Hệ thống Luân Hồi của nó cũng không được hoàn chỉnh. Lục Đạo Luân Hồi hoàn chỉnh phải có sáu giới: Thiên Giới, Địa Giới, Thần Giới, Vạn Tượng Giới, Ngũ Hành Giới và Ngục Giới, phân biệt do sáu Bí cảnh Nguyên thần của Đại năng biến thành, đối ứng với sáu Bí cảnh Đạo Nhất, Âm Dương, Thần Tài, Vạn Tượng, Ngũ Hành và Huyết Mạch. Mà trong tòa Chư Thiên này chỉ có Luân Hồi do Bí cảnh Huyết Mạch biến thành. Tòa Chư Thiên không trọn vẹn này chỉ có Huyết Mạch Luân, tựa hồ công năng kỳ diệu của tòa Chư Thiên này có khả năng là có quan hệ với huyết mạch.

Phù Kỳ Chi dẫn theo Chung Nhạc đi vào nửa tòa Chư Thiên này. Khóe mắt Chung Nhạc khẽ nhảy lên. Tinh cầu trong này không ngờ lại là từng khỏa từng khỏa Tinh cầu huyết sắc. Mỗi một khỏa Tinh cầu đều là do Thần huyết Phục Hy thuần túy biến thành. Vô số Tinh cầu, đại biểu cho Thần huyết của vô số Phục Hy.

- Những Phục Hy năm xưa chạy tới nơi đây đã tinh luyện Thần huyết của chính mình, chế tạo ra nửa tòa Chư Thiên này, chính là để ôn dưỡng kiện vũ khí kia!

Phù Kỳ Chi dẫn hắn đi tới hạch tâm nửa tòa Chư Thiên này. Nơi này có một tòa Tế đàn thật lớn, một kiện Thần binh thật lớn do vô số cấu kiện vô cùng phức tạp kết hợp thành. Đó là một kiện Thần khí Tạo Hóa có được uy năng không thể tin nổi. Trên Tế đàn còn lạc ấn vô số loại hoa văn Đồ đằng huyền diệu. Ngoại trừ cảm giác thần thánh ra, thậm chí còn mang tới cho Chung Nhạc một loại cảm giác tà ác. Chung Nhạc đờ đẫn đứng ở đó ngắm nhìn, qua một hồi lâu sau, mới phun ra một ngụm trọc khí, lẩm bẩm:

- Cái này không công bằng! Không công bằng a…

- Phục Hy, đây chính là vũ khí của ngươi! Một kiện vũ khí không ngừng trưởng thành, tích chứa uy năng lớn lao. Đợi tới lúc kiện vũ khí này triệt để trưởng thành, uy năng của nó đủ để khiến cho Thiên cũng phải run rẩy!

Phù Kỳ Chi cao giọng nói:

- Công bằng? Thiên hạ đối với Phục Hy thị ta có công bằng không? Thiên đối với Phục Hy thị ta, có từng bao giờ công bằng qua?

Chung Nhạc lặng lẽ không nói lời nào. Ánh mắt Phù Kỳ Chi nóng bỏng, nói:

- Vì kiện vũ khí này, chúng ta đã chuẩn bị suốt tám vạn năm, mài giũa tám vạn năm! Tám vạn năm bao nhiêu đời người, bao nhiêu đời Phục Hy, đổ xuống bao nhiêu tâm huyết, đồng tâm hợp lực chế tạo ra kiện vũ khí này! Thời điểm nó thành thục, toàn bộ Lục Đạo trong thiên hạ đều sẽ bị nó chưởng khống! Phục Hy thị chúng ta có thể xác lập Lục Đạo Luân Hồi, cũng có thể phá hủy Lục Đạo Luân Hồi!

Bọn họ rời khỏi nửa tòa Chư Thiên này, quay trở lại Thánh điện.

Trong lòng Chung Nhạc vẫn là một mảnh tư tưởng hỗn loạn. Kiện Thần khí Tạo Hóa kia thật sự quá đáng sợ rồi! Nhưng kiện vũ khí kia mới là một kiện Thần khí chân chính, là một kiện vũ khí chung cực tốn hao thời gian tám vạn năm đằng đẳng mới chế tạo ra. Chỉ là… Hắn thở dài một tiếng, trong lòng thầm nghĩ:

- Chỉ mong vĩnh viễn cũng không cần dùng tới kiện vũ khí này…

Phù Kỳ Chi nói:

- Phục Hy, có một vài chuyện cũ đã được mai táng trong bảo địa nơi khởi nguyên của Tổ Tinh. Khởi Nguyên Bảo Địa này cực kỳ quan trọng, chỉ là chúng ta đã tìm tòi trong Vũ trụ Cổ lão suốt tám vạn năm đằng đẳng, thủy chung vẫn không thể tìm được chỗ bảo địa kia. Thời gian quá lâu rồi! Hơn hai trăm vạn năm trước, nơi đó sớm đã bị Đại Toại phong ấn. Nếu có thể tìm được nơi đó, đối với tương lai của Nhân Tộc ta chính là cực kỳ quan trọng!

Chung Nhạc có chút suy tư, nói:

- Các ngươi có bản ghi chép Tinh đồ của Vũ trụ Cổ lão không?

- Có!

Phù Kỳ Chi nói:

- Tinh Hồng Bảo chúng ta lưu lãng tứ xứ, đều đã đi qua một lần tất cả ngõ ngách của Vũ trụ Cổ lão, đã ghi chép lại Tinh đồ của toàn bộ Vũ trụ Cổ lão!

Hắn lấy ra một cái viên bàn, thoáng thôi động. Nhất thời, trong viên bàn bay ra ức vạn vạn ngôi sao, lấp đầy không gian Thánh điện, vô số ngôi sao đều dựa theo quỹ tích của chính mình mà vận hành.

Chung Nhạc thu hồi Tinh đồ, nói:

- Ta cần phải nghiên cứu một phen! Còn cần phải đi Tử Vi một chuyến, quan sát một chút quỹ tích ngôi sao của Vũ trụ Cổ lão, mới có thể suy tính ra Khởi Nguyên Bảo Địa rốt cuộc là ở nơi nào. Các ngươi tạm thời lưu lại trong Vũ trụ Cổ lão, đợi Tiên Thiên Đế Quân hạ chỉ chiêu an, tới lúc đó mới hãy đi tới Tử Vi!

Phù Kỳ Chi gật đầu.

o0o

Chung Nhạc rời khỏi Thánh điện Phục Hy, quay trở lại Thánh điện Bạch cốt. Chỉ thấy Mục Tô Ca đã bị chuốc rượu say mèm. Hắn đợi mấy ngày, lúc này Mục Tô Ca mới tỉnh lại, vội vàng đứng lên, xấu hổ vạn phần:

- Tiên sinh…

Chung Nhạc xua tay, nói:

- Ta đã biết hạ lạc của Phù Thử rồi!

Tinh thần Mục Tô Ca đại chấn, vội vàng nói:

- Phù Thử sư huynh hắn…

- Đã bị lão đối đầu của ta mua đi, hiện tại đã chết rồi!

Sắc mặt Chung Nhạc phát lạnh, trầm giọng nói:

- Tiên Thiên Ma Thần Vũ Đô Lang bày đại yến tiệc trong Ma Vực Vũ Đô, ở trước mặt mọi người ăn tươi hắn! Điện hạ, chúng ta cần phải nhanh chóng rời khỏi Tinh Hồng Bảo. Hổ Giao Phiêu Kỵ của ngươi cũng đã bị Vũ Đô Lang mua đi không ít, hiện tại sợ rằng Vũ Đô Lang đã biết chuyện ta đã trở thành Tả Quân Vương của Tiên Thiên Cung, hơn nữa ta và ngươi đã đi tới Vũ trụ Cổ lão. Nếu còn không đi, tất sinh sự đoan!

Mục Tô Ca rùng mình một cái, vội vàng nói:

- Nhân Tộc không phải là đã bị chúng ta chiêu an rồi sao? Lẽ nào Nhân Tộc cũng không ngăn nổi Vũ Đô Lang sao?

Chung Nhạc lắc đầu, nói:

- Chiếu thư của Đế Quân chưa tới, sao Nhân Tộc có thể chịu bán mạng cho chúng ta? Vũ Đô Lang dù sao cũng là Tiên Thiên Ma Thần, Nhân Tộc bản tính hai lòng ba dạ, nếu Vũ Đô Lang tìm tới đây, nói không chừng Nhân Tộc sẽ lập tức bán luôn chúng ta! Kế sách hiện tại, chỉ có dẫn theo sứ giả Nhân Tộc đi tới Tử Vi, mời Đế Quân hạ chiếu, mới tính là triệt để chiêu an. Việc này không nên chậm trễ! Chúng ta nhanh chóng ly khai a!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play