Đạt được hạng nhất luận võ gia tộc, Bạch Khởi tự nhiên đạt được tư cách mà được tiến nhập gia tộc giảng võ đường, đương nhiên ngoại trừ Bạch Khởi còn có hai người Bạch Phá Thiên cùng với Bạch Bân, tuy rằng hai người trước sau đều thua trong tay Bạch Khởi, bất quá theo quy củ bọn họ vẫn có tư cách tiến vào giảng võ đường.

Đứng ở ngoài cửa, gia tộc hộ vệ nghiêm trang đứng ở ngoài giảng võ đường, cả đám đứng yên ngay ngắn, không hề chớp mắt nhìn chằm chằm về phía trước, nơi đám người Bạch Khởi, đại trưởng lão Bạch Vân Long mang theo chín vị trưởng lão, ngạo nghễ đứng sừng sững trước mặt đám người Bạch Khởi.

"Các ngươi phải nhớ kỹ, quy cũ của gia tộc, tiến nhập giảng võ đường, mỗi người không được vượt quá một canh giờ, sau một canh giờ phải lập tức đi ra, bất luận các ngươi làm bất cứ chuyện gì, tất nhiên là được phép sao thư tịch, bất quá mỗi người chỉ được phép sao chép một quyển đấu kĩ cùng một quyển đấu khí công pháp, còn lại có thể xem nhưng không được sao chép, người nào vi phạm liền trục xuất ra khỏi gia tộc, phế bỏ tu vi, tuyệt không dung tha, đã rõ chưa?" Đứng ở trước mặt đám Bạch Khởi, Bạch Vân Long cao giọng nói, thần sắc lạnh lùng nghiêm nghị, làm cho mọi người sợ hãi, không ai nghĩ vị đại trưởng lão này đang nói giỡn, trong đó cũng bao gồm cả Bạch Khởi.

"Vâng ~" ba người đồng thanh hô lớn.

"Tốt, hiện giờ, lập tức đi vào, nhớ kỹ, thời gian của các ngươi không nhiều lắm." Bạch Vân Long không có nhiều lời, trực tiếp hạ mệnh lệnh, tiếp theo Bạch Bân và Bạch Phá Thiên Bạch Khởi trực tiếp đi vào, trong nháy mắt đã tiến vào giảng võ đường.

Giảng võ đường của Bạch gia, nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, rộng khoảng mười mẫu, bên trong cất kỹ vô số điển tịch của Bạch gia, còn có lịch đại tiền bối cùng với truyện ký Bạch gia, những bản ghi chép tu luyện tâm đắc, cùng với binh khí, đủ thứ đủ loại, toàn bộ giảng võ nội đường có thể nói như là một đồ thư quán, cũng có thể nói là căn cơ, là chỗ hạch tâm của Bạch gia, là nơi quan trọng nhất của Bạch gia, đấu khí công pháp cùng điển tịch đều cất giữ bên trong, bởi vậy có thể nói, mỗi người tiến nhập đều phải trải qua xét duyệt nghiêm ngặt, thậm chí tộc trưởng cùng các trưởng lão đều không ngoại lệ.

Đám người Bạch Khởi tiến nhập giảng võ đường, mới phát hiện tất cả các phòng đều không giống nhau, toàn bộ giảng võ nội đường đều đầy đủ và thư tịch các loại đều vô cùng phong phú, rực rỡ muôn màu, làm mọi người hoa cả mắt, ba người tiến nhập vào rồi trong nháy mắt phân tán ra, đều tự mình tìm kiếm.

Nhìn hai người trước mặt bắt đầu tìm kiếm, Bạch Khởi một mình đi vào giảng võ đường, không nhanh không chậm, mang theo chỉ bút, lẳng lặng hướng phía bên trong đi đến, tỉ mỉ quan sát mỗi một chỗ của giảng võ đường, Bạch Khởi phát hiện giảng võ đường nhìn như bình thường, bất quá hình như ẩn chứa cái gì đó, không chỉ cảm thấy áp lực mà còn pha lẫn chút thần bí.

Bạch Khởi hướng phía bên trong đi, càng đi càng kinh hãi, tuy rằng xung quanh trước sau như một rất an tĩnh, bất quá Bạch Khởi lại cảm thấy rất hào hứng . . . . . .

Thư tịch rực rỡ muôn màu xuất hiện ở trước mặt Bạch Khởi, là những bản chép tay của các gia tộc tiền bối, là đấu khí công pháp hoặc đấu kĩ, thế nhưng Bạch Khởi cũng không có sốt ruột đi lấy, trái lại vẫn hướng phía trước đi tiếp, hướng phía trong giảng võ đường ở chỗ sâu trong bóng tối suốt năm không gặp ánh sáng mặt trời, không biết vì sao, Bạch Khởi trong lòng luôn luôn có một loại cảm giác, hắn cảm giác, ở sâu trong giảng võ đường như có vật gì thôi thúc chính mình lại đó kêu gọi mình phải đi vào trong đó.

Bạch Khởi chậm rãi đi vào chỗ sâu bên trong giảng võ đường, tại nơi tối tăm trong góc phòng Bạch Khởi phát hiện một lão giả tóc bạc, tướng mạo phổ thông, nhưng rất hiền lành, râu tóc bạc trắng trên gương mặt già nua tràn đầy nếp nhăn, nhưng trong ánh mắt tràn ngập trí tuệ, hắn ở bên cạnh ngọn nến, khi Bạch Khởi đến hắn cũng không có đứng dậy, chỉ lẳng lặng ngồi ở chỗ kia lật xem trong tay một quyển sách cổ cũ nát.

Nhìn lão giả trước mặt Bạch Khởi sững sờ , trong một lúc cũng không có động tác gì, chỉ lẳng lặng đứng ở nơi đó, mà khi Bạch Khởi sững sờ trong nháy mắt thì thanh âm lão giả trong tai Bạch Khởi vang lên: "Nơi này là chỗ sâu nhất của giảng võ đường, mặc dù đều cũ nát, bất quá gia tộc cao cấp điển tịch đều ở chỗ này, nếu như ngươi thích thì nhanh đi tìm, thời gian của ngươi cũng không còn nhiều. . . . . .

Lời này làm Bạch Khởi quay đầu, nhìn thoáng qua vẻ mặt đạm mạc của lão giả, chỉ thấy lão giả nhìn chính mình liếc mắt nói như thế lại tiếp tục cuối xuống nhìn tiếp quyển sách cũ nát, cũng không để ý tới chính mình, Bạch Khởi giật mình sau đó dựa vào lời nói của lão giả ánh mắt chuyển hướng về những thư tịch bên cạnh. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

"Sư tử đấu khí", "Nham tương đấu khí", "Lăng nguyên đấu khí", "Khai bi thủ", "Nham tương quyền",.... đủ loại thư tịch xuất hiện trước mặt Bạch Khởi, tuy rằng mặt trên đã đầy bụi, bất quá chữ viết vẫn rất rõ ràng, hiển nhiên không vết tích vẫn chưa bị phôi pha, chỉ là thời gian lâu quá không ai động qua mà thôi.

Bạch Khởi tùy tiện cầm một quyển, sau đó lau trên mặt bụi, lật xem vài tờ sau đó buông xuống, hầu như chỉ một động tác Bạch Khởi đã làm lại mấy mươi lần, thế nhưng mỗi một quyển sách đều lật xem vài tờ lại buông xuống, động tác như vậy hiển nhiên khiến cho lão giả chú ý.

"Người thanh niên , đừng tham quá mà loạn, vội vàng như thế là tối kỵ, ngươi ở trong đệ tử của Bạch gia chắc cũng có địa vị, lão phu nói với ngươi một câu như thế nghe hay không nghe tùy ngươi." Lão giả ngẩng đầu lên, nhìn thoáng qua đống thư tịch bên cạnh Bạch Khởi, liếc mắt nhàn nhạt nói như thế, nói xong lần thứ hai lại vùi đầu đọc tiếp.

Bạch Khởi nhìn lão giả liếc mắt, ngạo nghễ nói rằng: "Ta không phải là tham, chỉ là những thứ ... này ta cảm thấy không thích hợp ta thà thiếu chứ không ẩu, nếu như không có một quyển thích hợp ta tình nguyện không lấy."

"Ô? Thà thiếu không ẩu? Ha ha, tiểu tử, lời này ngươi nói rất hay, ta thích nghe, bất quá ngươi đừng có tự cao. . . . . . Thư tịch ở đây nhiều như vậy là đều Bạch gia tổ tiên lưu lại, tuy rằng khả năng so ra thì còn kém một ít danh gia vọng tộc cất giữ, nhưng bất quá đối với ngươi thì xem như đã đủ rồi, ngươi nói như thế, làm cho ta cảm thấy hứng thú. . . . . . Như quyển "Nham tương đấu khí", là một loại hỏa diễm đấu khí, là Hoàng cấp thượng phẩm, đấu khí trong đó có chứa hỏa diễm, đấu sĩ khi vận dụng tự nhiên sẽ hiển hiện, đấu khí có hỏa diễm lực phá hoại kinh người, ngươi lẽ nào nhìn chướng mắt?" lão giả nghe xong lời này đầu tiên là sửng sốt, lập tức nở nụ cười, đứng lên đi tới bên cạnh Bạch Khởi, tiện tay cầm một quyển sách, quay sang Bạch Khởi nói.

"Không. . . . . ." Bạch Khởi lắc đầu, hiển nhiên nếu nói chướng mắt thì hơi quá, bất quá hiện tại có Cửu U - một siêu cấp dối trá, thì Bạch Khởi quả thật nhìn mấy quyển này đúng là chướng mắt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play