Từ sau ngày đó Bạch Khởi theo đại đội nhân mã của Đấu Giả Công Hội Bất Diệt Hoàng Triều cùng tiến về Trung Ương Đại Lục, đến Đế Đô Quang Minh Thành của Quang Minh Đế Quốc. Tổng Bộ của Đấu Giả Công Hội nằm ở Đế Đô của Đế Quốc Đệ Nhất Đại Lục, ở vị trí chính giữa, chiếm lĩnh địa bàn của một trong ba khu vực trung tâm. Đối diện với họ chính là đầu mối cơ cấu của Quang Minh Giáo Đình nổi danh Đại Lục. Quang Minh Đế Quốc Đại Giáo Đình là thánh địa thứ hai của Giáo Đình ở Quang Minh thánh địa, nằm phía trên của Hoàng cung Quang Minh Đế Quốc.

Trải qua khoảng thời gian hơn hai tháng, Bạch Khởi cưỡi ngựa cùng khoảng hơn hai mươi người nhanh chóng tiến về trong Quang Minh Thành, lúc này ở đây đã tập hợp cường giả trẻ tuổi của các nơi trên thế giới. Các cao nhân của Tổng Hội Đấu Giả của các nơi cũng dần dần tới nơi này. Trong Quang Minh Thành thánh địa của Tổng Hội Đấu Giả, cường giả cấp Đấu Vương, Đấu Hoàng có thể gặp ở bất cứ đâu, cho dù là cấp bậc Đấu Tông nhưng đã trên năm mươi tuổi khi hành tẩu tới Quang Minh Thành cũng phải giữ ý tứ, bởi vì đó là chuyện vô cùng mất mặt.

Một tháng này, trong Quang Minh Thành có thể nói Đấu Vương, Đấu Hoàng nhiều vô kể. Đấu Hoàng cường giả đi lại khắp nơi, tiện đường tới trà lâu đụng phải một lão giả không chớp mắt thì rất có thể là Đấu Hoàng cường giả trong truyền thuyết. Lần này Đấu Giả Công Hội muốn tập hợp cường giả trẻ tuổi khắp nơi trên thế giới đồng thời cũng muốn chứng tỏ lực lượng của mình trước thế giới. Đấu Giả Công Hội không vô cớ là thế lực thứ ba của Đại Lục, mạnh hơn thế lực của các Đại Đế Quốc, sức mạnh rộng lớn của bọn họ khiến cho người ta có chút kinh sợ.

Trong ngày như thế này, cho dù là Hoàng thất nắm giữ Quang Minh Đế Quốc hay là Quang Minh Giáo Đình thường ngày vẫn đem tín ngưỡng và dị đoan treo trên miệng thì cũng an phận một cách kỳ lạ. Ai cũng không muốn đi trêu chọc một thế lực khủng khiếp như Đấu Giả Công Hội vào lúc này, vì căn bản làm như vậy chính là tự mình đi tìm phiền phức cho mình. Toàn bộ lực lượng của Đấu Giả Công Hội đều tập trung tại đây, những cường giả này thậm chí có sức mạnh có thể phản kháng chính diện với Giáo Đình, vào lúc này trêu chọc Đấu Giả Công Hội căn bản chính là muốn tìm đến cái chết.

- Đây chính là Quang Minh Thành sao? Ha… xem ra vẫn không bằng Thành Hoa Hồng của chúng ta.

Đứng ở vị trí cửa thành nhìn tường thành phủ đầy tuyết trắng nhưng vẫn lộ vẻ nguy nga của Quang Minh Thành, Bạch Khởi nhếch miệng nói như vậy. Thân là Đại Lục Đệ Nhất Hùng Thành, Thành Hoa Hồng không thể thua kém Quang Minh Thành, khi so sánh với Quang Minh Thành của Đệ Nhất Đế Quốc thì vẫn lớn hơn một chút, thậm chí dòng người cũng nhiều hơn một chút.

- Đúng vậy, Quang Minh Đế Quốc mặc dù nói là Đệ Nhất Đế Quốc nhưng Đế Đô cùa bọn họ vẫn không bằng được Thành Hoa Hồng của Bất Diệt Hoàng Triều chúng ta. Hơn nữa… ha ha… theo ta thấy Đệ Nhất Đế Quốc của Đại Lục bây giờ nên là Bất Diệt Hoàng Triều chúng ta chứ không phải là Quang Minh Đế Quốc gì đó.

Một người đứng bên cạnh Bạch Khởi, kẻ mà trước đó đã yêu cầu Bạch Khởi thể hiện thực lực đứng đầu của mình, cười ha ha rồi nói.

Người của phương Đông vốn không trung thành gì với tín ngưỡng, thật sự mà nói bọn họ tin rằng thực lực sẽ vượt qua tín ngưỡng. Thần gì chứ, đối với bọn họ mà nói đều là thứ hư vô mờ mịt, cái bọn họ coi trọng chính là thực lực. Đối với danh xưng Đệ Nhất Đế Quốc của Quang Minh Đế Quốc, Bất Diệt Hoàng Triều trước đây chỉ là kẻ tôn trọng cấp thấp nhưng bây giờ người của Bất Diệt Hoàng Triều lại không thừa nhận như vậy. Bọn họ thấy Bất Diệt Hoàng Triều đã có thể so sánh với các Đệ Nhất Đế Quốc có lịch sử nghìn năm của Đại Lục. Thậm chí ở một số trình độ Bất Diệt Hoàng Triều đã vượt qua cái gọi là Đệ Nhất Đế Quốc, danh hiệu Đệ Nhất Đế Quốc chẳng bao lâu nữa nhất định sẽ rơi vào Bất Diệt Hoàng Triều mà thôi. T.r.u.y.ệtruyenfull.vn

- Ha ha, Bất Diệt Hoàng Triều? Bất Diệt Hoàng Triều chẳng qua chỉ là một quốc gia do một đám dị giáo đồ hợp thành mà thôi. Mặc dù tạm thời đạt được một số thành tích nhưng theo như ta thấy chẳng qua chỉ là do may mắn mà thôi, đó là vì không gặp phải quân đội của Quang Minh Đế Quốc chúng ta. Nếu gặp phải quân đội của Quang Minh Đế Quốc sợ là đã sớm phải tháo chạy rồi.

Đúng lúc đó, một âm thanh nghe rất chói tai vang lên, một thanh niên tóc vàng mắt xanh đi tới, liếc nhìn Bạch Khởi rồi nói như vậy. Nhìn sắc mặt hắn có vẻ không vui lắm, hơn nữa từ lời nói của hắn không khó để nhận ra đây là người của Quang Minh Đế Quốc, hơn nữa lại là người có một tình cảm mạnh mẽ với Quang Minh Đế Quốc.

Đối với người này, thanh niên Bạch Khởi chỉ nhìn liếc qua không nói gì nhiều, Phân Hội Trưởng cũng thấp giọng nói:

- Đây là Quang Minh Đế Quốc, mặc dù chúng ta là người của Bất Diệt Hoàng Triều nhưng bây giờ Bất Diệt Hoàng Triều chúng ta và Quang Minh Đế Quốc không phải rất hòa hiệp cho lắm. Cho nên vẫn đừng nên gây chuyện thì hơn, chúng ta cũng phải đi báo cáo với Tổng Bộ Đấu Giả Công Hội, tạm thời không nên gây chuyện thì hơn.

Sắc mặt của mấy người khác mặc dù có chút không cam lòng nhưng cũng biết lời của Phân Hội Trưởng nói là thật, vào lúc này không thích hợp để gây chuyện với kẻ thù, cho nên cũng không nói nhiều mà cùng Phân Hội Trưởng theo hướng bên trong thành mà đi.

Nhưng hành vi như vậy của bọn Bạch Khởi lại làm cho đối phương tưởng rằng đó là minh chứng cho việc chịu thua, trên mặt tên thanh niên đó xuất hiện nụ cười chiến thắng liếc mắt nhìn mấy tên đồng bạn đứng cạnh, dương dương đắc ý nói:

- Thế nào hả? Muốn đi như vậy sao? Ta thấy các ngươi giống như đi tham gia tỷ thí với Đấu Giả Công Hội lần này? Ta nghĩ các ngươi nên quay về thì hơn, cuộc tỷ thí lần này nhất định người của Quang Minh Đế Quốc chúng ta sẽ dành phần thắng. Mấy cường giả trẻ tuổi của Quang Minh Đế Quốc chúng ta đều là cấp Đấu Tông, trong đó người kém nhất Tiểu Giới Lâm đại nhân cũng là một Nhất Tinh Đấu Tông, còn cao cấp nhất cũng đã đạt tới Bát Tinh Đấu Tông, đã tiếp cận tới cấp Đấu Hoàng, hơn nữa còn nhận được sự xem trọng của Trưởng Lão Quang Minh Thần Điện, tu học Quang Minh Thần Thuật. Các ngươi căn bản không đáng xách giày cho họ, hãy mau cút về Bất Diệt Hoàng Triều của các ngươi đi, nếu không đừng trách Phong Lâm đại nhân chúng ta động thủ, chỉ cần ta phất tay là đã có thể tiêu diệt được đám hợp chủng các ngươi rồi.

Vẻ mặt của đám người Bạch Khởi từ từ biến đổi, thậm chí có chút kích động, khi tên kia còn chưa nói xong, Bạch Khởi đã phất tay chặn đứng lời nói của hắn, đánh bay tên tóc vàng ra xa, rơi xuống đất, ói ra máu rồi lịm đi dần.

Những tên đứng xung quanh nhìn thấy tình cảnh như vậy đều sửng sốt, vội vàng đỡ tên thanh niên đó, trong đó một tên không nhịn được lớn tiếng nói:

- Các ngươi là ai? Báo tên đi, chúng ta sẽ không bỏ qua như vậy đâu.

- Tên ta? Các ngươi không đáng được biết. Nếu muốn báo thù thì cứ kêu người của các ngươi đến là được rồi, các ngươi chỉ cần biết ta là người của Bất Diệt Hoàng Triều.

Bạch Khởi lạnh lùng nói, nói xong liền dẫn đầu nhóm rời khỏi nơi đó, theo hướng trong thành mà đi. Người bên cạnh nhìn nhau vài lần không nhiều lời cũng đi theo, còn về phần Phân Hội Trưởng và lão già điên hai người họ khi nhìn thấy ý cười nhạo trong mắt đối phương đã lập tức tiến vào trong thành rồi.

Nói thật nếu đổi lại là người khác thì hai người bọn họ có lẽ còn có chút lo lắng nhưng người này lại là Bạch Khởi, bọn họ ngược lại không có chút lo lắng gì, thậm chí còn mong Bạch Khởi tận lực mà đi trêu chọc một số tên phiền phức, tốt hơn là trước khi động thủ có thể đem những tên đáng chết đó giải quyết hết thì càng tốt. Bọn họ từ lâu đã thấy người của Quang Minh Thần Điện không thuận mắt rồi, chỉ là vẫn chưa có cơ hội để dạy cho chúng một bài học mà thôi. Từ trước đến giờ nhìn thấy đám cao ngạo hống hách đó chỉ có thể nhẫn nại mà thôi. Dù sao cũng không nên trêu chọc đám người đó vì bọn chúng nhất định sẽ không cam tâm để người khác trêu chọc mình. Dù sao cũng không nên chọc vào đám người của Quang Minh Thần Điện. Nhưng bây giờ không thế nữa, có ngọn núi như Bạch Khởi để dựa vào bọn họ còn sợ gì nữa chứ? Người của Quang Minh Đế Quốc có lợi hại thế nào thì có thể so sánh với Thái Thượng Trưởng Lão được sao? Ngay cả Giáo Hoàng bây giờ sợ là cũng khó mà chiếm được lợi ích gì từ trong tay của Thái Thượng Trưởng Lão.

Đoàn người của Bạch Khởi đã tiến vào bên trong Đế Đô của Quang Minh Đế Quốc, sau khi tới Tổng Bộ của Đấu Giả Công Hội báo danh đăng kí xong, bọn họ được Đấu Giả Công Hội sắp xếp chỗ ở. Là một trong những Đại Đế Quốc, đội đại diện cho Bất Diệt Hoàng Triều có một chỗ ở riêng độc lập của mình. Dù sao bất kể Quang Minh Thần Điện có thái độ gì với Bất Diệt Hoàng Triều, Giáo Đình có thái độ gì với Bất Diệt Hoàng Triều, thì Đấu Giả Công Hội vẫn bảo đảm cho họ.

.

Thành viên các nước trong Đại Lục Thiên Ân dần dần tiến vào Tổng Bộ của Đấu Giả Công Hội báo danh, đồng thời còn có những người trên thế giới tới để thám thính tin tức, đều là nhằm vào cuộc thi đấu cường giả trẻ tuổi lần này của Đại Lục. Trong đó bao gồm cả những thành phần cấp cao của các Đế Quốc, còn có một vài người Vương Quốc và phú thương của các nơi. Có một số người tới để xem cường giả, nhìn sự náo nhiệt, cũng có nhiều người tới đây với nhiều mục đích khác. Bọn họ tới đây là vì muốn tìm kiếm thiên tài, lôi kéo những người đó về nước mình. Dù sao đây cũng là cuộc tìm kiếm cường giả trẻ tuổi của Đại Lục, ở đây nhất định là không thiếu những người giỏi, lôi kéo bọn họ về, tương lai sau này bọn họ sẽ trở thành cường giả trụ cột của nước mình.

Cho nên xung quanh Đấu Giả Công Hội không chỉ có các đội đại diện của các nước mà còn có rất nhiều nhân vật thế lực khác. Bọn họ lập tức quan sát nơi này để tìm kiếm những cường giả trẻ tuổi đến từ khắp nơi trên thế giới, điều tra bọn họ để thuận lợi lôi kéo về phía mình.

Bất Diệt Hoàng Triều trước đây chỉ là một Vương Quốc Ba Phạt Lợi Á nhỏ bé, cường giả lợi hại nhất cũng chỉ là cường giả cấp Đấu Hoàng mà thôi, cho nên trước đây bọn họ không nhận được sự coi trọng. Mấy năm gần đây mặc dù Bất Diệt Hoàng Triều bắt đầu phát triển cấp tốc, danh tiếng Bạch Khởi như thần thoại khiến toàn bộ Đại Lục phải khiếp sợ, danh tiếng của Đế Quốc Bất Diệt Hoàng Triều không ngừng được nâng cao trên thế giới, nhưng trong ấn tượng của rất nhiều người, Bất Diệt Hoàng Triều vẫn không có cường giả nào, cho nên bọn Bạch Khởi tới đây không nhận được sự coi trọng.

- Đại thiếu gia, chính là bọn họ, chính là tên tóc trắng đó, là hắn đã đánh Nhị thiếu gia.

Khi bọn Bạch Khởi bước ra từ Đấu Giả Công Hội, một đám người xuất hiện trước mặt bọn Bạch Khởi, trong đó một tên mặc quần áo nô bộc chỉ vào Bạch Khởi đang đứng trước mặt nói.

Một tiếng thét chói lọi vang lên, sau tiếng hét những người xung quanh dần dần đưa mắt nhìn về phía đó. Vốn là ở nơi đó khá yên tĩnh, không ít người nhìn về phía Bạch Khởi và đám người đó lộ rõ là người của Quang Minh Đế Quốc.

- Các ngươi chính là bọn đã đánh bị thương đệ đệ của ta? Còn nói là Quang Minh Đế Quốc chúng ta không bằng Bất Diệt Hoàng Triều?

Một tên tóc vàng đứng ở giữa có nhiều nét tương đồng với tên mà Bạch Khởi đánh bị thương, nhưng uy phong hơn mấy phần nói.

- À, ngươi nói không sai, chính là ta, có vấn đề gì sao? Làm phiền ngươi không có chuyện gì thì mau cút đi, chúng ta còn phải đi ăn cơm…

Bạch Khởi lạnh lùng liếc nhìn đối phương, lạnh lùng nói. Mục đích tới đây lần này của hắn không phải là thi đấu cường giả trẻ tuổi gì hết, cũng không phải vì Thần Thánh Cự Long gì cả, mặc dù bất luận là danh hiệu Đệ Nhất Cường Giả trẻ tuổi hay là Thần Thánh Cự Long có thể đem lại cho người ta những lợi ích không thể tưởng tượng được nhưng Bạch Khởi ngược lại cũng không xem trọng nó.

Lần này Bạch Khởi tới Quang Minh Đế Quốc, tới Trung Ương Đại Lục mục đích căn bản nhất vẫn là gây chuyện, hắn muốn tìm Quang Minh Giáo Đình để gây chuyện, gây sự với Quang Minh Đế Quốc, đồng thời còn muốn tới Hắc Ám Thần Điện tìm Hắc Ám Giáo Hoàng đòi tiền, thuận đường sẽ phá vỡ phong ấn của Hắc Ám Thành, những cái này chính là mục đích của Bạch Khởi. Còn về trận thi đấu lần này chẳng qua chỉ là mượn cớ mà thôi, mượn cớ để tới đây một cách quang minh chính đại, còn về làm thế nào để gây chuyện, ồ, nếu Bạch Khởi đã có ý định gây chuyện như vậy thì thiếu gì cớ để mượn.

- Ta là Tất Đức La của Thánh Thương Gia Tộc ở Quang Minh Đế Quốc!

Thanh niên khiêu chiến kia sau khi nghe Bạch Khởi nói liền biến sắc, đứng dậy, nắm thanh trường thương dưới tay, sau đó xông về phía Bạch Khởi đang đứng trước mặt, nói lớn.

Tiếng nói vừa dứt những người xung quanh bắt đầu bàn tán. Thánh Thương Gia Tộc? Không dám nói là tất cả mọi người đều biết nhưng trên Đại Lục rất nhiều người biết về sự tồn tại của gia tộc này. Đây chính là hậu duệ đời đầu tiên của Thánh Kỵ Sĩ Thánh Thương Long Bách Tư của Giáo Hoàng, sở dĩ bọn họ được gọi là Thánh Thương Gia Tộc chính là vì tổ tiên của bọn họ đã đạt được ân thưởng của Đệ Nhất Giáo Hoàng, đạt được danh hiệu tôn quý, trở thành một trong những gia tộc hiếm có có thể lấy chữ Thánh làm tên. Thánh Thương Gia Tộc hầu như mỗi một đời đều có tồn tại một, hai nhân vật thiên tài, hầu như cứ mấy trăm năm lại có một Đấu Đế cường giả. Dường như người của gia tộc bọn họ đến năm mươi tuổi lại có thể gia nhập Quang Minh Võ Sĩ Đoàn, hầu như mấy trăm năm đều có một Thánh Điện Kỵ Sĩ xuất hiện. Cường giả của gia tộc có vô số. Tất Đức La của Thánh Thương Gia Tộc chính là thiên tài đời này của Thánh Thương Gia Tộc, là một người trong đội đại diện của Quang Minh Đế Quốc, được xưng tụng là Đấu Đế cường giả của Thánh Thương Gia Tộc sau này. Mặc dù mới chỉ có hai mươi sáu tuổi nhưng đã có thực lực của Bát Tinh Đấu Tông, hầu như không có bất cứ nghi ngờ gì là trước ba mươi tuổi hắn có thể đạt được cấp Đấu Hoàng.

Nếu không phải Bản Lâm Hoàng Không của Quang Minh Đế Quốc xuất thế thì hầu như không có ai có thể trấn áp được hắn. Có thể nói hắn là một trong những ứng viên đạt giải quán quân năm nay. Mặc dù rất nhiều người cho rằng chuyện đệ nhất danh đã là chuyện của Bản Lâm Hoàng Không nhưng đối với đệ nhị danh hy vọng thành công nhất chính là Tất Đức La của Thánh Thương Gia Tộc.

Khi bắt đầu chỉ có một số ít người chú ý tới đây nhưng khi Tất Đức La cao giọng báo danh tính của mình ra, thì trong nháy mắt xung quanh đã trở nên yên tĩnh vô cùng, vô số người đưa ánh mắt nhìn về phía đó, hầu như tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn về phía họ. Tất Đức La của Thánh Thương Gia Tộc ra tay nhất định là thu hút sự chú ý của bọn họ rồi.

- Ha ha…

Bạch Khởi nheo mắt lại, cười lãnh đạm, một giây sau Bạch Khởi đã phi thân bay ra, Hóa Huyết Thần Đao trong nháy mắt đã loáng lên, sau đó Bạch Khởi quay về vị trí của mình, xoay người bỏ đi. Động tác đó khiến tất cả mọi người đều kinh sợ, không biết rút cục đã xảy ra chuyện gì. Những đồng bạn của Bạch Khởi cũng vội vàng theo bước chân Bạch Khởi rời khỏi chỗ đó. Mặc dù bọn họ có chút chần chờ, thậm chí không biết rút cục đã xảy ra chuyện gì, nhưng bọn họ vẫn vô thức bước theo Bạch Khởi rời khỏi chỗ đó.

Không ít người nhìn thấy động tác của Bạch Khởi trong lòng nổi lên một chút khinh bỉ, bọn họ khinh bỉ hành động của Bạch Khởi, cho rằng Bạch Khởi sợ hãi, khiếp đảm. Nhưng sự khinh thường của bọn họ không duy trì được bao lâu, đã phát hiện ra Tất Đức La của Thánh Thương Gia Tộc từ từ ngã xuống, cơ thể bị phân ra làm hai, từ từ ngã xuống đất, những người ở đó không ai biết rút cục đã xảy ra chuyện gì.

- Điều, điều này sao có thể? Điều này là thật sao.

Những người đứng ở đó quan sát ngơ ngẩn một hồi, có một số người nuốt nước bọt như không dám tin vào những gì trước mắt.

Phải biết rằng đây chính là Bát Tinh Đấu Tông, không phải Bát Tinh Đấu Sĩ, sao có thể chém hắn như chém rau như thế? Chỉ cần một đao đã giải quyết xong? Hơn nữa Bạch Khởi rút cục đã làm gì, hắn rút cục là đã ra tay lúc nào, dĩ nhiên không ai phát hiện ra. Trong số đó không ít người là Đấu Hoàng cường giả nhưng thậm chí không có ai nhìn thấy động tác của Bạch Khởi. Không ít người bắt đầu phán đoán trong lòng, Bạch Khởi rút cục là lợi hại như thế nào, sao có thể dễ dàng làm một chuyện như vậy, thật sự là khiến người ta không dám tin.

- Thiếu gia, thiếu gia! Chuyện, chuyện này…

Những kẻ đi theo Tất Đức La đều ngơ ngẩn cả người, rồi cuống quýt rống to lên, nhưng nhìn Tất Đức La đã bị phân thành hai mảnh, bọn họ không khóc ra nước mắt, tình cảnh trước mặt khiến người ta khó mà tưởng tượng. Một thiếu gia cao lớn, thiên tài của Thánh Thương Gia Tộc Bát Tinh Đấu Tông Tất Đức La, niềm hy vọng của gia tộc sau này, bây giờ đã bị người ta dễ dàng phân làm hai mảnh. Hơn nữa lại đang ở cùng bọn họ, bọn họ đã không biết nên làm thế nào mới tốt, có thể tưởng tượng khi quay về nhà bọn họ sẽ phải chịu sự trừng phạt như thế nào, sợ là đến lúc đó sự sống đã là một hy vọng xa vời.

- Hắn là ai? Lẽ nào hắn không biết sự lợi hại của Thánh Thương Gia Tộc sao? Mà lại dám chém Tất Đức La giữa đường như thế? Lẽ nào hắn không sợ Thánh Thương Gia Tộc báo thù sao?

Một người thấp giọng nói.

Lời nói của người đó vừa dứt thì lập tức có người trả lời:

- Ta cũng không biết hắn là ai, trước đây chưa từng nghe qua có một cường giả như vậy, nhưng bọn chúng có vẻ là người của Bất Diệt Hoàng Triều. Ngươi nên biết người của Bất Diệt Hoàng Triều vốn có mối quan hệ không tốt với Quang Minh Đế Quốc và Giáo Đình, hình như đã trở thành đối địch. Hắn đã là người của Bất Diệt Hoàng Triều thì còn sợ gì Giáo Đình và Quang Minh Đế Quốc chứ. Thánh Thương Gia Tộc hắn lại càng không sợ, nhưng đây lại là cảnh giới của Quang Minh Đế Quốc, vậy mà hắn lại dám làm như vậy, thật sự không biết hắn dựa vào cái gì.

- Ha ha, chuyện này ta cũng không biết nhưng nhìn đầu hắn tóc bạc trắng, khiến ta nhớ ra một người. Ồ, hình như người đó là Nhiếp Chính Vương của Bất Diệt Hoàng Triều, uy chấn thiên hạ, Bạch Khởi.

Một người nhè nhẹ nói.

- Ngươi nói hắn là Bạch Khởi?

Người bên cạnh kinh hãi nói, uy danh của Bạch Khởi đối với bọn họ mà nói quả thật giống như sấm động vậy.

- Không biết nhưng ta biết hắn giống như một Sát Thần tóc bạc, có phải là Bạch Khởi không thì ta không dám chắc. Nhưng có thể dễ dàng giải quyết Tất Đức La như vậy mà không sợ Thánh Thương Gia Tộc trả thù thì chắc chắc không phải là người đơn giản.

Người đó không trả lời mà chỉ nói như thế.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play