Hạ Triều Ca bị Hạ Uyển Tình gào thét dọa cho ngu người luôn.

Ngơ ngác nhìn Hạ Uyển Tình, một chút tinh thần cũng chưa hồi phục lại được.

Với luật lệ chốn thâm cung mà Hạ Uyển Tình cũng có thể dụ dỗ Hề Minh Húc được!

Trâu quá nhỉ?

Tâm đầu ý hợp, yêu nhau thật lòng, cầu xin nàng tác thành?

Cái tiết mục này biến nàng thành ác nhân, bổng đánh uyên ương?

“Hoàng tỷ, từ nhỏ đến lớn, muội đều chưa cầu xin tỷ, chỉ lần này, có được hay không?”

Hạ Uyển Tình khóc lê hoa đái vũ, điềm đạm đáng yêu.

Giề? Hạ Triều Ca cảm thấy nàng ta nói lời này hơi sai sai.

Chẳng lẽ, ngươi chưa từng cầu xin ta, nên ta phải mang lòng cảm ơn ngươi sao?

Chúng ta lại không thân thiết, ngươi không có việc gì thì sao lại tới cầu ta!

Hạ Triều Ca không nói chuyện, Hạ Uyển Tình khóc dữ dội hơn.

“Hoàng tỷ, từ nhỏ đến lớn cái gì tỷ cũng có, bất luận muội nỗ lực bao nhiêu thì trong mắt phụ hoàng cũng không có muội, cái gì cũng đều là của tỷ.”

“Thật ra muội không hận, muội cũng không trách tỷ, nhưng lần này, người Minh Húc yêu là muội, tỷ cũng đừng tranh đoạt huynh ấy với muội được không?”

Hạ Triều Ca bị lời nói này chặn họng nói không ra lời!

Thì ra nàng được sủng ái thì phải xin lỗi người khác? Lòng nàng nên hổ thẹn?

Đây là cái logic thần thánh gì vậy!

Huống chi, Hạ Triều Ca nàng đi đoạt Hề Minh Húc khi nào!

Tâm tư Hạ Triều Ca đang lạc trôi tận đảo xa, đối mặt với Hạ Uyển Tình đang đau khổ cầu xin, im lặng không lên tiếng.

“Hoàng tỷ, muội van cầu tỷ, Minh Húc không thích tỷ, các người cùng một chỗ cũng sẽ không hạnh phúc đâu!”

Hạ Triều Ca nghe thế, suýt chút nữa hộc máu!

Đoạn lời kịch này sao mà giống của nữ chính ngốc nghếch trong mấy bộ phim cẩu huyết chiếu lúc 8 giờ tối thần thánh thế nhỉ!

Hạ Uyển Tình này hiển nhiên là một bạch liên hoa* yếu đuối!

* chỉ mấy thím giả tạo hiền lành ý:)))

Việc này khiến Hạ Triều Ca nghĩ đến mệnh cách của mình.

Mệnh cách của nàng có không ít mấy đoạn này, nhưng đều dùng ở trên người nữ phụ độc ác.

Hoả Tinh nhất định là tham khảo mệnh cách nàng viết, bắt đầu bố trí chuyện cẩu huyết lên người nàng!

Hơn nữa, sao nàng có cảm giác đóa bạch liên hoa Hạ Uyển Tình này quen thuộc như vậy!

Nhất định là phiên bản của Vu Sơn Thần Nữ rồi!

Hạ Uyển Tình cùng Dao Cơ, người tài có nét mặt dịu dàng, đều là nữ thần vạn chúng hiền lương thục đức!

Nhưng hôm Dao Cơ ở trước mặt Thiên Đế, đã cho nàng phát hiện Dao Cơ là bạch liên hoa.

Bây giờ Hạ Uyển Tình lại liều mạng diễn kịch tát nước bẩn lên người nàng, cũng là bạch liên hoa điển hình!

Lưỡng tình tương duyệt, bổng đánh uyên ương, bạch liên hoa...

Trong đầu Hạ Triều Ca xoẹt ra một ý nghĩ, Dao Cơ này không phải là dựa theo dáng vẻ chính mình làm ra Hạ Uyển Tình chứ?

Cho nên, trong mệnh cách của Thương Lăng, Hạ Uyển Tình mới là nữ chính, mà nàng là một nữ phụ độc ác?

Càng nghĩ càng thấy ớn quá đi, Hạ Triều Ca lạnh cả sống lưng.

“Hoàng tỷ, tại sao tỷ không nói chuyện? Tỷ, tỷ đây là không muốn sao?”

Hạ Triều Ca tỉnh hồn, bình ổn tinh thần.

“Hoàng muội nói mấy lời này là sao, ta cũng là vừa mới nhận được tin tức thôi.”

Hạ Triều Ca tiến lên đỡ Hạ Uyển Tình dậy.

Hạ Uyển Tình thút tha thút thít đứng dậy, như là hoa sen sau mưa, khiến người ta không nỡ.

“Ý của Hoàng tỷ là muốn tác thành cho bọn muội?”

Hạ Triều Ca cười cười, vỗ vỗ tay Hạ Uyển Tình.

“Chuyện này là phụ hoàng làm chủ, mặc dù ta đối với Hề Minh Húc không có ý gì, nhưng cũng không thể kháng chỉ.”

Hạ Uyển Tình kinh ngạc thất sắc, Hạ Triều Ca lại vỗ tay trấn an nàng ta.

“Bất quá phụ hoàng từ trước đến nay anh minh, chuyện này ta sẽ bẩm báo với người, còn kết quả thế nào ta cũng không dám khẳng định.”

Hạ Triều Ca vẻ mặt khó xử.

“Không sao, phụ hoàng nghe tỷ nhất, chỉ cần tỷ nói, người nhất định sẽ thu hồi mệnh lệnh đã ban ra!”

Hạ Triều Ca cười nhạt trong lòng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play