Hai người bọn họ vừa mới bước vào Bích Lạc Cung, đã thấy một vị nữ Thần tướng chặn đường, nói:
- Mời hai vị cô nương đứng trước tấm gương này chiếu rọi một cái, nghiệm minh chân thân!
Chung Nhạc nhìn về phía tấm Thần kính kia. Chỉ thấy Thần kính cao cỡ thân người, trong gương có khí Hỗn Độn ba động, tràn ngập thần bí.
Tư Mệnh tiến lên phía trước, đứng trước tấm gương. Chỉ thấy khí Hỗn Độn trong gương khẽ nhúc nhích, một lúc sau trong gương hiện ra thân ảnh Tương Liễu Thần Tộc thân rắn chín đầu. Nữ Thần tướng kia gật đầu. Chung Nhạc cũng tiến lên phía trước, khí Hỗn Độn trong gương lại nhúc nhích, một lúc sau, trong gương vẫn là thân ảnh của Thải Vi.
- Hai vị cô nương, xin mời!
Nữ Thần tướng kia giơ tay để cho bọn họ đi qua.
Vẫn chưa đi được bao xa, lại gặp một con Thần thú cổ quái chặn đường. Con Thần thú này thân thể sư tử, đầu lại như giòi, không mắt không tai không mũi, chỉ có một cái miệng lớn mọc đầy răng nhọn móc câu. Con Thần thú há miệng rống lớn:
- Dừng chân! Nghiệm minh chân huyết!
Tư Mệnh vươn bàn tay ra. Con Thần thú cổ quái kia há cái miệng khủng bố cắn cánh tay nàng một cái, chép chép miệng, nói:
- Là Thần huyết Tương Liễu Thần Tộc!
Chung Nhạc cũng tiến lên, vươn cánh tay ra. Con Thần thú cổ quái kia cũng cắn hắn một cái, chép chép miệng, nói:
- Là Thần huyết Thanh Canh Thần Tộc! Hai vị cô nương, có thể đi qua rồi!
Chung Nhạc và Tư Mệnh tiến về phía trước, xuyên qua mấy đại môn. Cũng chưa đi được bao xa, chỉ thấy trên ngọc đài phía trước có một con quái vật nửa Thần nửa Thú ngồi chồm hỗm ở đó, thanh âm như hống, kêu lên:
- Dừng chân! Nghiệm minh Nguyên thần!
Chung Nhạc và Tư Mệnh dừng lại. Trên mặt con quái vật nửa Thần nửa Thú kia chỉ mọc ra duy nhất một con mắt. Tròng mắt của nó đột nhiên bay ra, phiêu phù trước mặt hai người. Chỉ nghe ông một tiếng vang khẽ, xung quanh tròng mắt kia lại có sáu đạo vầng sáng, từ từ xoay chuyển, chiếu rọi toàn thân hai người một lần. Sau đó tròng mắt bay trở về trong hốc mắt con quái vật kia.
- Có thể đi qua rồi!
Con quái vật kia nói.
Chung Nhạc và Tư Mệnh tiếp tục tiến về phía trước. Phía trước hai người đột nhiên xuất hiện từng tòa từng tòa môn hộ đặt liên tiếp với nhau, cứ cách mấy bước chính là một tòa môn hộ. Một gã Thần Ma trăm tay thân thể vĩ ngạn đứng sau đám môn hộ kia, cao giọng nói:
- Tiến vào! Một cửa một đời, nghiệm minh chân thân bách thế!
Chung Nhạc và Tư Mệnh một trước một sau, lần lượt đi vào những tòa môn hộ kia. Trong những tòa môn hộ này uẩn chứa Lục Đạo Luân Hồi, một cửa một đời, ngược dòng lại bách thế. Nếu chưa trải qua chuyển thế, thời điểm xuyên qua những tòa môn hộ này đi ra vẫn là chính mình. Nếu đã từng chuyển thế qua, sau khi đi qua những môn hộ này liền sẽ xuất hiện dung mạo kiếp trước.
Chung Nhạc và Tư Mệnh lần lượt xuyên qua một trăm tòa môn hộ, gã Thần Ma trăm tay kia gật đầu, nói:
- Hai vị cô nương, có thể tiến vào rồi!
Chung Nhạc có chút líu lưỡi, nói:
- Bích Lạc Cung kiểm tra quả thật khắc nghiệt, kiểm tra cả bách thế, so với kiểm tra của Thiên Đình còn hà khắc hơn gấp trăm lần!
Gã Thần Ma trăm tay kia thấy dung mạo nàng xinh đẹp, trong lòng cũng có chút thiện cảm, mỉm cười nói:
- Cô nương có chỗ không biết, trong Bích Lạc Cung ta có rất nhiều đại bí mật, đại bảo tàng kinh thiên động địa. Nếu không nghiêm khắc một chút, vạn nhất để cho đám điêu dân lẫn vào chẳng phải là thua thiệt lớn rồi sao? Thiên Ngục so với Bích Lạc Cung ta còn nghiêm khắc hơn rất nhiều, nhưng lần trước cũng đã bị một nữ tử Phục Hy trà trộn vào, kết quả chọc ra tai nạn không nhỏ. Hiện tại các trò thần thông gian trá, che trời qua biển càng lúc càng nhiều, Bích Lạc Cung ta không thể không cẩn thận!
- Tôn thần khổ cực rồi!
Tư Mệnh len lén đưa cho hắn một khối mỹ ngọc, mỉm cười nói:
- Tỷ muội chúng ta vẫn là lần đầu tiên tới Bích Lạc Cung, lo lắng sẽ đi nhầm chỗ. Không biết có thể nhờ tôn thần hỗ trợ dẫn đường hay không?
Gã Thần Ma trăm tay kia đảo mắt quan sát xung quanh, chỉ thấy bốn bề vắng lặng, mới lặng lẽ thu khối mỹ ngọc, mỉm cười nói:
- Cũng được! Bích Lạc Cung bình thường vốn dĩ cũng ít khách đến thăm, ta cũng là rảnh rỗi vô sự, dẫn đường cho các ngươi cũng được. Bất quá, các ngươi không thể đi loạn, bằng không sẽ xúc động cấm chế trong cung, vậy thì hữu tử vô sinh rồi!
Hắn đi trước dẫn đường, Chung Nhạc và Tư Mệnh im lặng đi theo phía sau. Gã Thần Ma trăm tay kia nói:
- Nơi này khắp nơi đều có cấm chế, khắp nơi đều là Thần cấm do tồn tại Đế cấp bày ra, càng có phong ấn do Bích Lạc tiên sinh đích thân bày ra. Thiên ý mà các ngươi muốn hỏi, chính là Thần khí Thiên đạo mà Thiên ban cho Bích Lạc tiên sinh. Kiện bảo vật này không tầm thường, có thể hiển lộ ra ý chí của Thiên!
Bọn họ tiến sâu vào bên trong Bích Lạc Cung. Đột nhiên, thân thể Chung Nhạc chợt chấn động. Chỉ thấy phía trước xuất hiện một tòa Thánh địa phong cách cổ xưa. Từng khỏa từng khỏa đại tinh Hỗn Độn chuyển động xung quanh một mảnh lục địa, biến nơi đó thành thế giới của Đạo.
Hỗn Độn Lôi Đình không ngừng bùng phát, răng rắc răng rắc đánh loạn, hình thành một đạo bình chướng tự nhiên. Đi thông tới nơi đó chỉ có một con đường duy nhất, chính là một đạo phi kiều. Những khỏa đại tinh Hỗn Độn không thể tiếp cận đạo phi kiều kia. Trước phi kiều có một pho tượng đá thủ hộ. Pho tượng đá kia đột nhiên động đậy một cái, nâng lên bốn cánh tay, trong lòng bàn tay lộ ra con mắt, ngăn cản ba người lại.
- Đây là Tiên Thiên Sơn Thần, là do Sơn Thần Tộc trải qua mấy trăm vạn năm tế tự mà đản sinh ra. Bích Lạc tiên sinh để hắn ở đây trông giữ nơi này!
Gã Thần Ma trăm tay kia mỉm cười, nói:
- Sơn Thần, hai vị cô nương này là nữ Thần quan của Đế Hậu nương nương, phụng mệnh tới đây tra hỏi Thiên ý!
Trong lòng Chung Nhạc đại chấn. Tiên Thiên Sơn Thần do Sơn Thần Tộc tế tự sinh ra? Trong tòa Bích Lạc Cung này, lại còn cất giấu một tôn Tiên Thiên Thần? Sao Tiên Thiên Sơn Thần không đi thủ hộ Sơn Thần Tộc, ngược lại ở nơi này canh gác đạo phi kiều này?
Tôn Thiên Thiên Sơn Thần này chỉ có cảnh giới Thần Hoàng, tu vi cảnh giới cũng không cao lắm. Tiên Thiên Thần Ma trải qua tế tự mà sinh ra giống như hắn vậy, bình thường tu hành phi thường gian nan, rất khó có đại thành tựu. Nhưng thân phận Tiên Thiên Thần lại không tầm thường, chiến lực trong cùng một cảnh giới đều luôn viễn siêu Hậu Thiên Thần Ma.
Tôn Tiên Thiên Sơn Thần kia không chút biểu tình, hỏi:
- Đã nghiệm minh thân phận chưa?
- Tự nhiên là đã nghiệm minh thân phận! Bằng không, ta cũng không có khả năng dẫn các nàng tới đây!
Gã Thần Ma trăm tay kia mỉm cười, nói.
Tôn Tiên Thiên Sơn Thần kia nhường ra một con đường, để cho ba người leo lên phi kiều. Không bao lâu sau, ba người đã đi tới cuối đầu phi kiều, tiến vào trong tòa Thánh địa cổ xưa kia. Ở đầu cầu cũng có một gã Thần Ma canh gác, lại là một tôn Tiên Thiên Vũ Thần, là Tiên Thiên Thần do Vũ Nhân Thần Tộc tế tự sinh ra. Tu vi cảnh giới của tôn Tiên Thiên Vũ Thần này cũng không cao, chỉ là cảnh giới Thần Hoàng. Có gã Thần Ma trăm tay kia ở đây, Tiên Thiên Vũ Thần cũng không vặn hỏi gì nhiều, trực tiếp cho ba người đi qua.
- Hai tôn Tiên Thiên Thần!
Trái tim Chung Nhạc phanh phanh nhảy loạn. Nơi này tuyệt đối là địa phương vô cùng nguy hiểm. Cho dù bọn họ có thể lấy trộm được Lục Đạo Thiên Luân, cũng chưa chắc đã có thể sống sót rời khỏi.
- Tiên Thiên Thần, Tiên Thiên Ma Thần sinh hoạt ở nơi này nhiều tới tám trăm tôn!
Gã Thần Ma trăm tay kia đi trước dẫn đường, mỉm cười nói:
- Thế gian vạn tộc, rất nhiều chủng tộc đều là từ Thời đại Hỏa Kỷ cũng đã tồn tại, đã trải qua mấy trăm vạn năm tế tự, Tiên Thiên Thần, Tiên Thiên Ma Thần cũng có rất nhiều. Bích Lạc Cung chúng ta dựa theo ý chí của Thiên mà thành lập, ngoại trừ là để giám sát Thiên tử, tuần sát sự vận hành của vũ trụ, còn có một chức trách khác là tụ tập những Tiên Thiên Thần, Tiên Thiên Ma Thần mới sinh ra trong thiên hạ lại trong này!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT