Tử Quang Quân Vương có chút không tin, chần chờ trong chốc lát, nói:

- Thời điểm ta trở về, đã gặp phải Khương Y Kỳ. Lão tiểu tử này đang trên đường đi Hạ giới, thời điểm gặp ta, hắn chỉ nói chính mình muốn đi Lôi Trạch xử lý một chuyện nhỏ. Ta đoán chừng chuyện mà hắn muốn làm sợ rằng không phải là chuyện nhỏ…

Đế Quân không chút để ý, nói:

- Là Nông Hoàng lệnh cho hắn hạ giới, hơn phân nửa là vì gã đệ tử Nhân Tộc kia của Nông Hoàng. Nông Hoàng vì để Nhân Tộc quật khởi đã trù tính suốt mấy vạn năm, hiện tại đã già rồi, không sống thêm được mấy năm nữa, đoán chừng là lệnh cho Khương Y Kỳ hạ giới lót đường giúp gã đệ tử kia mà thôi! Nhân Tộc không phải là Phục Hy, không cần để ở trong lòng!

Tử Quang Quân Vương cũng thở phào nhẹ nhõm. Dù sao Khương Y Kỳ và hắn cũng là giao tình từ nhỏ, hai người mặc dù không phải đồng tộc, nhưng Tử Quang Quân Vương cũng không muốn đối địch với hắn.

- Thật ra sau khi Nông Hoàng chết, nhân tuyển Nhân Hoàng đời tiếp theo cũng cần phải lựa chọn cẩn thận một chút!

Ánh mắt Đế Quân chớp động, có chút trầm ngâm nói:

- Nông Hoàng sống không được bao lâu nữa, hắn là Nhân Tộc Chi Hoàng, ỷ có mấy lão già kia bảo vệ, đã làm rất nhiều sự tình cũng không hợp ý ta. Hắn còn sống, ta không tiện động tới Nhân Tộc, nhưng sau khi hắn chết, cũng đã có thể nắm giữ Nhân Tộc trong tay rồi. Còn phải phái một người của ta tới làm cái Nhân Hoàng này!

Trong lòng Tử Quang Quân Vương khẽ động:

- Ý của Đế Quân là…

- Nhân Hoàng đời tiếp theo cần phải trung tâm với ta, tận tâm thống trị toàn bộ Nhân Tộc, khiến cho Nhân Tộc tiếp tục làm nô lệ làm lương thực làm gia súc, không cần vẫn luôn có tính toán riêng!

Đế Quân mỉm cười nói:

- Những năm qua ta cũng đã bồi dưỡng được một số cường giả Nhân Tộc, sau khi Nông Hoàng chết, mấy người này sẽ có thể xuất đầu lộ diện, tranh đoạt vị trí Nhân Hoàng này, từ đó triệt để chưởng khống Nhân Tộc trong tay ta. Mà chướng ngại duy nhất còn lại, chính là vị chí giao cố hữu Khương Y Kỳ kia của ngươi!

Sắc mặt Tử Quang Quân Vương đại biến, vội vàng quỳ gối, dập đầu nói:

- Khẩn cầu Đế Quân lưu hắn một mạng!

Đế Quân phất tay, để cho hắn đứng dậy, mỉm cười nói:

- Ngươi yên tâm! Nếu hắn an phận, ta tự nhiên sẽ không động hắn. Chỉ là hắn muốn trở thành Nhân Hoàng đời tiếp theo, hiển nhiên là không có khả năng rồi. Lần sau ngươi gặp hắn, đem lời nói của ta y nguyên chuyển cáo cho hắn, để cho hắn biết khó mà lui!

Tử Quang Quân Vương đứng dậy xưng vâng, trong lòng tâm loạn như ma.

o0o

Lại qua thêm thời gian ba năm, sứ giả của Ba La Giới Đế đi tới Tử Vi Đế Tinh, bái kiến Đế Quân, đưa lên thư tín của Ba La Giới Đế.

Đế Quân cũng không có mở ra thư tín, mà trực tiếp ném thư tín cho Tử Quang Quân Vương, mỉm cười nói:

- Ngươi mở thư ra xem qua liền biết!

Tử Quang Quân Vương mở thư ra, xem lướt qua một lần, triệt để thán phục.

Trong thư nói Ba La Giới Đế trấn áp Chung Nhạc trong Thiên Nguyên Luân Hồi Kính, ngày đêm không dám buông lỏng. Bất quá, đồng đảng Phục Hy chạy tới tấn công Ba La Lục Đạo Giới. Kẻ tới vô cùng cường đại, ngay cả Ba La Giới Đế cũng bị trọng thương, đối phương cứu đi Chung Nhạc, khẩn cầu Đế Quân giáng tội khiển trách.

- Phục Hy tuy đã vong, nhưng dư nghiệt lòng hướng cựu triều vẫn còn. Hạ giới có dư nghiệt Phục Hy cứu đi tên tiểu Phục Hy này cũng nằm trong dự liệu của ta!

Đế Quân cười lạnh một tiếng, nói:

- Cho dù là tại Tử Vi Đế Tinh, làm sao lại không có dư nghiệt lòng hướng cựu triều? Bằng không, tên nữ Phục Hy này lại là được kẻ nào cứu đi?

Tử Quang Quân Vương thử dò xét hỏi:

- Đế Quân, hiện tại Chung Nhạc đã chạy thoát, có cần lại phái cường giả hạ giới, bắt giữ hắn hay không?

- Bắt là phải bắt! Chỉ là ta có tính toán khác!

Đế Quân chậm rãi đứng dậy, ngẩng đầu nhìn về phía quần tinh treo trên màn trời Tinh vực Tử Vi. Chỉ thấy ba ngàn Lục Đạo Giới đều đập vào trong mắt. Quần tinh trên màn trời Tinh vực Tử Vi là ba ngàn Tinh đoàn, chính là ba ngàn Lục Đạo Giới, ở chỗ này có thể nhìn một cái không sót gì.

Đế Quân nhàn nhạt nói:

- Mục đích của ta không phải là vì giết chết gã thiếu niên Phục Hy kia, mà là muốn một lưới vây quét, một lưới bắt sạch hết thảy đám dư nghiệt cựu triều này! Gã thiếu niên Phục Hy này xuất hiện là một cơ hội tốt, các ngươi khoan hãy động hắn. Trước hết cứ để cho con châu chấu cuối mùa thu còn sót lại này nhảy nhót một hồi. Hắn càng nhảy nhiều, bên cạnh hắn sẽ có thêm càng nhiều dư nghiệt!

Ánh mắt Tử Quang Quân Vương sáng ngời, mỉm cười nói:

- Đế Quân là muốn mượn tay hắn dẫn ra hậu thủ của Phục Hy thị năm xưa? Dụ ra đám lão quái vật vẫn như cũ đang ẩn nấp kia, gạt bỏ hết thảy bọn họ?

Đế Quân mỉm cười nói:

- Bằng không cứ tra từng cái, dẹp từng cái, tới khi nào mới có thể rút lên toàn bộ sợi rễ bọn chúng? Thay vì như vậy, không bằng dùng mồi câu hết thảy câu ra bọn chúng. Mà gã thiếu niên Phục Hy này chính là cái mồi câu này! Ngươi hãy viết một bức thư, để cho sứ giả Đạo Minh Giới Đế mang về giao cho hắn, nói cho hắn biết bản ý của ta, hắn tự nhiên biết rõ là nên làm như thế nào!

Tử Quang Quân Vương xưng vâng, lập tức viết một bức thư giao cho sứ giả của Ba La Giới Đế, để cho hắn cầm về giao cho Ba La Giới Đế.

o0o

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play