

"Ngươi đoạt xá Dương Nhất Phàm khi nào?" Bạch Dịch lạnh như băng mà hỏi, uy lực của kiếm trận trong lúc bất tri bất giác đã tăng lên tới cực hạn.

Tào Cửu Tiền đắc ý cười nói: "Nói thật cho ngươi biết, đêm đầu tiên khi Dương Nhất Phàm vừa mới tiến vào Đan Các, lão phu đã đoạt xá thân thể của hắn. Khi ngươi đổi Dương Hải thành khôi lỗi với chiêu ve sầu thoát xác trong thiên lao, chẳng lẽ lão phu không thể trực tiếp đoạt xá Dương Nhất Phàm rồi một chiêu đập nồi dìm thuyền sao.

Chỉ cần đoạt xá Dương Nhất Phàm, tự nhiên sẽ biết rõ tiền căn hậu quả, lão phu cực kỳ xác định sau lưng Dương Nhất Phàm có cao nhân bày bố, bởi vì hắn tuyệt đối không thể luyện chế ra đan văn cửu khúc!"

Nghe đến đó, Bạch Dịch không khỏi thở dài một tiếng.

Đích thực, lúc văn đấu luyện đan, Dương Nhất Phàm luyện chế ra đan văn cửu khúc quá kinh người, có lẽ giấu được một đám Trưởng lão, nhưng không giấu được Trưởng lão Đan Các từng dạy bảo hắn.

Dương Nhất Phàm có bao nhiêu cân lượng, đương nhiên Tào Cửu Tiền rõ rõ ràng ràng. Có sơ hở này, Tào Cửu Tiền có thể xác định sau lưng Dương Nhất Phàm còn cao nhân ẩn giấu. Chỉ cần hắn được ăn cả ngã về không mà đoạt xá Dương Nhất Phàm, thu được trí nhớ Dương Nhất Phàm, tự nhiên sẽ biết rõ chân tướng.

Đối với sự dứt khoát của Tào Cửu Tiền, Bạch Dịch cũng không khỏi không khâm phục.

Đoạt xá Dương Nhất Phàm, nói rõ là Tào Cửu Tiền sẽ hoàn toàn biến mất, cuộc đời này của hắn chỉ có thể gắn theo thể xác Dương Nhất Phàm, với bên ngoài cũng chỉ có thể tự xưng Dương Nhất Phàm. Trừ phi tu vi của hắn đạt đến tình trạng Tông chủ cũng phải kiêng kị, nếu không chân thân hắn sẽ vĩnh viễn không được công khai.

Hay cho một Trưởng lão Đan Các tàn nhẫn quyết đoán.

Lệ mang trong mắt lóe lên một cái, Bạch Dịch rốt cục nhìn thấu thái độ làm người của Trưởng lão Đan Các, lão gia hỏa này chẳng những âm tàn độc ác, lại còn khôn khéo như thế.

Đã đến thời điểm cá chết lưới rách, Bạch Dịch cũng không giữ lại, vỗ một túi trữ vật, thả ra Thiên Cơ Khôi Lỗi cấp trung. Một lão già tóc lưa thưa lập tức xuất hiện trước mắt.

Thấy lão già mặt mũi tràn đầy nếp nhăn như xương khô này, Tào Cửu Tiền cũng sững sờ, bởi vì bộ dáng của đối phương rõ ràng là bản thân nếu không đoạt xá!

"Diêm Sơn, che chở hắn, ít nhất thời gian uống cạn chung trà!" Bạch Dịch khẽ quát một tiếng, nhún người nhảy đến ngoài viện, một bước liền bước vào bên trong vườn rau Dương Hải tỉ mỉ chăm sóc. Ba mươi sáu thanh Tử Đằng Kiếm hóa thành một màn kiếm hoàn toàn bao phủ thân hình của hắn.

Diêm Sơn mới xuất hiện, lập tức cảm giác được sự cường đại của địch nhân, khí tức Kim Đan hậu kỳ trên người Tào Cửu Tiền khiến hắn hiểu được thân phận của đối phương. Bạch Dịch đã sớm nói có một cừu gia Kim Đan hậu kỳ, cuối cùng hôm nay đã gặp mặt.

Mắt nhìn màn kiếm bao phủ ở Bạch Dịch, Diêm Sơn có chút phát khổ trong lòng.

Chỉ cần cho hắn thêm thời gian vài năm, hắn có lòng tin mượn nhờ thân thể khôi lỗi này có thể dốc sức chiến đấu với tu sĩ Kim Đan trung kỳ, ngay đến Kim Đan hậu kỳ hắn cũng không sợ. Nhưng pháp thuật Quỷ đạo của hắn mới tu luyện mấy tháng mà thôi, chút thành tựu cũng chưa có đã gặp cừu gia của Bạch Dịch.

Lấy năng lực hiện giờ của Diêm Sơn, đánh bại tu sĩ Kim Đan sơ kỳ không quá khó khăn, thế nhưng mà chiến bại Kim Đan trung kỳ gần như là không thể nào, gặp được Kim Đan hậu kỳ, hắn chỉ có tình cảnh bị đánh.

Nếu đã gặp đại địch sinh tử, Diêm Sơn kiên trì xông tới, cũng may hắn là thân thể âm hồn, dù khôi lỗi này bị phá hủy, hắn cũng có thể bỏ trốn mất dạng. Tuyệt đối không đánh lại Kim Đan hậu kỳ, nhưng nếu trốn Diêm Sơn vẫn có vài phần nắm chắc.

Tuy nói Diêm Sơn thuộc về chiến hồn, nhưng hắn chỉ là quan hệ hợp tác với Bạch Dịch, không phải là chủ tớ. Nếu như hẳn phải chết mà nói, hắn sẽ bỏ chạy không do dự.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play