- Tiểu tử này có khí khái như trâu hoang, gặp mạnh vẫn cứng, chết cũng không chịu thua.
Tân Hỏa trong bụng nghĩ:
- Không biết sau này hắn còn có thể vượt hết khảo nghiệm liền một lúc như vậy không?
Tầng lôi trạch thứ ba
Chung Nhạc ngẩng lên nhìn tòa lôi trì lơ lửng trên không trung, định thần lại rồi tiến tới.
Vào khoảnh khắc hắn bước chân, lôi trì đột nhiên trở nên vô cùng to lớn, bên hồ là lôi đài cao sừng sững như bức tường giữa trời chắn trước mặt hắn. Tòa lôi đài này phủ đầy lôi đình đồ đằng văn, vô cùng huyền ảo, ẩn chứa Tiên Thiên.
Chung Nhạc càng tới gần thì lôi đài càng thêm cao, từ trên lôi đài lăn xuống vô số những quả cầu sét, lăn về phía hắn.
- Nhạc tiểu tử, đây là ải tẩy lễ, buộc phải vào trong ngâm mình trong lôi trì, hấp thụ quỳnh tương lôi dịch trong lôi trì. Quỳnh tương lôi dịch đó là do trời đất sinh ra, muốn tu thành Nhục Thân Thuần Dương thì buộc phải trải qua bước này.
Tân Hỏa nhắc nhở.
Chung Nhạc gật đầu, không thi triển Phục Hy chân thân mà dùng gương mặt vốn có tiến vào. Phục Hy chân thân tuy mạnh nhưng hiện giờ hắn vẫn không có nhiều cơ hội để dùng. Nếu ở ngoại giới, hắn chỉ có thể dùng thân phận nhân tộc, dùng tới Phục Hy chân thân chính là tự tìm cái chết.
Vì thế lúc này hắn muốn nâng cao chiến lực khi hắn ở hình thái nhân tộc, Phục Hy chân thân chỉ là để cho lúc thực sự cần kíp.
Lại một trận khổ chiến, cuối cùng Chung Nhạc phá tan lôi đài, tiến vào lôi trì. Lôi đài bị hắn phá vỡ thì lôi trì cũng tự thu nhỏ lại, hắn nhảy xuống lôi trì chữa lành thương thế trên người.
Dựa vào nhục thân của nhân tộc xông vào Cổ Lôi Trạch Giới, thực sự quá khó khăn. Thương thế của hắn rất nặng, may mà quỳnh tương lôi dịch có tác dụng trị liệu rất mạnh, vừa cường hóa nhục thân vừa chữa lành thương thế cho hắn.
Quỳnh tương lôi dịch trong lôi trì ít dần, cuối cùng cạn kiệt.
- Vẫn chưa đủ, không thể tu thành Nhục Thân Thuần Dương.
Chung Nhạc đứng dậy hoạt động gân cốt một chút, cảm thấy nhục thân và nguyên thần đều có tiến bộ vượt bậc, xóa bỏ âm tính trong hồn phách, nhục thân cũng đang chuyển biến sang thuần dương.
Hắn nhìn về phía xa, thấy có đến khoảng trăm tòa lôi trì lơ lửng trên không trung, tim không khỏi khẽ rung lên.
Một lúc lâu sau, Chung Nhạc nằm trong một tòa lôi trì khác, thở hổn hển, chữa trị vết thương trên người.
Lại một lúc lâu sau hắn xuất hiện ở tòa lôi trì thứ ba, trên người vẫn còn vô số vết thương, nhưng số lượng đã ít đi khá nhiều.
Sau đó là tòa lôi trì thứ tư, thứ năm…
Hắn ngâm mình ở toàn bộ lôi trì, nhục thân vẫn còn thiếu một chút nữa mới có thể thuần dương. Hắn lập tức xách đao tiến về tầng thứ tư.
Thời gian trôi qua, Chung Nhạc vượt qua hết tầng Cổ Lôi Trạch này tới tầng Cổ Lôi Trạch khác. Khi tới tầng thứ hai mươi, nhục thân chấn động, cuối cùng hắn đã tu thành Nguyên Thần Thuần Dương, lúc này mới thở phào. Tiên Thiên lôi khí hắn tích tụ được cũng đã ngưng luyện thành hình, trở thành đạo Tiên Thiên chi khí thứ sáu của hắn. Hơn nữa đạo Tiên Thiên chi khí này vẫn đang tiếp tục lớn lên.
Nói ra cũng lạ, đạo Tiên Thiên chi khí này tự nhiên là hình rồng, hình thái cũng có vài phần tương đồng với bức tượng trong lôi trạch ở Lôi Trạch Tinh Vực.
- Chẳng trách Lôi Trạch Cổ Thần là Tiên Thiên Chân Long, thì ra Tiên Thiên lôi khí có hình thái như vậy.
Chung Nhạc quan sát Tiên Thiên lôi khí mà mình khổ sở mới luyện thành, cảm thán.
- Tầng tiếp theo chính là Tiên Thiên lôi khí thuần chính rồi.
Tân Hỏa nhắc nhở:
- Uy năng của Tiên Thiên lôi khí không thể đánh đồng với hai mươi tầng trước. Ngươi phải cẩn thận, chuẩn bị sẵn sàng!
Chung Nhạc hít sâu một hơi, bước tới tầng tiếp theo, hắn ngẩng lên nhìn thì không khỏi kinh ngạc.
Vùng lôi trạch này đâu đâu cũng thấy thần long, Tiên Thiên Thần long lớn nhỏ đang vui vẻ chơi đùa trong lôi trạch, làm mưa làm gió, há mồm phun ra các đạo lôi quang kinh thiên động địa, vung long trảo là trời long đất lở.
Đó không phải thần long thật sự mà chỉ là các đạo Tiên Thiên lôi khí!
- Trời ơi…
Chung Nhạc hít vào một hơi khí lạnh, lẩm bẩm:
- Nếu số Tiên Thiên lôi khí này cùng tấn công ta…
Hắn rùng mình, sau đó dường như toàn bộ Tiên Thiên thần long đều cảm ứng được hắn, đồng loạt quay đầu lại nhìn hắn.
Chung Nhạc liền có cảm giác không lành, sau đó thấy tất cả Tiên Thiên thần long đều phun Tiên Thiên thần lôi về phía hắn!
- Nào tới đi! Ai sợ ai chứ!
Chung Nhạc hai tay cầm đao, hiện Phục Hy chân thân, há mồm hút hết Tiên Thiên thần lôi vào bụng, Phục Hy nguyên thần dùng thiên địa lô luyện hóa lôi quang, vung đao lao tới đám Tiên Thiên Thần long kia!
Một lúc sau, Chung Nhạc bay ngược về sau, bị quần long đánh cho nát tươm, rơi xuống đất. Một con thần long thở ra Tiên Thiên lôi quang đánh xuống người Chung Nhạc. Người hắn co giật, miệng phun khói đen.
- Nhạc tiểu tử, đã chết chưa thế?
Tân Hỏa lo lắng hỏi.
- Sắp…
Nhục thân hắn uốn éo, loại bỏ phần thịt đã bị cháy, đẩy xương vụn ra, đứng dậy nhìn Tiên Thiên thần long phía trước, đúng là đau đầu! Tiên Thiên lôi khí quá nhiều, cho dù hắn thi triển Phục Hy chân thân và Tiên Thiên Phục Hy nguyên thần cũng không thể đánh lại được.
- Không thể dụng vũ lực để xông qua được…
Hắn ra khỏi tầng hai mươi mốt, ngồi khoanh chân, vô số Hào Tượng bay ra, suy diễn sự ảo diệu của Tiên Thiên lôi khí.
- Quần long vô thủ, Lục Hào giai động, Lục Đạo giai động, dụng lực. Cửu vi cực, Âm cực Dương sinh, Cửu Dương, Dương cực Âm Sinh. Muốn phá quần long, dùng Dương cực Âm sinh, Thiên biến Địa, Càn biến Khôn, điên đảo Càn Khôn, nghịch chuyển Âm Dương, biến thành Nghịch Phản Thái Cực.
Một lúc lâu sau, Chung Nhạc đứng dậy, mắt thần sáng bừng, một lần nữa tiến vào tầng thứ hai mươi mốt.
Song đao đan chéo dưới chân, nghịch chuyển Càn Khôn Âm Dương, biến thành Nghịch Phản Thái Cực Đồ. Chung Nhạc đứng trong trung tâm trận đồ đón số Tiên Thiên lôi quang đang bắn tới. Các đạo lôi quang tựa những con rồng khổng lồ giương nanh múa vuốt lao về phía hắn.
Chung Nhạc thi triển Nghịch Phản Thái Cực Đồ, Càn Khôn biến, Âm Dương biến, Lục Đại Luân Hồi sau đầu chuyển động, các đạo lôi quang bắn vào Nghịch Phản Thái Cực Đồ của hắn, lập tức thuần dương chi thể nghịch chuyển thành thuần âm chi thể, và bị trận đồ trấn áp.
Các đạo Tiên Thiên lôi khí lần lượt bị Nghịch Phản Thái Cực Đồ luyện hóa, rơi vào trong cơ thể hắn, vào trong thiên địa lô biến thành tu vi của Chung Nhạc.
Chung Nhạc xua đi Nghịch Phản Thái Cực Đồ, nhìn quanh thì thấy tầng hai mươi mốt này đã trống rỗng, không còn Tiên Thiên lôi khí nữa.
Tân Hỏa há hốc mồm nhìn cảnh tượng đó, trong bụng tán thưởng:
- Khả năng suy diễn của Nhạc tiểu tử đã đạt tới trình độ quỷ thần khó lường, đã đột phá cực hạn vốn có.
Phương pháp suy diễn Âm Hào Dương Hào của Chung Nhạc vốn cũng chỉ là pháp môn hoàng cấp, tuyệt đối không thể suy diễn được sơ hở của thần thông Tạo Vật Chủ. Nhưng giờ cuối cùng nó đã tiến bộ, bước vào một tầm cao mới!
Chính vì pháp môn này của hắn đột phá nên mới luyện hóa được toàn bộ Tiên Thiên lôi khí!
Số Tiên Thiên lôi khí này không phải chuẩn bị cho chỉ một Phục Hy, mà là cho toàn bộ đệ tử của cả Phục Hy thần tộc. Hắn liền một lúc phá giải hết toàn bộ Tiên Thiên lôi khí, không phải thực lực của hắn mạnh như vậy mà là do khả năng suy diễn của hắn quá cường hãn, tìm được sơ hở của Tiên Thiên lôi khí.
Chung Nhạc đứng yên tại đó, tâm niệm bỗng khẽ động, một đạo Tiên Thiên lôi khí bay ra, dung hòa với thần đao, biến thành một thanh thần đao khổng lồ phủ đầy lôi điện.
Rẹt rẹt!
Đao quang lóe lên, trời đất phía trước nứt toác, xuất hiện một cái vực sâu thẳm.
Tâm niệm Chung Nhạc lại động, Tiên Thiên thần đao biến mất, Lục Đạo chuyển động, lại biến ra thanh Tiên Thiên thần đao khác, Thái Âm chi khí lan tỏa xâm thực thiên địa.
Vù!!
Tiên Thiên Thái Âm chi khí trong Tiên Thiên thần đao biến mất, biến thành Thái Dương chi khí, giống như mặt trời rực rỡ chiếu rọi bốn phương.
Hắn thử từng cái một, thử hết toàn bộ Tiên Thiên chi khí xong mới thu đao tiếp tục tiến về phía trước.
Hắn đánh liền một mạch tới tầng bốn mươi tám, cuối cùng gặp hoang lôi. Một đạo hoang lôi đánh xuống, suýt nữa hắn đã bị hồn bay phách tán.
- Cửa này không qua được rồi.
Chung Nhạc lắc đầu, quay lại đường cũ ra khỏi Cổ Lôi Trạch Giới. “Lôi Hoang” trong Lôi Hoang Thiên Lô Tâm Kinh lấy tên từ hoang lôi. Đó là mấy loại lôi đình uy lực cực mạnh, là thần lôi thời đại Thái Sơ, không phải thứ hắn có thể chống chọi.
Lôi Hoang Thiên Lô Tâm Kinh có thể luyện hóa hoang lôi, lĩnh ngộ của hắn với Lôi Hoang Thiên Lô Tâm Kinh cũng có thể trở nên sâu sắc hơn, nhưng vẫn chưa thể đạt tới trình độ luyện hóa được hoang lôi.
- Đáng tiếc không đánh lên được tầng cuối cùng, nếu không thì có thể gặp cây Đạo Quả thần thụ đó rồi.
Tân Hỏa tiếc nuối nói:
- Thuần Dương Đạo Quả của thuần dương lôi kiếp chính là dấu ấn thiên địa mà câu Đạo Quả thần thụ đó kết thành quả. Chỉ là dấu ấn thôi đã có thể khiến luyện khí sĩ tu thành Nguyên Thần, Nhục Thân Thuần Dương. Nếu hái được một quả thì lợi ích nhiều vô kể, không chỉ như vậy!
Tân Hỏa phấn khích:
- Để ta điều khiển nhục thân của ngươi, chúng ta đánh tới tầng tám mươi mốt, lấy Tiên Thiên Đạo Quả đi đã rồi nói… Không, không được, tầng tám mươi ta không vượt qua được, cửa đó quá mạnh..
Chung Nhạc giật mình:
- Ngươi không vượt qua được tầng tám mươi?
- Không được.
Tân Hỏa lắc đầu:
- Đó là dấu ân của lôi trạch, tương đương một vị Lôi Trạch Cổ Thần Thông Thần Cảnh. Tuy ta tinh thông các loại công pháp thần thông của Hỏa Kỷ Toại Hoàng và Địa Kỷ Phục Hy nhưng ta không phải người khai sáng, ta chỉ mô phỏng thần thông, có thể mô phỏng giống hệt với Thiên Hoàng Địa Hoàng làm, nhưng về sự linh hoạt thì ta không làm được.
Chung Nhạc có chút thất vọng:
- Tân Hỏa, ta có thể vào lại nơi này không?
- Chỉ cần chưa thành thần thì có thể lại tới. Nếu thành thần thì là thành niên rồi, lôi đình trong Cổ Lôi Trạch Giới sẽ không tấn công ngươi, cũng sẽ không hiện ra.
Tân Hỏa tim khẽ động:
- Ngươi không định tu thành Nguyên Thần Thuần Dương bây giờ để thành thần sao?
Chung Nhạc lắc đầu:
- Ta muốn đánh thức bốn phần huyết mạch, tu thành Nhục Thân Tiên Thiên rồi tới đây một chuyến nữa. Chỉ là không biết lão tộc trưởng có cho ta vào lại không.
Một lát sau hắn rời khỏi Cổ Lôi Trạch Giới tới thánh điện, thì không khỏi khựng người. Trong thánh điện ngoài lão tộc rưởng Lôi Trạch thị thì còn có một vị trưởng giả khác.
Lão tộc trưởng mắt sáng lên, cười:
- Cuối cùng cũng ra rồi. Biểu đệ Phục Hy thị, để ta giới thiệu, vị đây là…
Khương Y Kỳ xua tay cười nói:
- Đừng giới thiệu ta vội, ta muốn biết ngươi tới tầng thứ mấy của Cổ Lôi Trạch Giới?
Chung Nhạc ngạc nhiên:
- Ta tới tầng bốn mươi tám, gặp hoang lôi thì rút lui.
Khương Y Kỳ nhìn lão tộc trưởng, nói nhỏ:
- Tầng bốn mươi tám thế nào?
- Có tư cách Đế Quân, còn về Thiên Đế thì…
Lão tộc trưởng lắc đầu:
- Phải tới tầng tám mươi mốt, gặp Đạo Quả thần thụ, hái Lôi Trạch Tiên Thiên Đạo Quả.
- Đế Quân là đủ rồi!
Khương Y Kỳ nghiêm nghị:
- Ta là lãnh tụ kế nhiệm của nhân tộc, Tử Vi Tinh Vực Thái Dương Thần Khương Y Kỳ, xin chào Phục Hy!
Chung Nhạc vội đáp lễ, trong lòng kinh ngạc không thôi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT