Ánh mắt Chỉ Hề buồn bã.

Lịch kiếp, nàng là làm sao cũng không muốn đi, đó là ác mộng của nàng, lái đi không được.

Thấy Chỉ Hề vẫn là dáng vẻ rất không tình nguyện, Thanh Ly thở dài.

“Chỉ Hề, qua lần này, về sau cái gì cũng sẽ tốt đẹp. Nếu muội ở Thiên cung không vui, muội có thể dời đến Thanh Liên Linh Sơn.”

Chỉ Hề lắc đầu: “Ta không phải không vui, tại Thiên Phủ Cung của mình sống rất tốt.”

Đây là lời nói thật, có hai bằng hữu, còn có một đám tiểu tiên nữ mặc dù bát quái nhưng vẫn còn tính hữu hảo.

Trước khi không gặp phải Thương Lăng, cuộc sống của nàng tạm ổn trôi qua vẫn rất thích ý.

“Thanh Ly, ma khí trên người ta làm sao có? Ta đến yêu giới rồi sao? Có phải có quan hệ gì cùng yêu giới hay không?”

Chỉ Hề ngẫm lại, vẫn hỏi ra vấn đề này.

Ở cái thế giới này, trừ hồ ly, Thanh Ly là người thứ hai biết nàng mất trí nhớ, cũng là người trong đầu nàng cảm thấy có thể tín nhiệm.

“Không có, muội chưa từng đến yêu giới, không có bất cứ quan hệ gì cùng yêu giới cũng. Muội chỉ là không may, đụng tới cuộc chiến thần ma, là người vô tội vạ lây thôi.”

Chỉ Hề nháy nháy mắt: “Chỉ đơn giản như vậy thôi?”

“Chỉ đơn giản như vậy.”

“Vậy ta thực sự rất xui xẻo nha!”

“Nếu không lấy một ít tu vi này của muội, nếu là thật có ma đầu đối phó với muội, muội còn có thể sống ư?”

Chỉ Hề nghiêm túc gật đầu, ngày cả Xích Đế nàng còn đánh không lại, khẳng định không thể sống.

“Hơn nữa nếu như muội là ma, ma khí là căn cốt của muội, làm sao có thể trừ đi được?”

“Nhưng qua lâu như vậy ta cũng không có bị ma khí ảnh hưởng, trừ hay không trừ dường như cũng không có quan hệ gì mà.”

Chỉ Hề vẫn cự tuyệt, có thể không lịch kiếp liền không lịch kiếp.

Lúc này, Thanh Ly bỗng nhiên tự tay bắt lấy tay Chỉ Hề, đưa bàn tay nhỏ của nàng đặt trong lòng bàn tay mình, sau đó tay kia để ở khoảng trống phía trên tay nàng.

Từng đạo pháp lực màu lục giống như là liễu xoay tròn chập chờn thâm nhập vào trong lòng bàn tay Chỉ Hề.

Chớp mắt sau, Thanh Ly giơ tay lên, theo chỗ hắn giơ lên, còn có từng tia pháp lực màu lục bị hắc sắc ma khí lượn lờ.

Thấy một màn như vậy, Chỉ Hề kinh ngạc đến ngây người.

Nàng vẫn luôn không cảm giác được, không nghĩ tới trong cơ thể mình thật sự có ma khí!

Thanh Ly thu hồi pháp lực, cũng thu tay về, sau đó ngẩng đầu nhìn Chỉ Hề, một đôi mắt đặc biệt nghiêm túc.

Chỉ Hề thở dài một hơi, nói như vậy, thật sự chạy không khỏi rồi.

“Chỉ có một mình ta lịch kiếp sao?”

Thanh Ly nhíu mày lại, trong mắt lóe lên vẻ nghi hoặc.

“Muội thành thần, muội lịch kiếp, còn cần người theo sao? Hay là muội muốn ta đi cùng muội?”

Chỉ Hề vội vàng lắc đầu, nàng nói: “Không cần, loại chuyện nhỏ này ta có thể giải quyết.”

Thanh Ly cưng chìu cười, tự tay nhẹ nhàng sờ sờ đầu Chỉ Hề.

“Vậy muội chuẩn bị một chút, ngày mai ta độ tu vi cho muội, giúp muội đề thăng tới điểm đột phá.”

“Huynh độ tu vi cho ta? Thế này có không tốt lắm không? Đây chính là tu vi của huynh mà!”

“Không sao cả, ta cũng không thiếu chút này.”

Chỉ Hề gật đầu.

“Nghỉ ngơi thật tốt, ta đi trước, đừng ra khỏi linh trì, tổn thương trên người muội còn cần linh khí bên trong linh trì nuôi dưỡng.”

“Ta biết rồi!”

Thanh Ly đứng dậy rời đi, trong nháy mắt ra khỏi Thanh Liên Linh Trì, nụ cười trên mặt biến mất, chân mày hơi cau lại.

Trong đầu hồi nhớ lại bên trong phòng khách, đối thoại cùng với ước định với Thương Lăng, rơi vào trầm tư.

Bên trong phòng khách hương trà lượn lờ, từng đợt khói nhẹ thoảng, mùi thơm ngát thanh nhã.

“Không biết Thương Lăng Thượng Thần tìm được Thanh Liên Linh Sơn thế nào?”

” Nếu Thanh Ly Thần Tôn muốn người ta không biết, sao không diệt cỏ tận gốc?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play