“Mượn đồ của ta, ngươi hôm trước còn không chịu gia nhập Truyền Linh Tháp, còn dám mở miệng ra mượn đồ của ta”
Bao Lão cộc cằn nói. Tính ra Vân Chính Thiên chỉ xem như đệ tử ký danh của Bão Lão mà thôi, không có như Mã Thiên Hoa đã chính thức trở thành đệ tử trong tháp, cho nên đối với Vân Chính Thiên một lời này Bao Lão tất nhiên làm khó dễ.
Truyền Linh Tháp vốn lấy tinh thần lực làm gốc, bản thân đệ tử trong tháp đều am hiểu tinh thần lực chưởng khống, cho nên công pháp tu luyện tinh thần lực chắc chắn phải có, chỉ có điều không biết so với Tử Cực Ma Đồng như thế nào mà thôi.
Vân Chính Thiên nghe mắng, không những không buồn mà ngược lại còn thập phần kinh hỷ, hắn niềm nở nói với Bao Lão.
“Sư phụ, nói như vậy chỉ cần đệ tử chính thức gia nhập Truyền Linh Tháp, ngài liền dạy ta một bộ công pháp tinh thần lực đúng không ?”
Bao Lão nghe vậy thoáng giật mình, cảm thấy có điều gì đó không đúng lắm. Vân Chính Thiên tiểu tử này thật xảo trá, vừa rồi lão nóng giận đã mắc mưu của hắn rồi, bây giờ nếu như nuốt lời thì còn gì mặt mũi của Bao Lão nữa. Sau này làm sao ra đường kiếm ăn.
“Khụ . . . Khụ . . . Ta có nói như vậy sao ?”
Vân Chính Thiên hai mắt lóe lên, mãn nguyện nhìn Bao Lão cười nói
“Sư phụ, phiền ngài nói cho ta biêt thủ tục gia nhập như thế nào ?”
Vân Chính Thiên sau đó đã hoàn thành thủ tục gia nhập Truyền Linh Tháp, trực tiếp hoạt động ở chi nhánh Long Thần thành, với sự đứng đầu là Tháp Chủ Băng Ngọc Linh. Rất may hắn được Bao Lão đồng ý giữ lại thân phận đội trưởng và tiếp tục hoạt động trong Chung Cực Hồn Sư Quân Đoàn, bởi vì Bao Lão nhận định, môi trường quân ngũ chính là thứ tốt nhất giúp con người ta càng ngày càng trưởng thành hơn.
Sự kiện Long Thần thành bị Tà hồn sư tấn công đã lan truyền rộng khắp Nhân Vực, mười một tòa thành còn lại đều tập trung tăng cường phòng ngự cùng tiến hành hoạt động dò xét các khu vực lân cận. Hai tháng sau, Vực Chủ đại nhân đã triệu tập mười hai vị Thành Chủ tới Đại Điện của hắn để hội họp.
Hàn Long Quần cùng Dạ Hành rời đi từ đó đến giờ vẫn chưa có trở về, hết thảy mọi việc đều giao lại cho Vệ Binh cao tầng chưởng quản.
Đại hội thi đấu lần đầu tiên trong mấy chục năm qua toàn bộ tạm dừng, binh sĩ hàng ngày đều đóng quân trước thành, cũng không có dời đi đâu quá xa, vạn nhất Tà hồn sư lại tấn công thì vẫn còn kịp thời trở tay.
Vân Chính Thiên cùng Mã Thiên Hoa những ngày này đều thường xuyên lui tới Truyền Linh Tháp, dưới sự chỉ dẫn của Băng Ngọc Linh, hắn học tập tri thức về các loại hồn thú. Và trên hết là tiến hành tu luyện tinh thần lực.
Nếu như Đường Môn phương pháp tu luyện Tử Cực Ma Đồng là lấy đôi mắt làm gốc rễ, sau đó tiến hành tu luyện để tăng lên tự thân tinh thần lực. Thì Truyền Linh Tháp có một chút khác biệt.
Truyền Linh Tháp chú trọng nhất chính là tâm thái của hồn sư, công phu này có tên là Tĩnh Lặng Như Nước, cũng chính là công phu Bao Lão từ trước đã truyền dạy cho Vân Chính Thiên.
“Hắc, hắc tên nhóc đó cứ nghĩ mình ngon, dụ dỗ được Bao Lão ta mà lầm”
Tĩnh Lặng Như Nước chính là bộ công pháp tu luyện tinh thần lực thượng thừa của Truyền Linh Tháp. Vân Chính Thiên lúc đầu cứ nghĩ mình dụ dỗ được Bao Lão xì ra tuyệt thế thần công, nhưng bây giờ hắn mới biết được ai mới là người bị dắt mũi.
Gia nhập Truyền Linh Tháp về sau, Vân Chính Thiên hắn đã bắt đầu cảm thấy gia nhập tổ chức này là một quyết định đúng đắn. Căn cơ Truyền Linh Tháp hoàn toàn không thua kém gì so với Vực Chủ thế lực hoặc Đường Môn thần bí kia.
Đồng dạng là một trong tam đại thế lực, làm sao lại thua kém cho được.
Truyền Linh Tháp không có phân chia ra quá nhiều vị trí, chỉ có hai bộ phần nồng cốt. Thứ nhất là công nhân viên, là những người phụ trách tiến hành dung hợp hồn linh cho khách hàng tới mua. Những người còn lại được gọi chung là đệ tử, đó cũng là danh xưng của Mã Thiên Hoa và Vân Chính Thiên hiện tại.
Truyền Linh Tháp có mười hai trụ sở phân biệt đặt ở mười hai tòa thành trong Nhân Vực, mỗi trụ sở đều có một vị Tháp Chủ thực lực tương đương Băng Ngọc Linh tọa trấn.
Nói tới công phu Tĩnh Lặng Như Nước, thực không hổ là bí pháp cao cấp của Truyền Linh Tháp, bộ công pháp này không những có ích cho việc tăng trưởng tinh thần lực mà còn cực kỳ có lợi cho chiến đấu. Vân Chính Thiên học tập với Băng Ngọc Linh đã nắm được khái quát cơ bản. Tĩnh Lặng Như Nước bao gồm ba cảnh giới lần lượt là Khai Tâm, Ngưng Hồn và Tạo Hóa.
Vân Chính Thiên hiện tại đã thành công nắm giữ Khai Tâm cảnh giới, cùng với chỉ số tinh thần lực đã tiến vào Linh Thông cảnh, hắn đã có căn cơ tinh thần lực vững chắc để tiếp tục tu luyện tinh thần lực về sau.
Tu luyện Tĩnh Lặng Như Nước cũng chính là tu luyện tâm tính và tâm thái, nếu thành thục nắm giữ được phương thức này, tinh thần lực không luyện mà thăng.
. . . . . . . .
Ba năm sau.
Thiếu niên ngồi trong một căn phòng tối đen như mực, bốn phía xung quanh có hồn lực nhu hòa gợn sóng vờn quanh. Trên người hắn tỏa ra bá khí lẫm liệt, một đầu tóc trắng khẽ khinh động, gương mặt không giấu được khí chất xuất trần.
Vân Chính Thiên qua ba năm đã có sự biến đổi long trời lở đất, càng lớn hắn càng anh tuấn hơn rất nhiều, lông mi dài cùng sóng mũi cao khiến hắn ở trong Truyền Linh Tháp được mệnh danh là nam thần.
Hắn đối với phái nữ rất có hấp dẫn, mà đối với nam nhân cũng đặc biệt thu hút.
Hít sâu một hơi, Vân Chính Thiên hai mắt mở ra, đôi mắt to đã có thêm vài phần thành thục ý tứ, hắn đứng thẳng dậy, phủi lớp bụi dầy đóng trên y phục sau đó đẩy cửa bước ra liền bắt gặp một thân ảnh quen thuộc.
“Thành công ?”
Đó là một cô bé sở hữu dung mạo tuyệt trần, vóc người nàng thon thả, nước da mềm mại trắng nõn nà, đặc biệt một đầu tóc đỏ rực dài qua lưng. Nàng nhìn Vân Chính Thiên bước ra vui mừng nói.
Cô bé này tự nhiên chính là Mã Thiên Hoa, nàng ba năm qua cũng có sự thay đổi rõ rệt, cơ thể đã phát dục không ít, vòng eo thon gọn càng tôn thêm vẻ quyến rũ động lòng người, hiện tại Mã Thiên Hoa đã xứng đáng với bốn chữ cực phẩm mỹ nữ a.
Vân Chính Thiên nháy mắt với Mã Thiên Hoa một cái, sau đó đưa ngón tay cái lên nhe răng cười đáp
“Viên mãn, ta hiện tại đã cấp ba mươi chín rồi, khoảng cách tới bốn mươi cấp không còn xa nữa”
Mười bốn tuổi, Hồn Tôn ba mươi chín cấp, tốc độ cũng hắn đã là rất nhanh. Nhưng so với Mã Thiên Hoa thì vẫn kém một chút. Nàng năm nay cũng đồng dạng mười bốn tuổi, hiện tại đã bước và Hồn Tông cấp bậc được nữa năm, hồn lực cao đến bốn mươi hai cấp.
Tà Hỏa Phượng Hoàng của nàng mặc dù đem lại nguy cơ không nhỏ nhưng bù lại tốc độ tu luyện phi thường mau lẹ, so với Vân Chính Thiên chỉ hơn chứ không kém. Thế nhưng tu vi của nàng trong đồng bạn vẫn không phải cao nhất.
Lương Thế Nhân, năm may mười sáu tuổi cũng đã tiến vào Hồn Tông cấp bậc, tu vi bốn mươi ba cấp. Từ khi võ hồn của hắn thức tỉnh lần thứ hai, kết hợp với ngộ tính vốn không thấp đã làm cho tu vi của Lương Thế Nhân tăng lên vượt bậc. Phải biết tiến vào Hồn Tông về sau, mỗi lần tăng lên một cấp cực kỳ khó khăn.
Can Hữu Long cũng tương đối nổi bậc, hắn ba năm vừa qua có dùng mấy chữ tu luyện điên cuồng mà hình dung, càng về sau ưu thế võ hồn của Can Hữu Long càng bộc lộ rõ rệt, hiện tại hắn cũng đạt tới ba mươi bảy cấp Hồn Tôn, không chút nào thua kém so với Vân Chính Thiên.
Hàn Thanh Chi bởi vì đặc thù võ hồn thuộc hệ phụ trợ, cho nên nàng tăng lên có chút thua kém đồng bọn nhưng nàng thân là nhi tử của Thành Chủ, từ nhỏ đã được Dạ Hành đích thân chỉ điểm, cùng với việc phục dụng khá nhiều thiên tài địa bảo, hiện tại cũng mới đột phá được bình cảnh Hồn Tông, hồn lực bốn mươi cấp.
"Vậy thì tốt, ngươi chuẩn bị đi, nữa tiếng sau khởi hành trở về Long Thần thành"
Mã Thiên Hoa híp mắt cười nói.
"Được"
Hôm nay là một ngày đặc biệt, bởi vì Thành Chủ Long Thần thành sau thời gian dài vắng mặt đã xuất hiện trở lại, điều đầu tiên hắn muốn làm đó là đem toàn bộ binh sĩ tinh anh của Chung Cực Hồn Sư Quân Đoàn triệu tập khẩn cấp. Toàn bộ những binh sĩ này đều có tuổi không quá hai mươi, mọi người đều tò mò muốn biết nhiệm vụ lần này là gì.
Hoàng Thập Nhất toàn bộ thành viên đều được triệu tập. Vân Chính Thiên hôm nay vừa vặn hoàn thành bế quan, sau đó lập tức cùng Mã Thiên Hoa trở về chấp hành lệnh triệu tập.
Long Thần thành sau ba năm tái kiến thiết đã quay trở về sự phồn vinh vốn có của nó, ngoài ra còn có cảm giác kiên cố hơn rất nhiều. Đặc biệt câu chuyện ca ngợi Thành Chủ không tiếc thân mình bảo vệ cho người dân đã trở thành một truyền kỳ tại đây.
Mà bây giờ vị anh quân ấy đã đã trở lại, người dân trong thành đều muốn xuống đường nghênh đón và gặp mặt hắn.
Vân Chính Thiên cùng Mã Thiên Hoa nhìn ngắm sự đổi thay từng ngày nơi đây, trong lòng không khỏi có chút ấm áp. Long Thần thành từ lâu đã có địa vị rất cao đối với bọn hắn.
Len vào giữa dòng người tấp nập, Vân Chính Thiên hai người tiến về quảng trường Long Thần để diện kiến Thành Chủ, đột nhiên có một vài thanh âm bàn tán vang lên thu hút sự chú ý của hắn.
"Ngươi có biết Thành Chủ triệu tập đông đủ như vậy để làm gì không ?"
"Ta nghe nói Thành Chủ muốn công bố những binh sĩ sẽ đại diện cho Long Thần thành tham gia tuyển chọn tại Vực Chủ Đại Điện đó"
"Hả, đến mức như vậy sao ? Ta chỉ nghĩ Thành Chủ đơn thuần trở về nên hẹn gặp mọi người thôi chứ"
"Phí, Tà hồn sư ba năm trước manh động như vậy, tất nhiên chúng ta phải có kế hoạch đáp trả chứ"
Vân Chính Thiên nghe vậy lông mày hơi cau lại, xem ra thời điểm trả thù Tà hồn sư đã đến rồi.