- Cái đó không liên quan đến đảm lượng lớn hay nhỏ.
Đường Trọng vừa cười vừa nói:
- Đã biết rõ các người không thích tôi, tôi còn không biết điều mà chạy tới tham gia náo nhiệt. Đây không phải tự rước lấy nhục sao? Cô có thể chứng minh cô và bọn họ sẽ không vũ nhục tôi không?
- Tôi có thể cam đoan.
Khương Di Nhiên gật đầu nói.
- Da mặt của tôi rất mỏng, lòng tự trọng cũng rất yếu ớt... các người không nên làm thương tổn tới tôi.
Khương Di Nhiên cười ha hả nhìn Đường Trọng, nói:
- Yên tâm đi. Không ai tổn thương cậu đâu, cũng không có ai có thể tổn thương cậu hết. Cậu không tin tưởng chút gì vào bản thân mình sao?
- Tin tưởng thì có. Chỉ là không muốn phá hỏng tâm tình của mình thôi.
Đường Trọng nói:
- Các người tổn thương tôi, tôi lại tổn thương các người. Tôi không vui, các người cũng không vui, cần gì chứ? Các người đi ăn chơi đàng điếm, tôi về tắm rửa đi ngủ. Chúng ta đều có việc bận cả. Không phải tốt hơn sao?
Nụ cười trên mặt Khương Di Nhiên biến mất, vẻ mặt thành thật nhìn Đường Trọng:
- Cậu không nghĩ tôi là chị cậu à? Ngày đại hỉ của chị, cậu không thấy vui mừng cho tôi à?
- Đi chơi thôi.
Khương Khả Nhân đứng dưới mái nhà cong cách đã không xa nhìn Đường Trọng, nói:
- Hôm nay là khoảng thời gian vui vẻ.
---------
Hoa phường. Phụ nữ như hải dương, đàn ông như thiên đường.
Xa hoa trụy lạc, hoan thanh tiếu ngữ.
Với Khương Di Nhiên mà nói, tối nay chính là tối chè chén say sưa ngày lễ đính hôn của cô. Cho nên mọi người phải uống thỏa thích, vui chơi thỏa thích.
Không có rượu đỏ rượu tây vì Khương Di Nhiên thấy rượu đỏ rượu tây uống quá nhã nhặn. Tất cả mọi người nhất định phải uống bia, uống bia thì không khí mới cuồng dã hơn được.
Hôm nay tới tất cả đều thanh niên Khương gia, không có người nào là người ngoài cả, nếu bọn họ không cho rằng Đường Trọng là người ngoài.
Cho nên tất cả mọi người vô cùng tùy ý, ca hát, khiêu vũ, chơi trò chơi, liên tục nâng chén.
Khương Di Nhiên là tiêu điểm trong đám người, ai cũng tìm cô chạm cốc uống rượu. Cô cũng không từ chối, có cầu tất có cung, có đến tất có đi.
Khương Di Lâm đang ca hát. Khương Di Lâm bề ngoài thanh tú nhã nhặn lại vô cùng thích hát. Đặc biệt là lúc uống
bia, cô ta cũng đứng lên lắc lư theo tiết tấu.
Đường Trọng ngồi một mình trong góc, hắn không chủ động tham gia vào giải trí của bọn họ. Những người kia cũng coi Đường Trọng là không khí.
Đường Trọng không từ chối lời mời của Khương Di Nhiên. Vì Khương Khả Nhân đã nói là bảo hắn theo bọn họ ra ngoài chơi đùa.
Khương Khả Nhân nói Đường Trọng vẫn nghe, huống chi là yêu cầu không có ý nghĩa này.
Khương Di Lâm kết thúc bài hát, mọi người vỗ tay hoan nghênh. Có thể nhìn ra, cô vẫn được hoan nghênh ở Khương gia đấy.
- Chị Di Nhiên hát một bài đi.
Khương Di Lâm cầm mirco nói.
- Di Nhiên hát một bài đi. Di Nhiên hát rất êm tai.
Khương Như Nhất phụ họa.
- Đúng vậy. Di Nhiên là nhân vật chính ngày hôm nay, nhất định phải hát một bài mới được.
Khương Như Ngư cũng lên tiếng nói.
- Di Nhiên, chị muốn hát bài gì? Em giúp chị chọn bài.
Khương Di Lâm cười hì hì hỏi.
Khương Di Nhiên không từ chối, tự mình chạy đến rồi chọn một bài “đáng tiếc không phải anh” của Thiên Hậu Lương Tịnh.
“Giờ khắc này đột nhiên thấy rất quen thuộc, như bộ phim đã chiếu ngày hôm qua...”
Người trong nghề vừa ra tay đã biết cố hay không. Khương Di Nhiên mở miệng hát, mọi người liền nhiệt liệt vỗ tay. Tiếng hát của cô rất thanh tịnh, cũng hợp với thể loại này.
“Những lời này của em thì ra cũng giống như anh, không phải chúng ta cứ yêu là được. Thiếu một chút, lừa chính mình, lừa anh. Yêu mà không ở bên nhau...”
“Đáng tiếc không phải anh, đi với em đến cùng. Người cùng đi lại biến mất qua ngã ba kia. Cảm ơn đó là anh, đã dắt tay em...”
Bọn hắn sinh gia trong gia đình hào phú, được mặc cẩm y, ăn mỹ thực dưới vô số con mắt hâm mộ đố kỵ của mọi người. Nhưng bọn hắn cũng phải gánh chịu trách nhiệm thuộc về bọn hắn.
Ví dụ như Khương Di Nhiên hiện tại, ví dụ như Khương Di Lâm sau này.
Sau khi Khương Di Nhiên hát xong bài này cũng không lập tức quay người mà dựa lưng vào cái giường mềm mọi người đang ngồi, ánh mắt cứ chăm chú vào màn hình TV mặc dù màn ảnh đã tự động nhảy lên bài “tương tư trong mưa”.
Hốc mắt Khương Di Lâm cũng đỏ lên. Cô đi đến sau lưng Khương Di Nhiên, vươn tay ôm đầu và bả vai Khương Di Nhiên, khẽ để đầu mình lại gần.
Tâm trạng của Khương Di Nhiên cô có thể hiểu được.
Cô cũng có người đàn ông mà mình yêu nhưng vận mệnh cuối cùng rất có thể giống như Khương Di Nhiên, cũng bị gả cho một người đàn ông mà mình không thích, thậm chí là chưa gặp được mấy lần. Cuộc đời của các cô hoàn toàn bị hủy hoại.
- Một đám phế vật.
Đường Trọng lạnh giọng nói.
Âm thanh lỗi thời này vang lên phá vỡ không khí yên lặng và bi thương, cũng khơi dậy lửa giận trong lòng mọi người.
- Nếu Quan gia muốn nuốt mất Khương gia thì sao?
Đường Trọng hỏi.
- Không thể nào.
Khương Di Nhiên gấp giọng nói:
- Cái này có chỗ tốt gì với bọn họ đâu?
- Cái này có chỗ hỏng gì với bọn họ đâu?
Đường Trọng cười lạnh nói:
- Cô nghĩ cô gả cho Quan Tâm, Quan gia sẽ chiếu cố Khương gia bằng mọi cách à? Cô nghĩ vì có cô con dâu là cô tồn tại ở Khương gia, Quan gia sẽ hạ thủ lưu tình với Khương gia à? Cô đã là một miếng thịt, người khác có thể ăn, vì sao Quan gia lại không thể ăn?
- Bọn hắn cần sự ủng hộ của Khương gia...
- Quả thật là như thế.
Đường Trọng gật đầu:
- Nhưng đến lúc Khương gia yếu thế, thực lực càng ngày càng kém, lực uy hiếp càng ngày càng nhỏ, bọn hắn còn có thể coi Khương gia là đồng bọn ngang hàng không? Thả hổ nuốt sói, sói chạy, con hổ này không nguy hiểm gì à?
- Tất cả đều là do cậu suy đoán lung tung.
Khương Nhu Ngọc thở phì phì nói:
- Bọn tôi cũng biết cậu không an phận mà.
Đường Trọng nhún nhún vai tỏ vẻ không sao cả, nói:
- Có những thời gian khóc sướt mướt này, các người cần phải đọc nhiều sách sử vào. Trên sử sách, thật sự không có vì hai nhà quan hệ thông gia mà giữ hòa bình mãi mãi đâu. Sở dĩ không đánh là vì không thể nào đánh được. Chỉ cần có lợi ích đến tay thì cả anh em ruột cũng đánh đập tàn nhẫn thôi. Cho nên đừng đánh giá quá cao năng lực của các người. Các người hi sinh như vậy, Khương gia cũng không dùng được đâu.
- Cô không có năng lực và dũng khí như bà ấy. Cô cũng không thể tìm được một người đàn ông mà có thể hi sinh vì người đó, chết vì người đó, trả giá tất cả vì người đó. Cô thật đáng buồn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT