Theo sự thần phục của Bỉ Mông Cự Thú, chiến tranh cũng hạ màn. Hoàng Kim Bỉ Mông Vương tượng trưng cho tinh thần của Thú Tộc đã chọn lựa đầu hàng, những Thú Nhân khác sao có thể tiếp tục ngoan cố chống lại chứ? Hiệu quả của Thị Huyết Chú biến mất, những Tát Mãn Tế Ty cũng dừng động tác của mình, tàn dư của Quân đoàn Thú Nhân dần dần thối lui. Trong trận đấu Thiết Bích Bảo, Thú Tộc đã tổn thất một vạn ba người, kết quả Thú Nhân cường giả tổn thất một ngàn năm trăm sáu mươi người, mặt đất phía trước của Thiết Bích Bảo đã bị máu tươi nhuốm đỏ, toàn bộ đại địa đều bị máu chảy ướt sũng.

Bạch Khởi vì vậy đã có được hai mươi tỉ sáu ngàn ba trăm vạn Giao Dịch Điểm. Sau khi có được số Giao Dịch Điểm này Bạch Khởi đã lựa chọn tạm thời tiêu hao mười hai tỉ Giao Dịch Điểm để đổi lấy một Tinh. Đây cũng là nguyên nhân khiến Bạch Khởi chỉ còn tám tỉ sáu ngàn vạn Giao Dịch Điểm. Nhưng Bạch Khởi vì vậy mà thăng lên cấp bậc Nhị Tinh Đấu Thần cũng thấy đáng mừng. Cộng thêm Thập Nhị Vũ Dực, Bạch Khởi tuyệt đối có sức mạnh đạt tới Tam Tinh Đấu Thần, là sự tồn tại đỉnh cao có thể so sánh với Cao Cấp Thần, tiến thêm một bước trở thành cường giả có thể đối kháng lại Chủ Thần.

Nói nghiêm túc, trận chiến tranh này giúp Bạch Khởi rất nhiều, không có nhiều tổn thất, ngược lại có được toàn bộ Thú Tộc và hơn mười tỉ Giao Dịch Điểm, điều này khiến Bạch Khởi rất vui mừng. Trận chiến tranh này đã đẩy hắn lên đỉnh cao, đỉnh cao của thế giới nhân loại, đã có thể so với Độc Cô Cầu Bại của Thiên Kiếm Sơn.

Sau khi chiến tranh kết thúc, Bạch Khởi và Thú Nhân ký kết một hiệp nghị, với rất nhiều lương thực và vũ khí, còn có vô số nhu yếu phẩm, đổi lấy vàng, bạc trắng phong phú dự trữ trên bình nguyên Thú Nhân, giải quyết vấn đề lương thực của bình nguyên Thú Nhân, đồng thời cũng giải quyết loại bỏ Thú Hoàng Thái Cách, để Tiểu Hoàng Tử dưới sự hộ tống của Tân Ba Đạt đưa tới trong đại quân Thú Nhân, dưới sự chứng kiến của Hoàng Kim Bỉ Mông Vương trở thành Thú Hoàng mới, có được sự ủng hộ của tất cả mọi người.

Khi kết thúc tất cả những việc này Bạch Khởi chọn lựa rời đi, để Tân Ba Đạt quay về quản lý những Thú Nhân này, mang theo những Bỉ Mông trở về, giải quyết chuyện nội bộ của Thú Nhân, đồng thời tập kết quân đội, chuẩn bị giúp sức cho Bạch Khởi tranh đoạt thiên hạ.

Về mặt ý nghĩa nào đó mà nói, Bạch Khởi không hẳn là người có dã tâm lắm, hắn không phải muốn làm một Hoàng Đế, cũng không phải nhất định muốn thống nhất Đại Lục. Hắn làm như vậy chẳng qua là vì theo đuổi việc nâng cao sức mạnh chí cao của bản thân mình mà thôi. Vĩnh Hằng Bất Diệt Thể hiển nhiên là thứ mà Bạch Khởi muốn lấy, vì vậy Bạch Khởi không thể không nỗ lực một chút, có thể quy nạp tất cả sức mạnh để giúp sức cho mình. Thú Nhân vừa vặn cũng là một lực lượng không nhỏ cho nên Bạch Khởi thu nạp bọn chúng.

Sau khi chiến tranh kết thúc, Bạch Khởi dẫn theo Khiếu Thiên vẫn chưa ra tay trong trận chiến tranh này, còn có Hoàng Kim Bỉ Mông Vương quay về Thành Hoa Hồng, còn có hơn mười vạn liên quân Đại Lục Bách Tộc. Bây giờ Thiết Bích Bảo đã vững như thái sơn, căn bản không cần quá nhiều người phòng thủ, cho nên Bạch Khởi mới điều động những liên quân này quay về, còn nói về Tạp Lạc Tư, bọn họ đã quay về nơi ở của mình ở trên Tử Vong Khâu Lĩnh.

Hoàng Kim Bỉ Mông Vương đi theo Bạch Khởi, đi cùng còn có mấy trăm Hồ nữ của Thú Tộc và hàng trăm tôi tớ của Sư Tộc. Bọn họ chịu trách nhiệm chăm sóc cho Hoàng Kim Bỉ Mông Vương, dù sao cuộc sống của Hoàng Kim Bỉ Mông Vương cũng rất xa hoa lãng phí, hơn nữa không dễ dàng hầu hạ, những người hầu hạ hắn đều là tinh nhuệ được tuyển chọn tỉ mỉ trong đám tinh nhuệ Thú Nhân.

Bạch Khởi dẫn theo Hoàng Kim Bỉ Mông Vương của Thú Nhân tộc quay về Đế Đô, nhận được sự chào đón của vô số người, dẫn tới chấn động cực lớn vì đây là thắng lợi đầu tiên của con người dành được khi đối diện với Thú Nhân sau bao nhiêu năm, hơn nữa là thắng lợi tuyệt đối, ngay cả Hoàng Kim Bỉ Mông Vương cũng bị thu phục. Điều này nằm ngoài dự liệu của tất cả mọi người, thắng lợi của trận chiến này thật sự đã khiến uy vọng của Bạch Khởi được đẩy lên đỉnh cao, lúc này toàn bộ thế giới nhân loại không có ai là không biết Bạch Khởi…

Ý của Tể Tướng Bối Tát Ni là mượn cơ hội này để Bạch Khởi lập tức đăng vị, nhưng đối với việc này Bạch Khởi vẫn giữ sự trầm mặc, kiên trì chờ sau khi đoạt được thiên hạ mới nói đến chuyện này, Bạch Khởi cho rằng bây giờ vẫn chưa phải là lúc.

Sau khi quay về Đế Đô gặp Tể Tướng, việc đầu tiên của Bạch Khởi chính là hẹn gặp Hắc Ám Chấp Sự Ám La Lan của Hắc Ám Thần Điện. Lần này trong chiến tranh Thú Nhân đã giành được thắng lợi đại quy mô, đồng thời quân đội ở tiền tuyến phương Bắc của Bất Diệt Hoàng Triều cũng đang có khí thế như chẻ tre. Toàn bộ hành động truyền giáo của Hắc Ám Thần Điện trong Bất Diệt Hoàng Triều đã bắt đầu, cũng dành được thành công không nhỏ, cho nên Bạch Khởi quyết định… lúc này phải đến đòi Hắc Ám Thần Điện một ít tiền, nếu không thì trong lòng Bạch Khởi khó mà yên ổn.

- Các hạ, nghe Hải Đường nói ngài có một vài chuyện muốn nói với tôi? Không biết các hạ muốn nói với tôi cái gì?

Trong Vương phủ của Bạch Khởi, Hắc Ám Chấp Sự Ám La Lan của Hắc Ám Thần Điện cúi đầu nhìn Bạch Khởi đang ở trước mặt thấp giọng nói, lộ rõ vẻ cung kính vô cùng. Thực lực của Bạch Khởi siêu phát đến mức Ám La Lan không nhìn thấu được, bây giờ hắn đứng ở trước mặt Bạch Khởi chỉ có thể cảm nhận được một loại áp lực vô hình, loại áp lực này khiến hắn có chút không thở nổi, giống như hắn không muốn nhìn thấy Bạch Khởi.

- Không có gì? Hắc Ám Chấp Sự các hạ của ta, ngươi nên biết rằng lần này chúng ta đã giành được thắng lợi không nhỏ ở Đông Bắc? Ta đã chinh phục được Thú Tộc, đồng thời quân đội của ta ở phương Bắc đang tiến công Thiên Long, cho đến giờ khí thế như chẻ tre. Nhưng… khi giành được những thành tích này, về phía ta cũng bị tổn thất trầm trọng, quân phí căng thẳng… ngươi xem… phía Hắc Ám Thần Điện có phải nên…

Bạch Khởi liếc nhìn Ám La Lan đang ở trước mặt, giả vờ ưu sầu nói.

Ám La Lan nghe xong lời này khóe miệng có chút giật giật, hắn cũng không phải là kẻ ngốc, Bạch Khởi muốn cái gì sao hắn có thể không biết được? Nhưng Hắc Ám Thần Điện trước sau đã cung cấp cho Bạch Khởi ba mươi tỉ kim tệ, Hắc Ám Thần Điện có tiền nhưng cũng không thể để mặc cho Bạch Khởi cứ đòi hỏi như vậy. Nếu cứ như vậy Hắc Ám Thần Điện sớm muộn gì cũng bị Bạch Khởi lấy sạch kim tệ, điều này khiến Ám La Lan rất không bằng lòng, thầm mắng Bạch Khởi lòng tham không đáy.

Nhưng lời này hắn cũng chỉ dám nghĩ trong lòng chứ không dám nói ra trước mặt Bạch Khởi. Bạch Khởi lợi hại như thế nào Ám La Lan không biết nhưng Ám La Lan biết rõ rằng thực lực của Bạch Khởi cao hơn mình, nói không chừng còn cùng đẳng cấp với Giáo Hoàng thần bí, thậm chí có thể lợi hại hơn một chút, không nói đến bên cạnh có Hoàng Kim Bỉ Mông Vương cao vượt năm mươi thước, cho dù mình có là Đấu Đế cũng phải nằm lại đây, cho nên Ám La Lan không dám nói gì.

Thế nhưng kêu Ám La Lan giao tiền ra như vậy hắn cũng có chút không cam tâm, cho nên lúc này Ám La Lan vẫn giữ sự trầm mặc, do dự hồi lâu không biết nên nói cái gì.

- Thế nào? Lẽ nào Hắc Ám Thần Điện ngay cả một chút tiền cũng không bỏ ra được sao? Phải biết rằng quân đội của ta đang chiến đấu hăng hái ở tiền phương, bọn họ chính là vì hiệp nghị của chúng ta với Hắc Ám Thần Điện mà phấn đấu. Bọn họ đang chảy máu hy sinh, còn Hắc Ám Thần Điện các ngươi ngồi không hưởng thành quả đã là rất tốt rồi, lẽ nào bây giờ ngay cả chút quân phí mà các ngươi cũng không muốn bỏ ra sao? Nếu là như vậy, ta thấy việc hợp tác giữa ta và Hắc Ám Thần Điện e là phải dừng lại rồi.

Bạch Khởi nhìn thấy Ám La Lan không nói gì, nhất thời hừ lạnh một tiếng rồi nói như vậy.

Nếu là trước đây Bạch Khởi còn kính nể Hắc Ám Thần Điện kia ba phần, nhưng bây giờ Bạch Khởi không để cho bọn chúng chút sĩ diện, đòi tiền ngươi thì ngươi phải trả. Bạch Khởi hoàn toàn đem bọn họ biến thành máy rút tiền, bây giờ Hắc Ám Thần Điện phải cầu lụy Bạch Khởi chứ không phải Bạch Khởi cầu lụy bọn họ. Bạch Khởi không sợ bọn họ, Chủ Thần không xuất hiện, ngoại trừ người ở Thiên Kiếm Sơn phương Bắc kia ra, Bạch Khởi tự hỏi trên thế giới này có ai là đối thủ của Bạch Khởi. Cho dù là Hắc Ám Giáo Hoàng dưới tay mình cũng chẳng là gì. Nếu Bạch Khởi muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể trừ diệt sạch sẽ nhân mã của Hắc Ám Thần Điện trong lãnh địa của Bất Diệt Hoàng Triều, đến lúc đó người chịu thiệt vẫn là Hắc Ám Thần Điện mà thôi.

- Chuyện này… đương nhiên là không phải, chỉ là gần đây tài chính của Hắc Ám Thần Điện có chút căng thẳng, ngài cũng biết Quang Minh Thần Điện bây giờ chèn ép chúng tôi ngày càng trầm trọng, tài chính của chúng tôi rất khó khăn. Chuyện này nhất thời tôi không thể quyết định, cần phải do Giáo Hoàng định đoạt, ngài xem… ngài có thể chờ đợi một chút không? Tôi sẽ đi thỉnh giáo Giáo Hoàng?

Ám La Lan thấp giọng nói, nói xong cẩn thận liếc nhìn sắc mặt của Bạch Khởi sợ Bạch Khởi nổi giận, một khi Bạch Khởi nổi giận Ám La Lan biết bản thân mình e là sẽ tiêu đời ở đây.

Nói thật ra, nếu là số lượng nhỏ, Ám La Lan cũng đồng ý nhưng hắn biết Bạch Khởi đã mở miệng, thì không phải một ngàn mấy trăm vạn kim tệ là có thể giải quyết được, tối thiểu cũng phải mấy tỉ thậm chí mấy chục tỉ kim tệ. Đã đưa cho Bạch Khởi ba mươi tỉ, cho nên chuyện này không phải hắn có thể quyết định được.

.

- Hắc Ám Giáo Hoàng? Ồ… chuyện này cần Hắc Ám Giáo Hoàng định đoạt sao? Ồ, ta nghe nói Hắc Ám Thần Điện có một loại bí thuật có thể nói chuyện cách xa nhau, nếu là như vậy vậy thì trước mặt ta ngươi hãy thỉnh giáo Hắc Ám Giáo Hoàng một chút là được rồi, nếu không được ta sẽ tự minh đi hỏi?

Bạch Khởi đứng dậy hơi khom lưng ra trước nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

- Chuyện này…

Khóe miệng của Ám La Lan lại giật giật lần thứ hai, không biết nên nói thế nào, Thần Thuật của Hắc Ám Thần Điện quả thật tồn tại, không riêng gì Hắc Ám Thần Điện mà Quang Minh Thần Điện cũng có, nhưng đây là cơ mật tuyệt đối, sao Bạch Khởi lại biết được?

- Sao vậy, không được sao? Lẽ nào ngay cả cơ hội để ta gặp Hắc Ám Giáo Hoàng của các ngươi nói chuyện một chút cũng không có sao?

Bạch Khởi nheo nheo mắt, có chút bất mãn nói, trong lúc nói một luồng sát khí lạnh lẽo đã tràn khắp gian phòng.

- Chuyện này… đương nhiên có thể.

Bạch Khởi tỏa ra sát khí khiến thân hình của Ám La Lan run lên, nhất thời có chút kinh hãi liếc nhìn Bạch Khởi, sau đó vội vàng trả lời. Hắn biết chuyện đến lúc này đã trở thành chuyện hắn không thể quyết định được rồi, hắn không thể không đồng ý, nếu hắn không đồng ý nói không chừng Bạch Khởi có lẽ sẽ trở mặt.

- Vậy còn chờ gì nữa? Mà còn chưa động thủ?

Bạch Khởi hừ lạnh một tiếng ngồi ở đó đưa mắt nói như vậy.

Đối với việc này Ám La Lan chỉ cười đau khổ một tiếng, sau đó lấy ra một thủy tinh cầu màu đen trong Túi Không Gian, rồi bắt đầu niệm một chuỗi chú ngữ. Khi kết thúc chú ngữ, thủy tinh cầu màu đen đã bay lơ lửng trên không trung, trên mặt thủy tinh cầu xuất hiện một đồ tượng, bắt đầu u ám, sau đó xuất hiện một lão giả uy nghiêm, đầu đội vương miện, trong mắt tràn đầy tinh quang, liếc nhìn Ám La Lan rồi nói:

- La Lan, người tìm ta có chuyện gì?

- Khởi bẩm Giáo Hoàng Bệ Hạ, Bạch Khởi các hạ của Bất Diệt Hoàng Triều muốn nói chuyện với ngài…

Ám La Lan biểu hiện tương đối cung kính, đầu tiên cười khổ một tiếng, sau đó cung kính nói như vậy, nhãn thần dành cho Hắc Ám Giáo Hoàng tràn đầy bất đắc dĩ, như biểu đạt chuyện này không phải là hắn tự ý làm chủ mà là không còn cách nào mới làm như vậy.

Lạnh lùng liếc nhìn Ám La Lan, Hắc Ám Giáo Hoàng không nói gì, trầm ngâm một lát rồi mới chậm rãi nói:

- Được rồi, hắn đang ở đâu?

- Ta đang ở đây…

Bạch Khởi phất tay tỏa ra một luồng đấu khí chuyển động thủy tinh cầu về trước mặt mình, sau đó ngồi đó cười nói.

- Ồ… người trẻ tuổi, ngươi chính là Bạch Khởi sao? Rất trẻ, tìm ta có chuyện gì?

Hắc Ám Giáo Hoàng nhìn thoáng qua Bạch Khởi, biểu hiện không thay đổi gì, chỉ là trên khóe miệng để lộ một nụ cười nhàn nhạt.

- Không có gì, biểu hiện của quân đội ta gần đây ngươi cũng nhìn thấy rồi, chúng ta đang tiến công quy mô vào Thiên Long, hơn nữa thế như chẻ tre. Trước đó ta đã đánh bại Thú Nhân, giết chết một ngàn sáu trăm vạn tên, đánh bại Hoàng Kim Bỉ Mông Vương, bây giờ hắn đã trở thành tọa kỵ của ta, có thể nói là chiến tích vĩ đại. Nhưng đồng thời quân đội của ta cũng tổn thất không ít, bây giờ quân phí của ta rất căng thẳng, ngươi biết đấy, ta phải nuôi bao nhiêu người, cho nên cần rất nhiều tiền. Ta muốn… Hắc Ám Thần Điện các ngươi không phải có thể cung cấp cho ta một ít quân phí sao?

Bạch Khởi nói tản mạn, biểu hiện không ngạo mạn nhưng khi nói nhãn thần của hắn không có bất kỳ sự cuồng vọng và gợn sóng nào, chỉ là chăm chú nhìn vào Hắc Ám Giáo Hoàng phảng phất như đợi câu trả lời của hắn.

- Hoàng Kim Bỉ Mông Vương trở thành tọa kỵ của ngươi? Ngươi nói có thật không?

Trên khuôn mặt cố tình không dao động của Hắc Ám Giáo Hoàng xuất hiện một tia kinh hãi, nhưng lập tức biến mất, trong nhãn thần nhìn Bạch Khởi đang ở trước mặt đầy tia kỳ dị liên tục hỏi.

- Đương nhiên, chuyện này còn có thể giả sao? Nếu ngươi không tin thì có thể hỏi Ám La Lan, Hoàng Kim Bỉ Mông Vương đang ở ngoài cửa. Ồ… nhưng cái này hình như không phải là trọng điểm, quân phí ta nói mới là trọng điểm. Ngươi biết không, không có quân phí quân đội của ta rất khó hành động, mộng tưởng của Hắc Ám Đế Quốc sợ là cũng khó mà thành hiện thực.

Bạch Khởi cười ha ha, sau đó nói.

- Ồ… cho dù là như vậy, nhưng thanh niên trẻ tuổi, Hắc Ám Thần Điện gần đây cũng có chút căng thẳng. Đương nhiên… nếu ngươi cần quân phí, ta có thể cho ngươi. Ngươi cần bao nhiêu bây giờ cứ nói đi, nhưng ngươi phải đích thân tới Hắc Ám Thần Điện một chuyến. Bây giờ chúng ta không có đủ người để mang đến cho ngươi. Bây giờ cuộc đấu tranh giữa chúng ta và Quang Minh Thần Điện ở Trung Ương Đại Lục đã tới lúc gay cấn rồi, bất cứ cường giả nào cũng đều là sức mạnh quý giá nhất, không dễ bị mất, cũng không thể phái bọn họ rời khỏi đó.

Hắc Ám Giáo Hoàng thần sắc phức tạp nói, cũng không biết đang có dự tính gì.

Phải biết rằng Hắc Ám Thần Điện có vô số cường giả, cho dù là đang giao chiến kịch liệt với Quang Minh Thần Điện cũng không đến nỗi ngay cả mười mấy người đi đưa tiền cũng không tìm được, hắn nói như vậy chỉ là vì để Bạch Khởi tới đó, còn mục đích là gì thì không biết.

Ý tứ của Hắc Ám Giáo Hoàng, Bạch Khởi có thể hiểu được, hắn cũng biết chuyện này tuyệt đối không đơn giản như Hắc Ám Giáo Hoàng nói. Nhưng không còn cách nào, hắn thật sự cần tiền, cần một món tiền rất lớn, bây giờ Hắc Ám Thần Điện là nơi duy nhất hắn có thể kiếm được, cũng là kẻ duy nhất có thể cung cấp cho Bạch Khởi một số tiền lớn, cho nên Bạch Khởi do dự một lát rồi vẫn chọn cách gật đầu đồng ý.

- Được… không thành vấn đề, cứ đợi đi ta sẽ đến Hắc Ám Thần Điện, đến lúc đó chỉ cần kêu Ám La Lan nói với ta địa điểm là được, ta cần ba mươi tỉ kim tệ có được không?

Bạch Khởi gật gật đầu, trầm giọng nói.

- Ba mươi tỉ? Quá nhiều, bây giờ nhiều nhất ta chỉ có thể cung cấp cho ngươi hai mươi tỉ. Hơn nữa ta phải nói với ngươi, hai mươi tỉ cung cấp cho ngươi, nhưng trước đó ngươi thật sự đối kháng giao thủ với Giáo Đình. Trước khi ngươi tấn công Trung Ương Đại Lục, Hắc Ám Thần Điện chúng ta cũng không có cách nào cung cấp thêm cho ngươi một phân tiền viện trợ nào nữa.

Hắc Ám Giáo Hoàng cau mày đưa ra đáp án như vậy.

- Hai mươi tỉ? Được rồi, vậy cứ quyết định như vậy đi.

Bạch Khởi vốn chính là sư tử há miệng, ba mươi tỉ hắn cũng biết Hắc Ám Thần Điện sẽ không đưa, nhưng có thể đưa hai mươi tỉ là đã rất tốt rồi, hai mươi tỉ kim tệ đã là một số lượng không nhỏ. Hắc Ám Thần Điện dù sao cũng không phải là cái máy rút tiền thật sự, Bạch Khởi cũng không thể lòng tham không đáy vô đối đòi lấy, trừ phi Bạch Khởi có thể đánh bại Hắc Ám Thần Điện, chinh phục hoàn toàn bọn họ, nếu không thì trước khi thật sự giao thủ với Giáo Đình sợ là Bạch Khởi cũng không có được sự giúp đỡ nào của Hắc Ám Thần Điện nữa.

- Được, vậy cứ quyết định như vậy đi, ta sẽ cho người chuẩn bị cho ngươi, lúc nào ngươi đến lấy cứ nói với Ám La Lan một tiếng là được.

Nói xong Hắc Ám Giáo Hoàng cắt đứt sự liên hệ, ảnh tượng biến mất trước mặt Bạch Khởi.

Đối với việc này Bạch Khởi mỉm cười không nói thêm gì, liếc mắt nhìn Ám La Lan đang ở trước mặt cười nói:

- Ngươi có thể đi rồi, ta đã nói chuyện với Giáo Hoàng Bệ Hạ của các ngươi, đợi ngươi đưa bản đồ của Hắc Ám Thần Điện đến là được, tự ta sẽ đi.

- Được… vậy ta cáo lui.

Ám La Lan cười đau khổ một tiếng rồi cáo lui, lúc này hắn còn có thể nói gì nữa? Bây giờ hắn không có tư cách nói gì trước mặt Bạch Khởi rồi.

Sau khi chờ Ám La Lan đi xong Bạch Khởi ngồi ở đó một tay vuốt cằm, vừa suy nghĩ nghiền ngẫm về vấn đề này. Xem ra cần phải đến Trung Ương Đại Lục một chuyến, hơn nữa hắn còn nhớ ba năm trước bản thân hình như còn có ước định với Đấu Giả Công Hội, bây giờ nhớ ra cũng nên đi một chuyến. Một là để tham gia tỷ thí gì đấy của Trung Ương Đại Lục, người của Đấu Giả Công Hội cũng có liên hệ, tiện đường kiếm Thần Thánh Cự Long làm tọa kỵ, hai là tiện đường xem sức mạnh của Giáo Đình rút cục như thế nào. Ba là… chính là việc quan trọng nhất, đó chính là Bạch Khởi cần đi kiếm tiền, lấy tiền nâng cao sức mạnh của bản thân mới là nhiệm vụ quan trọng nhất trước mắt. Đương nhiên tiện đường còn phải xem xem việc mở phong ấn của Hắc Ám Thần Điện… Cứ như vậy đi, đợi có cơ hội hãy nói, bản thân bây giờ dù sao cũng chưa có đủ tiền để đối kháng với Chủ Thần.

o0o

Bạch Khởi cũng không biết lúc nãy sau khi Hắc Ám Giáo Hoàng cắt đứt liên lạc với Bạch Khởi, sắc mặt trong nháy mắt đã trở nên lạnh lùng vô cùng, ngồi trong phòng khách trống trải, trên vương tọa cao cao, sắc mặt có chút khinh địch nói:

- Bạch Khởi… Bạch Khởi… hừ… chỉ mong người đủ cường đại, nếu không thì khi ngươi tới đây ta sẽ khiến cho ngươi phải hối hận…

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play