“ Phong Thành, vợ anh quá ngượng ngùng." Thấy Tống Khinh Ca không nói lời nào, Cốc Tâm Lôi dương dương nhướn mày. Trời sinh cô ta bản tính kêu ngạo, trong mắt luôn không coi ai ra gì, giọng nói bỡn cợt: “ Không thích hợp với hội của chúng ta."
Tống Khinh Ca nhìn thái độ vênh váo, coi trời bằng vung của cô ta. Đúng là xuất thân trong gia đình cao quý. Gia thế của bọn họ đúng là cô không thể so được.
“ Hội gì, sao anh lại không biết?" Đại Boss khẽ mím môi, sắc mặt lạnh nhạt nhìn Cốc Tâm Lôi.
Cốc Tâm Lôi bị sặc ngôn, trong lòng khó chịu nhưng vẫn duy trì thái độ tự đắc: " Thì là.. ở đại viện đó. Chúng ta đều là con cháu trong đại viện, cha ông đều là cán bộ cao cấp, như vậy coi như là người trong một hội rồi."
“ 10 tuổi anh đã sang Úc." Đại Boss lạnh lùng cùng cô phân rõ ranh giới: " Khi còn bé cũng ở đại viện không nhiều.. Ba mẹ anh đều làm nghề buôn bán. Xem ra không thể ở cùng một hội với em được."
Cốc Tâm Lôi bị anh làm cho bẽ mặt, sắc mặt không được tốt, lúng túng nhìn Tống Khinh Ca. Sau đó, lấy cớ rời đi.
“ Anh nói chuyện trực tiếp như vậy, không sợ làm cô ấy giận sao?" Tống Khinh Ca ngước mắt nhìn Đại Boss. Người đàn ông này, quá thẳng thắn không hề giữ thể diện cho người đối diện.
Đại Boss cúi đầu đáy mắt sâu thẳm nhìn cô: " Cô ấy tức giận hay không liên quan gì đến anh?" Anh nhéo nhéo mũi cô, cưng chiều nói: " Chỉ cần em đừng hiểu lầm là tốt rồi."
Tống Khinh Ca mím môi cười, anh thản nhiên như vậy cô còn hiểu lầm cái gì?: " Em thấy hình như cô ấy rất thích anh." Trực giác của phụ nữ không bao giờ sai, cô có thể cảm giác được Cốc Tâm Lôi rất ghét mình, hơn nữa còn cảm giác được cô ta rất thích anh.
“ Vậy thì sao?" Đại Boss nhướn mày hỏi.
“ Cô ấy dáng dấp thật đẹp." Tống Khinh Ca nhìn anh.
“ Chuyện này liên quan đến anh sao?" Đại Boss hỏi ngược lại cô.
“ Sao lại không liên quan đến anh?" Tống Khinh Ca xỉa xỉa ngón tay vào ngực anh: " Anh biết rõ là cô ấy thích anh, vậy mà còn mời cô ấy đến dự hôn lễ, có phải muốn kiếm thêm tình địch cho em không?"
“ Em ghen?"
“ Ai thèm ghen!” Cô cứng rắn đáp lại. Cô đâu phải bình dấm chua.
Đại Boss nhìn cô: " Anh không mời cô ấy." Trừ Sang Đình Nghi và các cổ đông của tập đoàn đa liên kết ra, anh không mời thêm bất cứ ai trong đại viện. Anh còn không biết tại sao Cốc Tâm Lôi lại đến.
Tống Khinh Ca kinh ngạc: " Sao cô ấy lại đến?"
“ Ai biết?" Đại Boss nói, nếu người ta đã có ý tốt đến dự hôn lễ, thì cũng không thể đuổi đi được.
“ Có khi nào ngày mai cô ấy định cướp chú rể không." Tống Khinh Ca mỉm cười nói đùa.
Đại Boss nghe cô nói thì cau mày: " Không nhàm chán như vậy đâu!”
Tống Khinh Ca nhìn bộ dạng tự đắc của anh, đấm nhẹ vào vai anh: " Xem bộ dạng đắc ý của anh kìa, thật đáng ghét."
“ Ghét sao tối qua lại ôm anh chặt như vậy?" Đại Boss ranh mãnh giễu cợt cô.
Ách! Nghĩ đến tối hôm qua, mặt cô đỏ ửng, lên án anh: " Là anh dụ dỗ em về nhà anh!”
“ Cái gì mà nhà anh." Đại Boss ôm lấy cô, kéo cô vào ngực: " Đó là nhà chúng ta."
“ Có người nhìn." Cô cúi đầu, hơi giãy giụa, đang đứng ở ban công mà.
“ Sợ gì?" Đại Boss cúi đầu định hôn.
“ Đáng ghét!” Vừa nói xong môi đã bị chặn lại.
--
Trên lầu 2, Sang Lan Cầm vừa nhận một cuộc điện thoại, trong lòng uất hận đến cực điểm, lại nhìn thấy một màn ngọt ngào kia, trong nháy mắt lửa giận bừng bừng, tay chống trên bàn, thật lâu tinh thần vẫn chưa phục hồi lại.
--
Trong đại sảnh lầu một, Cốc Tâm Lôi nhìn một màn này, giận đến nghiến răng.
--
Hứa Uyển đứng ở cửa sổ sát đất, nhìn bọn họ. Cô mỉm cười, cảm thấy mừng cho Khinh Ca. Khi quay đầu lại, phát hiện chẳng biết Lê Hân đã đứng ở đằng sau từ bao giờ.
--
“ Nhìn kìa, nhìn kìa." Sang Đình Nghi kéo kéo tay áo Hứa Khiêm, chỉ về phía Đại Boss và Tống Khinh Ca.
Hứa Khiêm vừa nhìn liền rời mắt đi chỗ khác, xoay người rời đi.
“ Quá ngọt ngào." Sang Đình Nghi đi sau lưng anh, hai tay ôm lấy mặt: " Anh tôi trước kia rất lạnh lùng, không ngờ gặp được chị dâu lại thay đổi lợi hại như vậy." Cô nghiêng đầu: " Tiền bối..” Thấy Hứa Khiêm đã đi cách mình khá xa, cô tức giận bĩu môi.
--
Châu phi.
Zazza đến trạm viện trợ để khám bệnh. Ở phòng số 2 gặp được Kiều Hải Thần, anh vui mừng: " Bác sĩ Kiều, cô trở về từ bao giờ vậy?"
Kiều Hải Thần đang đeo khẩu trang, sắc mặt nhàn nhạt: " Hôm qua." Sau đó, hỏi triệu chứng bệnh và kê cho Zazza đơn thuốc, không quên dặn dò cần kiêng những thứ gì.
Cuối cùng, Kiều Hải Thần không nhịn được liền hỏi: " Vết thương trên tay Cao Tử Thuỵ thế nào rồi?"
“ Đã khép miệng lại rồi." Zazza nhìn cô, có chút kích động.
“ Vậy à?" Kiều Hải Thần hơi cúi đầu: " Vậy thì tốt rồi, anh nhớ nói với anh ấy mặc dù vết thương đã khép miệng lại nhưng vẫn phải kiêng không ăn các món cay, hạn chế nước dính vào."
Zazza nói: " Oh, Tử Thuỵ về nước rồi."
Kiều Hải Thần hơi giật mình, bút trong tay rơi xuống bàn, không nói thêm điều gì. Chờ đến khi Zazza đi khỏi, có đồng nghiệp đến tìm cô: " Honey, cậu định kéo dài thời hạn tình nguyện bao lâu, tôi giúp cậu làm báo cáo, sau đó fax đến hội chữ thập đỏ."
“ Không cần." Kiều Hải Thần ngước mắt: " Tôi chuẩn bị về nước, không có ý định kéo dài thời hạn nữa."
--
Khụ! Khụ! Khụ!
Mấy tiếng ho khan truyền đến.
Tống Khinh Ca đẩy Đại Boss ra, nhìn thấy Ô Tĩnh và Cao Tử Thuỵ thì sắc mặt khẽ ửng hồng, lúng túng, xoay người rời đi.
Đại Boss nhìn bóng lưng cô, khoé môi hơi nhếch.
“ Đại Boss, ban ngày ban mặt làm chuyện như vậy, hình như không được tốt lắm." Cao Tử Thuỵ mặt dày, cợt nhả trêu ghẹo: " Luật sư Ô, hành vi vừa rồi của bọn họ có được coi là “ làm tổn thương những trái tim cô đơn”?"
Ô Tĩnh cau mày, nghiêm trang nói: " Hình như là thế! Tử Thuỵ, cậu vừa chụp lại bằng chứng rồi đúng không?"
“ Tách." Cao Tử Thuỵ cố ý lấy điện thoại di động ra: " Đều lưu hết ở đây rồi, tuỳ thời điểm có thể lôi ra hù doạ một số người."
Nhìn hai người bạn thân cố ý làm trò, Đại Boss cười.
“ Tử Thuỵ, xem ra đất Châu Phi nuôi dưỡng cậu rất tốt." Đại Boss cười, trêu chọc Cao Tử Thuỵ da rám nắng: " So với trước đây nam tính, có mùi vị đàn ông hơn rồi."
“ Phơi nắng mà được gọi là có mùi vị đàn ông sao?" Ô Tĩnh chuyển mũi nhọn, cùng Đại Boss đứng chung một chiến hạm: " Tử Thuỵ, muốn có mùi vị đàn ông, không phải phơi nắng mà được đâu, mà phải có phụ nữ. Giống như Đại Boss, hiện tại có Khinh Ca, trên người tản mát mùi vị. Đây mới gọi là mùi vị đàn ông."
Mới vừa cùng nhau giễu cợt Đại Boss, vậy mà lúc này lại bị hai người cười cợt. Bạn bè là thuyền nhỏ, nói lật liền lật. Cao Tử Thuỵ hừ một tiếng: " Mặc kệ các cậu."
Ô Tĩnh vỗ vai Cao Tử Thụy, cười có chút quỷ dị: " Hôm qua mẹ cậu gọi điện cho tôi.. Cậu đoán xem mẹ cậu nói với tôi chuyện gì?"
Ách! Cao Tử Thuỵ nhíu mày, nghĩ đến hôm qua mẹ Cao càu nhàu, chắc chắn là không có chuyện tốt.
“ Bác gái nói rằng, nhờ tôi đưa cậu đi quán bar, giúp cậu tìm một người phụ nữ." Ô Tĩnh cười: " Tử Thuỵ, mẹ cậu thật là thoáng!”
Đại Boss cười ha ha.
Cao Tử Thuỵ đầu đầy vạch đen.
“ Bác ấy còn nói, nếu như cậu không nghe thì tôi cứ chuốc cho cậu say, sau đó quăng cậu lên giường, tìm một người phụ nữ..” Ô Tĩnh cười xấu xa: " Tử Thuỵ, cậu thành thật khai báo, có phải cậu bị “cong” không?"
“ Cậu mới là bị “cong”." Cao Tử Thuỵ càu mày, không vui nói.
Ô Tĩnh thấp giọng nói: " Vậy cậu thành thật khai báo, rốt cuộc đã ngủ qua với phụ nữ chưa?"
Sắc mặt Tử Thuỵ không được tốt: " Biến!”
“ Hay là cậu bị lãnh cảm? Hoặc là “không lên được”?" Ô Tĩnh mặt dày hỏi bạn.
“ Go to hell." Cao Tử Thuỵ bực bội.
Ô Tĩnh cười cợt: " Chẳng lẽ cậu đã cua được cô nàng nào ở Châu Phi?"
Tử Thuỵ hừ một tiếng.
“ Châu phi toàn người da đen mà cậu cũng xuống tay được?" Ô Tĩnh không sợ chết nói: " Tử Thuỵ, khẩu vị của cậu quá nặng."
Tử Thuỵ nhao lên: " Ai nói ở bên châu phi toàn người da đen hả?" Vừa dứt câu, phát hiện mình nói hớ. Nghĩ đến Kiều Hải Thần, trong lòng Cao Tử Thụy lại mơ hồ buồn bực.
“ Đại Boss, Tử Thuỵ có biến!” Ô Tĩnh cười ha ha, anh cố ý nói lòng vòng để dò xét hộ mẹ Cao, y như rằng Cao Tử Thuỵ đã mắc bẫy.
Đại Boss không hề bất ngờ: " Tử Thuỵ, cậu có bạn gái rồi hả?"
“ Không có." Cao Tử Thuỵ phiền não nói.
“ Thế.. Bác sĩ Kiều ở trạm viện trợ, là thế nào với cậu?" Đại Boss phun ra một câu, trúng tim đen người nào đó.
Sao cậu ấy lại biết? Cao Tử Thuỵ giật mình, không lên tiếng.
“ Bác sĩ Kiều là ai?" Ô Tĩnh Ngược lại vô cùng hứng thú: " Tử Thuỵ, nói tôi nghe một chút."
Đại Boss cố ý nói: " Ô Tĩnh, đừng bắt cậu ấy nói nữa. Dù sao cậu ấy cũng làm cho người ta giận, bỏ chạy rồi, đoán chừng phim đã đến tập cuối."
Cao Tử Thuỵ lườm lườm: " Đừng có nghe Zazza nói bậy."
Đại Boss khoác tay lên vai Tử Thuỵ: " Zazza có nói bậy hay không tôi không biết." Anh nhìn Cao Tử Thuỵ, nói bâng quơ: " Chẳng qua, tôi có mấy người bạn làm việc ở hội chữ thập đỏ.. Muốn tra lý lịch của bác sĩ, thật là quá dễ dàng."
Sắc mặt Cao Tử Thuỵ không tự nhiên.
“ Đại Boss, đưa lý lịch của bác sĩ Kiều cho tôi." Ô Tĩnh trêu: " Tôi chưa có bạn gái, đang muốn tìm bác sĩ..”
Đại Boss nhìn Cao Tử Thuỵ, cười ha ha: " Được, lát nữa tôi cho cậu."
Nhìn hai kẻ đang nhạo báng mình, Cao Tử Thuỵ đầu đầy vạch đen. Đột nhiên nói: " Đại Boss, tình địch của cậu đến." Anh chăm chú nhìn ra hướng sảnh lớn của khách sạn, chỉ sợ thiên hạ chưa đủ loạn: " Aizaa, sao lại nhiệt tình thế này, cùng Khinh Ca ôm nhau. Nhìn, nhìn đi. Có khi nào hôn nhau luôn không?"
“ Chuyện gì thế? Ở đâu?" Ô Tĩnh bát quái hỏi.
Đại Boss nhìn sang, ở đại sảnh khách sạn, Tống Khinh Ca và Âu Dương Nghiễm đang ôm nhau, trong lòng Đại Boss man mát vị chanh, mấp máy môi, nhíu nhíu mày.
Mới vừa bị bọn họ một phen trêu chọc, Cao Tử Thuỵ đang ôm đầy một bụng bất mãn, chưa tìm được nơi phát tiết, e sợ chuyện chưa đủ loạn, chậm rãi nói: " Là thanh mai trúc mã của Tống Khinh Ca, trước đó là sinh viên xuất sắc của học viện tài chính. Nghe nói hiện tại làm nhân viên công chức trong chính phủ."
Ô Tĩnh nhìn qua, không hề có lập trường: " A, dáng người không tệ, cùng Khinh Ca rất hợp."
“ Đâu chỉ có hợp, còn rất xứng đôi." Cao Tử Thuỵ cố ý nói.
Đại Boss nghe xong, liền đen mặt.
“ Sao nhìn người đó quen quen?" Ô Tĩnh đột nhiên nói: " A, đây không phải là người cùng Khinh Ca truyền scandal sao?" Anh nhìn Cao Tử Thuỵ: " Chẳng lẽ trước đó họ là một đôi?"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT