Đi theo Tú bà còn có Bối Tác Tư cùng Lý Tầm Hoan, mang theo bốn người của Lý Tầm Hoan cùng với hai hộ vệ cao to dũng mãnh đi theo hộ tống cùng đến cái lầu gác trong Bách Hoa Viện này, vào lúc đó trong lầu các đã chật kín người, bên trong mấy ngàn thước vuông của lầu các hàng chục bàn lớn nhỏ, mỗi người đều diện cẩm y hoa phục, dáng điệu cao quý, cử chỉ nho nhã, người nhỏ cũng không quá mười lăm, người già nhất cũng đã hơn bảy mươi, lúc này ai ngồi ở đó cũng mang một vẻ đầy kỳ vọng, giống như đang chờ đợi điều gì đó

Mặc dù trên mỗi bàn đều bày đầy rượu thịt nhưng không có lấy một người nếm thử, trên mặt mỗi người đã xuất hiện vẻ nôn nóng không đợi thêm được nữa, ai nấy đều vội vã như thế, bộ dạng mong ngóng đợi chờ đấy khiến người ta phải tò mò không biết rốt cuộc Hải Đường kia là thần thánh phương nào mà khiến họ thành như vậy, dung mạo nàng rốt cuộc đẹp đến nhường nào

Không ít người thấy Lý Tầm Hoan và Bối Tác Tư sau khi bước vào mặt vội biến sắc, vội vàng đứng lên lặng lẽ bỏ đi, hiển nhiên những người kia đều quen biết hai vị này, nhìn thấy hai người này liền biết mình xong rồi, cho nên vội vã rời đi để sau tránh khỏi bị liên lụy, dù cho Hải Đường có đẹp đến mấy thì cũng chỉ là một kỹ nữ mà thôi, chỉ vì một nữ nhân mà mất cả cái đầu, cuộc mua bán này tính thế nào đi nữa cũng không có lợi

Dĩ nhiên cũng có nhiều người không quan tâm đến hai người bọn họ mà đi vào, không phải ai ở nơi này thế lực có thể khinh thường họ, nhưng thực lòng mà nói, tiếng tăm Bối Tác Tư và Lý Tầm Hoan này tuy lớn đến dọa người, nhưng hai người họ không có điểm gì đặc biệt, không giống với tên Độc Cô Chiến Thiên kia đi đến đâu cũng đều là một thanh đại thiết kiếm, không nhận được ra hắn cũng khó, hai người này mặc dù có tiếng tăm song ngoài những thứ đó ra có thể có cơ hội tiếp xúc con cháu giới quý tộc, người thường cũng không nhận ra hai người bọn họ, nếu không e rằng trong cái gian phòng này cũng sẽ không có nhiều người ngồi đó mà chuyện trò vui vẻ thế được.

Chỉ một lát sau, một nữ nhân trên dưới hai bảy hai tám, dáng vẻ lẳng lơ, tay chân uốn éo mặc một chiếc váy dài màu đỏ sẫm bước ra, ném cái nhìn về bốn phía sau đó nũng nịu mà nói: "Hôm nay…Là ngày Hải Đường cô nương của Bách Hoa Viện chúng tôi xuất giá, theo phép cũ ai trả giá cao nhất thì được, dĩ nhiên… Hải Đường cô nương mấy năm nay đều góp phần không ít vì Bách Hoa Viện chúng ta đây, cho nên chủ nhân của Bách Hoa Viện chúng ta đặc biệt ân chuẩn, hôm nay đêm đầu tiên của Hải Đường cô nương có thể tự do chọn lựa, nếu nàng không ưng người trả giá cao nhất thì sẽ tuyển tiếp người thứ hai, nếu vẫn như cũ thì có thể tiếp tục tuyển lựa, chỉ cần tham gia đấu giá đều có thể được chọn, phạm vi trả giá từ…. một ngàn kim tệ."

"Hai nghìn. Ta trả hai nghìn…" Bên này vừa dứt lời thì một người vóc dáng to béo, nhìn bộ dạng giống như một thương nhân mới phất đứng lên nói với vẻ mặt hào phóng.

Mặc dù lúc trước người ta đã nói qua cho dù có trả tiền cao đi nữa thì quyết định cuối cùng vẫn ở trong tay Hải Đường, nhưng không thể không nói nó làm cho đầu óc người ta phát sốt, tinh trùng lên não, hoàn toàn không còn chú ý đến phía sau người ta đã bắt đầu lên ra giá

"Hắc hắc…. Ta ra ba…. Người ta nói Hải Đường cô nương đẹp tựa thần tiên, lão phu đây đã gần bảy mươi, sống cũng chẳng được đến hai năm nữa, trước khi chết có thể cùng mỹ nhân như vậy một lần xuân phong cũng coi như thỏa mãn lắm rồi, hôm nay ta ắt phải thắng." Một lão giả gầy còm không biết thân phận ở đâu cười hắc hắc một tiếng, vuốt chòm râu trước ngực mình rồi nói

"Bốn ngàn….. Bốn ngàn kim tệ… Năm ngàn… Sáu… Bảy ngàn… Tám ngàn, chín ngàn…" Giá tiền không ngừng tăng cao, mặc dù Bạch Khởi còn chưa từng nhìn thấy Vương đô đệ nhất danh kỹ hoa khôi Hải Đường trong truyền thuyết, không biết nàng rốt cuộc đẹp chấn động lòng người đến nhường nào, chỉ nhìn qua là thấy giá tiền vàng không ngừng tăng cao thì Bạch Khởi đã có chút ganh tỵ…

Chín, đã tăng lên tới bảy ngàn kim tệ rồi a, chín ngàn kim tệ đây thì có nghĩa lý gì, mặc dù đối với Bạch Khởi bây giờ mà nói cũng còn chưa đủ tăng lên nhất tinh tu vi, nhưng… Con số này cũng đủ làm cho Bạch Khởi ganh tỵ rồi, chỉ cần thêm vào một chút nữa thôi...Lại thêm một ít nữa chỉ cần có thêm một vạn ba nghìn kim tệ nữa là Bạch Khởi lên một cấp mới rồi… Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Và có thể dự kiến rằng chiếu theo tình huống theo hướng đi lên thế này đêm đầu tiên với mặt địa danh kỹ chưa từng gặp này e rằng giá trị kim tệ đã vượt qua cả cái giá mình đã đưa ra nhất tinh so với yêu cầu….

Nghĩ đến đây, Bạch Khởi hận mình không hóa thành được một mĩ nhân tuyệt thế thì cũng đi bán hai lần nữa…

"Hừ…Ta trả một vạn !"

Đấu giá bắt đầu gay cấn. Một tay đập bàn phẫn nộ nói.

"Ta trả một vạn hai"

Lão giả gầy còm kia cũng không yếu thế đập bàn đáp lại. Hai người hiển nhiên là chống lại nhau. Hai bên đều không hợp mắt nhau, lúc này cũng là lúc bắt đầu trả giá.

"Một vạn năm" Tên giàu mới phất kia cũng không chút yếu thế nói.

"Một vạn tám " Lão giả gầy còm run cầm cập, cắn răng quyết tâm hô. Có thể nhìn thấy đã gần đến với cực hạn của mình rồi.

" Hai vạn…" Vị thương nhân to béo, rõ ràng là một người giàu mới nổi, tuyệt không có chút đau lòng, chỉ khinh thường nhìn lão giả rồi nói.

" Ta.. ta ta…" Lão giả ngồi bên trái trên đài cao nghe lời này xong thì run lên cầm cập, chỉ mãi vào cái người to béo kia hồi lâu mà không nói nên lời nào, thở hổn hển đập bàn một cái rồi dẫn theo hai tên hầu rời khỏi chỗ này, trước lúc đi hung hãn trừng mắt nhìn người to béo kia một cái

"Ha ha ha…. Đại gia ta có bạc…. Nếu ai chưa phục thì tiếp tục lại đây…" Kẻ nhà giàu mới phất này hiển nhiên không biết người trong thành này rốt cuộc có bao nhiêu bạc, đã vậy còn hung hăng nói chuyện, nếu như thật sự là giới quý tộc có bạc cùng bọn thương nhân không phải vì nhìn thấy Bối Tác Tư cùng với Lý Tầm Hoan mà vội vã bỏ đi, chỉ sợ là một câu nói như vậy lập tức sẽ bị người khác lấy bạc đè chết người hắn ngay, dù sao đây cũng chính là khiêu khích trắng trợn, cho dù không tính là vì Hải Đường thì cũng sẽ có người muốn đọ sức cùng hắn.

Nhưng với thân phận bây giờ có ở lại cũng chẳng nhiều lời, mặt khác mà nói chính là do nguồn tài chính hạn hẹp, nghe những lời này tất cả mọi người mặt đều biến sắc, không một ai lên tiếng, có lẽ theo suy nghĩ của bọn họ tốn mấy vạn kim tệ chỉ cho cái đêm đầu tiên với một kỹ nữ thì không đáng, dù sao cũng không phải là sau này không có cơ hội nữa…

Hà cớ phải nhất thời vội vã? Chẳng qua cũng chỉ là một đêm đầu mà thôi.

"Huynh đệ của ta trả ba vạn!" Lý Tầm Hoan bên cạnh không đợi Bạch Khởi bằng lòng đã kéo tay Bạch Khởi giơ lên lớn giọng nói.

"Ba vạn kim tệ?

Nghe mấy con số này Bạch Khởi liền choáng váng ngay, những ba vạn kim tệ cơ à, không phải ba vạn tiền kim tệ, Bạch Khởi hắn đây cả người từ trên xuống dưới cũng chỉ có bốn mươi kim tệ, nếu như bán cả hắn đi cũng không đáng được đến ba vạn kim tệ, cho dù cả Liễu Thành Bạch Gia thậm chí tính cả toàn bộ gia sản cũng ước chừng được có hai, ba mươi vạn, cái tên khốn Lý Tầm Hoan lần này đã tiêu một phần mười gia sản Bạch Gia rồi, Bạch Khởi chỉ muốn đứng dậy bóp chết tên khốn này.

Nhưng cái lão to béo kia mặt không chút biến sắc, nghe những lời này xong, lạnh lùng nhìn Bối Tác Tư và Bạch Khởi một cái, liền sau đó hừ một tiếng:

"Đại gia đây trả năm vạn…"

Trong khi nói khóe mắt hắn ánh lên một vẻ đau lòng, nhưng lời đã nói ra không thể rút lại, huống chi… Năm vạn kim tệ mặc dù nhiều nhưng đối với hắn mà nói vẫn có thể đảm đương được.

"Tám vạn…." Bối Tác Tư cắn răng lạnh lùng nói, thoạt nhìn như đang phát bực, kéo tay Bạch Khởi lên mà đáp lại.

Điều này khiến Bạch Khởi hết sức buồn bực, biết hai người này đang làm gì, hại mình a, ngươi muốn đấu giá thì cứ đấu, còn lôi kéo tay ta lên làm chi? Thế này hay rồi, một phần tư gia sản Bạch gia cứ thế mà ra đi , Bạch Khởi đã nghĩ tới viễn cảnh sau khi mình trở về bị Bạch Kình Thiên đuổi giết quanh sân.

"Mười !"

Cái tên to béo kia nóng nảy mặt liền biến sắc, đập bàn với chút ganh tỵ nói, lúc nói thân hình hắn khẽ run lên, nhìn qua cũng biết dường như cũng đã gần đến cực điểm rồi.

"Mười hai vạn "

Lý Tầm Hoan thừa thắng xông lên, nhưng Bạch Khởi đã ngây ngốc ở đấy, không biết mình nên nói gì nữa.

Thật ra không riêng gì Bạch Khởi tất cả mọi người có mặt ở đó ai cũng ngây ra, mười vạn kim tệ đấy, một số người có mặt ở đây mang trên người cũng ngang với số vàng kia, nhưng ai cũng nghĩ chỉ là bỏ ra mua cái đêm đầu tiên với hoa khôi… Cái này…. Thực là có tiền quá đi, điều này làm chấn động bọn họ không một ai nói lên lời.

"Hừ… Cũng chỉ là một kỹ nữ, các ngươi muốn bỏ mười hai vạn ra mua cái đêm đầu với nàng như vậy thì để cho các ngươi, hừ."

Tên to béo giận dữ nói, nói xong liền quay người bỏ đi.

"Mẹ nó, cái tên béo kia, đã dám đến chỗ này tranh giá bừa bãi, ta sẽ không tha cho hắn…" Lý Tầm Hoan rất tức giận, thở phì phì nhìn theo bóng dáng to béo kia bỏ đi.

"Hừ, lông dê thì ở trên thân dê, nhìn bộ dạng hắn như ở nơi khác đến, hắn ngàn không nên, vạn không nên tới đây đùa giỡn chúng ta, người đâu, đi theo hắn cho ta, nghe ngóng xem hắn là ai, nếu hắn hoảng sợ tiền nhiều như vậy thì chúng ta sẽ thu giúp hắn, hừ….

Phí tổn cho đêm nay đều lấy từ hắn ra chi, ngoài ra mấy người huynh đệ chúng ta cùng hưởng." Bối Tác Tư lạnh nhạt cười một tiếng nói như vậy, lúc nói ra lộ một vẻ ác độc.

Lúc này thì Bạch Khởi mới hiểu tại sao không ai dám đắc tội với Bối Tác Tư này, hai người họ cũng chỉ vì cái việc nhỏ này mà khiến người ta phải cửa nhà tan tác, tịch thu toàn bộ gia sản, xem ra quả thật không phải là tốt đẹp gì… Mặc dù không thể không nói cái tên to béo kia quả thật rất có chí khí.

Dĩ nhiên Bạch Khởi không phản đối, cũng không thể phản đối được, chuyện này rõ ràng có lợi đối với mình, Bạch Khởi lại không phải là người biện hộ, phản đối để làm gì? Vốn đang rầu rĩ chuyện này phải giải quyết thế nào, nhưng bây giờ nhìn lại, đã có người giúp mình số tiền kia rồi, hơn nữa còn đem đến cho mình không biết bao điều tốt nữa…

Nghĩ đến tiền, hai mắt Bạch Khởi sáng lên, cái tên to béo ấy thậm chí có thể lấy hàng vạn kim tệ ra chơi gái, ắt hẳn gia tài không nhỏ, mặc dù sau đó có thể thấy rõ ràng hắn vì chống đỡ lấy thể diện, nhưng phía trước vẫn có thể nhìn thấy trên người hắn có ít nhất mấy chục vạn kim tệ, thậm chí còn nhiều hơn nữa trừ phí tổn cho đêm nay, ba người chia đều, Bạch Khởi cũng có thể được mấy vạn cho đến mấy chục vạn ấy chứ, nghĩ đến đây ánh mắt Bạch Khởi liền sáng lên, thiếu chút nữa chảy cả nước miếng, điều này có thể đại diện cho thực lực a, sức mạnh thực sự, mặc dù điều đó khiến Bạch Khởi không tránh khỏi nợ hai người ân tình tựa trời cao, nhưng số phần kia Bạch Khởi cũng không muốn từ bỏ….

Giữa cái lúc Bạch Khởi bỗng cảm thấy hai kẻ bên cạnh mình có lúc hèn mọn, có lúc ngang ngược, lúc lại ác độc, nhung kỳ thực cũng có mặt rất đáng yêu, ít nhất là ngày hôm nay mình cũng được thấy hai lần nét đáng yêu của họ…. Bất giác trong lòng Bạch Khởi liền đặt cho hai người một cái tên "Hai kẻ đáng yêu."

Không thể quên Bạch Khởi được chọn vào trong khuê phòng của Hải Đường, xưng là khách của Hải Đường, điều này dường như không có gì hồi hộp, trước đó không có người nào dám tranh đoạt cùng Bạch Khởi, chính là hai vạn đồng vàng này cũng đủ làm người ta ganh tỵ, bất cứ người nào đều không thể cự tuyệt với món tiền khổng lồ này, chủ nhân phía sau tấm màn Bách Hoa Viện cũng e sẽ như vậy, chuyện này có lúc không thể bàn đến việc do cô kỹ nữ kia định đoạt, điểm này thì bất luận Bối Tác Tư hay Lý Tầm Hoan hoặc Bạch Khởi đều hiểu rõ.

Huống chi Bạch Khởi hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu đệ nhất khôi ngô anh tuấn, nói về "phóng khoáng" Bạch Khởi cũng hoàn toàn xứng đệ nhất, kỳ thực Bối Tác Tư cũng chỉ kém một chút ít, huống chi còn dư lại mấy người mặc dù tướng tá không tệ nhưng phần lớn đều thuộc dạng không đứng đắn, mấy người tướng tá không tệ mới vừa với bộ dạng hèn mọn thật làm người ta không dám tâng bốc, mặc dù cũng không thiếu một hai kẻ ra vẻ đạo mạo, nhưng giả bộ không thật cho nên đều tự mà rút lui.

"Xin công tử đi theo tôi, Hải Đường cô nương đang ở phía sau đợi ngài." Một nữ nô bộ dáng giống tiểu nha đầu tiến tới, ngọt ngào cười với Bạch Khởi nói.

Bạch Khởi đầu tiên còn sửng sốt chưa kịp phản ứng gì thì Bối Tác Tư bên cạnh đã vỗ vào Bạch Khởi, cười híp mắt sát lại mà nói: "Huynh đệ, đây chính là mười hai vạn đồng đấy, quả nhiên là con mẹ nó, một đêm đáng giá vạn vàng, ngươi đừng lãng phí, cứ yên tâm, Hải Đường cô nương ta đã gặp rồi, bảo đảm sẽ không làm ngươi hối hận".

"Phải phải…Đúng vậy. Nhưng… Hề hề…. Bạch Khởi à, ngươi nhất định phải nhiều lần tới, như thế mới coi như giúp ta báo thù, nếu không ta thật không cam lòng." Lý Tầm Hoan cũng hèn mọn xen vào nói.

Chẳng buồn để ý đến hai tên gia hỏa này nữa, nhìn bọn hắn đó bằng nửa con mắt, nhớ cả bộ mặt đê tiện với nụ cười của hai con người cặn bã đó, Bạch Khởi theo sau tỳ nữ bước đi về phía hậu viện, một lát sau hai người kẻ trước người sau đi tới một chỗ màu gấm đỏ đẹp đẽ phủ kín đầy trên các cây hoa anh đào trong vườn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play