Nguyệt Thần dang rộng hai cánh tay, hai ống tay áo căng gió tung bay, Đạo âm trong miệng giống như một khúc thanh ca vậy. Chỉ thấy dưới mặt nước Thiên Hà từ từ dâng lên từng vầng từng vầng minh nguyệt. Tinh sa trong Thiên Hà nhiều đếm không xuể, trong đó tích chứa vô số ngôi sao. Lúc này, nhiều vô số kể ngôi sao từ dưới nước dâng lên, biến thành từng vầng từng vầng minh nguyệt, chiếu rọi một mảnh không gian trên mặt sông.
Sóng gió ầm ầm mãnh liệt, hung hăng đánh tới. Cự phong mạnh xé rách đám vầng trăng. Nhưng càng lúc càng nhiều vầng minh nguyệt dâng lên, nhấc lên từng trận từng trận Nguyệt Tịch, khiến cho trên mặt sông Thiên Hà dâng lên một đợt thủy triều. Từng cỗ từng cỗ sóng lớn phập phồng lên xuống. Sóng lớn nâng toàn bộ đám lâu thuyền Chiến hạm trên mặt sông Thiên Hà lên tới chỗ cực cao, sau đó ầm ầm thả rơi xuống.
Đạo ngữ mà Nguyệt Thần đang niệm tụng là chữ Triều, cộng thêm bản thân nàng là Tiên Thiên Nguyệt Thần, có thể khống chế minh nguyệt, dẫn phát thủy triều. Mà hai tôn Tiên Thiên Thần Ma đối diện chính là dùng chữ Phong và chữ Lãng trong Đạo ngữ, dùng gió nhấc lên sóng, trùng trùng điệp điệp dâng trào. So ra, thì Nguyệt Thần càng giống như là cá gặp nước.
Đạo ngữ mà Chung Nhạc và Âm Phần Huyên niệm tụng là chữ Cản. Bọn họ vốn dĩ nghĩ muốn đối kháng sóng gió, nhưng đạo hạnh của bọn họ quả thật không bằng hai tôn Tiên Thiên Thần Ma kia, không thể dừng lại sóng gió.
Hiện tại có thêm Nguyệt Thần tương trợ, hai vợ chồng lập tức thay đổi Đạo ngữ, cùng với Nguyệt Thần niệm tụng Đạo ngữ chữ Triều, khiến cho thủy triều thổi quét Thiên Hà lại càng thêm kịch liệt hơn.
Thủy triều kết hợp với sóng gió, lại càng khó có thể ngăn cản. Mặc cho hai tôn Tiên Thiên Thần Ma kia nhấc lên gió to sóng lớn đáng sợ tới đâu, cũng chỉ có thể giúp tăng cường uy năng của thủy triều, không thể nào đánh vỡ được thủy triều.
Bất luận là Thủy sư Thiên Đình hay là Thủy sư Âm Khang thị, toàn bộ đám lâu thuyền Chiến hạm đều không ngừng xóc nảy lên xuống trong cuồng triều, tiến lên vô cùng gian nan.
- Định!
Hai tôn Tiên Thiên Thần Ma thay đổi Đạo ngữ, chuyển thành chữ Định. Từng vầng từng vầng minh nguyệt nhất thời từ trên không trung không ngừng rơi xuống, rơi thẳng vào trong Thiên Hà, thậm chí ngay cả uy lực của thủy triều cũng càng lúc càng nhỏ dần.
- Nguyệt Thần, ngươi thật sự tuyển chọn đầu nhập vào Tiên Thiên Đế Quân sao?
Hai tôn Tiên Thiên Thần Ma kia ngẩng đầu nhìn lên. Gã Thần Ma sáu tay trên đầu thuyền bên trái cao giọng nói:
- Mọi người cùng xuất từ một môn, ngươi nhập môn trễ hơn Lận Tuẫn Song Tử chúng ta mấy năm, là sư muội của chúng ta. Về tình về lý, chúng ta hẳn là nên lễ nhượng sư muội ba phần. Bất quá, mọi người đều vì chủ mình, chỉ đành phải so tài một trận rồi!
Nguyệt Thần bình thản gật đầu, nói:
- Hai vị sư huynh cứ việc buông tay mà làm!
Lận Tuẫn Song Tử một người là Lận Tử một người là Tuẫn Tử, là hai tôn Tiên Thiên Thần do Lận Tộc và Tuẫn Tộc tế tự sinh ra, đều có tu vi Thần Hoàng.
Lận Tuẫn Nhị Tộc từ trước tới nay vẫn luôn sinh hoạt cùng một chỗ, là chủng tộc song sinh, phi thường kỳ lạ.
Lận và Tuẫn là cùng một mẹ sinh ra, hơn nữa còn là sinh ra bởi cùng một bào thai, có cùng một mẫu thân, mang thai nhất định sẽ sinh song tử. Nhưng sau khi sinh ra, hai anh em sinh đôi lại có bộ dáng bất đồng, cũng sẽ phân ra chủng tộc. Lận Tộc có hổ trảo, Tuẫn Tộc thân mặc giáp. Diện mạo cả hai giống hệt nhau, chỉ có trảo và giáp bất đồng.
Lận Tuẫn Song Tử chính là Tiên Thiên Thần Ma do Lận Tuẫn Nhị Tộc tế tự mà sinh ra, sinh ra từ trong Lận Tuẫn Song Tinh. Bởi vì ý chí của cả hai chủng tộc đối với Tiên Thiên Thần Ma không khác biệt bao nhiêu, bởi vậy bộ dáng của Lận Tuẫn Song Tử cũng hoàn toàn giống nhau.
Bọn họ tiến vào Bích Lạc Cung sớm hơn Nguyệt Thần rất lâu, nhưng bởi vì là Tiên Thiên Tộc Thần, cho nên khó có thể khắc phục giới hạn của bản thân. Bọn họ vừa xuất thế đã là Thần Hoàng, khổ tu một thời gian rất lâu, cho tới bây giờ vẫn chưa thể đột phá cảnh giới Thần Hoàng, trở thành Tạo Vật Chủ. Nhưng dù vậy, tu vi thực lực của bọn họ cũng cường đại hơn những Thần Hoàng khác rất nhiều. Nhất là bọn họ còn nắm giữ Tiên Thiên Thần Ngữ do Bích Lạc Cung truyền thụ.
Lúc này Lận Tuẫn Song Tử toàn lực thi triển, có thể áp chế ba người Chung Nhạc, Âm Phần Huyên và Nguyệt Thần. Lâu Chính Sư hạ lệnh cho các chiến thuyền dốc hết tốc lực tiến về phía trước, đuổi theo Hạm đội Âm Khang thị.
Bất quá, toàn bộ pháp lực của Lận Tuẫn Song Tử đều dùng để đối kháng ba người Chung Nhạc, đã không thể hạn chế Thủy sư Âm Khang thị tiến lên. Thủy sư Âm Khang thị lập tức có thể dùng tốc độ cao nhất lên đường, khiến cho Lâu Chính Sư trong lúc nhất thời một khắc đừng hòng đuổi kịp.
Chung Nhạc, Âm Phần Huyên và Nguyệt Thần cũng thay đổi Đạo ngữ, đọc lên chữ Vũ. Không gian giữa hai chi Hạm đội nhất thời không ngừng nứt ra, tinh không vô biên xé mở mặt sông Thiên Hà, thoáng cái đã kéo dài cự ly ra rất xa.
Lận Tuẫn Song Tử huy vũ sáu cánh tay, giống như đang dệt vải trong hư không vậy. Chỉ thấy từng đạo từng đạo phi kiều xuất hiện, tương liên mặt sông bị xé rách lại với nhau. Từng chiếc từng chiếc lâu thuyền, đại hạm thông qua phi kiều lái qua.
Bọn họ dùng Đạo ngữ đấu pháp, nhưng cũng lộ ra cực kỳ đặc sắc, khiến cho người ta nhìn tới mức hoa cả mắt.
Hai chi Thủy sư một chạy một đuổi kéo dài suốt mấy ngày. Thủy sư Thiên Đình không ngừng rút ngắn khoảng cách. Từng chiếc từng chiếc chiến thuyền dài từ trong lâu thuyền phóng ra, ngàn cánh chấn động, nhanh chóng đuổi theo.
Hiện tại cách Thiên Hà Chi Châu của Âm Khang thị đã không quá xa nữa, Hạm đội lâu thuyền toàn lực lên đường, cũng chỉ khoảng một hai ngày lộ trình mà thôi. Bởi vậy, Lâu Chính Sư cũng không thể không mạo hiểm thử một lần, để cho chiến thuyền dài toàn lực chạy tới quấn lấy Thủy sư Âm Khang thị, cho dù có bị thương vong thảm trọng cũng phải khiến cho ngàn thuyền vạn hạm Thủy sư kịp thời đuổi tới.
Sắc mặt Âm Phó Khang ngưng trọng, cao giọng quát lớn:
- Bố trí Ma Lôi!
Vô số Âm Hỏa Ma Lôi rào rào rơi vào trong Thiên Hà. Phàm là chiến thuyền dài chạm phải Âm Lôi, liền bị nổ cho thuyền phá người vong.
Mà ở phía sau, Phi Luân Quân nhao nhao thôi động phi luân, rào rào phá vỡ mặt nước, vượt qua đám chiến thuyền dài, tiến hành phá hủy Âm Lôi.
- Nã pháo!
Âm Phó Khang truyền lệnh xuống. Đám Chiến hạm đột nhiên xoay đầu, từng đạo từng đạo Ma quang trên boong thuyền thẳng tắp như trụ, nhao nhao quét về phía trên mặt sông. Đám chiến thuyền dài và Phi Luân Quân vội vàng tránh né, tốc độ nhất thời bị kéo chậm lại.
- Chỉ cần trở lại Thiên Hà Chi Châu, sẽ có thể để cho bọn họ tới bao nhiêu chết bấy nhiêu!
Ngữ khí Âm Phó Khang hung ác nói.
Hiện tại chủ lực Thủy sư Thiên Đình đã bị quấn lấy, không thể đuổi kịp. Đúng lúc này, Kỳ quan đột nhiên cao giọng nói:
- Tộc trưởng lão gia, phía trước xuất hiện Chiến hạm!
- Chiến hạm?
Trái tim Âm Phó Khang kịch liệt nhảy lên, vội vàng ngẩng đầu nhìn về phía xa xa. Chỉ thấy một chi Hạm đội khoảng chừng một trăm chiếc lâu thuyền cấu thành đang lúc giương buồm nghịch lưu chạy tới, lướt nhanh về phía này. Trên đầu thuyền Tinh kỳ tung bay, trên mặt cờ thêu một con Bàn Hồ ba đầu.
Mà trên Soái hạm lại treo đại kỳ thêu hình một quả hồ lô ba khúc.
- Hạm đội của Bàn Hồ thị!
Âm Phó Khang nhất thời kinh hãi. Hoàng tộc Bàn Hồ thị cũng bị trấn áp trong Thiên Hà Chi Châu, trước giờ cũng có tới lui với Âm Khang thị. Nhưng chủng tộc này cực kỳ kiêu ngạo, mặc dù có lui tới với Âm Khang thị, nhưng mỗi lần Âm Phó Khang tới bái phỏng, quy cách tiếp đón mà bọn họ sử dụng đều thấp hơn một bậc, chính là dùng quy cách Quân vương tiếp kiến thần tử. Hiển nhiên Bàn Hồ thị cũng không cho rằng Âm Khang thị có thể ngang hàng với Bàn Hồ thị.
Trong lòng Âm Phó Khang mặc dù rất khó chịu, nhưng dù sao cũng là hàng xóm, cho nên vẫn kết minh với Bàn Hồ thị, cao tầng hai nhà cũng thường xuyên qua lại với nhau.
- Hạm đội Bàn Hồ thị xuất hiện ở đây, ý đồ là gì? Rốt cuộc là giúp ta hay là giúp Thủy sư Thiên Đình?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT