Đầu Vũ Dương Sinh lăn lông lốc mấy vòng rồi dừng lại.
Chiêu thần thông Chung Nhạc chém Vũ Dương Sinh vẫn là đệ nhị thức của Trảm Thần Tam Thức, Nguyệt Tịch, nhưng nếu Canh Vương Gia muốn phá giải thần thông nay thì vô cùng khó khăn.
Chung Nhạc dung hơp thần thông của mình vào phép suy diễn Âm Hào Dương Hào của hắn, phá giải mọi thần thông của đối phương. Muốn phá giải thần thông của Chung Nhạc thì phải áp chế được hắn về cách suy diễn. Mà làm được điều đó thì trong toàn bộ luyện khí sĩ của Lục Đạo Giới chỉ có được vài người.
Cho dù có luyện khí sĩ như vyậ thì hắn cũng phí quá nhiều tâm tư vào suy diễn, có lẽ tiến bộ tu vi sẽ chậm, mà tu vi thực lực của Chung Nhạc lại ở mức dỉnh cao trong số các luyện khí sĩ ở Lục Đạo Giới. Cho dù có đại cường giả suy diễn được như vậy thì cũng sẽ vì thua kém quá nhiều về thực lực mà bị hắn một đao chém chết.
Còn người có tu vi thực lực hơn hắn thì chắc chắn phép suy diễn không bằng hắn, vì thế đao này của Chung Nhạc thật chấn động bốn phương.
Đao này cũng đã định cho hắn cái tên “Thần Đao”!
Canh Vương Gia tự biết mình không thể áp chế được Chung Nhạc về khả năng suy diễn, muốn phá chiêu của Chung Nhạc đành phải dùng pháp lực vô biên trấn áp, phá hủy mọi sự suy diễn của Chung Nhạc!
- Điện hạ, làm thế nào mới phá giải được đao của hắn?
Một nữ tử dưới trướng Thiên Giới Giới Chủ hỏi nam tử trẻ tuổi mặc áo tím bên cạnh. Nam tử áo tím đó có khí độ ung dung hào hoa, thiên sinh quý phái, cao cao tại thượng, ngay cả Thiên Giới Giới Chủ cũng không thể lấn áp được hắn về khí độ.
- Muốn chiến thắng thì chỉ còn cách không cho hắn bất cứ cơ hội nào để suy diễn!
Nam tử áo tím từ tốn nói:
- Dù sao hắn cũng cần thời gian để suy đoán ra sơ hở của thần thông, vì thế phải đánh nhanh thì pháp môn của hắn sẽ bị phá.
Mọi người dưới trướng Thiên Giới Giới Chủ đều nghĩ ngợi. Canh Vương Gia nghĩ ra cách phá giải kia là vì hắn thiên sinh Tinh Hà Linh Thể, pháp lực vô cùng hùng hồn, còn vị nam tử áo tím này nghĩ ra cách khác, là dùng tốc độ để Chung Nhạc không thể suy đoán, đều là cách phá giải thần đao của Chung Nhạc.
- Tên nhân tộc này là Nhật Nguyệt Song Linh Thể, rất hiếm có, chỉ có Thiên, Địa, Thần mới có linh thể cấp này, Ngục Giới sao lại xuất hiện hắn?
Nam tử áo tím nghi hoặc, đôi mắt đột nhiên biến thành màu tím, nhìn Chung Nhạc chăm chú:
- Linh thể trong Ngục Giới phải rất hiếm mới đúng, sao lại có song linh thể? Hắn rất đáng chú ý, ngoài hắn ra còn có tiền triều Canh Vương Gia, hắn mới là luyện khí sĩ mạnh nhất Ngục Giới. Hắn và cha ta tranh đoạt đế vị nhưng thất bại, bị đày xuống Ngục Giới. Cha ta tuy coi thường hắn nhưng dù sao căn cơ của hắn rất lớn, nếu ta giết được hắn thì chắc chắn sẽ được cha ta yêu quý.
Vũ Dương Sinh vừa rồi chính là được hắn chỉ điểm, đột nhiên ra tay với Canh Vương Gia, hai chiêu đắc thủ là lập tức dừng lại là để đả kích sự tự tin của Canh Vương Gia.
Chung Nhạc giết Vũ Dương Sinh cũng là làm mất mặt hắn.
- Vũ Dương Sinh là đệ tử của Kim Ô thần tộc, cũng được, để Kim Ô thần tộc đối phó hắn
Nam tử áo tím nghĩ.
Chung Nhạc cảm nhận được ánh mắt hắn thì quay sang, trong lòng nghi hoặc, nói nhỏ:
- Nhị đệ, nam tử áo tím kia là ai?
- Nhị đệ…
Canh Vương Gia trong bụng vô cùng khó chịu, nhẫn nhịn nói:
- Tử Đồng Thần Quang, là huyết mạch của đương kim Đế Giới, chắc chắn là đế tử của Giới Đế. Giới Đế có hai mươi tư con trai con gái, trong đó phần lớn đã là thần ma, chỉ có Đan Dương công chúa và Vân Hòa đế tử còn nhỏ, chưa thành thần. Nam tử áo tím kia chắc chắn là Vân Hòa đế tử, xếp thứ hai mươi tư, còn gọi là Nhị Thập Tứ thái tử.
Thiên Giới Giới Chủ ho hắng một tiếng, nói:
- Pháp Giới Chủ, Giới Đế có lệnh cho Thiên Giới ta chọn ta mười luyện khí sĩ tham gia đại tỷ thí Lục Đạo Giới, giờ tỷ thí còn chưa bắt đầu đã bị luyện khí sĩ Ngục Giới giết, vì thế không thể trị tội hắn…
Ngục Giới Giới Chủ không đợi hắn nói hết, cười nói:
- Chỉ chơi đùa thôi, vừa rồi Hoa Giới Chủ cũng nói rồi, họ còn trẻ, tinh lực tràn trề, chơi một chút cũng chẳng sao.
Thiên Giới Giới Chủ mặt đen lại:
- Chơi một chút đúng là không sao, nhưng giờ đã chết đệ tử Thiên Giới ta, Giới Đế trách tội xuống…
- Giới Đế sẽ không trách tội. Vũ Dương Sinh không bằng người, gặp phải nhân tộc Chung Nhạc chắc chắn sớm muộn gì cũng chết, giờ chết sớm vài ngày có gì to tát?
Ngục Giới Giới Chủ cười ha hả:
- Chi bằng ta cho tướng giỏi đi Địa Ngục Luân Hồi tìm lại hồn phách Vũ Dương Sinh cho hắn đầu thai Ngục Giới ta. Ta nhất định sẽ tìm cho hắn xuất thân thượng đưởng. Thật không dám giấu, ta còn thiếu một nhi tử, làm con trai ta cũng coi như không hạ thấp hắn chứ?
Thiên Giới Giới Chủ mặt tím tái, Ngục Giới Giới Chủ có tới hơn bày vạn con, còn nhiều hơn bọ chét trên người súc sinh. Nếu Vũ Dương Sinh đầu thai vào nhà hắn thì coi như hỏng hẳn!
- Dù thế nào thì việc này ta cũng phải bẩm lên Giới Đế tìm lại công đạo!
Thiên Giới Giới Chủ hừ lạnh, phẩy tay áo bỏ đi.
- Làm con ta thì có gì không tốt? Nhìn ngươi kìa.
Ngục Giới Giới Chủ nhún nhún vai không bận tâm, nhìn sang Chung Nhạc cười:
- Chúng ta đi!
Chung Nhạc cùng mọi người đi theo, đột nhiên trong đầu vang lên tiếng Ngục Giới Giới Chủ truyền âm, hắn hừ lạnh:
- Ta bảo vệ không phải vì ngươi. Ngươi giết ái tử của ta, đó là đại thù, ta rất không hài lòng vì ngươi. Ta chỉ nể sau lưng ngươi có chỗ dựa lớn nên mới bảo vệ ngươi. Nếu ngươi còn gây chuyện gì nữa thì ta không bảo vệ được đâu!
Chung Nhạc nghiêm cẩn nói:
- Đa tạ Giới Chủ trợ giúp.
- Hừ, đa tạ cái mông! Ngươi giết ái tử của ta, ta không truy cứu vội, nhưng ngươi phải nhớ nói vài lời hay cho ta với chỗ dựa của ngươi.
Ngục Giới Giới Chủ lầm bầm:
- Hoa lão đầu chắc chắn sẽ không bỏ qua, chắc chắn sẽ báo lên Giới Đế để giết ngươi thị chúng, có lẽ ta cũng phải hy sinh cái thể diện này để đối phó. Giới Đế niệm tình ta chắc chắn sẽ chuyện lớn hóa chuyện nhỏ, nhưng tỷ thí sắp bắt đầu, ngươi không được gây nên chuyện gì nữa. Thiên Giới là nơi nào chứ? Nơi ở của thần tộc mạnh nhất, tàng long ngọa hổ, trong đó có không ít thế gia đại phạt từ thời viễn cổ tới giờ. Ta cũng không động tới được, Giới Đế cũng phải lễ nhường ba phần. Nếu ngươi còn gây chuyện thì ta không bảo vệ được ngươi đâu!
Chung Nhạc ra vẻ sợ sệt, nhưng trong bụng thì vô cùng hứng khởi.
- Xem ra mấy năm nay ở Thần Tạng Cổ Địa Vực, ta tiến bộ thật không chậm chút nào, đủ để cạnh tranh với các lộ cường giả Thiên Giới, khoảng cách không đến mức quá xa.
Hắn bế quan ở Ca Giới một trăm mười năm, ngoài tôi luyện nhục thân kiếp trước của mình, tu luyện Tiên Thiên Chân Hồn thì còn hoàn thiện Trảm Thần Tam Thức.
Hắn không tự tin về Trảm Thần Tam Thức mà hắn đã tỉ mỉ tạo ra, lần này so tài với Vũ Dương Sinh hắn cũng là muốn kiểm tra sự tiến bộ của mình trong mất năm qua.
- Uy lực của Nguyệt Tịch đã được kiểm chúng, còn Nhật Diệu và Trạm Đảo chưa được kiểm tra uy lực uy năng, thật mong chờ được gặp đối thủ mạnh hơn!
Viên Sơn Thần Hoàng dẫn họ tới một khu cung điện, sắp xếp cho họ ở lại, mỗi người ở một cung điện, còn Ngục Giới Giới Chủ ở hần điện trung tâm. Viên Sơn Thần Hoàng nói:
- Ta còn có việc, xin đi trước!
Ngục Giới Giới Chủ tiễn hắn, không lâu sau lại có thần ma tới tìm:
- Pháp Giới Chủ, Giới Đế bảo ngươi tới gặp.
- Ta biết rồi.
Ngục Giới Giới Chủ đứng dậy rời đi, nghĩ:
- Hoa lão đầu này quả nhiên thích mách lẻo, nhanh vậy đã báo lên Giới Đế. Xem ra ta phải bỏ cái thể diện này đi rồi.
Canh Vương Gia dẫn Quân Vô Đạo, Dư Bá Xuyên bọn họ tới tìm Chung Nhạc:
- Khó khăn lắm mới về Thiên Giới, ta coi như là chủ nhà, hôm nay ngươi lại giúp ta một lần nên chủ nhà ta sẽ mở tiệc cảm tạ ngươi. Hơn nữa ta còn mời một số lão bằng hữu, làm quen với họ ngươi cũng có lợi.
Chung Nhạc nói:
- Giới Chủ bảo ta an phận một chút, không được gây chuyện…
Canh Vương Gia cười ha hả:
- Thiên Giới năm xưa do ta quản, ta ở Thiên Giới có thể nói là thế lực thâm hậu, dù là thế gia đại phiệt nào cũng phải nể mặt ta. Ngươi có thể yên tâm, có ta đây ngươi muốn gây chuyện cũng không gây được!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT