*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: susublue

"Chàng đoán ta sẽ thế nào?" Bạch Hiểu Tình cười hì hì nhìn Triệu Tử Tu, biểu cảm này của nàng khiến Triệu Tử Tu bắt đầu bồn chồn, không biết mình đã sai ở đâu.

"Đoán không được, suy nghĩ của nàng đều vượt xa người thường, ta thật sự không thể đoán được trong đầu của nàng đang nghĩ cái gì?" Nụ cười của Bạch Hiểu Tình khiến Triệu Tử Tu nổi da gà, bình thường thấy nữ nhân này lạnh lùng quen rồi, hôm nay đột nhiên lại cười với hắn, điều này thật sự rất khủng bố.

"Ta sẽ càng thương chàng hơn, sau đó cướp chàng lại từ trong tay nữ nhân khốn kiếp kia, chàng có tin không?" Bạch Hiểu Tình vuốt trán Triệu Tử Tu rồi chậm rãi nói, khiến chóp mũi của Triệu Tử Tu đổ mồ hôi lạnh.

"Có phải nàng đã sớm đoán được ta sẽ không đồng ý nàng ta đúng không?" Triệu Tử Tu nghĩ rằng dù thế nào thì hắn cũng sẽ từ chối nàng ta, bây giờ bản thân hắn đã an toàn.

"Ta không có, ta luôn đánh cược với bản thân mình, ta vốn không biết chàng sẽ đồng ý với nàng ta cái gì, nhưng ta đã nghĩ rồi, nếu chàng đồng ý thì ta sẽ giết chết đôi cẩu nam nữ các ngươi?" Lúc này Bạch Bạch Hiểu Tình hoàn toàn không cho Triệu Tử Tu chút mặt mũi nào mà trực tiếp kề thanh kiếm ở cổ hắn.

"Nàng đánh cược với bản thân mình nhưng nàng có biết là võ công của nàng không đánh lại ta không." Trong lòng Triệu Tử Tu chấn động, thật là đáng sợ, nhưng cũng lập tức thử Bạch Hiểu Tình một chút.

"Tuy rằng không thể giết chàng ngay lập tức được nhưng ta có thể tìm cơ hội khác để giết chàng."

"Ví dụ như lúc chàng ngủ, lúc chàng ăn cơm, còn cả lúc chàng ngủ chung với ta, chỉ cần chàng thay lòng thì ta sẽ xử lý chàng không chút mềm lòng." Bạch Hiểu Tình hung hăng nhìn thẳng Triệu Tử Tu.

"Hoặc là ta có thể hạ độc." Vốn cho rằng Bạch Hiểu Tình đã nói xong, nhưng sau đó Bạch Hiểu Tình bổ sung một câu khiến Triệu Tử Tu thật sự muốn trợn trắng mắt.

"Đều nói độc nhất là lòng dạ đàn bà, hôm nay ta thật sự được chứng kiến rồi, có phải là quá độc ác rồi không?" Lúc này không cần Bạch Hiểu Tình sờ trán hắn mà chính hắn tự sờ trán mình, bởi vì thật sự rất khủng bố.

"Sau đó ta sẽ tự sát." Bạch Hiểu Tình bình tĩnh nói xong câu cuối cùng mình muốn nói.

Tuy rằng chỉ một câu nói không có chút tình cảm gì, nhưng Triệu Tử Tu lại cảm thấy lòng mình ấm áp, thì ra tính chiếm hữu trong lòng nàng mạnh mẽ như vậy.

"Yên tâm đi, nha đầu ngốc, cho dù ta có chết cũng sẽ không để nàng tự sát." Giờ phút này Triệu Tử Tu đầu bỗng nhiên nóng lên, cảm giác thật ấm áp.

"May là ta không thu nhận nữ nhân kia, nếu không ta đã thật sự mất nàng rồi, hơn nữa ta chưa từng có ý nghĩ muốn nàng ta, trong lòng ta, không có nữ nhân nào quan trọng hơn nàng." Lúc này Triệu Tử Tu rất vui vẻ ôm Bạch Hiểu Tình.

"Ta chỉ thuận miệng nói vậy thôi, vậy mà chàng lại tưởng là thật, có phải nghe rất tốt không, nhưng mà câu cuối cùng ta nói cũng không nhất định sẽ tự sát." Thấy Triệu Tử Tu tỏ vẻ dịu dàng, Bạch Hiểu Tình lại bắt đầu nhịn không được đùa dai.

"Nàng còn muốn làm gì, bây giờ nàng đã là người của ta, nàng có muốn cái gì khác cũng không được, trong lòng nàng chỉ có thể có một mình ta." Trái tim vốn yên bình của Triệu Tử Tu lại bị câu nói vừa rồi của Bạch Hiểu Tình khơi dậy cảm giác bất an.

"Ta còn có thể đi tìm nam nhân khác, chàng nói xem có đúng không?" Lúc nghe đến điều này Triệu Tử Tu bỗng im bặt đi, dienxdafnleequysdoon chỉ hung hăng nhìn chằm chằm Bạch Hiểu Tình, trong mắt và trên mặt đầy lửa giận.

"Nàng... Dám..." Mắt Triệu Tử Tu nén lửa giận nhìn chằm chằm Bạch Hiểu Tình, gằn từng chữ.

"Chàng đã chết rồi còn quản ta có dám hay không sao?" Bạch Hiểu Tình như rất sợ Triệu Tử Tu như bây giờ nên tránh né cái ôm của hắn rồi chạy về phía nhà ăn.

"Dù sao bây giờ ta vẫn chưa chết, hiện tại có thể cho nàng nhận thức sự lợi hại của ta." Nói xong Triệu Tử Tu hung ác đuổi theo Bạch Hiểu Tình, sau khi bắt được nàng thì liền khiêng ở trên vai đi về phía phòng ngủ.

"Gần đây tâm trạng của Vương gia chúng ta càng ngày càng tốt?" Lúc Triệu Tử Tu và Bạch Hiểu Tình về phòng, vài ám vệ bỗng nhiên nhảy ra khỏi chỗ tối, bàn tán về chuyện của Triệu Tử Tu và Bạch Hiểu Tình.

"Đúng vậy, ta thấy gần đây nụ cười của ngài ấy càng lúc càng nhiều, cũng nhờ Vương phi đến của chúng 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play