Ánh mắt Chung Nhạc đã động tới Chư Thiên Thần Đạo Chung dẫn tới cảm ứng của linh trong chiếc chuông này, gây nên một luồng uy năng, nếu không phải Chung Nhạc phản ứng nhanh điều khiển con thuyền tránh đi thì chỉ sợ họ đã tan thành tro bụi cả rồi!
Đó là đế uy, uy năng của đế binh, lẽ nào họ lại kháng cự nổi?
Con thuyền cổ tránh được uy năng đế binh, nháy mắt đi qua vô số không gian, đột nhiên uỳnh một tiếng, con thuyền đột phá bức vách không gian, tới một khoảng không gian tĩnh lặng vô cùng.
Nghìn đôi cánh của con thuyền liên tục đập mạnh, Chung Nhạc, Phù Kỳ Chi và Hỗn Độn Vũ trên thuyền ánh mắt đều sững sờ nhìn cảnh tượng phía trước.
Trong không gian này không có bất cứ sinh linh nào, không có bất cứ vật thể nào, không có các vì sao, không có mặt trời, không có nước cũng như không có lục địa, chỉ có các linh hồn khổng lồ.
Vô số linh hồn vĩ đạo phát ra ánh sáng vô cùng tận, chiếu sáng không gian thần bí này, có linh hồn đang ngủ, có linh hồn đang khô héo, có linh hồn xung quanh là tế tự chi lực của hạ giới.
Vô số linh hồn cứ phiêu dạt trong không gian tĩnh lặng, bay lướt qua con thuyền cổ.
Hư Không Giới!
Uỳnh uỳnh!
Rồi con thuyền cổ bị một luồng năng lượng lớn lao áp chế, bị đẩy ra khỏi Hư Không Giới, trở lại Tử Vi Tinh Vực.
Phía sau, uy năng của Chư Thiên Thần Đạo Chung mất đi cảm ứng với họ, uy năng tiêu tan, không truy sát tới nữa.
- Kỳ lạ thật, tại sao Thần Đạo Chung đột nhiên lại chấn động?
Trong Hoàng Đình thị, các vị thần nhân đi ra nhìn quanh, lập tức có hàng nghìn vạn đạo thần quang chiếu rọi bốn phương tám hướng, con thuyền cổ của Chung Nhạc ẩn mình trong không gian, liên tục di chuyển, không bị những vị thần nhân kia phát hiện.
- Con thuyền này có thể vào Hư Không Giới?
Phù Kỳ Chi chấn động, kêu lên:
- Chúng ta có thể dùng nó để vào Hư Không Giới gặp các vị liệt tổ liệt tông Phục Hy thị!
- Có lẽ không được.
Chung Nhạc lắc đầu:
- Vừa rồi chúng ta chỉ vô tình đi vào, không thể dừng lại trong Hư Không Giới, vào Hư Không Giới có lẽ không thể đem vật chất, có vật chất là bị đẩy ra.
Phù Kỳ Chi khựng người, gật đầu. Vừa rồi họ dựa vào quán tính của con thuyền vào trong Hư Không Giới nhưng lại bị đẩy ra, rõ ràng Chung Nhạc nói đúng, có vật chất là không thể vào trong Hư Không Giới.
- Sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ vào trong Hư Không Giới, sớm muộn gì cũng sẽ gặp liệt tổ liệt tông Phục Hy thị!
- Nhưng không phải bây giờ! Không biết con thuyền này có thể xuyên qua chiếc chuông kia vào Hoàng Đình thánh địa không?
Chư Thiên Thần Đạo Chung bao trùm Hoàng Đình thánh địa, muốn vào trong không hề dễ dàng.
Tuy con thuyền nghìn cánh này là dị bảo do các Cổ Thần Vương tạo ra để vào Đạo Giới, nhưng dù sao nó cũng đã cũ nát, có xuyên qua được Chư Thiên Thần Đạo Chung không thì hắn không tự tin.
Kỳ lạ một điều, Chư Thiên Thần Đạo Chung là đế binh, đế binh sẽ không phải lúc nào cũng duy trì toàn bộ uy năng. Ví dụ như cây Phù Tang Thần Thụ của Hỗn Độn Vũ cũng là đế binh, bình thường chỉ là một cành cây, chỉ khi gặp nguy hiểm mới bùng phát uy năng, biến thành thần thụ đỉnh thiên lập địa!
Còn uy năng của Chư Thiên Thần Đạo Chung đã hồi phục hoàn toàn, điều này không đúng lẽ thường.
- Hoàng Đình thị rốt cuộc muốn làm gì?
Thần nhãn của Chung Nhạc vẫn nhìn về các tòa thánh địa Hoàng Đình thị, Hoàng Đình thị thực sự quá gần Trấn Thiên Quan. Khoảng cách gần như vậy, nếu đột nhiên Hoàng Đình thị tấn công Trấn Thiên Quan thì e là Lũy Bích Quan và Ngự Thiên Quan đều không kịp chi viện!
Dù sao đó cũng là một đế tộc có đế binh, đế linh!
- Hơn nữa, Thái Đình thị và Hoàng Đình thị lại là chủng tộc huynh đệ.
Tâm cảnh Chung Nhạc nặng nề, thất đế đoạt vận, Hoàng Đình thị rốt cuộc đứng về bên nào?
Đột nhiên tim hắn giật thót, nhìn thấy một tòa thành địa của Hoàng Đình thị, hàng nghìn tòa cung điện, giống như Thiên Cung. Trên những tòa đại điện này thậm chí còn thấy rất nhiều đồ đằng văn lý quen thuộc.
Đồ đằng văn lý chỉ Phục Hy thần tộc mới có.
- Mảnh vỡ Thiên Đình thời đại Địa Kỷ!
Chung Nhạc kinh ngạc, Đế Tinh của thời đại Địa Kỷ vỡ thành các Thiên Hà Chi Châu, Thiên Đình cũng vỡ theo. Mảnh vỡ Thiên Đình không có tung tích, không ngờ một mảnh lại rơi vào Hoàng Đình thị, biến thành một tòa thánh địa của Hoàng Đình thị!
Chung Nhạc đột nhiên nói:
- Tân Hỏa, ngươi điều khiển nhục thân của ta, thi triển Tam Mục Thiên Đồng Phá Vọng Thiên Kinh, tìm tung tích của Phù Lê và Bệ Ngạn.
Tân Hỏa nghe vậy, lập tức tiếp quản nhục thân Chung Nhạc, thần nhãn trên mi tâm sáng gấp tỷ lần, thần quang lóe lên chiếu sáng tầng tầng không gian, chiếu rọi mọi bí mật!
Cách tầng tầng không gian và tầng mây, mọi thứ trong Hoàng Đình thị đều được Tân Hỏa thấy rõ ràng!
Tam Mục Thiên Đồng Phá Vọng Thiên Kinh là tuyệt học của Hy Hạo Đế, thiên đế đời thứ chín của Phục Hy thị, có tiếng là phá mọi hư ảo, nói đơn giản là nhìn thấu mọi bí mật, nhìn ai người đó chết!
Tân Hỏa ngủ vùi khi Hy Hạo Thiên Đế tại vị, hắn có công pháp Tam Mục Thiên Đồng Phá Vọng Thiên Kinh hoàn chỉnh.
Tam Mục Thiên Đồng của Phong Chấn lão tổ không hoàn chỉnh, nhưng đủ để hắn luyện tới đế cảnh. Còn Tân Hỏa có Tam Mục Thiên Đồng hoàn chỉnh, hơn nữa là lĩnh ngộ đế cấp, tương đương với đích thân Hy Hạo Thiên Đế thi triển, cho dù Hy Hạo Đế chỉ là Chân Thần Cảnh thì cũng không hề tầm thường!
Trước ánh nhìn của Tân Hỏa, tuyệt đại đa số phong ấn, phong cấm, trận pháp của Hoàng Đình thị đều biến thành các tầng lưới, mọi thứ bên trong đều trở nên rõ ràng, không còn thứ gì là bí mật nữa!
Thậm chí ngay cung điện huy hoàng dưới sự chiếu rọi của thần quang trong mắt Tân Hỏa, cũng trở thành trong suốt
Chung Nhạc nhìn qua thần nhãn của mình tìm kiếm Phù Lê. Đột nhiên tim đập mạnh, kêu lên:
- Đó là Vũ Lâm Quân và Thiên Hà Thủy Sư, còn có Bàn Hoạch Thủy Sư!
Qua Tam Mục Thiên Đồng mà Tân Hỏa thi triển, hắn nhìn thấy rõ trong các cung điện Thiên Đình tiền triều ẩn chứa hàng nghìn vạn thần ma!
Thiên Hà Thủy Sư của Thiên Đình và các con thuyền chiến được chuyển vào những cung điện này, còn cả vô số Điểu Dực Thần của Vũ Lâm Quân!
Ngoài ra còn có Bàn Hoạch Thủy Sư!
Bàn Hoạch Thủy Sư rất dễ để nhận ra, Bàn Hoạch thị có ba đầu ba mắt, trong mắt là một vầng trăng sáng!
Trong hàng vạn cung điện, Bàn Hoạch Thủy Sư, Thiên Hà Thủy Sư và Vũ Lâm Quân đang lặng lẽ tiềm phục!
- Hoàng Đình thị và Thiên Đình liên thủ! Hoặc có thê rnói là Hoàng Đình thị đầu quân cho Đế Minh Thiên Đế rồi!
Tim Chung Nhạc trùng xuống, Hoàng Đình thị đầu quân Đế Minh Thiên Đế cũng có thể hiểu được, nhưng nằm ngoài dự liệu của hắn. Nhưng Thiên Hà Thủy Sư, Bàn Hoạch Thủy Sư và Vũ Lâm Quân bất tri bất giác đã tới Hoàng Đình thị, ngay chút thông tin cũng không có!
- Tử Quang Quân Vương nắm giữ tình báo của Tiên Thiên Cung, làm thế nào vật? Mấy nhánh đại quân này dều sắp tới cửa Trấn Thiên Quan ta rồi mà hắn không có chút thông tin gì! Lẽ nào Trấn Thiên Quan đã bị Thiên Đình nhìn thấu hết rồi?
Chung Nhạc định thần lại, cũng may lần này hắn tới Hoàng Đình thị nếu không e là đến khi ba đại quân này tới cửa Trấn Thiên Quan thì hắn mới biết!
Hắn tiếp tục tìm kiếm Phù Lê, không lâu sau cuối cùng cũng thấy hắn trong một tòa lao ngục. Phù Lê lúc này bị treo trong ngục, bên ngoài có rất nhiều cường giả canh giữ.
Tòa lao ngục này có lẽ là từng là thiên lao của Thiên Đình thời kỳ Địa Kỷ, giam cầm trọng phạm.
Chỉ là, tiểu oa oa Bệ Ngạn thì không có trong đó, Chung Nhạc tìm một lượt thiên lao nhưng không thấy bóng dáng Bệ Ngạn đâu.
Tân Hỏa rời ánh mắt, tiếp tục nhìn quanh, mục lực của Tam Mục Thiên Đồng quét qua Chư Thiên Thần Đạo Chung, không động tới cảm ứng của nó, kỹ xảo của Tân Hỏa õ ràng cao thâm hơn Chung Nhạc nhiều, ngay cả linh của chiếc chuông đó cũng không phát hiện được dị thường.
Đột nhiên tim Chung Nhạc trùng xuống, hắn thấy tiểu oa oa Bệ Ngạn trong một tòa thánh điện.
Đứa nhỏ mập mạp lúc này đang ngồi trong một chiếc đại đỉnh, phía dưới là một cái lò lớn, trong lò là thần hỏa đang rừng rực cháy. Trên đại đỉnh là trùng trùng phong ấn, đang có mấy vị thần ma Hoàng Đình thị vận chuyển thần dược nhiều như ngọn núi nhỏ nhét vào trong đỉnh.
Bệ Ngạn ngồi trong núi thần dược, mặt bất lực, cầm các cây linh dược nhét vào mồm nhai, không biết đang nói cái gì.
Bên cạnh cái lò, mấy vị lão giả Hoàng Đình thị đang thổi lửa, đánh ra các đạo ấn pháp, rõ ràng là muốn luyện chế cả đứa nhỏ và thần dược thành linh đan.
Mấy vị lão giả đều là đế cấp, có lẽ là tộc lão của Hoàng Đình thị.
Tân Hỏa di chuyển thần nhãn, Chung Nhạc lại thấy trong một tòa thánh điện khác, thống soái Thiên Hà Thủy Sư Lâu Chính Sư đang cùng mấy vị cường hãn tới mức đáng sợ ngồi thương nghị điều gì đó.
Bên cạnh Lâu Chính Sư là Bàn Kê tộc trưởng Bàn Hoạch thị. Bên cạnh Bàn Kê là Tuế Kinh Hồng, thống soái Vũ Lâm Quân, cũng là một vị Đế Quân đỉnh phong.
Trên chính tọa có lẽ là tộc trưởng Bàn Hoạch thị, Đình Đạo Cực.
Phía sau Đình Đạo Cực là hai vị thần ma, một già một trẻ. Thần ma trẻ tuổi dường như có cảm ứng, đột nhiên ngẩng lên nhìn về hướng của Chung Nhạc.
Chung Nhạc giật mình, vội nói:
- Tân Hỏa, mau nhắm mắt lại!
Tân Hỏa nhắm thần nhãn lại, vị thần ma trẻ tuổi kia nhìn quanh, không thấy thứ gì, trong lòng càng ngạc nhiên.
Trong thánh địa, Đình Đạo Cực cười:
- Phong Sầm, sao đột nhiên nhìn quanh vậy?
- Có thứ gì đó trong hư không đang nhìn lén chúng ta.
Vị thần ma trẻ tuổi Phong Sầm đột nhiên mở con mắt trên mi tâm:
- Ta dùng Tam Mục Thiên Đồng nhìn xem sao.
- Tam Mục Thiên Đồng?
Lâu Chính Sư ngạc nhiên:
- Đó là tuyệt học của Phục Hy thị tiền triều. Nghe nói chỉ Phục Hy mới luyện thành được. Tại sao Hoàng Đình thị cũng tu luyện được?
Hoàng Đạo Cực vuốt râu, cười:
- Lâu sư huynh không biết đó thôi, Hoàng Đình thị ta năm xưa dẹp phản loạn Phục Hy thị, từng thu thập được không ít thần huyết Phục Hy thị, giờ vẫn còn huyết trì của Phục Hy thị. Con ta Phong Sầm thiên tư tuyệt đại, luyện hóa Phục Hy thần huyết, luyện vào con mắt của mình, cuối cùng cũng tu thành Tam Mục Thiên Đồng.
- Thì ra là vậy.
Lâu Chính Sư thán phục:
- Năm đó Phục Hy thị làm loạn, Hoàng Đình thị cũng là chủ lực, xuất hiện rất nhiều vị hy sinh nhiệt huyết vì thời đại Thần Kỷ ta. Phong Sầm tiểu hữu, ngươi thấy được gì?
Phong Sầm lắc đầu:
- Kẻ vừa rồi nhìn chúng ta đã đi rồi. Ta không tìm được hắn.
Lâu Chính Sư ngạc nhiên:
- Lẽ nào là cường giả Trấn Thiên Quan tới thăm dò Hoàng Đình thị?
- Trấn Thiên Quan có người cỡ đó sao?
Đình Phong Sầm nói:
Trấn Thiên Quan chẳng qua chỉ là một lụn đất nhỏ trước mặt Hoàng Đình thị ta, lúc nào cũng có thể san bằng.
Lâu Chính Sư nhíu mày:
- Không thể coi thường Dịch Quân Vương. Thực lực của hắn..
Đình Phong Sầm cười:
- Lâu sư bá, bá không biết uy năng của Tam Mục Thiên Đồng. Con mắt này của ta nhìn ai kẻ đó chết! Ta tu vi Thần Hoàng, đến khi đại quân chúng ta tới Trấn Thiên Quan, gọi tên Dịch Quân Vương đó ra ta nhìn hắn một cái sẽ khiến hắn không kịp trở tay, lập tức hồn tiêu phách tán!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT