Bất quá cuối cùng cũng tốt, bởi vì cuối cùng Bạch Hiểu Tình đã kêu ra tên của hắn, bằng không, hôm nay Bạch Hiểu Tình tuyệt đừng nghĩ rời giường.

Xem bộ dáng đáng thương của Triệu Tử Tu, nàng đều biết là do hắn giả bộ, nhưng những dấu hồng ngân ở cổ tay hắn hẳn có thể lên án Bạch Hiểu Tình "Hung ác", nhưng cũng bởi vì vậy mà Bạch Hiểu Tình mới càng thêm tức giận, lấy võ công của hắn bản thân làm sao có thể chế trụ hắn!?

"Ngươi ngốc sao, chẳng lẽ ngươi không biết giãy dụa?"

Bạch Hiểu Tình dám khẳng định, nếu người này muốn giãy dụa, bản thân tuyệt đối sẽ không phải là đối thủ của hắn, nếu bản thân thật tiện nghi chiếm của hắn, như vậy nhất định là hắn ngầm đồng ý!

"Tất nhiên không, lỡ làm ngươi bị thương thì sao?" Tuy rằng lúc đó Triệu Tử Tu thật không nghĩ giãy dụa, cũng là bởi vì sợ lúc ấy, Bạch Hiểu Tình không có chừng mực, sẽ làm bị thương đến nàng.

Một câu nói, làm Bạch Hiểu Tình đang tức giận vẫn cảm thấy cảm động, mặc kệ nói như thế nào, hắn quan tâm nàng vẫn cảm nhận được.

Bất quá xem Bạch Hiểu Tình chuẩn bị mặc quần áo rời đi, Triệu Tử Tu đen mặt, hắn hiện tại xem như xem hiểu rõ cô gái này vô tình cỡ nào, không có lương tâm cỡ nào.

"Bạch Hiểu Tình, ngươi là muốn ăn xong không phụ trách sao?"

Triệu Tử Tu ngữ khí rõ ràng uy hiếp, hắn không rõ, bản thân là nơi nào không tốt, vậy mà bị người ta ghét bỏ đến như vậy.

"Lần trước lúc đó ngươi chẳng phải không có phụ trách sao, mọi người đều là người trưởng thành rồi, việc này cũng bình thường, đừng nói ngươi trước kia chưa từng có nữ nhân khác."

Điểm ấy Bạch Hiểu Tình đánh chết cũng không tin, tại thời đại này cho phép tam thê tứ thiếp, Triệu Tử Tu đường đường là một Vương gia, nàng liền không tin hắn chưa từng có nữ nhân.

"Ta chưa từng có nữ nhân, cho tới bây giờ đều chưa từng có! Ngươi là nữ nhân đầu tiên của ta, cũng sẽ là duy nhất! Hơn nữa lần trước ta cũng muốn phụ trách, chỉ là ngươi không muốn."

Triệu Tử Tu luôn luôn giữ mình trong sạch, Bạch Hiểu Tình chất vấn làm cho hắn cảm thấy giống như bị vũ nhục, hơn nữa nói đến sự tình lần trước, Triệu Tử Tu vẫn là ủy khuất đầy mình, ai nói hắn không phụ trách, rõ ràng là Bạch Hiểu Tình không cần hắn phụ trách!

Duy nhất?

Bạch Hiểu Tình cười nhạt, không cần nói ở thời đại này, cho dù là ở hiện đại cũng không có nam nhân nào có duy nhất một nữ nhân, nam nhân a, là ăn trong chén nhìn trong nồi.

Bọn tỷ muội của nàng không phải là chưa từng yêu, nhưng đều bị tổn thương thấu tâm, cho nên nói, nam nhân nếu có thể dựa vào, heo mẹ đều có thể lên cây!

Bạch Hiểu Tình không có trả lời, chính là nhàn nhạt nhìn hắn, chuẩn bị đứng dậy, đối với lời nói của Triệu Tử Tu, nàng không có nói là không tin, nhưng cũng không có nói là tin tưởng.

Đối với bộ dạng này của Bạch Hiểu Tình, Triệu Tử Tu là không có một chút biện pháp, thật sự là một bước sai, thì tất cả mọi bước đều sai, ngày đó bản thân suýt nữa bắt buộc nàng chẳng lẽ ở trong lòng nàng hắn liền là một nam nhân lỗ mãng?

"Ngô... Triệu Tử Tu ngươi hỗn đản!"

Trạng thái hiện tại hai người, thân thể Triệu Tử Tu có chút biến hóa Bạch Hiểu Tình đều có thể cảm giác được, huống chi là loại kịch liệt biến hóa này.

"Đừng nhúc nhích, chẳng lẽ ngươi không biết buổi sáng là thời điểm nam nhân tương đối không khống chế được sao!"

Ngày hôm qua hai người triền miên một đêm Bạch Hiểu Tình liền như vậy đi ngủ, hắn liền như vậy luôn luôn ở trong thân thể của nàng, vốn sáng sớm là thời điểm nam nhân tương đối dễ kích động, hơn nữa nàng luôn luôn lộn xộn, nếu Triệu Tử Tu không có chút phản ứng gì thì hắn thật đúng không phải nam nhân.

"Hỗn đản, ngươi đi ra ngoài cho ta!"

Tuy rằng không biết ngày hôm qua là chuyện gì xảy ra, nhưng hư thân là thật, mà tấm thân này thừa hoan rất ít nên dị thường mẫn cảm, làm sao chịu được kích thích mãnh liệt như vậy.

"Ta không cần, ngày hôm qua là ngươi cường bạo ta, hiện tại ngươi còn muốn hủy diệt chứng cớ sao?"

Tốt lắm, nữ trên nam dưới, hiện tại hai người còn trong trạng thái như vậy, nếu ở trong mắt người bên ngoài, tuyệt đối là Bạch Hiểu Tình cường bạo Triệu Tử Tu.

Bất quá hai người đều biết, nếu không phải Triệu Tử Tu nguyện ý, bằng vào võ công của hắn, Bạch Hiểu Tình làm sao có thể dễ dàng "Đắc thủ" như vậy.

Nghe được Triệu Tử Tu nói "Cường bạo", biểu cảm Bạch Hiểu Tình có chút vặn vẹo, tuy rằng không biết ngày hôm qua có phải thật là bản thân chủ động hay không, nhưng hiện tại nhìn tư thế này, khiến Bạch Hiểu Tình cảm thấy có chút kỳ lạ, bất quá nam nhân dưới thân nói bị cường bạo, làm Bạch Hiểu Tình cảm thấy nghiến răng nghiến lợi.

"Triệu Tử Tu, nếu ngươi không nghĩ lại bị 'Cường bạo' một lần nữa liền ngoan ngoãn câm miệng cho ta!"

Xem Bạch Hiểu Tình nghiến răng nghiến lợi, Triệu Tử Tu bỗng nhiên nở nụ cười, cười đến ngặt nghẽo.

“Muốn 'Cường bạo' ta một lần ngươi không có cơ hội, bây giờ nên ngoan ngoãn ở dưới thân ta, để cho ta yêu thương đi."

Thời điểm Bạch Hiểu Tình còn không rõ Triệu Tử Tu có ý gì, vị trí hai người đã thay đổi, Bạch Hiểu Tình cả người đều bị Triệu Tử Tu áp ở dưới thân.

Ở Bạch Hiểu Tình còn không kịp phản ứng lại chuyện gì xảy ra, Triệu Tử Tu dùng lực chen vào thân thể của nàng, xem khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên đỏ ửng.

"A... Triệu Tử Tu, ngươi... Ngươi hỗn đản!"

Nàng thế nào đều chưa hề nghĩ tới Triệu Tử Tu sẽ làm việc này, hiện tại thật đúng là cá nằm trên thớt mà.

"Ngày hôm qua thời điểm ngươi như vậy đối với ta ta chưa từng nói ngươi hỗn đản, cho nên hiện tại ngươi nên ngoan ngoãn đi."

Hiện tại Triệu Tử Tu đã không muốn nhẫn nại nữa, ngày hôm qua lúc đâm qua tầng chắn bên trong, Triệu Tử Tu chỉ biết nàng giống hắn hai người từ trước đến nay chưa từng trải qua việc này.

Lúc khác cũng không nói, hiện tại Triệu Tử Tu căn bản là không có cách nào thừa nhận việc Bạch Hiểu Tình lạnh lùng, nhất là sau khi trải qua sự tình ngày hôm qua.

"Ngày hôm qua... Ân, là ta... Là ta uống say..."

Bạch Hiểu Tình không cam lòng, phi thường không cam lòng, ngày hôm qua uống chút rượu sự tình thế nào biến thành như hiện tại, rõ ràng trước kia bản thân cũng thường xuyên uống rượu a, ngày hôm qua, ngày hôm qua thật sự là sai lầm!

"Có phải uống say hay không, không liên quan đến ta, nhưng ngày hôm qua nàng đã là nữ nhân của ta, điểm ấy tuyệt đối sẽ không thay đổi, Tình Nhi, là nàng trêu chọc ta, không có đạo lý nàng nói buông tay trước!"

Triệu Tử Tu bá đạo, nhất vấn đề tình yêu, Triệu Tử Tu đời này chỉ yêu duy nhất Bạch Hiểu Tình, hắn sau khi chiếm được sẽ không buông tay!

"Triệu Tử Tu, ngươi không thể bắt buộc ta, a..."

Tấn công dồn dập, khiến Bạch Hiểu Tình ngay cả lời muốn nói đều không thể nói ra, biến thành những tiếng rên rỉ, hiện tại lời cự tuyệt, Triệu Tử Tu một câu đều không muốn nghe, hắn vẫn là câu nói kia, đã trêu chọc hắn, hắn liền muốn nàng cùng hắn trầm luân!

"Tình Nhi, nàng là của ta, cũng sẽ chỉ là của ta, mà ta cũng vậy là của nàng, cũng chỉ là của một mình nàng!"

Đây là trước lúc Bạch Hiểu Tình ngất đi, Triệu Tử Tu ở bên tai nàng kiên định thề.

Xem thiên hạ trong lòng đã ngất đi, Triệu Tử Tu khóe miệng rốt cục vẫn mang theo một tia mỉm cười, đây là lựa chọn của hắn, mặc kệ nói như thế nào hắn vĩnh viễn sẽ không hối hận.

Đợi đến tương lai một ngày nào đó nàng rời khỏi bản thân, hắn tình nguyện dùng thủ đoạn, đem nàng vĩnh viễn nằm trong tay hắn.

"Chủ tử, Bạch cô nương nàng..."

Thanh âm vừ rồi vang lên, tuy rằng không rõ chuyện gì, nhưng quản gia đều đoán được bên trong xảy ra sự tình gì, cho nên hắn có chút lo lắng, sự tình lần trước Bạch cô nương lâu như vậy đều không thèm quan tâm chủ tử, như vậy lần này...

"Không cần lo lắng, sinh khí vài ngày thì tốt rồi."

Hơn nữa nếu tức giận bất quá hắn liền không để ý nàng phản kháng làm lại một lần nữa mà thôi, bất quá dù sao hôm qua là nàng khởi đầu, hiện tại nàng không thể giận dỗi thời gian dài được.

Mà lúc này ở trong phòng Bạch Hiểu Tình đã tỉnh lại.

Kỳ thực nàng cũng không có ngất đi quá lâu, dù sao nàng là sát thủ, thể lực không kém như vậy, nhưng hiện tại nàng là xấu hổ và giận dữ muốn chết a, vậy mà bị người ta làm đến hôn mê, thật sự là rất dọa người!

Bất quá càng thêm dọa người là, Bạch Hiểu Tình đã nhớ lại sự tình ngày hôm qua, ngày hôm qua thật là bản thân đối Triệu Tử Tu động thủ động cước, càng thêm là bản thân cưỡng bức hắn, nàng thật không có mặt mũi gặp người.

"Bạch cô nương, chủ tử phân phó chuẩn bị nước ấm cho ngài, chủ tử nói ngài trước tắm rửa một cái, sẽ thoải mái một chút."

Lời này của quản gia nghe thế nào đều làm cho người ta cảm thấy thật ái muội, hiện tại Bạch Hiểu Tình thật là không muốn sống, quá mất mặt!

"Đi ra ngoài!"

Nghe thanh âm Bạch Hiểu Tình có chút bi phẫn, quản gia cười một tiếng chậm rãi đi ra ngoài, khóe miệng mang theo tươi cười thỏa mãn, xem ra trong vương phủ này thật sẽ có một nữ chủ, xem ra sau này chủ tử không còn cô đơn một mình nữa!

Tuy hai người bởi vì sự tình này mà quan hệ hòa dịu đi rất nhiều, nhưng Bạch Hiểu Tình càng không cho Triệu Tử Tu hoà nhã, buổi tối muốn đến phòng Bạch Hiểu Tình ngủ, liền bị nàng một cước đá xuống giường, cuối cùng chỉ có thể mang bộ mặt xám xịt về phòng.

Bất quá, mặc dù là như vậy, Triệu Tử Tu vẫn cảm thấy phi thường vừa lòng, dù sao một người có sức sống nhân, so với một nàng hoàn toàn coi thường chính mình là tốt hơn nhiều.

"Chủ tử, tâm tình của ngài tốt lắm."

Nhìn Bạch Hiểu Tình trong phòng đi ra, ngoài dự kiến của quản gia, thoạt nhìn tâm tình của hắn là phi thường không sai, hoàn toàn không có bộ dáng uể oải.

"Coi như là đúng đi."

Tuy rằng bị Bạch Hiểu Tình đá ra ngoài, nhưng dù sao không phải là đối với hắn không có phản ứng gì cả.

Bất quá đừng tưởng rằng đem hắn đuổi ra ngoài là xong, hiện tại Triệu Tử Tu đã chuẩn bị rất tốt, việc hắn nhận định tuyệt đối không có khả năng không thành công, dù sao hắn đã quyết định sẽ cùng Bạch Hiểu Tình làm tiếp một lần, như vậy tuyệt đối sẽ không cho nàng cơ hội đào tẩu!

Xem bộ dạng này của Triệu Tử Tu này, quản gia coi như là yên tâm, hai chủ tử đã giằng co thời gian lâu như vậy, hiện tại nên tu thành chính quả thôi.

Nhất là chủ tử, cô đơn nhiều năm như vậy, hiện tại cuối cùng có một người có thể bồi ở bên hắn thân trăm năm, như vậy là tốt rồi

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play