Một thanh âm trầm thấp vang lên ở sau lưng Vân Hãn khiến cơ mặt hơi co giựt trong một thoáng.
Không thể nào! Vân Chính Thiên không phải bị Từ Trung vây ở bên kia hay sao. Trước khi ra trận hai người Vân Hãn và Từ Trung là bàn bạc chiến thuật cặn kẽ. Đó là lánh nặng tìm nhẹ.
Bọn họ chủ động tấn công nhằm loại đi đi đồng đội của Vân Chính Thiên trước bằng cách dùng tốc độ cùng khả năng khống chế của Vân Hãn. Còn Từ Trung chính là trong thời gian ngắn đem Vân Chính Thiên chế ngự, hiện tại vơi thực lực của Từ Trung, cầm cự khoảng một, hai phút không thành vấn đề mới đúng.
Vân Hãn trong lòng khiếp sợ ngay lập tức thả ra Mây Mù che mất tầm nhìn của đối phương, Mây Mù này cũng chính là đệ nhất hồn kỹ của hắn, có khả năng trên diện rộng toàn bộ bao phủ lại cản trở tầm nhìn của đối phương nhưng bản thân lại không ảnh hưởng, hắn ở trong Mây Mù trái lại nhìn rất rõ.
Thân thể Vân Hãn hư huyễn loáng lên một cái, chớp mắt đã xuất hiện ở phía sau lưng Mộng Hồng Nhan. Tốc độ này so với chân chính mẫn công hệ không thua chút nào. Thủ đao lần nữa chém ngang qua, hắn muốn triệt để một chiêu này loại bỏ Mộng Hồng Nhan khỏi cuộc chiến. Vì để tăng cường tốc độ và uy lực đòn đánh, hắn không có sử dụng bất cứ hồn kỹ nào.
Rất nhanh Vân Hãn đã phát hiện có chuyện không đúng. Mộng Hồng Nhan căn bản không có ý tứ né tránh như lúc nãy, nàng vẫn bất động một chỗ, ngay khi Vân Hãn xuất hiện ở sau lưng, hỏa thạch nằm trên đầu Hỏa Tinh Quyền Trượng sáng óng ánh.
Dưới chân Vân Hãn đột nhiên hiện lên một cái vòng tròn màu đỏ, bên trong đó tràn ngập hỏa diễm khí tức, trong nháy mắt nóng rực cảm giác khiến cho Vân Hãn cảm giác rất khó thở.
“Thiêu Đốt cho ta hỡi Hỏa Thần”
Mộng Hồng Nhan trong miệng lẩm bẩm. Tức thì một cột lửa từ vị trí vòng tròn đó bắn thẳng lên trên không, giống như miệng núi lửa phun trào, đem thân thể Vân Hãn hoàn toàn phủ lấy. Đúng lúc này một cái Thuẫn to lớn không biết từ đâu xuất hiện thay thế cho Vân Hãn chống đỡ một chiêu này.
“A” Từ Trung hét lên một tiếng đau đớn sau đó cấp tốc lùi ra xa. Trên người lưu lại một ít vết bỏng. Võ hồn hỏa hệ thật kinh khủng, trong đáy mắt Từ Trung lộ rõ vẻ hoảng sợ.
Chuyện gì xảy ra? Mộng Hồng Nhan nhíu mày một cái, rõ ràng một giây trước còn thấy Vân Hãn bị Thiêu Đốt ở bên trong, một giây sau không biết từ đâu lại xuất hiện Từ Trung này, không những đem Vân Hãn biết mất mà còn chặn lấy thế công của nàng.
Từ Trung hơi thở có phần dồn dập, Huyền Vũ Thuẫn của hắn dù sao cũng là thủy hệ thuộc tính, đối với hỏa hệ cũng không tính là dưới cơ, nhưng đợt giao thủ vừa rồi hẳn nhiên hắn là người chịu thiệt. Cô gái này chỉ mới hai hoàn mà thôi, làm sao thực lực lại mạnh mẽ như vậy được.
Trong lúc Từ Trung còn đang bận phân tâm suy nghĩ, thì ở trên không trung truyền xuống một cỗ nóng rực khí tức, lần này còn bá đạo hơn hồn kỹ của Mộng Hồng Nhan vữa nãy.
Nghiến răng một cái Từ Trung rên lên “Lại tới nữa”
Một con Hỏa Diễm Phượng Hoàng từ trên cao nhắm thẳng vị trí Từ Trung đang đứng mà bổ nhào xuống, một đôi cánh rực rỡ triển khai đem toàn bộ võ đài nhúng vào biển lửa.
Vân Chính Thiên chính là cưỡi trên đầu Phượng Hoàng này, tay hắn siết chặt Hỏa Phượng Kiếm mà chém xuống. Phượng Hoàng cất giọng thánh thót, trong chớp mắt đã tới trước mặt của Từ Trung.
“Khốn khiếp” Từ Trung mắng lên một tiếng, đệ nhị hồn hoàn lóe lên. Tức thì Huyền Vũ Thuẫn vốn đang nằm trong tay đột nhiên tách ra thành bốn phần, bốn phần lại tách ra thành tám phần sau đó nhanh chóng lắp thành một cái đại thuẫn che chắn Từ Trung thân thể ở bên trong.
“ẦM ——”
Hỏa Phượng Kiếm quật xuống, phản phất Huyền Vũ Thuẫn có dấu hiệu vỡ nát, hỏa diễm cuồn cuộn bốc lên bao phủ, đem Từ Trung ở bên trong nung lên, giống như một cái lò vậy. Từ Trung ở bên trong cảm nhận nhiệt độ tăng lên rõ rệt, ngay cả thủy nguyên tố cũng dần dần bốc hơi, hồn lực trong nháy mắt trút xuống.
Kéo dài khoảng năm giây thời gian, nhiệt độ có dấu hiệu giảm xuống. Theo phán đoán của Từ Trung hẳn là Vân Chính Thiên bọn họ hồn lực cũng bắt đầu cạn kiệt, ngay lập tức gương mặt hắn thập phần kiên định, Huyền Vũ Thuẫn rung lên một hồi sau đó hợp lại thành hình dạng cũ, Từ Trung giẫm mạnh một cái đem hỏa diễm bên ngoài đánh cho tiêu tán toàn bộ.
Từ Trung này thực lực so với Vân Hãn phải ở bên trên, không những khả năng phòng ngự siêu cường mà chiến thuật vô cùng linh hoạt. Bất quá khi hắn vừa thoát ra, đối mặt với mình không phải là Vân Chính Thiên mà là thân ảnh nhỏ bé của Mộng Hồng Nhan, nàng một tay cầm lấy quyền trượng đưa thẳng lên cao, đồng thời hỏa cầu từ trên không giáng xuống, nhiệt lượng khủng bố không thua kém Hỏa Diễm Phượng Hoàng vừa rồi bao nhiêu.
Từ Trung thấy một màn này, cũng nuốt xuống một ngụm nước bọt, hắn quay đầu nhìn sang đồng đội của mình. Chỉ thấy một màn làm hắn chấn kinh hơn. Mây Mù của Vân Hãn không biết từ lúc nào đã bị đóng băng toàn bộ, sau đó tiểu tử kia hung hăng chém nát tất cả, mà đối với Vân Hãn mà nói, Mây Mù chính là sinh cơ của hắn, nếu triệt để bị đánh tan đi, cơ thể nhận lại tương đối sát thương.
Trong khoảng khắc hỏa cầu ập xuống Từ Trung thì Vân Hãn bên kia cũng bị một thanh trường kiếm màu lam chém tới. Một băng một hỏa phân biệt rơi vào hai người Từ Trung.
Thắng bại đã phân. Vân Chính Thiên tiểu tổ chiến thắng.
Trận chiến này diễn ra còn chưa tới ba phút đồng hồ đã phân ra kết quả, binh sĩ ở bên dưới đều há mồm trợn mắt im phăng phắc, người nào đối với Vân Chính Thiên còn tỏ vẻ khinh thường thì bây giờ nội tâm vô cùng chấn động.
Phải biết hai người Từ Trung và Vân Hãn vốn là tinh anh của quân đoàn. Một thức khi nãy Từ Trung thi triển để cứu lấy Vân Hãn khỏi bị Mộng Hồng Nhan thiêu đốt chính là Huyền Minh Trí Hoán, một loại kỹ năng cấp thần, có thể trong nháy mắt hoán đổi vị trí của nhau.
Còn Vân Hãn thì sao, hắn trên chiến trường vô cùng có ích, Mây Mù của hắn khiến cho đối phương không thể nào phán đoán được tình hình, nhưng bù lại đồng đội của mình lại nhìn rõ ràng hơn bao giờ hết. Không nghĩ tới hai người như vậy, khi đối mặt với hai tiểu tử tuổi chưa tới mười lăm lại nhanh chóng bại trận.
Đây là tình huống vô tiền khoáng hậu a.
Vân Chính Thiên thu lại võ hồn, nhìn Từ Trung mỉm cười nói
“Là do chúng ta may mắn đi, nếu không cũng khó lòng chiến thắng”
Từ Trung nghe vậy lắc đầu đáp
“Không thể nói như vậy, các ngươi hoàn toàn áp chế chúng ta không thở được. Bất quá ngươi có thể giải thích vì sao uy lực của nàng ta đột nhiên tăng lên khủng bố như vậy”
Đối với Từ Trung, Vân Chính Thiên cũng không có ác cảm, trực tiếp nói
“Là võ hồn của ta sản sinh ra đặc hiệu tăng phúc cho hồn kỹ của nàng, cho nên một đòan hỏa cầu cuối cùng mới đánh tan chiến ý của ngươi, nếu đổi lại tự thân lực lượng của nàng thì còn lâu mới là đối thủ a”.
Từ Trung chợt hiểu ra ôm quyền nói “Ta hiểu rồi, chịu thua hai ngươi”
Nhìn Vân Chính Thiên hai người rời đi, Vân Hãn cũng tiến lại gần nói với Từ Trung
“Hắn cứ như một đầu hung thú hình người, trong nháy mắt đem hỏa biến thành băng, đây là lần đầu ta gặp phải đối thủ kiểu này”.
Từ Trung mỉm cười vỗ vai hắn “Không sao, làm tốt nhiệm vụ do thám là được rồi, tất cả để cho đội trưởng làm tiếp đi”
Song đấu hạng mục tiếp tục cử hành. Một lát sau liền đến lượt tiểu đội của A Long ứng chiến, đối thủ của bọn họ chỉ là hai tên Đại Hồn Sư, thực lực so với bọn họ có chênh lệch không nhỏ, chiến thắng vô cùng dễ dàng không đáng nói. Cũng đến đây, Song đấu hạng mục vòng đầu tiên đã hoàn tất, tiếp theo sẽ đến Tam Đấu hạng mục quá trình bốc thăm.
Hoàng Thập Nhất xuất chiến chỉ có một tổ là Vân Chính Thiên, Can Hữu Long và Lương Thế Nhân. Bọn họ trong lòng tràn ngập tự tin, chỉ cần không đụng với đội ngũ có đội trưởng ở bên trong, tuyệt đối có thể đem tiểu tổ này tiến sau vào bát cường.
Tam Đấu hạng mục chỉ có 32 tiểu tổ đăng ký, cho nên chỉ cần thắng hai trận là đã tiến vào bát cường tương đối dễ dàng, bây giờ chỉ cần một chút vận may nữa mà thôi.
“Tiểu tổ Vân Chính Thiên số thăm 13, Tiểu Tổ Diệp Phong số thăm 14”
Nghe đến đây trên khán đài vang lên vô số tiếng bàn tán xôn xao, ở đây ai mà không từng chứng kiến qua Diệp Phong có mâu thuẫn với Vân Chính Thiên hôm trước, hôm nay gặp lại trên võ đài đúng là oan gia ngõ hẹp, lại có trò hay để xem.
Vân Chính Thiên ở chờ chiến khu cũng hơi nhiếu mày lại, tuy rằng lần trước chiến thắng Diệp Linh vô cùng dễ dàng nhưng đó là do Diệp Linh kỹ năng thực chiến quá kém cỏi, bất quá Diệp Phong đại ca của hắn thì lại khác, tên này leo lên tới chức vị đội trưởng, thực lực cũng không phải tầm thường. Với lại võ hồn của hắn cũng rất khó đối phó, hồn đạo khí hóa thành võ hồn, đúng là chưa từng nghe qua.
Chờ chiến khu của đội Hoàng Nhị.
“Hắc hắc, lần này có thể trả thù được rồi”
Diệp Linh cười lớn. Hắn đối với Vân Chính Thiên vô cùng căm hận, người này đã làm cho mặt mũi của hắn hoàn toàn mất sạch. May mắn làm sao vừa bắt đầu Tam Đấu lại có thể đụng độ với Vân Chính Thiên. Tuy rằng một đấu một Diệp Linh không có khả năng chiến thắng nhưng ở đây là Tam Đấu a, có Diệp Phong hỗ trợ không thể nào thua được.
Diệp Linh tính tình vốn ỷ lại vào đại ca của mình không phải chuyện mới gần đây, bất quá Diệp Phong lại mù quáng dung túng đệ đệ của mà không biết đang làm Diệp Linh đi theo con đường xấu.
“Lần trước chủ quan thua trận còn chưa rút kinh nghiệm hay sao, một lát nữa lên đài ngươi chọn những tên yếu mà tấn công, Vân Chính Thiên cứ giao cho ta”
Diệp Phong ngồi một bên nói.
Tiểu tổ của Diệp Phong ngoài Diệp Linh ra thì còn một thành viên nữa, người này trong Hoàng Nhị thực lực chỉ dưới Diệp Phong mà thôi, đồng dạng là ba hoàn Hồn Tôn. So sánh về chỉnh thể thực lực thì người khác nhận định Diệp Phong tiểu tổ cao hơn một chút với hai Hồn Tôn và một Đại Hồn Sư. Còn tiểu tổ Vân Chính Thiên theo ghi nhận chỉ có hai Đại Hồn Sư và một Hồn Tôn.
Vẫn chưa có người nào biết Lương Thế Nhân không những chính thức trở thành Hồn Tôn mà còn là cấp 36 Hồn Tôn. Cho nên có thể nói đây là lá bài tẩy tiếp theo của Vân Chính Thiên tiểu tổ.
“Trận đấu tiếp theo. Vân Chính Thiên tiểu tổ đấu với Diệp Phong tiểu tổ”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT