Thời gian Chung Nhạc bước vào cảnh giới thần minh không lâu bằng bọn Lục Vọng, đến nay, sáu Tiên Thiên Đại Đạo chỉ luyện thành Tiên Thiên Thái Dương Đại Đạo, còn là luyện hóa từ Tiên Thiên Truyền Đạo Đan, dung hợp với Tiên Thiên Thái Dương chi khí.

Hắn còn phải luyện thành Thái Âm, Thần Đạo, Ma Đạo, Dịch Đạo, Lôi Đạo mới là viên mãn cảnh giới thần minh.

Đó là không gian cho hắn tiến bộ.

Mấy năm nay Chung Nhạc đều chăm chỉ tu luyện, năm loại Tiên Thiên Đại Đạo này cũng gần luyện thành, không còn quá xa vời nữa rồi.

Tương Tôn Công bước tới một bước, cười:

- Dám mời tỷ phu… Dịch tiên sinh chỉ giáo!

- Khách khí rồi!

Chung Nhạc cười.

Tương Tôn Côn gầm lên, trực tiếp thi triển Chu Tương chân thân, dốc toàn bộ sức mạnh, công thế vô cùng ác liêt, nhanh tới đáng sợ, muốn phá vỡ chín bước của Chung Nhạc, buộc hắn phải bước bước thứ mười, phá giải Cửu Bộ Phá Thiên Canh của hắn.

Chung Nhạc từng bước lùi về sau, giống như mũi tên đã lên dây, càng kéo về sau càng căng, uy lực bắn ra sẽ càng mạnh. Khí thế của hắn đang tăng mạnh, cuối cùng tới bước thứ chín khí thế đã đạt cực điểm.

Tương Tôn Công đối mặt với khí thế này giống như với mãnh thú hồng hoang, vô cùng đáng sợ, sắc mặt biến đổi, vội vàng lùi về sau định cho đòn phản kích của Chung Nhạc bị hụt.

Ngay khi hắn lùi sau, Chung Nhạc giống như mũi tên rời cung, khí tế không những không giảm mà còn càng ngày càng mạnh theo bước chân của hắn. Tương Tôn Công không kịp tránh, đành phải cố chống đỡ. Uỳnh một tiếng nổ lớn, Tương Tôn Công bay ra sau!

- Lại là chín bước.

Mọi người sắc mặt kịch biến, ma thần Âm Khang thị ở xung quanh và các vị thần ma đi cùng cường giả trẻ tuổi các tộc đều biến sắc.

Cửu bộ vô địch!

Chung Nhạc áo bay phần phật, từ từ lặng dần.

- Ta sẽ phá chín bước của ngươi!

Bàn Tư tiến tới, lắc mình hiện thân Bàn Hoạch ba đầu, thần thông bạo phát, tốc độ cũng gấp ba lần người khác, tấn công Chung Nhạc như vũ bão. Chỉ một lát sau Bàn Tư phun máu lùi sau, vừa kinh vừa nộ.

- Lại là chín bước!

Một vị Tạo Vật Chủ kêu lên thất thanh.

- Cô gia của ta!

Gia chủ Âm Khang thị Âm Phụ Khang cười ha hả, mặt mày tươi tỉnh, đắc ý nhìn thần ma xung quanh:

- Cô gia nhà ta! Tuyệt phẩm mà lão tử tự tay tuyển chọn!

- Lão gia, khiêm tốn một chút.

Gia chủ phu nhân bên cạnh nói nhỏ.

Âm Phụ Khang cười:

- Đúng, đúng, phu nhân nói phải.

Nói rồi hắng giọng nói:

- Cô gia, nhạc mẫu ngươi bảo ngươi khiêm tốn một chút, đừng chỉ dùng một chiêu mà chiến thắng, tốt xấu gì cũng nên giữ chút thể diện.

Chung Nhạc cười:

- Các vị, ta ngoài Cửu Bộ Phá Thiên Canh ra thì còn thần thông khác, các vị còn muốn tỉ thí không?

Ô Thanh Khanh thở dài, u oán nói:

- Ta không thử nữa, cho dù thắng được thần thông khác của hắn, nhỡ hắn lại lùi chín bước thì ta vẫn thua.

- Ta có thể đẩy lùi Dịch tiên sinh chín bước.

Văn Ngọc điện hạ ánh mắt lay động, cười:

- Chỉ là ta không muốn cái danh đệ nhất thần minh, cũng không muốn vì thế mà đắc tội Dịch tiên sinh

Chung Nhạc khựng một chút:

- Điện hạ khách khí rồi.

Văn Ngọc điện hạ cười:

- Đệ của ta Văn Xương chết trong tay Tiên Thiên Cung, không liên quan tới Dịch tiên sinh. Huynh của ta Văn Đạo, chết trong tay Lật Lục thị, cũng không liên quan Dịch tiên sinh. Dịch tiên sinh, Tiên Thiên Cung không coi trọng ngươi, ngươi hà tất phải tủi thân làm môn hạ Tiên Thiên Cung? Tiểu vương bất tài, muốn mời tiên sinh di giá Thiên Đình!

Mọi người chấn kinh, mục đích của Văn Ngọc điện hạ rõ ràng là không phải muốn đoạt hư danh mà là nhìn trúng tiềm lực Chung Nhạc, nên muốn lôi kéo hắn về Thiên Đình!

Mà Chung Nhạc lại là cô gia của Âm Khang thị, phu quân Âm Phiền Huyên, chỉ cần kéo được hắn về Thiên Đình thì đế tộc Âm Khang thị và đại cao thủ Âm Phiền Huyên đều là cánh tay đắc lực của Thiên Đình!

Đột nhiên Ương Trường Sinh của Trung Ương thị nói:

- Dịch tiên sinh, Trung Ương thị ta đã đắc tội ở lãnh địa Lật Lục thị, mong tiên sinh đừng trách. Thời đại Địa Kỷ Trung Ương thị ta có năm đời Thiên Đế, có đế cấp công pháp, lại có ngũ đại đế binh trấn áp khí vận, không biết có thể mời tiên sinh tới Trung Ương thị quan sát đế binh, tham ngộ đế cấp công pháp không?

Lục Vọng trấn áp thương thế, bước tới cười ha hả:

- Đế cấp công pháp của Trung Ương thị các ngươi bị khiếm khuyết, không có Lục Đại Luân Hồi, chỉ có ngũ đạo, đế binh cũng vậy. Dịch tiên sinh, đế binh của Lật Lục thị ta chứa Lục Đạo, hoàn hảo không khiếm khuyết. Hơn nữa…

Hắn ngừng lại chút rồi nói:

- Tỷ tỷ ta cũng đang mong nhớ tiên sinh.

Âm Phiền Huyên hừ một tiếng, Lục Vọng túa mồ hôi lạnh, liều mạng nói:

- Từ khi tiên sinh đi, tỷ của ta vẫn luôn nhớ mong. Lúc nào đó tiên sinh tới Lật Lục thị, tỷ ta chắc chắn sẽ rất vui.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play